Toàn Cầu Cao Võ

Chương 757: Địa quật rối loạn (3)

Tuy rằng Liễu Vương còn muốn tiếp tục truy sát Lý Trường Sinh, nhưng hắn cũng không phải kẻ ngu, lúc này, Phục Sinh Chi Địa lại có thêm cường giả cảnh giới Vương giả đến, hơn nữa khí thế cực mạnh, hắn cũng không dám xem thường.
Vùng cấm chết tiệt, lần này hố cha mình rồi!
Không phải nói Phục Sinh Chi Địa cường giả, cho dù chiếm cứ ưu thế, cũng sẽ cố thủ tại chỗ sao?
Vì sao hiện thực lại hoàn toàn khác nhau!
Đối phương nào có cố thủ tại chỗ chứ!
Chạy thẳng vào sào huyệt của mình vơ vét rồi, mấy tên khốn khiếp sống trong vùng cấp, cố ý dụ dỗ lừa gạt mình?
Theo cách nói của cường giả ở vùng cấm, cứ việc đánh với người của Phục Sinh Chi Địa, thua cũng không sao, cùng lắm cho đối phương chiếm một địa bàn nhỏ ở đây, sau đó hai bên khai chiến, thì đều là chuyện của võ giả trung cấp, luyện binh mà thôi.
Thắng thì tốt, lợi ích cũng nhiều, vùng cấm cũng vui lòng khen thưởng.
Bây giờ thì hay rồi, khen thưởng đâu không thấy, chỉ thấy tổn thất nặng nề.
Phẫn nộ vì bị lừa dối, Liễu Vương còn chưa kịp ra tay, Triệu Hưng Võ đã chém ra một đao, khí tức mạnh mẽ cuồng bạo kia lại khiến Liễu Vương càng phẫn hận, vùng cấm quả nhiên lừa hắn!
Lần này đánh không lại, lão tử không tuân thủ quy củ gì nữa, để người của vùng cấm ra mà đánh, mà phòng thủ đi, hắn sợ nếu mình vẫn tiếp tục thủ nơi này, sớm muộn nhà cũng không còn.
...
Toàn bộ Nam Giang địa quật hơi hỗn loạn, là trận chiến giữa các cao cấp nên chuyện này rất bình thường.
Nhưng bên ngoài thành Cự Liễu có ba tên cướp điên cuồng tiêu diệt võ giả dân gian, tin tức này không ngừng được truyền vào trong thành.
Hàng loạt Cự Liễu Thần Vệ bắt đầu hành động, nhất định phải tiêu diệt những tên khốn nạn đó! Cái này còn chưa tính, ngoại trừ bỏ mấy tên cướp cấp thấp sâu bọ làm hại dân hại nước, một tên cường giả cấp tám cũng đang điên cuồng giết hại võ giả ở các thị trấn gần đó.
Dưới sự bất đắc dĩ, mấy vị cường giả được điều đi đề phòng thành Bạch Ác đều bị gọi trở về để vây giết vị cường giả kia.
Chuyện bên này vẫn chưa được giải quyết, thì lại xuất hiện một tên võ giả cấp bảy tập kích Cự Liễu Thành Vệ khiến cả vương thành không được yên ổn.
Nếu không phải thần hồ mệnh vẫn ở đây, e là đã sớm loạn.
Ngoại trừ thành Cự Liễu thì cường giả thành Cự Tùng cũng bắt đầu hành động với quy mô lớn, có điều bọn họ đã rút ra được bài học kinh nghiệm, thành Cự Tùng lúc này phòng thủ nghiêm ngặt, rất sợ bị người khác trà trộn vào trong thành.
Bọn họ cách đường nối không gian tương đối xa, tạm thời cũng không muốn rơi vào vũng bùn chiến tranh này.
...
Đối với tất cả chuyện này, Phương Bình không hề biết.
Hắn chỉ biết trong thành Cự Liễu có rất nhiều Thần Vệ ra khỏi thành, cường giả cao cấp cũng không ngừng bay ra bên ngoài thành.
Đợi nửa ngày, trên trời không còn lấy một tên cao cấp. Cả thành Cự Liễu cũng có vẻ hỗn loạn. Cao cấp không ngừng rời đi, điều này khiến người trong vương thành hoang mang không thôi.
Trước đó đã có Tôn giả bị giết, Thống lĩnh chết trận, và rất nhiều Chiến tướng hy sinh. Nếu như có thể kịp thời trấn an thì rất nhanh sẽ vượt qua được.
Nhưng bên này vẫn chưa trấn an xong thì vương thành lại có người xông vào, gây ra rất nhiều tổn thất, không ít quần chúng bị giết, chuyện này khiến người trong vương thành loạn lên.
Vẫn chưa hết, Liễu Vương vừa mới trở về, rất nhanh bên ngoài đã có người đánh chết Cự Liễu Thần Vệ, còn có người tàn sát giết hại hàng loạt dân trong thành và trong thị trấn gần đó.
Tất cả những chuyện này xảy ra khiến thành Cự Liễu vừa mới trải qua chiến tranh có chút hỗn loạn.
Liên tiếp hai ba biến cố khiến lòng người bất an.
...
Mà ở một nơi nhóm người Phương Bình không hề hay biết.
Ở trong một dãy núi nơi trung tâm xa xôi.
Trong phút chốc có mấy luồng khí tức mạnh mẽ dâng lên! Biến cố của vực Nam Cửu, đã có người nhận ra rồi.
"Cút về!"
Ngay sau đó, một thân ảnh to lớn rung chuyển trời đất bay lên trời, khiến hư không chấn động, từng khe nứt màu đen hiện lên trong không trung!
"Cút về!"
Thân hình cao to kia lại quát lại một tiếng.
"Hừ!"
"Đừng ép ta!"
"Chiến Vương, ngươi dám ngăn cản chúng ta!"
"Cút! Các ngươi phá hoại quy tắc trước, vậy chính là ép bọn ta cá chết lưới rách!"
"Buồn cười!"
"Các ngươi cứ thử đi!"
"Thử rồi thì thế nào!"
"Vù vù!"
Ngay lập tức, ở dãy núi cách đó không xa, mấy luồng khí tức phá vỡ hư không nháy mắt truyền đến. Bóng người cao lớn chiếu rọi mặt đất được gọi là Chiến Vương kia lạnh lùng nói: "Vậy thì đánh!"
Lời vừa nói ra, cách đó không xa dường như có một thế giới khác, cũng có người tiếp lời, hét to: "Đánh!"
Tiếng hét xuyên qua ngàn vạn dặm, sát khí sôi trào!
Không chỉ một vùng, trước đó, những nơi hiện ra khí thế, lúc này cũng có người đáp lại.
"Sớm đã muốn tiêu diệt các ngươi cho thoải mái, võ giả chúng ta, đánh trời đánh đất chưa từng biết sợ bao giờ!"
"Dù có bị diệt hết cũng không cho ngươi sống dễ chịu!"
"..."
Từng luồng khí thế xuyên qua trời đất đua nhau xuất hiện, tung hoành ngang dọc xa xôi cả mười triệu dặm!
Ở bên còn lại của dãy núi cũng xuất hiện uy áp vô cùng cường đại.
Rất lâu sau hai bên đều trầm mặc, thu liễm khí thế, một lát sau, dãy núi khôi phục lại yên tĩnh vốn có.
Một vài yêu thú cao cấp vừa rồi đều yên tĩnh đến dọa người, thì lúc này lại có không ít yêu thú cao cấp kinh hoàng khiếp sợ nhìn xung quanh.
...
Tất cả việc này giống như xảy ra ở một thế giới khác.
Mà nhóm Phương Bình lại như không hề hay biết. Lúc này, Phương Bình vẫn còn đang nhăm nhe cửa hàng năng lượng.
"Một mình mình vẫn còn hơi yếu một chút… Phải gây ra hỗn loạn mới được a!" Phương Bình sờ sờ cằm, làm thế nào để gây hỗn loạn đây?
Cây Liễu Yêu trấn thủ thành Cự Liễu, nên rất khó gây hỗn loạn.
"Địa quật cũng có rất nhiều võ giả dân gian, đám võ giả này lẽ nào ngay cả một chút dã tâm cũng không có sao? Không có tham lam dục vọng nào?"
Phương Bình nhớ đến quảng trường trước kia, bên đó hội tụ rất nhiều võ giả dân gian.
"Nếu như mình vứt ra mấy trăm viên đá năng lượng ở đó, liệu có gây rối loạn được không?"
Phương Bình không chắc cho lắm, nếu như an ninh trật tự quá tốt, vậy thì chưa chắc có thể loạn lên được. Nhưng chỉ cần có người làm loạn, vậy thì chắc chắn sẽ loạn cào cào lên.
Liễu Yêu có muốn trấn áp cũng cần thời gian, như vậy sẽ tạo cho hắn cơ hội.
"Mấu chốt là không nỡ vứt đá năng lượng ra."
Phương Bình lẩm bẩm, lần sau, lần sau trở về mặt đất xem có thể bảo người ta tạo ra một ít đá năng lượng giả hay không, chỉ cần phát ra năng lượng, trên thực tế là loại không có bao nhiêu năng lượng là được.
Với kỹ thuật của nhân loại, chế tạo cái này chắc không khó?
Vứt ra mấy trăm viên đá năng lượng cao cấp, hắn không tin không ai động lòng. Đừng nói là võ giả địa quật, mà ngay cả nhân loại cũng vậy, nếu như trên mặt đất thật sự rơi xuống mấy trăm viên đá năng lượng tu luyện, cũng có thể khiến người ta đánh nhau bể đầu sứt trán.
Giết người chưa chắc xảy ra, nhưng tranh chấp thì tất nhiên sẽ có. Đừng bao giờ đánh giá lòng người quá ngay thẳng.
"Bây giờ không có cách nào rồi, làm giả không được thì dùng đồ thật vậy!"
Phương Bình trầm ngâm trong giây lát, hay là trước đó đi cướp của người khác, sau đó vứt ra thử, trộn lẫn với mấy viên đá cao cấp, rồi lại làm nổ đá năng lượng cao cấp, như vậy sẽ càng thêm hỗn loạn nhỉ?
"Đáng để thử một lần!"
Nghĩ như vậy, Phương Bình không do dự nữa, hắn liền đi đến cửa hàng giao dịch đá năng lượng trước mặt. Cửa hàng này không lớn lắm, bên trong không có nhiều người, bên trong chia làm hai gian, gian ngoài có hai vị võ giả cấp ba phụ trách giao dịch, gian bên trong có một tên võ giả cấp năm phụ trách trông coi những viên đá năng lượng.
Những viên đá năng lượng này hẳn là sẽ được chuyên chở đi định kỳ, Phương Bình không cảm ứng được bao nhiêu năng lượng từ đây cả.
Lúc này, Phương Bình đeo huy hiệu cấp ba, nên hai tên võ giả phụ trách giao dịch cũng không quá mức xem trọng hắn. Lúc này, trong cửa hàng còn có hai ba vị khách hàng cũng đang thực hiện giao dịch.
Phương Bình nhìn thấy một người trong số đó vác một cái túi lớn, đổ lên trên quầy, có ít nhất bảy tám mươi viên đá năng lượng lớn nhỏ, cũng nặng ít nhất là một ký đến một ký rưỡi trở lên, hơn 1000 gam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận