Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3132: Thiên Phân (2)

Chương 3132: Thiên Phân (2)Chương 3132: Thiên Phân (2)
Năm xưa, Thương Miêu cũng chỉ quan sát một lúc rồi rời đi. Nó không ở lại lâu, chỉ biết là rất nguy hiểm.
Thương Miêu cố gắng nhớ lại, nói: "Còn nữa nha, chỗ này năm xưa chết rất nhiều người, có thể sẽ giống Đế Phần, có thi thể xuất hiện, không phải khôi phục, mà là tàn thi, có chứa oán niệm.
Bình thường thì không nói, nhưng năm đó có rất nhiêu cường giả tham chiến, chết không ít cường giả chí tôn... Nếu ngươi gặp phải, ngươi cũng nên cẩn thận một chút."
Phương Bình hiểu, hắn đã từng gặp thi thể cấp Đế, những người này đã tử vong, nhưng tàn niệm vẫn còn, thực ra vẫn có hy vọng phục sinh, chỉ là cơ hội rất nhỏ. Nhưng lúc còn sống, thực lực mạnh mẽ, khi chết đi, đương nhiên sẽ không yếu, hơn nữa, chúng là vật chết, không sợ tử vong, nên càng đáng sợ hơn.
Nơi thần bí này ở trong Thiên Phần, không biết có phải là trung tâm Thiên Đình năm xưa hay không. Nếu thật sự là trung tâm Thiên Đình, thì nơi đó sẽ có cơ duyên gì?
Ma Đế tử vong, mang đi rất nhiều bí mật. Ví như, chuyện gì năm xưa đã khiến hắn tuyệt vọng đến vậy?
Trước đó, Ma Đế cũng là một trong những thành phần chống đối vận mệnh, hùng hổ, oanh liệt, dũng cảm. Nhưng sau khi từ Thiên Phần trở về, hắn trở nên tiêu cực, thậm chí còn mưu tính chuyện chuyển thế.
Chuyển thế không phải là tính cách của Ma Đế. Nhưng hắn vẫn chọn lựa như vậy.
Xung quanh, Đế Tôn, Chân Thần không ít.
Bây giờ, có lẽ là cơ hội để tìm ra lời giải cho những bí ẩn này. ...
Ba vị cường giả Thiên Vương!
Trên biển rộng, Lê Chử đứng thẳng trên trường kiếm khổng lồ, bên cạnh, là Thiên Thực và Liễu Sơn.
Khi phe Phương Bình đến gần Thiên Phần, cường giả của những phe khác cũng lục tục dẫn đội tiến về phía Thiên Phần.
Trừ ba vị này, hai vị Thánh Nhân đỉnh cấp là đại đô đốc và Hải Ngu cũng có mặt.
Phương Bình không biết hắn đã nghĩ như thế nào, sau cái chết của Ma Đế, một số việc cũng trở thành bí ẩn không lời giải.
"Bọn họ không biết tin." Liễu Sơn xem thường, Nhân tộc đâu biết việc này.
Lê Chử xua tay, lạnh nhạt nói: "Không phải! Đối thủ lớn nhất không phải bọn họ, mà là bất ngời"
Liễu Sơn hơi nhíu mày, Lê Chử khẽ cười nói: "Bất ngờ ở khắp mọi nơi! Mấy vị phá tám trong Thiên Phần đều là nhân tố bất ngờ, còn nhân tố bên ngoài thì... Nhân tộc chính là nhân tố bất ngờ khác. Phía Nhân tộc lân này không có động tĩnh gì, bản vương không quá an tâm."
Sắc mặt Liễu Sơn trầm ngâm, vừa tra xét phương hướng, vừa nói: "Lê vương chủ, sắp vào phạm vi Thiên Phần rồi. Lần này, đối thủ lớn nhất của chúng ta chính là đảo Dược Thần và Thần Giáo..."
"Ba người này đều có thể là chuyển thế của Ma Đết Mà cả ba đã rất lâu không có tin tức gì. Như vậy, không thể loại trừ chuyện Nhân tộc đã sớm biết được tin tức, cho nên, không thể xem thường."
Rốt cuộc, Ma Đế đã chuyển thế thành ai? Bản vương từng có suy đoán, cường giả Nhân tộc có thể là chuyển thế của Ma Đế rất có thể là một trong ba người sau: Tưởng Hạo, Tưởng Siêu, Tân Phượng Thanh."
Liễu Sơn nhíu mày, thật xa lạ, hắn chẳng biết ai cả.
"Ngươi cảm thấy bọn họ không biết mà thôi" Lê Chử lạnh nhạt nói: "Trước khi chết, Ma Đế chẳng lẽ không nói cho Nhân tộc sao? Dù không có, vậy chuyển thế của hắn thì sao?
"So với cường giả chí tôn phá tám, Nhân tộc càng nguy hiểm hơn.
Hắn là một tên điên, ai biết hắn sẽ làm gì. Phương Bình có khả năng biến một chuyện bé tí thành chuyện kinh thiên động địa.
Vì đây là sự thật!
Lời này nghe thật hài hước. Nhưng chẳng ai cười nổi.
Lê Chử lo lắng Phương Bình nhận được tin tức, sẽ dính líu vào, lúc đó mới phiền toái.
Lê Chử lắc đầu: "Tốt nhất là Phương Bình không nên đến. Hắn mà đến, thì chuyến này nguy to! Vốn chỉ là một chuyến hành trình tâm bảo, có hắn tham gia, không giết mấy vị Thiên Vương, hắn sẽ không cam tâm, cảm thấy chuyến này đi không có lời..."
Có lẽ sẽ đi thẳng vào trung tâm Thiên Phần, thả mấy vị cường giả chí tôn của sơ võ ra ngoài. Dù đám người kia là một đám người điên, gặp phải người phe bản nguyên là giết, Phương Bình sẽ không quan tâm.
Đối đầu với Phương Bình, Lê Chử suy nghĩ rất lâu, chỉ đưa ra một kết luận, bất cứ ai gặp phải Phương Bình, đều là tú tài gặp quân binh - có lý mà không nói được.
Phương Bình căn bản không định nói lý lẽ với người khác.
Một lời không hợp, hắn sẽ lật bàn!
Ta không ăn, ngươi cũng đừng hòng ăn, cùng nhau chịu đói đi. Dù lật bàn sẽ gặp phải nguy hiểm, hắn cũng sẽ không nghĩ đến hậu quả.
Nghe Lê Chử thảo luận về Phương Bình, phía sau, mấy vị thanh niên cũng đang nói về Phương Bình.
Thế hệ trẻ của địa quật, bị Phương Bình giết gần hết rồi. Nhưng vẫn còn một số người quen sống sót.
Hoa Vũ, Lê Án, Cơ Daol
Ba người này đều còn sống. Không chỉ vậy, cả ba đều đã là Chân Thần!
Vì Hoa Vương ra tay, nên Lê Chử đã đồng ý giúp Hoa Vũ lên cấp.
Lê Án là con trai của Lê Chử, bất kể là con trai thật hay giả, cũng không ai hỏi kỹ.
Cơ Dao thì càng đơn giản hơn, Cơ Hồng bán toàn bộ Thiên Mệnh vương đình, triệt để từ bỏ quyền lợi ở địa quật, đổi lấy một lần Hồng Vũ đích thân ra tay giúp Cơ Dao chứng đạo.
Trừ ba người này, Tả soái Hoa Tê Đạo cũng có mặt.
Nghe Lê Chử nhắc đến Phương Bình, Hoa Vũ cười nói: "Nhân Vương bây giờ oai phong lẫãm liệt, Tam Giới không ai không biết! Ngày xưa, chúng ta chưa từng nghĩ rằng, hắn sẽ có ngày hôm nay."
Sắc mặt Lê Án âm trầm, lạnh lùng nói: "Năm đó, nếu ngươi và Cơ Dao không cấu kết với hắn làm chuyện xấu, không bắt tay với hắn trong Vương Chiến Chi Địa, có lẽ hắn đã chết từ lâu rồi!"
Hoa Vũ cười cười, cũng không nói gì. Cha của tên này là Lê Chử, hiện tại, hắn cũng không dám tùy tiện đắc tội.
Hoa Vũ không dám, nhưng Cơ Dao không thèm để ý, hừ lạnh nói: "Ngươi còn dám nói! Nếu không phải ngươi và Phong Diệt Sinh đưa hắn vào thành Thiên Thực, hắn sao có thể như vậy."
Có một số việc, mọi người cũng không muốn nói thẳng ra.
Chủ yếu vẫn là Lê Chử!
Lê Chử mạnh mẽ là thế, ngày đó ở thành Thiên Thực, chắc chắn hắn đã phát hiện, nhưng vì ẩn giấu thực lực, thả Phương Bình rời đi. Đây mới là đầu xỏ thả hổ về rừng!
Phía trước, Lê Chử nghiêng đầu liếc mắt nhìn lại, cười nhạt nói: "Đừng oán trời trách đất. Sống chết có số! Có một số việc, dù không có Phương Bình, có lẽ cũng sẽ có Trương Bình, Trần Bình.
Các ngươi đều là hạt giống tốt đời này của Thần Lục chúng ta. Phía Nhân tộc, cường giả như mây, thế hệ trẻ dồn dập phát triển.
Thần Lục chúng ta cũng không thể rơi lại phía sau, lần này cũng là cơ hội của các ngươi. Tam Giới sắp đại loạn. Loạn thế, cũng mang lại nhiêu cơ hội. Đừng cảm thấy hôm nay các ngươi chỉ là Chân Vương thì không còn hy vọng. Một ngày thành Đế Tôn, thành Thiên Vương, cũng chẳng có gì lạ."
Nói xong, Lê Chử nhìn về phía Hoa Tề Đạo, cười nói: "Tê Đạo chính là như vậy, tự mình chứng đạo Chân Vương. Cơ hội đột phá lớn hơn Án Nhi. Trừ Cơ Hồng, ngươi là người duy nhất của Thần Lục chứng đạo Chân Vương trong những năm gần đây. Lần này, ngươi có cơ hội rất lớn, cố gắng nắm bắt."
Hơn trăm năm qua, địa quật có không ít người chứng đạo Chân Thần.
Hữu thần tướng, Cơ Hồng, đều là cường giả đã chứng đạo trong vòng trăm năm qua. Nhưng Hoa Tề Đạo là người trẻ nhất, hơn nữa, còn tự dựa vào bản thân. Hữu thần tướng và Cơ Hồng chứng đạo ít nhiều đều được Mệnh Vương hoặc Lê Chử giúp đỡ.
Hoa Tề Đạo hơi khom người, cũng không lên tiếng.
Lê Chử cười cười, ánh mắt sâu sắc, lại nhìn về phía trước.
Ngay vào lúc này, Liễu Sơn bỗng quát lên: 'Đã đến thì sao phải nấp."
Dứt lời, vài bóng người hiện lên!
Nghệ, cường giả phá bảy, đại đệ tử của Thần Hoàng, đứng đầu nhóm người, nhìn về phía đám người Lê Chử, cười nói: "Liễu Sơn, Lê vương chủ, các ngươi cũng đến sao."
Trước đó, đám người Lê Chử đã giết không ít Tuân Sát Sứ, nhưng lúc này, không ai nhắc đến chuyện này.
Lê Chử cũng không đề cập đến, chỉ cười nói: "Nghệ Thiên Vương, Thiên Cực, các ngươi đến nhanh hơn cả chúng ta đấy."
Đối diện có rất nhiều cường giả, trong đó có ba vị Thiên Vương.
Nhưng Lê Chử cũng không quá lo lắng, Nghệ Thiên Vương không hẳn là đối thủ của hắn. Hắn lo những chuyện bất ngờ xảy ra hơn.
Lê Chử lên tiếng, đối diện, Thiên Cực nói thẳng: "Không liên quan tới ta, bản vương chỉ đến xem thôi, đừng tìm bản vương gây sự!"
Lê Chử bật cười, thật thẳng thắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận