Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2578: Hợp Tác

Song, hiện tại không phải là lúc đánh nhau, đầu bếp bỗng nhiên đến, Giảo cảm giác mình có thể cân nhắc kế hoạch lâu dài! Trước đó nó còn định khiêu khích hai vị tuyệt đỉnh thêm một chút, nhưng lúc này, nó bỗng lớn tiếng: "Xin hai vị đại nhân chớ trách, tiểu yêu chỉ truyền lệnh của Minh Đình đại nhân, không có ý thất lễ với hai vị đại nhân, hai vị đại nhân chậm rãi cân nhắc, tiểu yêu xin cáo từ trước, không dám làm lỡ thời gian của hai vị đại nhân!" Đầu bếp đến rồi, trước tiên hội hợp với đầu bếp rồi tính!
Về phần hai người này, để sau này xem có cơ hội xử lý hay không.
Giảo quay đầu bỏ chạy, Côn Vương và Vân Mộc Chân Quân hơi bất ngờ, con yêu thú này mới vừa rồi còn hung hăng càn quấy, hiện tại chạy thật nhanh.
Một người một yêu liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, cũng không còn tâm tư tiếp tục chiến đấu, dồn dập lùi lại.
Chiến đấu, tạm thời có một kết thúc.
Hai người đều phải cẩn thận ngẫm lại xem tiếp theo nên ứng đối ra sao.
...
Hơn mười phút sau, Giảo bỏ lại đại đội, lén lút chạy đến một chỗ vắng lặng.
Rất nhanh, Phương Bình đạp yêu cá mập thú tới.
Phương Bình nhìn thấy Giảo, hai mắt đều đỏ!
Tuy Giảo chưa từng nhìn thấy dáng vẻ biến hóa của Phương Bình, nhưng nó lập tức nhận ra Phương Bình, trong lòng nó cảm xúc ngổn ngang và phức tạp, đầu bếp đến rồi.
Nhớ lúc đầu quen biết đầu bếp, đối phương chỉ mới cấp ba. Lúc đó nó cũng chỉ mới vào cấp tám. Chỉ chớp mắt mà đầu bếp đã thành tuyệt đỉnh, mà nó... Cũng sắp đột phá tuyệt đỉnh.
Thời gian trôi nhanh, mọi người đều mạnh lên.
Đầu bếp mạnh mẽ như thế mà còn nhớ nó, đúng là không dễ dàng.
"Đầu bếp.." Giảo biết nói rồi!
Nhưng nghe được danh xưng này, Phương Bình thầm mắng trong lòng, ngươi mới là đầu bếp, cả nhà ngươi là đầu bếp ấy! Con chó lớn hư đốn khốn nạn, mở miệng nói chuyện không biết suy nghĩ à? Thân phận hiện tại của ta là gì mà ngươi dám gọi ta là đầu bếp, không sợ ta đánh chết ngươi?
Thôi, hiện tại Giảo còn có tác dụng, tạm quên đi, kệ nó.
Phương Bình nở nụ cười, nói: "Giảo huynh, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi rồi!"
Nói xong, Phương Bình đạp một cước, yêu cá mập lập tức hôn mê. Phương Bình đá bay con yêu cá mập ra xa chứ không giết nó, yêu tộc dùng làm thú cưỡi, ít nhiều cũng từng chở mình một đoạn đường, tha cho nó một mạng cũng không sao. Chủ yếu là nơi này quá nhiều yêu tộc, có cả đám cấp chín, hắn cũng không vừa mắt yêu thú cấp tám nữa.
Nếu là trước đây, hắn đã sớm tiêu diệt con yêu cá mập này.
Giảo cũng không mặc kệ con cá yêu mập kia, cất giọng với tâm tình phức tạp: "Đầu bếp, sao ngươi lại đến đây?"
"Giảo huynh..."
"Đầu bếp..."
Phương Bình bỗng hơi buồn nôn, mẹ nó chứ, con chó lớn này làm gì vậy.
Ta sướt mướt một chút, ngươi cũng học ủy mị hả?
Quan trọng là, nếu ngươi là mỹ nữ thì không nói, ngươi bây giờ trông dữ tợn như vậy mà tỏ ra ủy mị, không thấy sai sai hả? Cạn lời thì cạn lời với Giảo, song, Phương Bình vẫn nhớ đến chính sự, lập tức nói: "Giảo huynh, nếu đã tìm được ngươi, vậy ngươi theo ta đi về đi! Nhiều ngày không gặp, ta cực kỳ lo lắng cho an toàn của Giảo huynh..."
"Trở về?"
Giảo đấu tranh tư tưởng, trước đó nó đúng là muốn trở về, nhưng hiện tại... nó chỉ mới bắt đầu sự nghiệp của nó, nó không muốn về!
Giảo cũng không chần chừ, lập tức nói: "Đầu bếp, bản vương hiện tại không thể trở về, ta còn chưa trở thành tuyệt đỉnh! Hơn nữa, bản vương vừa định tìm ngươi đến bàn chuyện lớn!"
Phương Bình nghe nó nói chuyện có phần không dễ chịu.
Con chó lớn này, sủa vài tiếng đi chứ. Sủa mới giống chó, chứ nói chuyện, nghe kỳ kỳ.
Một người một yêu lúc này cũng lười phải khách sáo với nhau. Nghe nó bảo nó không về, Phương Bình mừng thầm, tốt lắm, ngươi về ta mới đau đầu đó. Phương Bình lập tức hỏi: "Chuyện lớn gì?"
Ánh mắt Giảo lấp lóe, hưng phấn nói: "Bản vương muốn làm yêu vương của Cấm Kỵ Hải, đầu bếp, đây có phải là chuyện lớn không?"
Phương Bình điên cuồng mắng thầm, dã tâm của ngươi cũng không nhỏ ha. Còn đòi làm yêu vương của Cấm Kỵ Hải. Lời này, ngay cả tuyệt đỉnh cũng không dám nói, không, cấp Đế cũng không dám nói. Nhưng ngoài miệng vẫn cười nói: "Giảo huynh có quyết đoán như vậy đúng là khiến ta nhìn với cặp mắt khác xưa! Khi còn ở vực Nam Thất, ta đã từng nói, Giảo huynh sớm muộn sẽ thành yêu vương của yêu tộc, nay mục tiêu ngày càng gần, đáng mừng, đáng mừng!"
Khách sáo một câu, Phương Bình nhanh chóng nói tiếp: "Nhưng chuyện này không đơn giản như vậy, ngoại trừ những thế lực hiện tại trên Cấm Kỵ Hải, thực ra còn có một thế lực lớn khác là tà giáo!
Nếu không có tà giáo, Giảo huynh mở lời, dù thế nào thì ta cũng phải giúp Giảo huynh đạt được nguyện vọng Nhưng vì có tà giáo, mà đối phương còn có cấp Đế, khó!"
Phương Bình thuận theo đề tài: "Đương nhiên, gần đây ta có chút xung đột với tà giáo, đang nghĩ cách tiêu diệt tà giáo, nhưng việc này rất phiền phức"
Phương Bình cau mày: "Tà giáo rất mạnh, ta muốn đối phó bọn họ, song lại không biết gì về bọn họ. Bây giờ cường giả nhân loại không nhiều, cũng không thể tùy tiện khai chiến với tà giáo, tuy Giảo huynh thực lực không yếu, nhưng ta thấy ngươi vẫn còn cách tuyệt đỉnh một bước. Phương Bình nói xong, than thở: "Giảo huynh, hay là trở về đi thôi... "
"Không trở về."
"Trở về đi"
"Không trở về... " Giảo nói xong, bỗng lắc lắc đầu, nói: "Được rồi được rồi, đầu bếp, ngươi đừng lừa bản vương nữa! Bản vương quen biết ngươi đã lâu, lần nào cũng lừa bản vương, con mèo kia cũng gọi ngươi là tên lừa đảo, nói đi, ngươi muốn làm gì, hai chúng ta hợp tác!"
Giảo thẳng thắn không vờ vịt nữa.
Ngươi thật sự cho rằng bản vương tin ngươi à.
Trước kia đúng là nó từng tin tưởng Phương Bình, nhưng nó đã ý thức được không thể tin người này. Đầu bếp là tên lừa gạt, trước đây hắn Võ Vương là đời cha đời chú của hắn, hắn là hậu duệ Chân Vương, còn nói Xà Vương là thuộc hạ của hắn... Song, khi đến Nhân Gian một chuyến, Giảo đã biết mọi chuyện.
Không thể tin tên lừa gạt này được.
Lần này còn nói là đến tìm mình... Nó tin được mới lạ!
Nó chỉ vừa mở miệng mà đầu bếp đã nhắc đến tà giáo, trăm phần trăm không phải tới tìm mình.
Phương Bình trợn mắt ngoác mồm!
Con chó này... Thông minh hơn rồi! Giờ muốn lừa nó cũng không lừa được sao?
Ta còn tưởng rằng ngươi tin thật chứ, kết quả ngươi lại nói như vậy, thật là đau lòng, kém chút nữa bị con chó này lừa rồi.
Phương Bình hơi buồn bực, haiz, hiện tại người và yêu đều khó lừa. Mèo lớn cũng vậy, từ khi đến Nhân Gian, khó lừa nó hơn hẳn. Phương Bình cũng không giả vờ ngớ ngẩn với Giảo, hắn lên tiếng: "Đơn giản, ta tới đây vì muốn đánh vào tà giáo! Đừng nói chuyện này không có quan hệ gì với ngươi!"
Phương Bình không cho nó cơ hội lên tiếng, sắc mặt nghiêm túc, nói: "Chuyện này có quan hệ với ngươi! Thi thể tổ tông của ngươi, Thiên Cẩu, đang ở tà giáo! Giảo huynh, ngươi biết điều này có ý gì không? Một khi tổ tông của ngươi chết rồi, ngươi có lẽ có thể kế thừa đại đạo của tổ tông ngươi, trở thành cường giả số một tam giới!"
Giảo trừng lớn đôi mắt to!
Thi thể của tổ tông? Thi thể Thiên Cẩu đang ở tà giáo?
Giảo nuốt một ngụm nước bọt, thật hay giả?
"Vậy... Vậy ngươi muốn bản vương làm gì?"
Giảo vẫn lựa chọn tin tưởng, nó cảm thấy đầu bếp không có khả năng lừa mình chuyện này. Hợp tác với đầu bếp, lần nào cũng có chút thu hoạch.
"Tạm thời vẫn chưa xác định, ngươi biết đảo Thiên Vân ở đâu không?"
"Biết"
"Biết nơi đó có một người tên là Vân Sinh không?"
Giảo lắc đầu, nó không biết.
Bất quá rất nhanh nói: "Bản vương biết đảo Thiên Vân có Vân Phi Chân Quân, Vân Sinh là hậu nhân của hắn sao?"
Phương Bình lắc đầu, hắn nào biết chuyện này. Nhưng mà... Vân Phi Chân Quân... là người của tà giáo?
Có lẽ toàn bộ đảo Thiên Vân đều là người của tà giáo!
Vân Phi Chân Quân... trong bảng xếp hạng 72 Thần Chủ có một người tên là Địa Phi Chân Quân còn chưa chết, không biết có quan hệ gì với Vân Phi Chân Quân hay không.
Phương Bình hỏi: "Vậy ngươi có cách nào trà trộn đi vào không? Hoặc là hoà giải rồi xây dựng mối quan hệ với đảo Thiên Vân, cho ta chút thời gian riêng với Vân Sinh"
Muốn giả mạo Vân Sinh tiến vào tà giáo, ít nhất phải hiểu một vài thứ.
Nếu nhắm mắt nhắm mũi xông đại vào tà giáo thì chỉ có nước chờ bị phát hiện.1783 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận