Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2194: Đế Chiến Kết Thúc (2)

"Hay cho Võ Vương, hay cho Tân Võ!"
Công Vũ Tử đột nhiên cười lớn một tiếng, chớp mắt biến mất trong Cấm Kỵ Hải, nhưng lại có giọng nói truyền ra:
"Tưởng Thiên Minh, hôm nay, lão phu trục xuất ngươi khỏi núi Tử Cái! Ngươi không có ký ức, không có tuyệt học núi Tử Cái, không phải là môn nhân núi Tử Cái! Ngươi là võ giả nhân gian, từ nay về sau, nghe theo mệnh trời!"
Chiến Vương không mắng Công Vũ Tử nữa, ánh mắt phức tạp nói: "Ta là võ giả nhân gian, ngươi là lãnh tụ tông phái, Công Vũ Tử, sau này gặp lại, Tưởng mỗ sẽ không hạ thủ lưu tình!"
"Ha ha ha, không thể tốt hơn!" Nương theo lời ấy, Công Vũ Tử hoàn toàn biến mất trong biển rộng mênh mông, đi đâu, không ai biết.
Chiến Vương đứng lặng trong chốc lát, sau đó cũng biến mất.
Hôm nay, vạch trần quá nhiều bí ẩn. Hôm nay, cắt đứt quá nhiều nhân quả.
Cũng trong hôm nay, Tân Võ của nhân loại chính thức hiện thế, từ nay về sau, Tân Võ không còn là giun dế mà Trấn Thiên Vương che chở, bọn họ có lãnh tụ - Võ Vương Trương Đào.

Đế chiến, sắp kết thúc. Nói là sắp, bởi vì phía Thương Miêu còn chưa kết thúc, nhưng cũng sắp rồi.
Thủy Lực bỏ lại hơn ngàn cân huyết nhục rồi bỏ chạy, Long Đế muốn truy sát, Thương Miêu kêu ngừng.
Thương Miêu nói là: "Không thể giết nha, trâu phải nuôi để thịt..."
Không thể giết trâu! Nó đã thèm thịt trâu từ lâu lắm rồi.
Trước đây chó lớn đã nói là phải nuôi ăn, đáng tiếc khi đó con trâu này có chủ nhân, chó lớn cũng đánh không lại, đành phải theo dõi, chờ sau này ra tay. Bây giờ chó lớn không còn, Thương Miêu cảm thấy vẫn phải thực hiện kế hoạch nuôi dưỡng của nó.
Trâu lớn sinh trâu nhỏ, trâu nhỏ sinh trâu nhỏ nhỏ, đời đời con cháu, vô cùng vô tận, vậy là có thể thường xuyên được ăn thịt trâu rồi.
Thủy Lực chạy được, quạ đen thì thảm thương. Thương Miêu cảm thấy thịt quạ đen rất khó ăn, với lại đối phương còn chiếm lấy nơi câu cá của nó, còn muốn bắt nạt nó, nó rất tức giận, bảo Công Quyên Tử tiếp tục đánh.
Đánh tới mức lông quạ trụi gần hết, mắt thấy quạ đen muốn liều mạng, Thương Miêu mới kêu ngừng. Thực lực của Long Đế vẫn còn chưa đủ, đại quạ đen cũng là cấp Đế toàn thịnh, nếu thật sự liều mạng tác chiến, nó hoàn toàn có thể trốn được.
Quạ đen chạy, ngay khi Trương Đào vừa rời đi không lâu, trận đế chiến vì ăn này cũng hạ màn.
Thật ra bọn họ cũng không muốn truy sát quạ đen làm gì, bóng người Công Quyên Tử dần biến mất, nhìn về phía xa xa, đó là nơi Thái An vừa ngã xuống.
Nhìn một hồi, Công Quyên Tử than thở: "Tân võ Trương Đào! Trước đây hắn từng đi ngang qua Núi Quát Thương, lão phu liền biết, người này không tầm thường!"
"Phí lời!" Lúc này, ông lão khôi ngô đến từ vùng cấm kia mới cười to nói: "Có thể trảm đế, đương nhiên sẽ không tầm thường! Bắc Hải, may là ngươi sáng suốt, nếu ngươi trêu chọc người này, ta thấy ngươi nhất định sẽ phải chết!"
Nói xong, ông lão cười ha ha nói: "Cũng chưa chắc, có Thương Đế ở đây, ngươi mạng lớn, chưa chắc sẽ chết!"
Năm xưa, Thương Miêu và Mạc Vấn Kiếm có quan hệ rất tốt, quan hệ với Chiến Vương cũng không tệ. Nhưng nó không chọn ngủ ở núi Tử Cái sơn, mà là núi Quát Thương!
Thương Miêu nói là vì ăn, nhưng cũng không hoàn toàn là vì ăn. Dựa theo tình huống khi đó, nó ở lại núi Tử Cái mới là thích hợp nhất. Nhưng Thương Miêu lại đi núi Quát Thương, ông lão cảm thấy, chỉ bằng cái này, Công Quyên Tử cũng không dễ chết như vậy.
Long Đế cũng thu nhỏ lại thân thể, đột nhiên hóa thành hình người, cũng khôi ngô vô cùng, nghe vậy cười nói: "Nói thế cũng đúng, có Thương Miêu ở đây, Bắc Hải không dễ chết như vậy, nhưng bây giờ Thương Miêu đi rồi... Ha ha, khó nói!"
Thương Miêu chớp mắt to, có chút vô tội, sao lại lôi ta vào chứ. Bản miêu cũng không đánh nhau, Nhân Hoàng giả muốn đánh chết Công Quyên Tử, nó sẽ không quản.
Thịt trâu đến tay, Thương Miêu cũng không muốn ở lâu, tiếp tục cưỡi Giảo, đánh Giảo, mở miệng nói: "Công Quyên Tử, Long Đế, với ai kia, hê hê, bản miêu đi đây, các ngươi muốn ăn thịt trâu không? Chia cho các ngươi một phần?"
Nó nói là chia, nhưng hoàn toàn không có ý muốn chia.
Đám người Long Đế cười to!
Ông lão cũng dở khóc dở cười, không tính toán chuyện nó gọi mình là "ai kia", mở miệng nói: "Thương Đế vẫn nên tặng thần khí trong tay cho mọi người đi! Bây giờ không thể so với năm đó, mọi người đều sắp điên rồi! Ngươi có rất nhiều thần khí, Thiên Đế tử vong, mấy vị Đế Tôn thân thiết với ngươi, người thì chết, người thì tàn... Bây giờ, cũng chỉ có mấy người chúng ta có thể đánh. Năm xưa, Thông Thiên La vừa xuất hiện, cường giả đã tập hợp... Bây giờ..."
Ông lão có chút thương cảm nói: "Thông Thiên La xuất hiện, cũng chỉ có chúng ta đến! Chúng ta cũng già rồi, tàn phế, không thể bảo vệ được ngươi... Thương Đế, phải cẩn thận, bây giờ có không ít người đang nhắm vào ngươi."
Ông vừa nói xong, Long Đế và Công Quyên Tử đều trầm mặc.
Bọn họ già rồi, tàn rồi, không bằng năm đó nữa! Sau khi Thiên Giới hủy diệt, Thiên Đế che chở Thương Miêu. Không bao lâu sau khi Thiên Đế chết, rất nhiều Đại Đế còn đang ngủ đông, Thương Miêu tìm tới núi Quát Thương, tìm tới Mạc Vấn Kiếm, hơn nữa năm đó cũng có không ít cường giả sống sót.
Nhưng sau trận chiến ở Vương Chiến Chi Địa, một ít cường giả có quan hệ tốt với Thương Miêu cũng chết rồi. Bây giờ nó lại xuống núi, Thông Thiên La mà ra, cũng chỉ còn 3 vị cường giả.
Người khác cảm thấy chấn động, những người này lại thấy thương cảm.
Long Đế cổ xưa thậm chí còn có chút thương tiếc, không còn rầm rộ như khi vây công Cực Đạo Thiên Đế nữa rồi!
Cực Đạo Thiên Đế!
Năm xưa, Thông Thiên La vừa xuất hiện, hơn trăm Đại Đế tập hợp lại, rất càn rỡ, cũng có thể đánh một trận với Bá Thiên Đế! Đương nhiên cũng là vì Bá Thiên Đế dễ nói chuyện, cùng lắm là trọng thương, không đến nỗi bị giết.
Nhưng hôm nay... đánh Bá Thiên Đế?
Buồn cười!
Bọn họ thương cảm, Thương Miêu lại không để ý lắm, mặt mèo cười nói: "Không có sao hết! Ta giữ lại cần câu là đủ rồi, mấy cái khác có thể cho mượn nha, nhưng... Bản miêu không sợ!"
Thương Miêu đong đưa đuôi to, vui vẻ ra mặt nói: "Bản miêu lại quen biết rất nhiều rất nhiều người lợi hại nha, ai da, còn tìm thấy hậu duệ của chó lớn, chó con đây nè!"
Thương Miêu nói xong, lại có chút uể oải nói: "Nhưng chó con lại yếu quá!"
Nói xong, đuôi to bắt đầu đánh Giảo.
Đám người Công Quyên Tử sửng sốt một chút, nhìn về phía Giảo, đây là... hậu duệ của Thiên Đế?
Không giống chút nào!
Chẳng lẽ Thương Miêu nhận sai?
Long Đế cũng kỳ quái nói: "Hậu duệ của Thiên Đế? Sao lại yếu như vậy?"
Giảo chôn đầu trong biển, yếu mả cha nhà ngươi! Bản vương lên tới cấp chín rồi! Yếu chỗ nào!
Bản vương vẫn còn nhỏ, thế là rất mạnh rồi được chưa?
Long Đế quan sát một lát, không nói thêm nữa, hậu duệ, đại khái cũng không phải thuần chủng, cũng không biết là bao nhiêu đời, nếu là dòng chính, thì cũng đáng giá coi trọng.
Bọn họ nhìn về phía Phương Viên, hơi nhíu mày, quá yếu!
Yếu đến mức bọn họ chỉ cần thổi một cái, đại khái có thể thổi chết.
"Thương Đế, đây là..."
"Há, chải lông nha!" Thương Miêu đương nhiên nói: "Miêu Cung của bổn miêu sắp xây xong rồi, cô bé chính là miêu tướng chải lông trong Miêu Cung!"
"Khụ khụ!" Bọn họ đều ho nhẹ một tiếng, Phương Viên tỏ vẻ phiền muộn, miêu tướng chải lông là cái quỷ gì?
Mọi người thấy Thương Miêu không muốn nhiều lời, cũng không hỏi nữa. Chải lông... Chải lông bình thường đều có hậu trường, chuyện đó bọn họ biết. Năm xưa Chiến Vương đi chải lông, Mạc Vấn Kiếm là hậu trường của ông.
Thật ra trước Chiến Vương, còn có một vị khác. Nhưng đó là chuyện trước khi Thiên Giới chưa hủy diệt, quá xa xưa, mọi người cũng không nhắc tới nữa.
Bây giờ, người yếu như thế lại trở thành tướng chải lông cho thành Thương Miêu, lẽ nào đứa nhỏ này là hậu duệ của Võ Vương?
Mọi người liếc mắt nhìn, Thương Miêu không quản bọn họ, đánh Giảo nói: "Đi thôi, chó con, về nhà ăn thịt trâu thôi!"
Quên luôn cả chuyện chia thịt trâu. Bọn họ nói không muốn, vậy thì không chia.
Giảo bắt đầu bơi lội, nhanh nhóng bơi vào bờ.
Ba người Công Quyên Tử nhìn theo Thương Miêu đã đi xa, một lát sau, Long Đế lại than thở: "Thương Đế vẫn là tính tình này, đáng lẽ đã sớm có thể mở ra đại đạo, với gốc gác của Thương Đế, trở thành Đế Tôn không hề khó khăn, hà tất cứ như vậy..."
Công Quyên Tử than thở: "Tính tình nó cứ như thế, cũng tốt, nếu không phải như thế, có lẽ cũng sẽ rơi vào kết cục như Thiên Đế!"
Nói xong, suy nghĩ một chút, ông nhẹ giọng nói: "Bây giờ… còn có người bảo vệ Thương Đế sao?"
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, Long Đế lắc đầu nói: "Không biết, e là chính Thương Đế cũng không biết, sau khi Thiên Giới hủy diệt, cũng không gặp lại những người kia nữa."
"Haiz!" Thở dài một tiếng, bọn họ cũng không nói nhiều nữa, từng người rời đi, cũng không có ý muốn tụ tập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận