Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2674: Ai Cũng Hống Hách (3)

"Địa Kỳ?"
Địa Hình lập tức nhíu mày, "Vân Sinh" chưa gặp được đại đạo thật, nhưng Địa Kỳ thì chưa chắc.
Địa Kỳ mạnh hơn mình, nếu hắn gặp đại đạo thật, có lẽ... sẽ không là đỉnh cấp Đế hay cấp Thánh Nhân đó chứ?
Hắn có chút bất an Hơn nữa, nếu Địa Kỳ nhìn thấy tình huống của mình, có lẽ sẽ phát hiện dị thường. Còn nữa, mình còn muốn khống chế Bản Nguyên, Địa Kỳ cũng là đối thủ cạnh tranh.
Hắn vốn còn định ra tay với "Vân Sinh", lúc này lại lộ vẻ do dự, vội suy tư một hồi, nhanh chóng nói: "Vân Sinh, nơi đây chỉ có chúng ta hai người, có phải chúng ta nên nói chuyện hay không?"
"Trước kia, Phong Vân Đế Tôn cũng không phải quá thân thiện với ngươi...
Địa Hình cười nói: "Chúng ta chỉ là Chân Thần, không phải là nhóm cường giả kia, lần này tiến vào điện Khôn Vương, chưa chắc có thu hoạch khác, dù có, cũng chưa chắc có thể sống sót mà lấy được..."
"Đại nhân muốn nói gì, cứ việc nói thẳng!" Phương Bình thấy hắn không có dấu hiệu tấn công, cũng ngừng hoạt động chuẩn bị cho nổ đại đạo của Địa Hình trong thế giới bản nguyên lại.
"Hợp tác!" Địa Hình khẽ cười nói: "Hợp tác đúng nghĩa! Cùng sống cùng chết! Ngươi, ta, và cha ngươi - Địa Phi, đồng minh ba người!"
Ánh mắt Địa Hình sáng rực nói: "Ngươi và ta còn có bí mật về Suối Trường Sinh, đây cũng là chuyện những người khác không biết. Trong Suối Trường Sinh chưa chắc không có suối cổ khác, đây cũng là báu vật! Nhưng có một số chuyện không che giấu được! Huống hồ, lần này còn xuất hiện một vị cường giả cấp Thánh Nhân, Thiên Mộc đang ở trong Thần Đình...
Nói đến đây, Địa Hình vui vẻ, nói: "Lão phu cũng không muốn lừa gạt ngươi, ba người chúng ta âm thầm kết thành đồng minh sống chết. Hai cha con ngươi mạnh hơn ta, cũng không cần lo lắng lão phu sẽ làm gì các người.."
Phương Bình cười nói: "Vậy đại nhân muốn làm gì?"
"Giết người!" Địa Hình nhỏ giọng nói: "Giết Địa Bình và Địa Kỳ.."
Phương Bình nhíu mày: "Đại nhân nói đùa!"
"Chưa từng nói đùa!"
"Bản tọa biết tâm tư của ngươi, năm người liên thủ có thể ngăn cản Đế Tôn!"
Địa Hình sâu xa nói: "Nhưng ngươi cũng phải hiểu, năm người liên thủ, Đế Tôn kiêng kị, sẽ không buông lỏng cảnh giác. Có lẽ còn có thể liên thủ nhằm vào ngươi và ta, nhưng một khi Địa Kỳ chết đi, thì chúng ta không còn là uy hiếp nữa, Đế Tôn sẽ không cảm thấy cần phải giết chúng ta!
Khi đó, chúng ta sẽ có cơ hội tiếp tục sinh tồn, nói không chừng cuối cùng còn có thể ngư ông đắc lợi, trong hoàn cảnh hai vị Đế Tôn đánh nhau, trở thành bên thắng lớn nhất"
Phương Bình bật cười nói: "Đại nhân mơ mộng hão huyền quá rồi! Nếu thật đến lúc đó, chúng ta cũng chỉ có thể mặc người chém giết, ngay cả sức phản kháng cũng không có. Dù hai vị Đế Tôn muốn đánh nhau, cũng sẽ không bỏ qua chúng ta.."
"Nếu là năm người, đương nhiên như thế! Nhưng nếu chỉ có ba người, giúp một vị Đế Tôn đối phó một vị khác thì sao?"
Mắt Địa Hình sáng lên: "Liên thủ giết một vị Đế Tôn, vị còn lại chắc chắn sẽ không cảm thấy ba người có thể sinh ra bất cứ uy hiếp gì đối với bọn họ, đương nhiên sẽ không ra tay với chúng ta. Mà là có thể hợp tác với chúng ta ra để tay với một người khác. Sau đó, hắn sẽ cảm thấy xử lý chúng ta là chuyện dễ như trở bàn tay! Lúc đó... là cơ hội của chúng ta!" Phương Bình vẫn lắc đầu: "Khi đó ba người chúng ta làm sao là đối thủ của Đế Tôn? Địa Kỳ đại nhân lại là người mạnh nhất, một khi hắn chết đi... thì chúng ta chắc chắn gặp nguy hiểm! Còn nữa, Địa Kỳ đại nhân mạnh vô cùng, dù ba người chúng ta liên thủ, đánh bại hắn còn được, chứ giết hắn.."
"Không sao!" Địa Hình cười nói: "Bây giờ, hắn sẽ không đề phòng chúng ta. Dù đề phòng, cũng sẽ không thái quá. Đương nhiên, không thể để hắn biết chúng ta cũng đã tiến vào nơi này.."
"Vì sao?" Phương Bình cảm thấy bất ngờ, nói: "Tiến vào nơi này thì làm sao?"
Địa Hình thở dài: "Ngươi không hiểu, Địa Kỳ một lòng muốn khống chế chúng ta, để chúng ta trở thành thuộc hạ của hắn, để hắn có cơ hội và thế lực ngăn cản cấp Đế. Một khi biết chúng ta ở đây xem lén được cơ duyên cấp Đế, e là có thể gây khó dễ cho chúng ta, hắn sẽ không cho chúng ta cơ hội trở thành cấp Đế Phương Bình hơi nhíu mày, nhưng trong lòng thì cạn lời với Địa Hình, hắn nghĩ hay thật. Mình dễ lừa vậy sao?
Lừa mình hợp tác với hắn, tiêu diệt Địa Kỳ và Địa Bình... Sau đó ba vị tuyệt đỉnh đi nương nhờ một vị Đế Tôn, tiêu diệt một vị khác.
Địa Kỳ không ở đây, ba người này không thể là mối uy hiếp Đế Tôn, hiện Địa Hình đã thay đại đạo, che giấu thực lực, thời khắc mấu chốt, âm thầm đánh cho Đế Tôn còn sống một đòn, có lẽ có thể thành công.
Đến lúc đó, mình và Địa Phi đều là kẻ yếu, còn không phải mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Nghĩ rất hay!
Những người này đều cảm thấy mình có thể thành người thắng lớn, không suy nghĩ một chút, ngươi có số mệnh đó sao?
Ai cũng tự cho là mình là chân mệnh thiên tử ư? Phương Bình nhíu mày, lúc lâu sau, vẫn lắc đầu nói: "Quá nguy hiểm! Cuối cùng chúng ta sẽ bị Đế Tôn giết chết"
"Chưa chắc! Đế Tôn cũng cần thuộc hạ, cần người giúp hắn làm việc, ba người chúng ta sẽ không trở thành uy hiếp với bọn họ, giữ chúng ta lại, có gì không thể?"
"Đó chính là cược vận may, còn không bằng bây giờ năm người liên thủ.
"Như vậy, chúng ta chính là uy hiếp lớn nhất đối với hai vị Đế Tôn, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta. Vân Sinh, ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ, thật ra chúng ta là tự cứu bản thân đó"
Địa Hình nặng nề, tự cứu đó, ngươi có hiểu không? "Ngươi là người thông minh, ngươi nên biết những thứ này...
Phương Bình có vẻ đắn đo, ngươi làm như vậy, ta rất khó xử.
Ta còn chưa lừa ngươi, thế mà ngươi đã đến gạt ta, còn muốn lừa ta tiêu diệt những người khác... ta có nên đáp ứng hay không? Phương Bình do dự một chút, chợt nghiến răng nói: "Đại nhân đã nhắc đến việc này, e là... đại nhân có một số thủ đoạn bảo mệnh phải không? Nhưng ta và cha ta không hề có thủ đoạn bảo mệnh nào... trừ phi... đại nhân tặng cho ta thêm một ít suối cổ trường sinh trước!"
Ánh mắt Địa Hình ánh lên vẻ tàn khốc, tên này lòng tham không đáy, lúc này mà còn muốn mình tặng hắn suối cổ.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mình sắp thành Đế, đến cấp Đế, tuổi thọ tăng lên. Hai giọt suối cổ, tăng thêm 200 năm tuổi thọ, nhưng đến cấp Đế, cũng không chỉ tăng thêm 200 năm.
Địa Hình suy nghĩ thật kỹ, bỗng nói: "Được! Nhưng phải giết Địa Kỳ trước! Chúng ta rời khỏi Bản Nguyên, tìm Địa Phi, liên thủ mai phục ở bên ngoài, vây giết Địa Kỳ... hoặc là tiến vào Bản Nguyên, giết hắn!" Phương Bình thầm mắng, tên này thật là độc ác! Vừa có chút thực lực đã hung hăng tới mức này. Còn không phải sợ Địa Kỳ biết được gì đó, hoặc là sợ Địa Kỳ cũng đổi đại đạo, cho nên mới thấp thỏm lo lắng đó sao. Dù sao thì một người biết chuyện mới là bí mật, hai người biết chuyện thì không còn là bí mật nữa. Mình có vẻ chưa gặp được đại đạo thật, cho nên Địa Hình còn có thể an tâm, nhưng với tâm thái của tên này, e là cũng đã chuẩn bị để tiêu diệt mình.
"Đại nhân, nếu thật sự ra tay với Địa Kỳ đại nhân... vậy... cha ta chưa chắc sẽ đồng ý.."
Địa Hình trầm giọng nói: "Địa Kỳ không chết, hai vị Đế Tôn chắc chắn sẽ ra tay với chúng ta. Vân Sinh, chúng ta đều chỉ là vì tự vệ. Địa Kỳ muốn để chúng ta cùng hắn ngăn cản Đế Tôn, nhưng một khi cuộc chiến nổ ra, thì người chết chỉ có thể là chúng ta"
"Nhưng mà...
"Do dự là tối kỵ!" Địa Hình quát: "Còn do dự nữa, e là không có cơ hội nữa! Ngươi không sợ cha ngươi bên ngoài gặp phải Đế Tôn, bị Đế Tôn giết sao?"
Phương Bình nghiến răng, nhanh chóng gật đầu nói: "Được! Nhưng trước tiên, đại nhân hãy cho ta một ít suối CỔ.."
"Lần trước bản tọa đã chia ngươi một nửa, chỉ còn lại hai giọt...
Địa Hình cũng thầm mắng, chờ, chờ cuối cùng mọi người sống mái với nhau, xem bản tọa làm sao trừng trị ngươi!
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn lấy ra một bé mập, ném cho Phương Bình.
"Giọt còn lại, sau khi giết được Địa Kỳ, bản tọa sẽ giao cho ngươi!"
"Đa tạ đại nhân!" Phương Bình nói một tiếng cám ơn, nhưng trong lòng thì thầm phán đoán, thực lực tên này lúc này ra sao?
Cũng tốt, làm tay sai cũng không tệ.
Đương nhiên, bây giờ là hắn làm tay sai cho Địa Hình, nhưng trên thực tế hắn lại coi Địa Hình là tay sai.
Đến cuối cùng, tốt nhất thì kế hoạch của ngươi tính toán nên thành công, ta hưởng ké thành quả cũng không tệ.
1723 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận