Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2560: Khôi Phục (2)

"Ta nói này, ngươi nên đi rồi phải không?" Ông lão hỏi.
"Đi?" Người trong bóng tối cười nói: "Ngươi không muốn rời đi, vậy tùy ngươi! Ngươi không nói Tiên Nguyên và Phục Sinh Chi Chủng, vậy cũng tùy ngươi! Ta có một chuyện muốn nhờ, hôm nay, ta muốn rèn một thanh thần khí, cần Đế Tôn thiết kế cho ta.."
"Không thể" Ông lão thản nhiên nói: "Đã sớm quên rồi, hiện tại ta là chuyên gia nhân thể học. Ngươi muốn học thuật chia tách tế bào, ta dạy cho ngươi. Muốn chế tạo thần khí tự ngươi làm đi, lão phu đâu còn nhớ cách chế tao."
"Chú Thần Sứ, hà tất như thế! Dù Đế Tôn cổ lão tam giới, cũng chỉ nhớ Tam Sứ Bát Vương, 36 Thánh, lại quên mất Chú Thần Sứ thực lực không phải mạnh nhất, nhưng hữu dụng nhất.
Tam giới chỉ biết thần khí vô địch, lại không biết, hơn phân nửa thần khí, đều do Chú Thần Sứ thiết kế chế tạo. Thậm chí không ai biết được, thần khí mạnh nhất, không phải thứ gì khác, mà là Tiên Nguyên... Chú Thần Sứ, ta nói không sai chứ?"
Ông lão ngáp một cái, lung lay xích sắt, thản nhiên nói: "Chú Thần Sứ gì chứ, không nhớ nữa rồi! Ngươi không đi, lão phu đi ngủ! Thương Miêu nói không sai, thế giới này, chỉ có đi ngủ là bền vững nhất. Muốn sống thọ, nên đi ngů."
"Thương Miêu.." Người trong không trung cười nói: "Bây giờ, Thương Miêu cũng không ngủ nữa, nó đã sớm rời núi giúp đỡ người khác rồi. Chú Thần Sứ, năm đó, ngươi tình nguyện chế tạo thần khí cho Thương Miêu, tại sao không muốn chế tạo cho ta một thanh? Chế tạo thần khí cho Thương Miêu, không cảm thấy lãng phí sao?" Ông lão lười biếng nói: "Ngươi? Ngươi có thể xứng đánh đồng với Thương Miêu sao? Thương Miêu đáng yêu bao nhiêu, chế tạo cho nó cái chuông nhỏ, nó có thể cho ta vuốt ve ba năm, ta có thể vuốt ve ba năm sao? Xéo đi, còn không xéo đi, ta thiêu chết ngươi, tin hay không?"
"Chú Thần Sứ đừng như thế...
Vù!
Lời còn chưa dứt, không trung nổi lên ngọn lửa. Ngọn lửa yếu ớt lập tức thiêu đốt không trung, răng rắc, răng rắc... Liên tiếp thiêu đốt ngũ trọng thiên (năm tầng không gian)!
Dễ như trở bàn tay.
Ở trong không gian này, ông lão lập tức châm lửa đốt đến ngũ trọng thiên, mỗi tầng không gian là một vùng thiên địa, ngũ trọng thiên, cần cường độ 2,4 triệu cal khí huyết mới có thể đánh vỡ.
Ông lão chỉ tiện tay vung lên, ngọn lửa thiêu đốt. Một vị cấp Đế, khí huyết cực hạn chưa đến 2,4 triệu cal, lúc này có thể bị thiêu chết trong nháy mắt.
Mà ông lão lại là nói mình là cấp Đế.
Giọng nói trong bóng tối cũng trở nên mơ hồ: "Chú Thần Sứ quả nhiên lợi hại, e là ngươi cũng nằm trong số ít cường giả có thể khống chế 100% lực lượng trong tam giới hiện nay.."
Chú Thần Sứ ngáp một cái, thản nhiên nói: "Còn nói nhảm nữa, ta thiêu chết ngươi, xéo đi! Nhanh lên! Đừng tưởng rằng giấu đầu hở đuôi thì ngon, đoán không sai, thực lực ngươi chẳng ra sao, giả vờ cái gì!" "Ha ha ha! Vậy bản tọa cáo từ, Chú Thần Sứ, có thời gian ta sẽ lại đến!"
Tiếng nói hoàn toàn biến mất. Ông lão tiếp tục đọc sách, ngọn lửa biến mất. Ngũ trọng thiên vỡ vụn bắt đầu khép lại.
Một lát sau, ông lão ngẩng đầu, đảo mắt nói: "Mèo kia rời núi rồi? Thú vị! Cũng không biết có mập không?"
Ông lão cười một tiếng, rồi lại cúi đầu đọc sách, đọc xong truyện tranh rồi nói.
...
Một ngày này, vài chỗ trong tam giới đều có dị động.
Thiên Bộ, Phương Bình vừa giải quyết xong công việc, thì ở cổng, một con mèo nằm sấp dưới đất, lười biếng nói:
"Tên lừa đảo, trả tiền, nhanh lên, bản miêu sắp đi ngủ rồi"
"Đi ngủ?" Phương Bình cau mày nói: "Làm sao sắp ngủ rồi? Ngủ dài hay là ngủ ngắn?" "Ngủ dài.." Thương Miêu thầm nói: "Tâm tình vốn rất tốt, nhưng gần đây chợt cảm thấy không tốt"
Phương Bình khẽ đảo mắt, ngồi xổm xuống, cười nói: "Mèo lớn, có phải có biến cố xảy ra rồi hay không?" Thương Miêu ngủ dài, thường mang ý nghĩa phát sinh nguy hiểm. Nhưng hiện Thương Miêu là cường giả mạnh nhất tam giới, ít nhất Phương Bình cảm thấy như vậy, nó cảm nhận được nguy cơ sao?
Bây giờ tất cả đang phát triển theo chiều hướng tốt, ở đâu ra nguy cơ? Ngay cả Thương Miêu cũng muốn tránh?
Thương Miêu ngáp một cái, hết sức lười biếng: "Không biết nha! Dù sao ta chỉ muốn đi ngủ, lần này ngủ một giấc, đến lúc tỉnh lại, có lẽ tam giới cũng mất rồi, ngươi cũng mất rồi, nên phải trả tiền, bản miêu muốn đi ngủ đông, ngủ vài chục ngàn năm mới tỉnh"
".." Phương Bình cười khan một tiếng, vội nói: "Miêu huynh...
Cái đuôi Thương Miêu bỗng dựng thẳng lên, Miêu huynh... đây không phải xưng hô tốt, nó chán ghét cách xưng hô này.
Phương Bình ngượng ngùng, vội nói: "Mèo lớn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nói với ta một chút.." Thương Miêu lầu bầu nói: "Đã nói không biết! Nhưng... có lẽ sắp xảy ra phiền phức. Lần này đại biến lợi hại hơn trước kia, tên lừa đảo, hình như một số người đã chết đang thức tỉnh. Cũng không biết có phải do lần trước đánh mặt trời dẫn đến hay không, dù sao bản miêu cảm thấy có liên quan đến lần đó...
Đã nói đừng để ta làm việc, ai bảo cứ bắt ta làm việc! Lần này hay rồi, hình như kết giới phong tỏa cửu trọng thiên xảy ra vấn đề, một số người chết bị phong tỏa vĩnh viễn trong cửu trọng thiên hình như sắp xuất hiện rồi" Phương Bình biến sắc, có ý gì?
Thương Miêu lại ngáp một cái, lười biếng nói: "Hình như là thế, bản miêu cảm ứng được bản nguyên của đội trưởng đội bảo vệ mèo, hình như hắn sống lại. Nhưng đội trưởng đội đội bảo vệ mèo đã chết từ lâu rồi" "Đội trưởng đội bảo vệ mèo?" Phương Bình ngơ ngác, đó là cái gì? Thương Miêu biết suy nghĩ của hắn, không có lực nói: "Là bảo vệ mèo chứ là gì! Mèo không đánh nhau, phải có người bảo vệ mèo chứ sao, trước đó ta chuẩn bị chờ ngươi mạnh lên rồi phong cho ngươi làm đội trưởng đội bảo vệ mèo, nhưng bây giờ, hình như đội trưởng cũ sống lại rồi, hay là ngươi làm phó đội trưởng đi nha?" Phương Bình đen mặt lại, đội trưởng cái con mẹ ngươi, con mèo này nghĩ gì thế. "Bản miêu không có mẹ... tên lừa đảo, ngươi cẩn thận đó, mắng mèo sẽ bị sét đánh!" Thương Miêu xem thường, lại nói: "Mau trả tiền đi, bản miêu nói ngươi biết, giờ ta biết truyền hình trực tiếp rồi. Không trả tiền, bản miêu sẽ phát trực tiếp cho toàn thế giới, nói cho mọi người, ngươi bắt nạt mèo"
Phương Bình đau đầu, mèo này... làm gì thế?
"Mèo lớn, đừng vội" Phương Bình vội nói: "Ngươi còn chưa nói, có thể bị nguy hiểm hay không.."
"Bản miêu làm sao biết!" Thương Miêu không nhịn được nói: "Bản miêu muốn đi ngủ, tìm đội trưởng bảo vệ mèo đi, hắn sống lại rồi, bản miêu có thể ngủ ngon rồi"
"Đội trưởng đội bảo vệ mèo ở đâu? Mạnh không?"
"Mạnh hơn ngươi!" Thương Miêu lại đả kích hắn, sau đó lắc đầu nói: "Không biết ở đâu, có lẽ chưa hoàn toàn khôi phục, cảm ứng không rõ lắm, nhưng tìm xem, có lẽ có thể tìm được.
Phương Bình bi thương! Mèo ú muốn chạy trốn!
Nếu nó đi rồi, mình đi đâu lừa gạt... Khụ khụ, đi đâu cung phụng mèo cầu tài như thế này.
Ánh mắt Phương Bình lấp lánh, nhanh chóng nói: "Mèo lớn, ngươi tìm mệt lắm, để ta giúp ngươi tìm hắn. Tìm được hắn rồi ngươi đi ngủ cũng không muộn.
Ngươi nghĩ xem, không biết đối phương đang bị nhốt ở đâu. Nếu đang bị vây ở hầm cầu, chẳng lẽ ngươi cũng muốn đi tìm hắn? Nếu như bị vây ở đó nhiều năm, rất bẩn, ngươi muốn đến đó sao?
Ta cảm thấy, ngươi cứ chờ ta tìm được đối phương, để hắn dọn dẹp nơi ở, sắp xếp chỗ ở cho ngươi, ngươi đi tìm cũng không muộn, đúng không?"
Thương Miêu rất muốn đập chết hắn.
Nó sắp nên tới nơi rồi.
Tên lừa đảo thật buồn nôn, lần nào cũng cố ý khiến mèo ghê tởm, thật phiền.
Nhưng suy nghĩ cẩn thận một chút... cũng đúng nha, đội trưởng đội bảo vệ mèo sẽ không bị kẹt ở nơi bẩn thỉu nào đó chứ? Bản miêu rất thích sạch sẽ.
Thương Miêu bất lực, mệt mỏi nói: "Ngươi lại định lừa mèo! Mỗi ngày lừa mèo còn không cho lợi ích, ta không làm, ta muốn rời nhà trốn đi."
Phương Bình im lặng, lúc lâu sau cười nói: "Lần này không hề lừa ngươi, ta chuẩn bị cho ngươi ba trăm xe đồ ăn vặt, lập tức đưa tới!"
Thương Miêu lầu bầu một câu, lười biếng đứng lên, quay người đi ra bên ngoài.
Tính sau! Nó luôn cảm thấy biến cố lần này nguy hiểm hơn quá khứ, ngay cả nó cũng cảm thấy có chút nguy hiểm.
Mà lúc này, Phương Bình bỗng nói: "Ngươi có biết chuyện Thiên Cẩu không? Có lẽ nó đang ở tà giáo, dù chết rồi, ngươi cũng không định cướp thi thể về sao?"
Thương Miêu quay đầu, nhìn hắn một lúc, nghĩ một chút mới nói: "Nếu chó lớn chết rồi thì không có thi thể.
Nếu chưa chết, vậy chắc chắn có chủ ý xấu, không cần phải để ý đến chó lớn.
Thi thể chó lớn ở tà giáo... chưa chắc là thật, dù sao bản miêu không cảm ứng được chó lớn còn sống, ngươi đừng cứ mượn mèo gạt người"
Thương Miêu phiền muộn, lời ngươi nói hôm đó ta đều nghe được, được chưa?
1753 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận