Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2219: Lại Nghe Nhầm Rồi? (2)

Bọn họ vừa đi, Tưởng Siêu liếc mắt nhìn Tô Hạo Nhiên, truyền âm nói: "Tô gia gia, ngài đừng để Tô nhị tổ làm lung lay lập trường, đừng đâm đầu theo núi Ủy Vũ, phải theo đúng người."
Tô Hạo Nhiên lườm hắn một cái.
Tưởng Siêu không quan tâm, tiếp tục nói: "Bộ trưởng Trương không dễ chọc đâu, lão tổ nhà ta đã tính, theo bọn họ mới có thịt ăn, theo người khác, sớm muộn sẽ bị đánh chết!
Tô lão tổ vất vả mới vào được hàng ngũ Tân Võ, trận chiến lần trước, Tô lão tổ bán mạng chiến đấu. Mà đang yên đang lành, Tô nhị tổ lại theo nhóm người cổ hủ này làm gì?"
Tô Hạo Nhiên hơi nhíu lông mày, suy nghĩ một chút, truyền âm nói: "Nhị tổ tọa trấn nhiều năm ở núi Ủy Vũ, lúc trước… từng nhận một vài ân huệ từ núi Ủy Vũ, những năm qua, lâu lâu, động thiên ở núi Ủy Vũ cũng cho một chút lợi ích tu luyện.
Nhị tổ có thể tu luyện đến mức này cũng có quan hệ với núi Ủy Sơn, lần này, người của núi Ủy Vũ xuống núi, về tình về lý, nhị tổ vẫn phải chăm sóc một chút."
"Chuyện này có thể hiểu được… Nhưng vẫn nên kiềm chế một chút."
Tưởng Siêu lúc này cũng không cười đùa cợt nhả, nghiêm túc nói: "Đế Tử núi Ủy Vũ, hạng 11 bảng xếp hạng Phong Vân. Thanh Đồng Đế Quân, hạng 11 bảng xếp hạng cấp Đế. Đều là cường giả!
Ta thấy tên này hình như chưa hề bắt chuyện với Phương Bình, nhìn thì hiền lành, nhưng thực tế thì kiêu ngạo.
Ta quá hiểu Phương Bình, người kiêu ngạo, hắn sẽ càng kiêu ngạo hơn! Người dễ nói chuyện, hắn sẽ còn biết nói chuyện, biết lấy lòng đối phương hơn.
Ngày hôm qua, người của núi Thái Bạch đến, lão già kia chỉ thẳng mặt Phương Bình mà mắng, nhưng Phương Bình vẫn cười ha ha, Tô gia gia, đó mới gọi là hợp cạ.
Về phần núi Ủy Vũ… Hình như không hợp với Phương Bình cho lắm. Hắn sẽ không quan tâm Thanh Đồng Đế Quân có mạnh hay không, nếu chọc giận hắn, ngài có tin hắn sẽ trực tiếp làm thịt Khương Quỳ ngay trong Chiến Thiên Cung không?"
Tô Hạo Nhiên cau mày, nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Yên tâm, ta biết cân nhắc."
"Tô lão tổ có dặn dò gì không?"
Tô Hạo Nhiên vừa định đáp lời, bỗng nhìn Tưởng Siêu, thấp giọng mắt: "Cút nhé, nào đến lượt ngươi hỏi?"
Thằng mập chết bầm, bây giờ còn biết đàng hoàng trịnh trọng nói chuyện chính sự với ông, giả vờ giả vịt cái quái gì.
Tưởng Siêu buồn rầu, ta có lòng hảo tâm giúp ngài mà, ngài không nhận thì thôi, mắng ta làm gì.
Hai người không nói chuyện đâu đâu nữa, người của núi Ủy Vũ đi qua, rất nhanh, một phe thế lực khác cũng bước lên cầu thang.
Người của Long Biến Thiên!
Lần này, người dẫn đội Long Biến Thiên là cường giả Chân Thần, nhưng vị này đã được Trần Diệu Tổ mời đi uống trà, người xuất hiện lúc này là Vương Hàm Nguyệt và Vương Nhược Băng.
Sắc mặt Vương Hàm Nguyệt lạnh lùng, không nói một lời.
Vương Nhược Băng thì khác, vì hiếm khi được ra ngoài, cô nhìn chung quanh vài vòng, nhưng sâu trong đáy mắt không giấu được sự lo lắng vì cha mình chặn cửa Thường Dung Thiên.
Sau Long Biến Thiên là Ngọc Long Thiên.
Nhóm người tụ họp ở Dương Thành cũng có một đội 3 vị cấp chín bước lên cầu thang.
Sau Ngọc Long Thiên, không phải là những thiên ngoại thiên khác, mà là cường giả thành Trấn Tinh, Tô Hạo Nhiên cất bước lên cầu thang.
Ngay ngắn có thứ tự.
Thiên Bộ không nói ai lên trước, ai lên sau, cũng không sắp xếp gì, nhưng những người này tự mình sắp xếp.
Núi Ủy Vũ, Long Biến Thiên, Ngọc Long Thiên, thành Trấn Tinh…
Chưa theo thứ tự xếp hạng. Bởi Trấn Thiên Vương xếp hạng 2, nhưng thành Trấn Tinh không phải nhóm đầu tiên tiến vào.
Về phần những người này sắp xếp thứ tự thế nào, cũng không cho người ngoài biết.
Sau thành Trấn Tinh là cường giả của các thiên ngoại thiên, sau đó là người của Huyền Đức động thiên, sau đó nữa mới là năm Thánh Địa lớn, đại biểu các quốc gia.
Khi những người này dồn dập tiến vào, cổng lớn của Chiến Thiên Cung đột nhiên đóng lại.
Dưới đất, cũng có không ít người chưa tiến vào. Có người là cường giả ngoại lai, cũng có cường giả của Thiên Bộ.
Phía dưới, Lăng Y Y trước đó còn nở nụ cười, lúc này sắc mặt hơi u ám, hơi kiềm chế nói: "Vân Hi, sao ta có cảm giác không thở nổi ấy nhỉ? Không phải chỉ mở hội nghị thôi sao? Sao vừa rồi có cảm giác… Một số người lên cầu thang tâm tình nặng nề kiểu không bước lên nổi?"
Nên biết, võ giả được vào trong, yếu nhất cũng là võ giả cấp bảy, mà đó chỉ là số ít. Phần lớn đều là cường giả cấp chín.
Lăng Y Y dường như đã nhận ra, có một số người hơi chần chờ.
Trần Vân Hi cũng không còn cười nữa, nghiêm túc nói: "Những người hôm nay đến đây đều là đại biểu thế lực các nơi! Nói là vì Vương Chiến Chi Địa, nhưng thực tế thì còn bàn luận về phương diện chia lợi ích nữa!
Nếu để cho Trấn thủ Ngô chủ trì thì còn đỡ… Nhưng người chủ trì là Phương Bình thì…"
Trần Vân Hi nhất thời không hiểu rõ Trương Đào nghĩ như thế nào.
Chuyện như vậy thật ra không thích hợp để Phương Bình đứng ra nói chuyện. Phương Bình còn quá trẻ!
Ngô Xuyên, Ngô Khuê Sơn, thậm chí là Bắc Cung Vân đứng ra nói chuyện đều thích hợp hơn Phương Bình.
Nhưng cuối cùng, mọi người vẫn chọn để Phương Bình đứng ra chủ trì hội nghị.
Phương Bình vốn có tính tình bướng bỉnh, vốn chỉ là một hội nghị bình thường, cuối cùng biến thành đại hội đấm nhau là chuyện bình thường.
Nhất thời, Trần Vân Hi không hiểu nổi.
...
Cũng trong lúc đó, trong biển sâu.
Bốn người Trần Diệu Tổ, Lý Chấn, Nam Vân Nguyệt, Chiến Vương đều có mặt, mọi người trực tiếp mở ra một khu vực tiếp khách trong biển, tiếp đã cường giả các nơi.
Bốn người đứng ở bốn phương, bốn phía cũng có cường giả Chân Thần đến từ khắp nơi.
Chiến Vương cười ha hả nói: “Chư vị, những chuyện nhỏ nhặt này để tiểu bối nói chuyện là được! Chúng ta nói chuyện của chúng ta, ăn ăn uống uống, ăn xong, hội nghị kết thúc, chúng ta nên làm cái gì thì làm cái đó!”
Dứt tiếng, có người cười nhạt nói: “Thần Toán Chân Quân...”
Chiến Vương ngắt lời đối phương, cười nói: “Đừng gọi như thế, ta không phải là Thần Toán Chân Quân gì cả. Gọi tên ta hoặc Chiến Vương là được, Thần Toán Chân Quân là ai chứ không phải ta."
Nghe vậy, có người cười nói: "Nếu Thần Toán… Nếu Chiến Vương không muốn nhắc lại chuyện cũ thì ta sẽ không đề cập đến! Chiến Vương, nghe nói Thương Đế đang ở Ma Đô, bọn ta đã lâu không gặp Thương Đế, không biết Thương Đế dạo này thế nào?"
Chiến Vương vừa định nói chuyện… Bỗng khóe miệng nhếch lên!
Người vừa hỏi thấy khóe miệng Chiến Vương giật giật, hơi ngơ ngác, sau đó sắc mặt thay đổi, vừa định di chuyển thì… ngay lúc đó, một tiếng nổ rền vang lên!
Một cái nồi đen vô cùng to lớn, nhìn giống cái chảo chiên, trực tiếp nện vào gáy đối phương!
Ầm ầm!
Vị Chân Thần vừa mới hỏi Thương Miêu bị đánh ngã xuống biển, sóng biển sôi trào.
Sau đó, nồi đen biến mất.
Trong hư không, một bóng mèo cực lớn hiện ra, con mèo này như đang rất phẫn nộ, giương nanh múa vuốt, tay cầm nồi đen giơ cao, thở phì phò nói: "Tức chết đi được! Một lần thì thôi không nói, đằng này, hai lần ba lần bốn lần năm lần… nếu còn một lần nào nữa, ta sẽ đâm chết ngươi!"
Thương Miêu thật sự rất giận!
Nó đang ngủ rất ngon, thế mà người này cứ nghĩ về nó hoài, âm mưu đầy đầu, nào thì cướp thần khí, nào thì bắt ép hỏi nó Thiên Giới ở đâu, nào là những suy nghĩ đen tối hại mèo khác, thậm chí còn muốn lột da rút gân lấy xương của nó…
Thương Miêu cũng là một con mèo lương thiện, ngươi thích nghĩ gì thì nghĩ. Nhưng mà đối phương ở gần nó quá, đối phương lại nghĩ hết cái này đến cái khác!
Nó chẳng thể nào ngủ yên được!
Thương Miêu tức sôi máu, vung vẩy nồi đen trong tay mấy lần, nhìn về một vài người trong đám người, gương mặt mèo phẫn nộ và tức giận: "Không được nghĩ về bản miêu nữa! Chó lớn không còn, các ngươi đều bắt nạt mèo!"
Thương Miêu vừa giận vừa tủi thân!
Ta vốn mặc kệ các ngươi! Hừ! Nhưng những Chân Thần này ở gần cạnh nó, càng ở gần thì cảm ứng càng rõ ràng. Trong thế giới mèo, những bóng người kia liên tục hiện lên. Lúc thì người này muốn cướp cái này, lúc thì người kia muốn cướp cái kia…
Thương Miêu cảm thấy phiền vô cùng!
Trong nhóm người, có một vị cường giả toàn thân như ngọc, hắn ta cười xán lạn nói: "Thương Đế hiểu lầm rồi, chúng ta nào dám mạo phạm Thương Đế!"
Thương Miêu liếc mắt nhìn hắn, mặt mèo xem thường, sau đó dựng thẳng móng vuốt giữa lên.
Cường giả vừa nói chuyện đơ người, nhưng Thương Miêu chẳng quan tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận