Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2330: Chiến Chân Thần (2)

Vô Diện hừ lạnh, một tay che trời, chộp thẳng về phía những người kia. Phương Bình gầm lên một tiếng, đá ra một cước, trực tiếp đá nổ bàn tay năng lượng của Vô Diện. Lúc này, Phương Bình nhếch miệng cười xán lạn. Ta... có thể càng đánh càng mạnh. Chiến đấu mới là cách tăng lực khống chế tốt nhất! Một vị Chân thần suy yếu đúng là bia tập luyện tốt nhất. Phương Bình rất thích tên không mặt này! Quá tốt rồi! Hắn chưa từng gặp bia ngắm nào hợp với mình như thế, đây mới là đá mài đao! Có lẽ hôm nay, khả năng khống chế sức mạnh của mình có thể tăng lên một cảnh giới mới. Bị Phương Bình đá nổ bàn tay năng lượng, Vô Diện cũng phản đòn vô cùng nhanh, một chưởng chụp xuống huyện bách hội của Phương Bình. Phương Bình rơi xuống đất, chiến trường không gian như lắc lư một cái, mặt đất nổ vang. Phương Bình nhanh chóng đạp không mà lên, lần nữa xuất hiện trước mặt Vô Diện, cười nói: "Ngươi cho rằng huyệt bách hội của ta là nhược điểm sao? Không, ta có chín tầng kim thân!"
Chín tầng kim thân! Đây mới là kim thần chân chính. Phương Bình lại quát: "Tránh ra hết! Không cần các ngươi hỗ trợ, chờ ta đồ thần!"
Hắn lại hét to, dù mấy người Khổng Lệnh Viện không yên lòng, thế nhưng biết Phương Bình sợ bị nắm điểm yếu nên vẫn lục tục vội vã rời đi. Lần này Vô Diện không hề ngăn cản! Thật ra, hắn cũng không muốn cản! Gặp phải chút phiền phức rồi! Người này cực mạnh! Một khi những người kia lại đến hỗ trợ, bản nguyên bình thường hắn không quan tâm, nhưng mấy người Khổng Lệnh Viên vẫn có thể đả thương hắn.
"Tiểu bối, ngươi rất tự tin! Chín tầng kim thân vào bản nguyên, đúng là vượt dự đoán của bản tọa, nhưng hôm nay... ngươi chắc chắn phải chết!"
Dứt lời, trong tay Vô Diện xuất hiện một thanh trường kiếm.
"Chết!"
Hắn khẽ quát một tiếng, trường kiếm chém trúng cổ Phương Bình. Ầm ầm! Một tiếng nổ truyền ra. Cổ Phương Bình lệch qua một bên, tay không chộp về phía trường kiếm, tốc độ nhanh đến mức cực hạn, lập tức bắt lấy trường kiếm, lại cảm nhận được lưỡi kiếm vô cùng sắc bén xuyên vào bàn tay. Tí tách! Lòng bàn tay xuất hiện một vết thương nhỏ, một giọt máu màu vàng nhỏ xuống, vết thương lập tức khôi phục. Phương Bình nhếch miệng cười! Nụ cười vô cùng xán lạn! E là lực bộc phát của tên này chỉ chừng 500.000 cal là cực hạn rồi.
Đây là Chân Thần? Tên giả mạo!
"Nếu đã vậy thì đừng đi nữa!"
Phương Bình khẽ quát một tiếng, thành nhỏ lập tức giáng lâm, không hề vây đối phương lại, mà tạo thành lồng giam lớn, vậy xung quanh lại. Vô Diện hừ lạnh một tiếng! Đối phương thật to gan! Chuẩn bị vây giết mình? Cho rằng mình không ở trạng thái đỉnh phong thì không thể giết hắn ư? Quá xem thường cường giả Chân Thần rồi!
"Vạn Kiếm Quyết!"
Vô Diện khẽ quát một tiếng, trường kiếm trong tay chợt tỏa ra thành ngàn vạn kiếm nhỏ, vô số kiếm nhỏ bắn thẳng về phía Phương Bình, không những như thế, ngay cả thành nhỏ cũng bị bao phủ. Tốc độ Phương Bình cũng cực nhanh, không hề quan tâm những thứ này, lao thẳng về phía Vô Diện. Dọc đường, gặp phải kiếm nhỏ, Phương Bình chẳng thèm quan tâm, cứ thế xông tới. Phập phập phập... Từng kiếm nhỏ lưu lại từng vệt máu trên kim thân của Phương Bình, nhưng Phương Bình bật cười điên cuồng, đã áp sát! Võ giả Tân Võ càng am hiểu đánh cận chiến. Tốc độ Phương Bình cực nhanh, cũng không quan tâm vết thương, khi tiến lên, hai tay hiện hình ưng trảo, móc thẳng về phía mắt Vô Diện.
"Hừ!"
Vô Diện hừ lạnh một tiếng, vô số kiếm nhỏ lần nữa tập hợp lại, tụ thành trường kiếm, một kiếm đâm về cổ họng Phương Bình. Chín tầng kim thân? Chín tầng kim thân thì có thể bất tử sao?
Đing! Một tiếng giòn giã vang lên, tay trái Phương Bình mở ra, lần nữa bắt lấy trường kiếm, tay phải nắm thành quyền đánh về phía cánh tay phải Vô Diện. Đing! Như hai người kim loại, cường độ nhục thân hai người đều cực mạnh, giao đấu với nhau, một loạt tiếng ầm ầm vang lên. Trong chiến trường không gian, hư không không thể bị phá vỡ. Lúc này dư âm cuộc chiến đã lan ra ngoài, nhấc lên từng đợt sóng khí.
Nơi xa, Khổng Lệnh Viên nhìn hai người không ngừng va chạm trong hư không, ánh mắt cứng lại. Phương Bình rất mạnh! Mạnh ngoài dự đoán của ông! Nhưng hình như Phương Bình đã rơi vào thế hạ phong, vẫn luôn ở trạng thái bị động chịu đòn.
"Dù sao đối phương cũng là Chân Thần."
Khổng Lệnh Viên nói. Khương Quỳ lại có vẻ nghiêm trọng nói: "Phương Bình đi được bao xa? Ta cảm giác không xa, nhưng vì sao mạnh mẽ như vậy?"
Lúc này, Phương Bình có vẻ như chưa quen với phương thức chiến đấu bản nguyên. Cảm giác bản nguyên tăng cường còn chưa thể hiện ra. Nhưng qua mấy lần, mọi người đã cảm nhận được một chút, khí tức bản nguyên của Phương Bình bắt đầu trở nên nồng nặc. Khổng Lệnh Viện khẽ lắc đầu, ông cũng không rõ. Đúng là Phương Bình có hơi mạnh mẽ quá mức! Thực lực này đã hoàn toàn vượt qua ông! Hiện, từng chiều từng thức của hai người này đều mạnh hơn bộc phát cực hạn của ông. Độ bạo phát gần 400.000 cal! Mà đây chỉ là vài chiếu hai người tiện tay đánh ra, đáng sợ kinh người. Nguyệt Vô Hoa trầm giọng nói: "Chân Thần này đã tiêu hao rất lớn, thật ra hiện đang chiến đấu chủ yếu dựa vào nhục thân, yếu hơn ta nghĩ một chút, nhưng Chân Thần có điểm mạnh của Chân Thần, bản nguyên của đối phương xa hơn, linh thức cũng rất mạnh mẽ, chỉ e là... lát nữa."
Cô vẫn cảm thấy Phương Bình sẽ thua! Đơn giản là vì, bản nguyên của Chân Thần vô cùng mạnh mẽ. Một khi cảm giác hao tổn nghiêm trọng, có lẽ đối phương sẽ kéo Phương Bình tiến vào chiến trường bản nguyên chiến đấu, đến lúc đó thì phiền phức rồi! Thật ra lực lượng tinh thần của Phương Bình cũng không yếu, những mấu chốt ở chỗ, Phương Bình vừa khai thác bản nguyên, e là không chịu được dao động lớn.
Bọn họ đang bàn luận. Giờ này, Phương Bình càng đánh càng hăng, hoàn toàn không quan tâm thương thế, dốc sức ứng phó, Phá Không Kiếm Quyết được hắn dùng rất thuần thục, chém giết hết sức hung ác. Răng rắc! Phương Bình bắt lấy cánh tay phải Vô Diện, hét lên một tiếng, kim thân bộc phát, trực tiếp bóp nát cánh tay của đối phương. Vô Diện cũng đầm một kiếm vào cổ họng Phương Bình, máu phun ra ngoài, nhưng rồi vết thương khép lại trong chớp mắt "Tiếp tục đi!"
Phương Bình nhếch miệng cười một tiếng, ánh mắt lập tức đỏ ngầu, tay cầm đao, điên cuồng chém xuống. Vô Diện cũng cầm kiếm không ngừng đánh với hắn, mỗi lần xuất kiếm đều có đổ máu! Càng chiến đấu, Vô Diện càng cảm thấy không ổn. Hắn có tiêu hao! Đối phương... có vẻ không quan tâm tiêu hao. Chân Thần rất mạnh! Ở thế giới bên ngoài, hắn chiến đấu mấy tháng cũng sẽ không hao hết năng lượng, chỉ cần có năng lượng tiếp tế. Nhưng ở đây, hắn không có tiếp tế, toàn bộ nhờ năng lượng dự trữ của bản thân. Nhưng đã nhiều năm như thế, dự trữ cũng đâu còn bao nhiêu.
Vù!
Vô Diện đột nhiên bạo phát, đâm ra một kiếm, còn chưa áp sát, kim thân của Phương Bình đã cảm nhận được uy hiếp, thậm chí không kịp né tránh, cánh tay trái Phương Bình trực tiếp bị chém đứt. Răng rắc! Tiếng vỡ vụn vang lên. Vô Diện hơi thở dốc, chín tầng kim thân, rất mạnh! Chặt đứt một tay của đối phương cũng khó như vậy. Nhưng một lát sau, Vô Diện không khỏi nhíu mày. Cánh tay trái của Phương Bình mọc ra với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, gần như là trong chớp mắt như những lần trước.
"Rất mạnh, tiếp tục chém!"
Phương Bình không ngừng cười lớn, lại nói tiếp: "Không chơi với người nữa, ngụy Chân Thần mà thôi, yếu hơn ta kỳ vọng!"
Dứt lời, khí tức của Phương Bình hoàn toàn biến mất. Vô Diện sững sờ! Hắn gần như lập tức không cảm ứng được hơi thở của Phương Bình nữa! Vừa có chút chấn động, Vô Diện lập tức biến sắc, một quyền đánh về phía sau lưng. Ầm ầm!
Phương Bình bay ngược ra, lại biến mất trong hư không, không cách nào bắt giữ được chút hơi thở nào. Ầm ầm!
Vô Diện không ngừng đánh vào xung quanh, nhưng bóng dáng Phương Bình như tia chớp, nhanh đến tột đỉnh, hết lần này đến lần khác xuất hiện ngay sát hắn ở góc độ mà hắn khó mà tin nổi để đánh nhau với hắn. Ẩm!
Phương Bình đấm trúng đầu Vô Diện, nhưng cũng bị Vô Diện một kiếm đâm xuyên qua tim. Phương Bình lần nữa biến mất, rồi lại xuất hiện, lại khỏe như rồng như hổ. Phương Bình lúc này giống như trùm cuối. Hắn không giết được Vô Diện ngay! Nhưng hắn muốn hành chết tên này! Hắn không ngừng tiêu hao điểm tài phú để bổ sung nhục thân, bổ sung lực lượng tiêu hao, bổ sung khí huyết, bổ sung lực lượng tinh thần... Tiêu hao rất nhanh! Mấy trăm ngàn điểm tài phú gần như tiêu hao sạch sẽ trong chớp mắt. Nhưng Phương Bình không quan tâm! Hắn còn 2 tỷ điểm tài phú để tiêu hao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận