Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1256

Trong đám người, sắc mặt Lý Dật Minh không ngừng biến đổi, nhìn mấy người khác, ánh mắt ra hiệu.
Đỗ Hồng khẽ nhúc nhích ngón tay, ra hiệu mọi người đừng manh động.
Lúc này, Yêu Thực vương đình và Yêu Mệnh vương đình đang giằng co, tạm thời không để ý đến bọn họ, nhưng bọn họ là chìa khóa mở ra di tích cổ này, một khi manh động, hai phe này nhất định sẽ ra tay với bọn họ.
Khẩn cầu duy nhất của Đỗ Hồng lúc này chính là mong hai bên nổi điên rồi lao vào đấu với nhau, đánh nhau kịch liệt vào. Hai bên hỗn chiến, bọn họ mới có cơ hội chạy trốn.
Ngay khi nhóm người Đỗ Hồng tìm cơ hội thoát thân, Cơ Dao thiếu kiên nhẫn, con hổ bên dưới người lớn tiếng rít gào!
Cơ Dao hừ lạnh nói: "Phong Diệt Sinh, nói lại lần nữa, cút ngay!"
Phong Diệt Sinh tiếp tục im lặng không động, Cơ Dao không kiên nhẫn, đột nhiên nhìn về phía nhóm người Đỗ Hồng, mở miệng nói: "Các ngươi... Giết Phong Diệt Sinh! Chừa lại một người mở di tích cho ta, những người khác, nếu còn sống thì có thể rời đi!"
Nghe vậy, sắc mặt nhóm người Đỗ Hồng lại thay đổi. Cô gái của Yêu Mệnh vương đình nghĩ hay quá.
Nhóm người Phong Diệt Sinh có đến vài người cấp bảy, bọn họ làm gì có năng lực giết người?
Khi Đỗ Hồng nghĩ những thứ này, Cơ Dao bỗng nhiên nói: "Cấp thống lĩnh, bọn ta giúp các ngươi ngăn chặn!"
Ban đầu, cô muốn ra tay với đám người Phong Diệt Sinh, bây giờ, chỉ là hỗ trợ đánh, không thèm đếm xỉa tới.
Chỉ trong thời gian mấy câu nói, cục diện phức tạp hẳn lên.
Cơ Dao không tiếp tục nói nữa, nhưng cô gái mặc áo giáp bên cạnh quát lạnh: "Còn không nghe lệnh! Điện hạ đã nói sẽ tha cho các ngươi, đương nhiên sẽ không thất hứa! Các ngươi và Thiên Thực vương đình vốn là địch. Người của các ngươi giết hơn 100 người của bọn, các ngươi không ra tay, Phong Diệt Sinh cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi!"
Nghe vậy, Đỗ Hồng ngơ ra chốc lát. Người của chúng ta giết hơn 100 người của bọn họ? Ý ngươi là những năm qua sao?
Nhưng cũng phải, Yêu Thực vương đình và nhân loại là kẻ địch của nhau, song phương chém giết không ngừng, gặp nhau ở Vương Chiến Chi Địa cũng chém giết, đâu chỉ giết trăm người của đối phương.
Nhưng lúc này, bảo mấy người bọn họ ra tay với nhiều người như vậy, khác nào đâm đầu vào chỗ chết.
Hoa Quốc có 12 người đi vào, nhóm 5 người Phương Bình vừa vào đã tách ra, không thấy tăm hơi.
Hiện tại chỉ còn 7 người, Lý Phi còn đang bị thương, bị yêu thú cắn, xem như còn 6 người, Tô Tử Tố chỉ đi cho đủ quân số, có thể không tính, như vậy, làm sao có thể giao thủ với quân địch nhiều gấp 10 lần?
Yêu Mệnh vương đình cũng không có lòng tốt, rõ ràng để bọn họ đi chịu chết, còn muốn làm ngư ông đắc lợi.
"Làm sao bây giờ?"
Sắc mặt Lý Dật Minh khó coi, thế cục này, bọn họ rơi vào thế khó.
Đỗ Hồng hít sâu một hơi, lại lén đưa tay làm một động tác.
Trốn!
Chia ra trốn!
Bây giờ, chỉ có thể như vậy, trốn được người nào hay người nấy.
Nếu không, tất cả đều phải chết.
Đồ Hồng không hề cân nhắc đến chuyện giao thủ với nhóm người Phong Diệt Sinh, đừng nói có thể giết được người của Yêu Thực vương đình hay không, dù có thể giết được một số, đến khi mệt bở hơi tai, còn không phải để bọn họ xâu xé!
Ngay khi mấy người Đỗ Hồng muốn chạy trốn, Phong Diệt Sinh vẫn luôn giữ im lặng bỗng lên tiếng, lạnh lùng nói: "Hậu duệ Minh Vương, nói cho ta biết, hậu duệ Chiến Vương ở đâu, ta có thể tha cho ngươi một mạng!"
Lý Dật Minh hừ một tiếng, không để ý tới hắn.
Nhưng trong lòng rất khó chịu, mẹ nó, ngươi nói vậy là sao? Không ngờ, ông đây còn không quan trọng bằng tên mập kia? Trước khi đi vào, không phải các ngươi đã tuyên bố chỉ săn ta thôi sao? Sao bây giờ lại muốn tìm mập mạp gây sự?
Không đúng... Mập mạp vẫn chưa chết?
Lúc gặp phải đám người Phong Diệt Sinh, hắn cho rằng nhóm người mập mạp đã chết rồi, bây giờ xem ra, còn chưa chết.
Phong Diệt Sinh thấy hắn không nói lời nào, lại quát lên: "Chỉ cần nói ta biết hậu duệ Chiến Vương ở đâu, ai nói, ta sẽ thả người đó đi!"
Nói đến đây, Phong Diệt Sinh nghiêng đầu nhìn Cơ Dao, cắn răng nói: "Nơi này có thể nhường cho ngươi! Nhưng ta nhất định phải biết hậu duệ Chiến Vương ở đâu!"
Cơ Dao nhìn hắn một hồi, khuôn mặt lạnh lẽo có chút ý cười, không để ý đến hắn, cô cũng nhìn nhóm người Đỗ Hồng, nói: "Nói ra tung tích hậu duệ Chiến Vương!"
Càng lúc càng thú vị!
Nhóm người Phong Diệt Sinh có lẽ đã bị nhóm người hậu duệ Chiến Vương đánh tơi bời. Nếu hắn nhất định muốn tìm người kia, vậy thì chờ bọn họ đánh nhau một mất một còn sẽ càng tốt hơn.
Hậu duệ của Chiến Vương quả nhiên đều rất mạnh mẽ!
Nàng cũng từng nghe kể đến Tưởng Hạo ở khu vực thống lĩnh. Không ngờ, bên này còn ác hơn, giết hơn trăm người của Phong Diệt Sinh.
Hai phe lần này bắt tay nhau ép hỏi tung tích hậu duệ Chiến Vương, di tích cổ cũng bỏ qua không vội tiến vào.
Di tích không vội, đột phá cũng không vội.
Một bên muốn giết hậu duệ Chiến Vương, một bên chờ xem kịch hay, một hai người đột phá cấp bảy không quá quan trọng.
...
Nhóm người Đỗ Hồng hai mặt nhìn nhau, Tô Tử Tố cắn môi, giọng nói nhỏ như muỗi kêu: "Nhất định là vì Tưởng đại ca giết quá nhiều người của bọn họ, bọn họ muốn trả thù Tưởng Siêu!"
Hai bên đều đang ép hỏi tung tích của Tưởng Siêu, trong suy nghĩ của mọi người, hẳn là vì bị Tưởng Hạo liên lụy.
Đừng nói bọn họ không biết Tưởng Siêu ở đâu, dù biết cũng sẽ không nói. Nếu chỉ có một hai người, có lẽ sẽ không chịu nổi áp lực từ hai phía, nhưng tất cả mọi người đều ở đây, dù huyết chiến đến cùng cũng không thể nói, nếu không, lão tổ tuyệt đỉnh sẽ đích thân ra tay tiêu diệt kẻ phản bội.
"Không muốn nói sao?"
Phong Diệt Sinh cười lạnh nói: "Đó chính là tự tìm đường chết rồi!"
"Cơ Dao... ta giao cho ngươi tên cầm đầu, hắn có thể giúp ngươi mở di tích! Những người còn lại, giao cho ta!"
Cơ Dao cũng không để ý đến hắn, lại nhìn nhóm người Đỗ Hồng, lạnh nhạt nói: "Cần gì phải tự tìm đường chết, nói cho hắn, bọn hắn không hẳn là đối thủ của hậu duệ Chiến Vương, chỉ cần các ngươi nói cho hắn, ta đảm bảo tính mạng cho các ngươi!"
Mấy người này thực lực quá yếu, hầu như không có uy hiếp gì đến Phong Diệt Sinh. Cô muốn xem hậu duệ Chiến Vương chạm mặt nhóm người Phong Diệt Sinh ra sao.
Lời của Cơ Dao, nhóm người Đỗ Hồng xem như không nghe.
Ngươi đùa ta chắc, dù biết tung tích của mập mạp, nói cho mấy tên này, nhóm bọn họ có đến vài người cấp bảy, vậy mà bảo bọn họ chưa chắc là đối thủ của mập mạp... Đỗ Hồng cũng cạn lời.
Yêu Mệnh vương đình rõ ràng đang nói láo, về phần bảo toàn tính mạng cho bọn họ, càng là lừa người.
Nghĩ bọn ta ngu như vậy hả!
Đỗ Hồng bộc phát khí huyết, làm tốt chuẩn bị liều mạng một trận, chết thì chết, trước khi chết cũng phải kéo theo mấy tên mới được!
...
Ngay khi nhóm người Đỗ Hồng chuẩn bị liều mạng, tại một nơi cách đó không tới 500 mét, phía sau một tảng đá lớn, Phương Bình giăng lá chắn tinh thần, sắc mặt Tưởng Siêu khó coi nói: "Mẹ kiếp, sao ta phải chịu tội thay cho biến thái chứ!? Mấy tên này lại muốn giết ta! Chẳng trách, trước khi đi vào, biến thái từng bảo ta vào rồi nhớ trốn một tháng rồi ra..."
Tưởng Siêu muộn phiền vô cùng, nhưng cũng có chút vui mừng. Cũng may là đi với nhóm người Phương Bình. Nếu không, chẳng phải hắn sẽ gặp nguy hiểm rồi?
Những tên này đi khắp nơi tìm hắn, Tưởng Siêu cũng phiền muộn vô cùng, Phương Bình giết nhiều người các ngươi như vậy, các ngươi không tìm Phương Bình, tìm ta làm gì?
Đương nhiên, tìm Phương Bình cũng như tìm được hắn. Nhưng tính chất không giống nhau!
Nếu đối phương tìm được bọn họ, nhóm bọn họ chia nhau chạy trốn, hắn có thể sẽ bị đuổi giết, nhóm Phương Bình thì không.
Tưởng Siêu buồn phiền, Phương Bình dường như nghĩ đến điều gì, lặng lẽ nói: "Lần này ngươi đã biết đi theo bọn ta có lợi đến mức nào rồi chứ? Anh trai ngươi chọc đến quá nhiều đối thủ, khắp nơi đều là kẻ thù! Mập mạp, hay là, nhân lúc đối phương còn chưa biết thân phận của chúng ta... Ta gánh thay ngươi, sao hả?"
"Cái gì?"
"Thực lực ngươi quá yếu, hơn nữa đã dùng tuyệt chiêu. Trước khi đi vào, ta đã nói sẽ bảo toàn tính mạng cho ngươi, Phương Bình ta cũng không phải là người vong ân phụ nghĩa! Bọn họ cũng đâu biết thân phận cụ thể của chúng ta là gì, ta giả làm ngươi, ngươi giả làm ta, bọn họ đương nhiên chỉ có thể nhắm vào ta!"
Tưởng Siêu ngây người! Phương Bình...
Bạn cần đăng nhập để bình luận