Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1842: Mưu Đồ (3)

Phương Bình có chút trầm ngâm, một lát sau lại nói: "Vậy rốt cuộc mục đích của Trấn Thiên Vương là cái gì? Canh giữ nhân loại? Bảo vệ Giới Vực? Hay là gì khác?"
"Điều này ai biết." Chiến Vương thản nhiên nói: "Không chỉ hắn, còn có mấy vị khác, chưa chắc giống như chúng ta. Ai biết được mục đích của bọn họ là cái gì? Ta đã nói, trong 13 vị tuyệt đỉnh, tuyệt đỉnh từ Giới Vực, có lẽ không quá 10 người.
Cho nên, còn lại mấy vị, có lẽ cũng cùng chí hướng với Lý lão quỷ.
Mấy lần muốn giải thể, thật ra không chỉ Lý lão quỷ không đồng ý, 12 người còn lại trong chúng ta cũng không nhất trí, e là có người đã về phe Lý lão quỷ."
"Đây chính nhân vật không cùng thời kỳ mà tiền bối nói đến sao?"
"Đại khái là vậy." Chiến Vương bật cười lớn nói: "Có lẽ là, dù sao bọn họ già hơn chúng ta. Chúng ta chính là giấy trắng, mặc dù đã qua mấy trăm năm, ít nhiều có chút khác biệt, có chút trải nghiệm, nhưng vẫn thua xa bọn họ."
"Nói như vậy, chắc Trấn Thiên Vương phải biết phương pháp tu luyện hạch não, thậm chí phương pháp chuyên tu lực lượng tinh thần, tại sao không tiếp tục truyền thừa?"
Phương Bình hỏi ra vẫn đề nghi ngờ mà hắn đã kìm nén rất lâu.
Chiến Vương trầm ngâm chốc lát nói: "Có lẽ là một loại hiểu ngầm, hoặc nên nói là quy củ! Có nhiều thứ, trong mắt bọn họ, có lẽ là không thể truyền ra ngoài. Tất nhiên, không loại trừ hắn cũng không biết tình huống.
Lão quỷ này, ai biết hắn là võ giả phục sinh hay là một tên chưa bao giờ chết.
Nếu là võ giả phục sinh, vậy hắn không biết rất bình thường."
"Sao hôm nay tiền bối bằng lòng nói với ta nhiều như vậy?"
Phương Bình hỏi một câu, những tuyệt đỉnh này vốn không thích nhiều lời. Hỏi một chút cơ mật, ai cũng nói các ngươi biết cũng vô dụng, ngược lại sẽ gia tăng áp lực. Tóm lại, chính là không nói, như thể nếu ngươi biết, có lẽ sẽ phản tác dụng.
Mấy ngày trước, Phương Bình hỏi những điều này, Chiến Vương cũng không trả lời. Nhưng bây giờ, Chiến Vương lại nói cho hắn rất nhiều thứ.
"Tại sao ư?" Chiến Vương cười nói: "Không có tại sao, cũng không tính bí mật lớn gì, huống hồ, đến thời điểm này, có nhiều thứ gần như đã công khai.
Ngươi cho rằng Trương Đào thật hoàn toàn không biết gì cả sao? Không, hắn biết rất nhiều thứ! Thật ra Trương Đào biết nhiều hơn Lý Chấn, chỉ là hắn không nói thôi.
Trương Đào không tin chúng ta, hắn biết gì cũng giữ kín trong lòng, tự nghĩ biện pháp giải quyết.
Ngươi biết, tại sao Trương Đào lại tiến bộ nhanh như vậy không?
Có rất nhiều nguyên nhân!
Đừng đề cập chuyện gốc yêu thực đó, một gốc yêu thực không đến mức giúp hắn có thành tựu như thế..."
Chiến Vương nở nụ cười nói: "Bí mật của hắn không ít hơn ngươi, khi còn trẻ, Trương Đào đã gặp nhiều cơ duyên lớn, hắn đã từng đi vào Giới Vực."
Ánh mắt Phương Bình khẽ động, Trương Đào cũng đã từng vào Giới Vực?
Chiến Vương lại cười nói: "Hắn là người đứng đầu thời đại tân võ, hoàn toàn xứng đáng, danh xứng với thực! Hắn chẳng những đi qua Giới Vực, hắn còn đi qua Cấm Kỵ Hải, hắn đi rất nhiều nơi, ở Cấm Kỵ Hải, hắn thậm chí đã từng chiếm được cơ duyên.
Khi còn trẻ, tên này cũng không sợ chết, nơi nào hắn cũng dám đi.
Ngươi cho rằng hắn thật hoàn toàn không biết gì về vùng cấm ư? Vậy thì ngươi sai rồi.
Hắn rất to gan, thậm chí đã từng xông vào vùng cấm, hắn cũng đã từng đi Vương Chiến Chi Địa, hắn thậm chí có quan hệ tâm đầu ý hợp với một số cường giả hoàng triều, Thần Tông.
Ngươi dám tin sao?"
Chiến Vương cười nói: "Hắn đã sắp đặt từ rất sớm, khi hắn chưa thành tuyệt đỉnh, đã ở ngoại vực mang về một số nhân loại địa quật bồi dưỡng, bồi dưỡng từ nhỏ. Chờ bọn họ trưởng thành, hắn lại đưa người về ngoại vực, mượn tay ngoại vực, tiến vào vùng cấm.
Thậm chí đưa thẳng đến Ngự Hải Sơn, bắt đầu xông xáo vùng cấm.
Ngươi thật cho là hắn không hề hiểu về vùng cấm sao?
Vậy thì ngươi sai rồi!
Hắn có rất nhiều tai mắt ở vùng cấm, dù là có một số người phản bội, một số người đã mất liên lạc, nhưng vẫn có không ít người vẫn liên hệ với hắn... Tất nhiên, trừ phi đến thời khắc mấu chốt, bằng không ngươi cũng không rõ người nào là người của hắn.
Ngươi có biết, trước lúc này, Tử Cấm địa quật chính là địa bàn của quân Võ An, là địa bàn của một mình hắn, không ai có thể vào.
Thật ra hắn đã có sắp xếp ở Tử Cấm địa quật! Thậm chí việc hủy diệt Tử Cấm địa quật trước đó, cũng có thể là giết người diệt khẩu, hủy diệt chứng cứ, hắn quản lý Tử Cấm địa quật nhiều năm, sao lại một chút phương án dự phòng cũng không có?
Tên này rất âm hiểm!
Ngay cả lão quỷ nhà họ Lý cũng đã từng nói, Trương Đào sinh sai thời đại, nếu như đổi một thời đại, e là tên này đã có cơ hội thành hoàng giả."
Phương Bình hơi cau mày nói: "Bộ trưởng phòng ngừa chu đáo, làm một chút chuẩn bị, cũng không sai. Nhưng có vẻ không có tác dụng lớn nhỉ? Dù ông ấy đưa người vào vùng cấm, chỉ sợ cùng lắm cũng chỉ là cường giả bản nguyên, không có tác dụng hay đột biến."
"Không có tác dụng hoặc gây đột biến?" Chiến Vương cười nhạo một tiếng, thản nhiên nói: "Ngươi thì làm sao biết có tác dụng hay không? Tất cả đều có khả năng. Còn nữa... Đừng xem thường Trương Đào, bản lĩnh mê hoặc nhân tâm của tên này cũng không nhỏ, không nói những cái khác, trong số các Chân Vương địa quật... Chưa chắc không có đồng minh của hắn."
"Hả?" Phương Bình vẻ mặt kinh ngạc, sao có thể?
"Đừng nhìn ta như vậy." Chiến Vương cười tủm tỉm nói: "Khả năng vẫn có! Hắn không ngồi yên một chỗ trấn thủ Ngự Hải Sơn, hắn thường xuyên tuần tra phòng thủ Ngự Hải Sơn, hắn gặp rất nhiều Chân Vương, có người từng giao đấu với hắn, có người từng tiếp xúc với hắn, thậm chí có người còn chuyện trò vui vẻ với hắn, cùng uống rượu luận đạo.
Ngươi không nên nghĩ Chân Vương địa quật đều chỉ nghĩ đến việc xâm chiếm thế giới loài người, một số tuyệt đỉnh yếu thật muốn xâm chiếm nhân loại? Chưa chắc!
Nếu Trương Đào mê hoặc tẩy não một chút, chưa chắc không có thu hoạch."
Dứt lời, Chiến Vương thấy Tưởng Siêu và Phương Bình đều trợn mắt há mồm thì tiếp tục cười nói: "Nói như vậy, có lẽ chừng bảy, tám năm trước, hình như Trương Đào đã từng đi qua Cấm Kỵ Hải một lần, khi đó, cũng có Chân Vương địa quật đi Cấm Kỵ Hải.
Cụ thể chúng ta không rõ, nhưng biết được những Chân Vương lần đó trở về xong thì đều không xuất hiện tại khu vực Ngự Hải Sơn nữa. Không ai biết đã xảy ra chuyện gì..."
"Nói như ngài thì ông ấy và các Chân Vương đó đã có thỏa thuận?"
"Khả năng rất lớn!" Chiến Vương lần nữa cười nói: "Cho nên, không nên coi thường Trương Đào. Nói thật, dù hiện tại nổ ra chiến tranh toàn diện, nhân loại chưa chắc không có phần thắng. Ngoài miệng tên này nói nhân loại nguy rồi... Thật nguy rồi sao? Không chỉ hắn, cả lão quỷ nhà họ Lý cũng thế.
Nói như này đi, ngàn năm qua, ba vị lãnh tụ của nhân loại đều đến từ Hoa Quốc.
Ma Đế Mạc Vấn Kiếm, Trấn Thiên Vương Lý Tuyên Tiết, Võ Vương Trương Đào.
Mạc Vấn Kiếm, chưa chắc đã vượt qua hai vị này, Mạc Vấn Kiếm không phải là người khai sáng thời đại như hai người kia.
Dù thời đại tân võ là do hai vị họ Thẩm và Trần khai sáng, nhưng người thực sự khiến thời đại tân võ trở nên huy hoàng chính là Trương Đào, hắn mới là linh hồn và trung tâm của thời đại tân võ, cũng là nhân vật thiên kiêu của thời đại này."
Lông mày Phương Bình khẽ động, lần nữa nói: "Tiền bối, trước đó ngài nói với ta chuyện của thành Trấn Tinh, giờ còn nói chuyện của Bộ trưởng Trương, là muốn nói với Phương Bình cái gì phải không?"
Chiến Vương khẽ cười nói: "Không có gì, chỉ muốn nói với ngươi, mỗi người đều có dự định của mình, mục tiêu lớn nhất của mọi người lại giống nhau, vượt qua nguy cơ trước mắt.
Nhưng sau khi vượt qua nguy cơ thì sao?
Còn nữa, nguy cơ chủng tộc lần này không đơn thuần là nguy cơ chủng tộc, còn có một số nhân tố dây dưa phức tạp ở trong đó. Có lẽ còn liên quan đến mưu đồ của một số cường giả thời thượng cổ, nói tóm lại, không muốn trở thành quân cờ, thì phải trở thành người chơi cờ.
Mà muốn như vậy thì cần thực lực, cần thế lực! Ngươi giúp Ma Võ tăng lên thực lực là chuyện đúng đắn.
Nếu Ma Võ có mấy vị tuyệt đỉnh, đến thời khắc nguy cơ, vẫn có người xứng đáng tin tưởng.
Mà lần này... thật ra là một cơ hội."
Bạn cần đăng nhập để bình luận