Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2978: Tấn Công Phủ Đầu

Chương 2978: Tấn Công Phủ ĐầuChương 2978: Tấn Công Phủ Đầu
Đâu chỉ Thánh Nhân kinh ngạc, lúc này, ngay cả Thánh Võ mới vừa gào thét cũng kinh ngạc ngây người. Hắn chưa bao giờ nhìn thấy một người nào hung hăng như vậy. Giết người của mình, mình chửi một câu, đối phương chẳng chút do dự, lập tức đánh về phía bên này!
Cô gái áo tím bị bọn họ vây công, thương tích đây mình cũng hơi ngây người.
Đây chính là người mà Thương Miêu chọn sao? Có phải là... quá lỗ mãng rồi không?
Bên này có bốn vị Thần Linh sơ võ đấy, ngươi có chắc là ngươi đã cảm ứng rõ ràng chưa đó?
Phương Bình vừa trở về đã giết năm vị Thánh Nhân.
Tiếng chuông tiếp tục vang vọng!
Mãi đến khi Phương Bình phá không đi được trăm ngàn dặm, bên kia, Thánh Võ mới nghe được toàn bộ tiếng chuông, sắc mặt tái xanh!
"Đưa tiễn vị Thánh Nhân thứ năm của sơ või
Phải biết, Thánh Nhân của sơ võ, một khi thăng cấp Thiên Vương, sẽ không phải là Thiên Vương yếu.
Năm vị Thánh Nhân!
Thánh Võ giận đỏ mặt, có dấu hiệu chuyển sang trắng nhợt.
Năm vị Thánh Nhân, đây là chiến lực cao nhất của đại lục Thánh Võ, trừ hắn. Toàn bộ đại lục Thánh Võ cũng chỉ có 6 vị Thánh Nhân. Hiện nay, chỉ có một người ở lại đại lục Thánh Võ tọa trấn.
Sơ võ tu luyện khó và chậm hơn bản nguyên, bất kỳ một vị cường giả nào tu luyện được đến cấp Thánh Nhân, đều phải tiêu hao mấy chục ngàn năm.
Trong một ngày, năm Thánh tử trận.
Khi Phương Bình nói câu sau cùng, Thánh Võ đã giận không nhịn nổi!
Nhưng hiện tại, chết hết rồi!
Cho nên, mỗi một vị Thánh Nhân, đều là căn cơ và thực lực của sơ võ! Những Thánh Nhân này nếu đấu với Thánh Nhân cùng cấp của bản nguyên, 10 trận thắng 9I
Năm vị Thánh Nhân, nếu hôm nay không gặp phải ba vị Thiên Vương, đơn độc đối chiến, Thiên Vương phá sáu thực lực bình thường, có khi còn bị giết ngược lại!
Sơ võ, có lợi có hại. Cường giả đỉnh Thánh Nhân, nếu rèn đúc ngọc cốt, có thể trực tiếp thành Thiên Vương phá bảy!
Sơ võ đời thứ hail
"Phương Bình, ngươi dám giết toàn bộ bọn họ!"
Ban đầu, chỉ có một vị Thánh Nhân tử trận, tuy hắn phẫn nộ, nhưng vẫn có thể chấp nhận được. Nhưng hiện tại, năm vị Thánh Nhân đều chết rồi. Trong đó có đệ tử của hắn, cũng có đệ tử của Hoả Thần - sư phụ hắn, là sư huynh đệ đồng môn với hắn.
"Phương Bình!" Tiếng rống giận lay trời của Thánh Võ vang lên!
Ai mà có ngờ, vừa mới ra khỏi đại lục Thánh Võ, sơ võ đời hai đã chết ở Biển Khổ, còn chưa vượt qua Biển Khổ nữal
Bản vương là cường giả chí tôn này, ngươi cũng đâu có nhún nhường ba phần gì đâu?
Hai người cách không mắng nhau.
"Đồ khốn nạn!" Phương xa, Phương Bình rung Khốn Thiên Linh, đưa tiễn vị Thánh Nhân cuối cùng của sơ võ, lạnh giọng dùng sóng tinh thân khuếch đại âm thanh đi bốn phương: "Thánh Võ, đã đến thì để lại mạng ở đây đi! Gan to bằng trời, nếu ngươi là cường giả chí tôn thì ta còn nhún nhường ba phần, đằng này, chẳng phải chí tôn mà cũng dám khiêu khích Nhân tộc!"
Bên kia, ở cửa ra vào Thiên Phần giả, Khôn Vương vừa mới ra ngoài, nghe thế thì hừ một tiếng.
Hắn tức giận, hắn gào thét.
Lúc này, vài vị cường giả đỉnh cấp bước ra khỏi Thiên Phần giả. Trấn Thiên Vương, Khôn Vương, Trấn Hải Sứ, Chưởng Binh Sứ... Đều là nhóm người mạnh nhất!
Lúc này, bọn họ lại không giương cung bạt kiếm như lúc ở bên trong.
Trấn Thiên Vương cười híp mắt nói: "Tám ngàn năm qua, cường giả của phe bản nguyên càng ngày càng nhiều. Năm xưa, cường giả phá tám gần như bằng không, hiện nay, cường giả phá tám hơi bị nhiều. Cũng không biết đây có phải là điều mà chín Hoàng bốn Đế muốn?"
Ông nói với giọng bình tĩnh, cũng không vội tham dự vào trận chiến bên kia.
Chưởng Binh Sứ vừa mới khôi phục, lúc này cũng cảm ứng được khí cơ chung quanh, nghe vậy, cảm khái nói: "Năm xưa, phe sơ võ có không ít cường giả chí tôn, phe bản nguyên... Dù là lão phu, cũng kém xa. Nay tám ngàn năm đã qua, không ngờ mọi người đều đã tiến bộ..."
Tám ngàn năm qua, có lẽ đã từng có thời kỳ võ đạo bị gián đoạn, nhưng Thiên Vương đỉnh cấp thì không.
Bọn họ chưa chết, tám ngàn năm qua, ai nấy đều tiến bộ không ít. Cường giả phá sáu năm xưa phần lớn đều đã phá bảy. Cường giả phá bảy năm xưa gân như đã phá tám, hoặc gần mức phá tám.
Cảm xúc của mọi người hơi phức tạp, đây... Là điều mà chín Hoàng bốn Đế muốn nhìn thấy sao?
Năm xưa, thực ra, số lượng Thiên Vương đỉnh cấp tử vong không nhiêu. Hơn một nửa Thiên Vương trong tám Thiên Vương còn sống, 36 Thánh cũng vậy, nếu Chưởng Binh Sứ không tham chiến, chưa chắc sẽ chết.
Thiên Vương tử vong thật sự, hoặc nên nói là Thiên Vương bị tập kích, hình như chỉ có Thạch Phá. Điều này cũng không có gì bất ngờ, Thiên Cẩu và Thạch Phá bị đánh chết là chuyện rất bình thường, chẳng có gì lạ.
Trong số những Thiên Vương thời đó, cả hai đều chẳng phải là nhân vật tốt lành gì, chuyện gì cũng dám làm, để bọn họ sống sẽ làm ảnh hưởng đến kế hoạch của một số người.
Trước đó, Thiên Cẩu không chết, nó rời khỏi Thiên Giới, lúc đại chiến nổ ra, không ai giết nó, có lẽ là vì nó có liên quan đến Thương Miêu, giữ nó lại để nó bảo vệ Thương Miêu, có lẽ Linh Hoàng đã ngầm ra mặt giúp nó.
Còn lại, những Thiên Vương thích gây sự gần như đều bị sát hại, dù có thể khôi phục, nhưng đến lúc này mới xuất hiện.
Không chỉ là phe bản nguyên, phe sơ võ cũng như vậy. Kiêu căng khó thuần, thực lực mạnh mẽ, nếu không chết thì đều bị vây ở Thiên Phần thật.
Những người như Thánh Võ đều là nhân tài xuất hiện sau, không bá đạo như một số võ giả sơ võ đời đầu, cũng không kiêu ngạo như bọn họ.
Mấy vị cường giả đứng trên đỉnh Tam Giới lúc này đã ít đi sự tính toán, thêm mấy phần cảm xúc.
Trấn Hải Sứ lạnh lùng nói: 'Lý Trấn..."
"Lão phu không phải Lý Trấn, lão phu tên Lý Tuyên Tiết..."
Trấn Hải Sứ kém chút thì há miệng nuốt ông!
Trước đó thì bảo mình tên Lý Việt, bây giờ Chưởng Binh Sứ sống lại rồi, sao ngươi không nhận mình là Lý Việt nữa đi? Trước kia tự xưng Lý Trấn, bây giờ bắt đầu phủ nhận, làm vậy vui lắm ư?
Mặc kệ ông, Trấn Hải Sứ lạnh lùng nói: "Những năm gần đây, ngươi làm rùa rụt cổ ở Nhân tộc, tám ngàn năm trước ngươi đã bắt đầu như vậy rồi! Đại chiến năm chưa, ngươi ở phe nào? Phe sơ võ, hay phe bản nguyên? Lão sư của ngươi, còn sống hay đã chết? Dương Thần danh chấn sơ võ năm xưa thật sự đã chết rồi sao?"
Mọi người dồn dập nhìn về phía Trấn Thiên Vương, ông không mấy quan tâm, chỉ nhàn nhạt đáp: "Là sống hay chết, sao lão phu biết được? Các ngươi cũng biết, sơ võ không có bản nguyên. Võ giả bản nguyên sống hay chết ít nhất cũng có chút manh mối, sơ võ... ai biết được."
"Ngươi không biết?" Khôn Vương chê cười: 'Lão sư của ngươi mà ngươi không biết sao? Năm xưa, khi kế hoạch Tiên Nguyên khởi động, lão sư ngươi đã bắt đầu liên hệ khắp nơi. Bản vương hoài nghi, chín Hoàng đồng ý khởi động kế hoạch Tiên Nguyên là vì lão sư ngươi!"
Lúc này, Chưởng Binh Sứ cũng trầm giọng nói: "Đúng vậy, Dương Thần tiền bối đã từng liên hệ với các phel Ông ấy là một trong những số ít cường giả chí tôn phe sơ võ không căm thù phe bản nguyên, hơn nữa, từng dạy nhiều người, chín Hoàng bốn Đế cũng học được nhiều từ ông...
Năm đó, nếu không vì ông ấy, kế hoạch Tiên Nguyên chưa chắc có thể khởi động, Lý Trấn, ngươi tọa trấn Nhân Gian có phải là vì lão sư ngươi sắp đặt hay không?"
Trấn Thiên Vương cau mày, hiếm khi thấy ông ấy nghiêm túc như thế này, ông nói: Chuyện năm đó không có liên quan gì tới lão sư! Lão sư lớn tuổi về ở ẩn, không hỏi sự đời, năm xưa, chỉ vì muốn sơ võ và bản nguyên buông bỏ hận thù..."
Khôn Vương cười lạnh nói: "Không liên quan? Chưa chắc đâu! Thời kỳ sơ võ, lão sư ngươi là một trong những cường giả tiên phong của phe sơ võ, thậm chí còn từng tranh đấu với vị kia. Nếu không phải cuối cùng vị kia mở ra con đường bản nguyên, trở thành người thắng, có lẽ... Thế gian này bây giờ đã là Dương Gian, đạo này có lẽ cũng phải gọi là đạo Dương Gian. Lão sư ngươi có thể đi đến một bước kia, sẽ cam tâm để tuổi già đánh bại như vậy sao?"
Trấn Thiên Vương không vui, không lên tiếng nữa.
"Lão sư ngươi sao có thể không có dã tâm chứ?" Khôn Vương chê cười: 'Ông ấy hoạt động hơi bị năng động đấy. Chấn Vương được vào hàng ngũ tám Thiên Vương, Lý Trấn ngươi cũng có thể được ra vào đạo trường của chín Hoàng bốn Đế nhiều lần, Chiến Thiên Đế năm xưa có thể chứng đạo, ... không thể không kể công của ông ấy. Ông ấy có quan hệ tốt với Đấu Thiên Đế, Bá Thiên Đế, Diệt Thiên Đế, cũng vẫn luôn giữ được mối quan hệ tốt với SƠ VÕ.
Lý Trấn, trong Tam Giới này, người có thể khiến chín Hoàng bốn Đế xảy ra xung đột, dẫn đến đại chiến, không phải lão sư ngươi thì chính là vị đã khai sáng bản nguyên!
Bây giờ ngươi tọa trấn Nhân Gian, vậy mà dám nói mình không biết gì hết ư?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận