Toàn Cầu Cao Võ

Chương 983: Mở Rộng

Quân bộ - Tư lệnh Lý Chấn tự mình đề chữ — Bưu Bỉnh Thiên Thu!
Dù đây không phải là thuốc hiếm hay quả năng lượng, nhưng chữ của đường giả tuyệt đỉnh quý giá hơn nhiều, trong nháy mắt Điền Mục mở ra bức chữ ra, Phương Bình nhìn thấy không phải bốn chữ, mà là ánh kiếm thẳng trời!
Phương Bình cũng hoài nghi là ảo giác, nhưng cẩn thận nhìn một hồi, xác định không phải ảo giác.
Võ giả bình thường đúng là chỉ nhìn thấy bốn chữ, nhưng những võ giả có lực lượng tinh thần mạnh mẽ như Phương Bình lại nhìn thấy uy thế tinh thần ngưng tụ không tiêu tan.
Điền Mục bước vào, nhỏ giọng nhắc nhở: "Bức chữ này viết cho Ma Võ, nhưng chủ yếu là vì giúp Lý Trường Sinh phá cảnh, nhớ đưa cho Lý Trường Sinh, đều là cường giả sử dụng kiếm, bốn chữ này là Lý Tư lệnh dùng lực lượng tinh thần ngưng tụ mà thành, sẽ có thể giúp hắn."
Phương Bình vừa vui vừa ngưng trọng, cường giả tuyệt đỉnh có thể làm đến mức này sao?
Lực lượng tinh thần cô đọng thành chữ, rời đi bản thể, lại còn có thể không tiêu tan!
Phải biết là cường giả Tông sư có thể cụ thể hóa lực lượng tinh thần, nhưng nếu lực lượng tinh thần rời đi bản thể, chẳng mấy chốc sẽ tiêu tan.
Lúc trước ở thành Cự Liễu, cây Liễu cấp chín kia cũng không thể ngưng tụ lực lượng tinh thần không tan, nếu không, cây liễu lớn cũng không cần thiết vẫn luôn trấn thủ Suối Sinh Mệnh.
Suối Sinh Mệnh bị lực lượng tinh thần phong tỏa, một khi cây liễu lớn không duy trì phong tỏa, lớp bảo vệ lực lượng tinh thần sẽ tan đi, tinh hoa sinh mệnh sẽ trôi mất.
Phương Bình không nghĩ nhiều, nhanh chóng sai người đưa bức tranh chữ này đến chỗ lão Lý đang bế quan.
Có lẽ có bức chữ này, lão Lý sẽ phá cảnh nhanh hơn.
Phía quân bộ là Điền Mục đến, phía Bộ Giáo Dục là Bộ trưởng Vương, Cục điều tra và truy bắt là Bộ trưởng Hồ mà Phương Bình đã biết.
Phía tứ đại Trấn Thủ phủ, cũng không phải đều là Tông sư đến, nhưng Trấn Thủ phủ phương nam - Trấn Thủ Sứ Ngô Xuyên lại cố ý chạy đến.
Vốn Ngô Xuyên còn đang trấn thủ Nam Giang địa quật, nhưng bây giờ Nam Giang địa quật có Triệu Hưng Võ tọa trấn, Ngô Xuyên cũng cố ý chạy tới.
Hắn cũng là võ giả cấp chín duy nhất tính tới hiện tại tham gia tiệc.
Trong tình huống bình thường, cấp chín sẽ không tham dự tiệc Tông sư.
Nhưng Ngô Xuyên và Ma Võ quan hệ mật thiết, cố ý đến dự, cũng nằm trong dự đoán. Ngô Xuyên vừa đến, mấy vị Tông sư cũng tự mình tới đón tiếp.
Phía Ma Đô, Tổng đốc Ma Đô tự mình tới, cũng cho đủ thể diện.
Phía Tông phái, Phương Bình cũng nhìn thấy mấy vị người quen, vị nữ cường giả kim thân từ Thanh Điền Sơn cãi vã với lão Lý hôm đó mang theo mấy vị nữ võ giả trẻ tuổi đến.
Một vị hòa thượng gầy gò của Vạn Sơn Tự mang theo Giới Sắc hòa thượng đến.
Phía Vương Ốc sơn, con trai của đại Tông sư Triệu Hưng Võ dẫn người đến chúc.

Phía Võ Đại, các trường đều có người đến, bao gồm Lý Hàn Tùng, Vương Kim Dương cũng cùng đến.
Giới kinh doanh, cũng có một chút cường giả Tông sư đến dự tiệc.
Nhất thời, số lượng Tông sư Ma Võ tụ tập ở đây đã vượt qua 30 người, ba công ty lớn cũng có người đến đây, nhưng không thấy Trịnh Minh Hoành.
Phía thành Trấn Tinh cũng có người đến, cũng không phải là Lý Mặc, mà là một vị võ giả cấp bảy, không mang người trẻ tuổi đến, mà đưa tới một xe đồ vật, gồm một số tư liệu và chiến pháp, xem như là trả lại ân tình mà lần trước Ma Võ cho bọn họ tham quan tham khảo phòng chiến pháp.
Càng ngày càng nhiều nhiều, tiệc rượu cũng sắp chính thức bắt đầu.
Phương Bình không đến xem lễ vật, hít sâu một hơi, thấy không còn ai đến nữa, xoay người đi vào tiệc rượu.
...
Nơi tổ chức tiệc Tông sư được chia làm hai khu vực bên trong và bên ngoài.
Các Tông sư và một số thế lực đại biểu ở bên trong, đó là nơi trò chuyện giao lưu của bọn họ, những người khác bình thường không tham dự vào.
Bên ngoài là các học viên tinh anh và một số tân khách phổ thông của các giới.
...
Phương Viên hiện đang tò mò đánh giá Trần Vân Hi, lát sau mới nói: "Chị Vân Hi, người tặng em búp bê thủy tinh hồi Tết là chị phải không?"
Trần Vân Hi cười gật đầu, nhỏ giọng nói: "Phương Bình nói em rất thích, thật sao?"
"Ừm, thật rất thích!"
Phương Viên cười, đôi mắt gần như híp lại, chọc ghẹo nói: "Chị Vân Hi, chị muốn làm chị dâu em sao?"
Sắc mặt Trần Vân Hi ửng đỏ, không hé răng.
Phương Viên cười đùa nói: "Vậy chị phải lấy lòng em đó nha, anh hai nghe lời em lắm, nếu như chị hối lộ em, em sẽ khen chị trước mặt anh hai."
"Hối lộ... Em thích gì?"
"Chị Vân Hi, chị tặng em thêm mấy con búp bê thủy tinh kia nữa được không?"
"Được!"
"Em còn muốn được ăn thật nhiều đồ ngon, chị có thể mua cho em ăn không?"
"Ừm, không thành vấn đề."
"Vậy... Thẻ ngân hàng của chị, em có thể giữ giúp chị được không?"
"Hả?"
"..."
Hai người tán gẫu hăng say, Phương Bình vừa mới đi tới nghe được câu cuối cùng, hắn xụ mặt, đi thẳng đến, đưa tay véo má cô bé, trừng cô bé, không nói lời nào.
Phương Viên oan ức, cầu xin tha thứ: "Anh, em chỉ đùa với chị Vân Hi một chút thôi, ở đây nhiều người như vậy, đừng véo mà!"
Thật xấu hổ!
Trước mặt nhiều người như vậy, thật mất mặt quá đi à.
Phương Bình lại véo má một trận, lúc này mới buông tay, nhìn Trần Vân Hi nói: "Mặc kệ nó, con bé này lâu lâu tào lao lắm!"
Phương Viên bất lực, em không có tào lao à nha. Em quản lý tài sản giúp anh chị, không phải rất ổn sao?
Trần Vân Hi cười trộm không ngớt, khẽ gật đầu, không mở miệng.
Phương Bình mặc kệ Phương Viên, nhìn chung quanh một lần, đi đến nơi cách đó không xa, Phương Viên định đi theo, Phương Bình đã quay đầu dặn dò: "Em tự chơi đi, đừng theo anh."
Phương Viên phồng má chu miệng, hơi thất vọng, cô bé muốn đi theo anh mình, xem có thể xin chữ ký của các Tông sư hay không.
Lần này không định bán chữ ký, cô bé đã lâu lắm không làm chuyện này rồi.
Then chốt là thể diện!
Tông sư mới là minh tinh lớn nhất ở đây.
Hôm nay có thật nhiều Tông sư tham dự, nếu có một người ký tên cho nàng... Nghĩ thôi cũng đủ kích động, nở mày nở mặt biết bao.
Phương Bình không để ý đến cô bé, Phương Viên bỗng nhiên nhìn Trần Vân Hi, nhỏ giọng nói: "Chị Vân Hi, chị có thể dẫn em đi xin chữ ký của Tông sư được không?"
Trần Vân Hi ngạc nhiên: "Em muốn lấy chữ ký hả?"
"Dạ vâng... Em có một phòng lưu niệm, bên trong có rất nhiều chữ ký và hình chụp chung, nhưng lợi hại nhất vẫn là anh hai. Hôm nay có nhiều Tông sư như vậy... chị Vân Hi, có thể giúp em không?"
Trần Vân Hi nhìn vào bên trong một chút, đến khi nhìn thấy ông nội mình, cô vội gật đầu nói: "Những người khác không biết có được hay không, nhưng có thể xin được vài người đấy."
"Thật ạ?"
"Thật."
"Chị Vân Hi tuyệt vời nhất, xin được chữ ký, chị chính là chị dâu của em rồi!"
Phương Viên bán Phương Bình không chút do dự, dù sao anh cô cũng là một tên lưu manh, chị Vân Hi vừa xinh đẹp, lại biết dỗ dành người khác, quá tốt.
Trần Vân Hi cũng cười híp mắt, em gái Phương Bình dễ dụ quá trời. Nếu biết đơn giản như vậy, cô nên sớm gặp cô bé này mới phải.
...
Trần Vân Hi và Phương Viên muốn làm gì, Phương Bình không quá chú ý.
Lúc này, Phương Bình cũng không vào bên trong, mà đi đến khu vực dành cho học viên tinh anh ở bên ngoài.
Có nhiều người ở đây, mỗi người đều có nhóm bạn bè riêng.
98 trường võ đại, ba trường quân sự, mỗi trường có một hai học viên ưu tú đại diện đến tham gia.
Ma Võ cũng có một số học viên tinh anh đang tiếp khách.
Nhìn thấy Phương Bình đến, không ít người muốn bắt chuyện.
Lý Hàn Tùng lúc này hăng hái, nhìn thấy Phương Bình, cười ha hả nói: "Ta còn tưởng ngươi định trốn vào trong kia rồi chứ, sao lại đến chỗ này?"
Phương Bình nghe vậy cười nói: "Trong kia là hội người cao tuổi, không tìm được tiếng nói chung, vào đó làm gì. Người trẻ tuổi như chúng vào trong đó, không buồn chán chết mới lạ đó."
Nói xong, Phương Bình liếc mắt nhìn Trần Hạo Nhiên bên cạnh... Tên này... không bị gì chứ?
Hắn nhìn thấy Trần Hạo Nhiên đang kề vai sát cánh, tán gẫu hăng say cùng Tần Phượng Thanh.
Vành mắt Trần Hạo Nhiên đến hiện tại vẫn còn dấu bầm tím, hắn bị đánh nghiện rồi à?
Mặc kệ hai người này, Phương Bình bắt chuyện với những người khác, có không ít người quen, trước kia đều từng gặp nhau tại giải thi đấu giao lưu võ đại.
Bắt chuyện một vòng, Phương Bình cười nói: "Hôm nay mọi người đều ở đây, ta có một đề nghị nhỏ, mọi người thử suy nghĩ một chút xem sao nhé?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận