Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2524: Nữ Võ Giả Cũng Là Ma (2)

"Ngươi ráng chịu thêm một chút, chờ ta diệt núi La Phù, ta đến đón ngươi"
Nói xong, Phương Bình hỏi: "Có khóc không?"
"Không"
"Mạnh mẽ thật"
"Ngươi mới mạnh mẽ!" Trần Vân Hi cười mắng: "Ta là cô gái nhu nhược, rất đau, ngươi còn không đi, cố ý để ta chịu khổ, thật quá xấu xa!"
"Ta thấy ngươi cười vui vẻ như vậy, tưởng ngươi không đau...
Phương Bình nói xong, xoay người rời đi.
Vừa đi vừa nói: "Chịu thiệt là phúc! Lần sau nên ngoan ngoãn chờ ở Ma Đô, để xem ngươi còn dám chạy loạn không! Muốn trở nên mạnh mẽ thì dễ lắm, chờ về Ma Đô, ta giúp ngươi rèn kim thân!"
"Ừm, biết rồi, ngươi còn không đi... Muốn ta tức chết sao?"
"Ta đi một lát rồi về!"
Bóng người Phương Bình lóe lên một cái rồi biến mất, quần áo trên người thay đổi, dung mạo cũng thay đổi.
Chờ hắn đi rồi, Trần Vân Hi ngã nhào trên đất, nhìn về phía Thanh Vân còn chưa chết, khẽ cười nói: "Nhìn thấy không? Ác mộng của các ngươi đến rồi! Diễn trò với ta? Mấy ngàn năm không đi ra ngoài, đầu các ngươi cũng úng rồi nhỉ?! Hắn rất biết cách lừa người, ta vẫn luôn nhìn hắn lừa người khác, sao có thể bị mấy kẻ ngu các ngươi lừa?" "Đáng tiếc hắn đến hơi sớm, nếu không còn có thể xem một màn kịch lớn. Ngươi nói xem... Liệu tên trưởng lão ngốc kia của các ngươi có đi bắt Cơ Dao không? Nếu đi bắt cô ta về thật thì mới không uổng công ta mất mấy ngày bịa ra chuyện này..."
Thanh Vân trợn to hai mắt, nhưng không phát ra được tiếng nào. Lúc này, hắn chỉ còn lại một chút lực lượng tinh thần, giúp hắn giữ lại một hơi cuối cùng.
Trần Vân Hi thấy thế, thở dốc nói: "Không thể nói, sẽ làm ngươi tức chết, ngươi mà chết, hơi thở không còn, hắn sẽ gặp chuyện! Nhưng mà... Chờ hắn giết trưởng lão của các ngươi, ta sẽ khiến tức chết có được không?"
"Khục khục.." tiếng ùng ục trong yết hầu truyền đến.
"Không nói, các ngươi quá yếu.
Trần Vân Hi không quan tâm nữa, cô nhìn ra bên ngoài, gương mặt vẫn luôn mang theo ý cười.
Hắn đến rồi!
Dù không hề nghĩ rằng hắn sẽ đến, nhưng khi hắn xuất hiện trước mặt mình, cô cảm thấy thế giới này chỉ còn có hắn.
Đau đớn? Không tính là gì!
Hắn nói hắn thích nữ... ta nhớ kỹ rồi!
Trong điện trưởng lão.
Khí thế Phương Bình bạo phát!
Trên mặt hắn lúc này không có nụ cười, chỉ có hành ý. Lực lượng tinh thần của Trần Vân Hi bị đốt mất bảy phần mười!
Triệt để bị đốt cháy! Khí huyết, kém chút nữa bị đốt sạch. Phương Bình biết, đau đớn như thế còn khó chịu hơn tự bạo lực lượng tinh thần, bởi vì trước kia hắn cũng bị người đốt cháy một chút lực lượng tinh thần, tuy rất ít, nhưng hắn cũng đau đớn không chịu nổi.
Rất khó tưởng tượng Trần Vân Hi bị đốt bảy phần mười lực lượng tinh thần lại còn có thể cười được.
"Ngươi mạnh mẽ và dũng cảm hơn ta nghĩ!"
"Đáng tiếc... Ta còn quá yếu, yếu hơn ngươi nghĩ! Tam giới này, ta chưa phải cường giả tối cao! Cũng không đáng sợ đến mức người ta phải sợ như ma! Nhưng lần này, ta phải làm một ma đầu cho ra dáng"
Giờ khắc này, xa xa, khí tức của cửu trưởng lão lóe lên.
Phương Bình bạo phát khí thế, cửu trưởng lão không nghĩ được đến chuyện kiểm tra tình huống của tam trưởng lão.
Thanh Minh bỗng nhiên bạo phát khí thế, e là có việc gấp.
Lẽ nào Trần Vân Hi nói cái gì? Hay là chết rồi?
Ngay sau đó, bóng người của cửu trưởng lão hiện ra ở phía xa.
Hàn ý trên mặt Phương Bình chớp mắt biến mất, hóa thành cấp thiết, hận không thể lập tức xông tới, nhưng lại không dám xông tới.
"Trưởng lão.." Tiếng gọi cấp thiết vang lên.
Cửu trưởng lão lập tức hạ xuống đất, xuất hiện ngay trước mặt hắn, cau mày nói: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Trưởng lão.." Phương Bình gấp đến độ nói không ra lời. Sau đó, hắn bỗng xoay người chỉ vào nơi sâu trong điện trưởng lão, vội vàng nói: "Người kia...
Cửu trưởng lão hừ lạnh một tiếng, không hỏi, lướt qua Phương Bình, muốn đích thân đến xem.
Phương Bình giống như đã đoán được hắn sẽ có phản ứng như thế!
Ngay khi hắn lướt qua Phương Bình chớp mắt, Trảm Thần Đạo đã ở trong tay.
Lần này, Phương Bình không nói tiếng nào, im lặng như người chết, giơ tay múa đao!
Nhanh!
Tàn nhẫn!
Chuẩn xác!
Liền mạch!
Tay cầm đao vững như núi Thái Sơn, không có một giây phút nào Phương Bình tin tưởng bản thân mình như vậy!
Mình có thể một đao chém nát kim thân của hắn!
Mình mạnh như vậy đấy!
Mạnh đến mức các người phải run rẩy, phải sợ hãi, để các người không dám trêu chọc Phương Bình này nữa!
Hư không phá nát!
Cửu trưởng lão kinh hãi, thời khắc này phản ứng đầu tiên chính là tập trung toàn bộ sức mạnh xuống dưới chân, trón!
Hắn bị một vị cường giả tiếp cận! Tiếp cận khi hắn không hề phòng bị!
Có thể trốn không?
Một đao này, Phương Bình mạnh vượt mức bình thường, quá ổn, ổn đến mức khả năng khống chế sức mạnh cũng tăng lên!
Ầm ầm! Tiếng nổ kinh thiên vang lên từ trên đầu cửu trưởng lão, ngay sau đó, đầu hắn nổ tung như quả dưa hấubị đập nát!
Đạo của Phương Bình không ngừng lại.
Rầm một tiếng, từ trên xuống dưới, chém kim thân của hắn thành hai nửa!
Đến lúc này, đao khí mới tràn ra, tiếng nổ ầm ầm vang lên, tiền điện của điện trưởng lão nổ thành bột phấn! Tất cả những người ở tiền điện, mặc kệ mạnh yếu ra sao, tất cả đều bị nghiền thành bột phấn! Phương Bình không nói một lời, cũng không có chửi mắng đối phương, chém ra một đao, hầu như liền mạch, đao thứ hai như bóng với hình cũng hạ xuống, chém về tinh thần thể vừa xuất hiện.
"Răng rắc!" Lực lượng tinh thần chớp mắt bị đánh thành nhiều mảnh!
Một vị cường giả đỉnh cấp không yếu hơn hắn cầm thần khí tiếp cận và đánh lén hắn! Chuyện như vậy trước nay chưa từng xảy ra. Bởi không có cường giả cùng cấp nào có thể che giấu khí cơ khi đến gần!
Nhưng Phương Bình làm được!
Kim thân bị trảm, lực lượng tinh thần bị phá, Phương Bình không hề có ý định khinh thường đối phương. Ngay vào lúc này, Phương Bình lập tức đột nhập vào bản nguyên của đối phương.
Dưới sự sợ hãi tột đỉnh của đối phương, hắn lại múa đao chém xuống.
Trong lúc múa đao, thế giới bản nguyên của Phương Bình xuất hiện, đánh vào thế giới bản nguyên của đối phương, một tiếng va chạm ầm ầm vang lên.
Răng rắc! Cả hai thế giới bản nguyên đều có vết nứt!
Mà Phương Bình, làm liền một mạch, chém liên tục trăm đao, răng rắc một tiếng, chặt đứt đại đạo của đối phương!
Nhanh! Nhanh đến tột đỉnh!
Trước sau chỉ trong một cái chớp mắt, thậm chí còn không tới 1 giây!
Còn nhanh hơn khi tập kích tam trưởng lão!
Tới lúc này, Phương Bình mới lui ra khỏi thế giới bản nguyên, lực lượng tinh thần bạo phát, gom từng mảnh vỡ lực lượng tinh thần vào tay, mạnh mẽ ép vào một mảnh kim thân nát.
Kim thân của đối phương vẫn còn đang khôi phục, Phương Bình lại vung Trảm Thần Đạo!
Một đao lại một đao! Hao mòn vật chất bất diệt của đối phương. Vật chất bất diệt bị hao mòn quá nhanh Cửu trưởng lão gào lên như dã thú bị chọc tiết!
Xa xa, một vài cường giả nhận ra được động tĩnh, dồn dập chạy về phía bên này.
Phương Bình không quan tâm bọn họ, đao trong tay không ngừng trảm xuống, một lần lại một lần, rất nhanh, kim thân bắt đầu chảy ra dòng máu đỏ thắm!
Bất diệt vật chất, bị hao hết rồi! Tuyệt đỉnh chảy máu đỏ, nghĩa là đã đến cực hạn!
Giờ khắc này, Phương Bình mới mở miệng nói: "Yên tâm, ngươi sẽ không chết nhanh như vậy đâu! Lần này, bản bộ sẽ hành hạ ngươi đến chết trước mặt cường giả tam giới! Để các ngươi biết, cái gì gọi là ma!"
"Đừng hòng chạy, cũng không chạy được đâu, tự bạo cũng không được!"
Phương Bình cười lạnh một tiếng, bàn tay hóa khổng lồ, nắm lấy vò vò, tiếng răng rắc răng rắc vang lên, hắn nắn đối phương thành một đống thịt viên.
Phương Bình nắn thịt viên trong tay, lạnh nhạt nói: "Yếu nhớt! Đây chính là núi La phù mà ta cẩn thận dò xét sao? Xem ra, hôm nay các ngươi sắp bị diệt môn rồi!"
Nói xong, Phương Bình lập tức bạo phát lực lượng tinh thần!
Không giết người, không kinh sợ, mà là hình thành từng kết giới vững chắc bay về bốn phương tám hướng Hắn muốn phong tỏa núi La Phù, diệt môn! Đừng hòng có ai trốn thoát!
Là Phương Bình ta quá yếu? Hay là do lá gan của các ngươi quá to?
Ai cũng dám bắt!
Lần ra tay này thuận lợi hơn hắn nghĩ! Không chỉ đánh lén thành công, hắn còn có thể giữ được mạng của đối phương, đây chính là thành công lớn nhất!
"Có lẽ... Lần này nên để cho các ngươi biết cái gì gọi là đáng sợ!"
Lực lượng tinh thần của Phương Bình cuồn cuộn không ngừng. Hắn mặc kệ, hắn muốn phong tỏa trời đất. Diệt môn!
Ba Giới Vực lớn, đều sẽ có kết quả như thế!
1791 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận