Toàn Cầu Cao Võ

Chương 809: Ta Là Thiên Đế (2)

Phương Bình sụp đổ, có đó, ta có ký ức của kiếp trước, kiếp trước ta không theo võ đạo như thế này, lão sư ngài có tin không?
Ngô Khuê Sơn cũng trầm giọng nói: "Phương Bình, em có còn nhớ chuyện những chuyện trước kia không?"
Phương Bình ra vẻ vô tội, một lúc lâu mới nói: "Ta nhớ, ở thời đại của bọn ta, cấp chín nhiều như chó, tuyệt đỉnh cũng đầy trên mặt đất, chúng ta còn sáng lập ra Thiên Đình, có lẽ ta là Thiên Đế đầu tiên..."
"Chát!"
Lữ Phượng Nhu tát hắn một cái, trực tiếp khiến hắn lọt xuống đất, bà vô cùng tức giận nói: "Cho dù ngươi là cường giả phục sinh thì tuyệt đối cũng không có ký ức của kiếp trước, cường giả nào có mà lại thiếu đứng đắn như ngươi!"
Những người khác cũng đen mặt.
Đậu xanh rau muống, ngươi đang đùa bọn ta sao?
Thiên Đình?
Thiên Đế?
Phương Bình bất lực, buồn bực nói: "Các ngài đều nhắm vào ta, một mực nói ta là cường giả cổ đại, ta có thể làm gì chứ? Ta cũng sắp hoài nghi chính mình rồi, ta thật sự là cường giả cổ đại phục sinh ư?
Mọi người cứ nói ta như vậy, ta chuẩn bị về nhà đi bệnh viện với ba mẹ một chuyến, làm xét nghiệm huyết thống xem thử..."
Lão Lý buồn bã nói: "Giám định huyết thống cũng không có tác dụng đâu, ngươi tu luyện đến cấp độ này, thoát thai hoán cốt, thực ra sớm đã thay đổi xác thịt phàm thai vốn có rồi."
Phương Bình lại đơ ra lần nữa, còn có cả chuyện này?
Ngô Khuê Sơn không tiếp tục để ý hắn nữa, mà trầm giọng nói: "Ta chuẩn bị báo cáo lên cấp cao, tiếp tục tìm hiểu võ giả biến dị! Nếu như suy đoán của chúng ta chính xác… Vậy có nghĩa, những võ giả biến dị này rất có khả năng sẽ nhanh chóng đột phá cấp tám! Thậm chí là cảnh giới cao hơn!"
Phương Bình nghe vậy ánh mắt chớp một cái, vội vàng nói: "Hiệu trưởng, ngài thật sự chắc chắn cấp tám có thể phục sinh?"
Ngô Khuê Sơn cau mày nói: "Khó nói! Vật chất bất diệt quả thật có rất nhiều công dụng, bao gồm cả việc khôi phục lại phần chân tay bị đứt! Chúng ta tiêu hao một lượng vật chất bất diệt nhất định là có thể làm được, đương nhiên, khôi phục vật chất bất diệt cũng rất khó.
Nếu có thể khôi phục chân tay bị đứt, vậy vì sao những cái khác lại không thể?
Cấp tám có thể trùng sinh không phải là suy đoán vô căn cứ, chính là vì hàng loạt biểu hiện của vật chất bất diệt, mới khiến chúng ta đưa ra phán đoán như vậy."
Ánh mắt Phương Bình lóe sáng nói: "Nói như vậy, những võ giả biến dị thật sự có khả năng là cường giả sống lại? Hiệu trưởng, hay là chúng ta cũng tìm một vài người, tìm được rồi chiêu mộ vào Ma Võ, bồi dưỡng thêm một ra một vài cường giả cấp tám cấp chín!"
Mặc kệ có phải hay không, võ giả biến dị đều rất mạnh, điều này là sự thật.
Diêu Thành Quân, Vương Kim Dương, Lý Hàn Tùng, ai mà không phải là cường giả?
Ngô Khuê Sơn khẽ lắc đầu nói: "Rất khó tìm được, nếu mà dễ như vậy, hiện tại cũng sẽ không chỉ có mấy người các ngươi.
Rất nhiều người đều sau khi tu luyện mới xuất hiện biến dị.
Như Vương Kim Dương là do tốc độ rèn luyện xương cốt cực nhanh ở thời kỳ mới cấp một nên mới được phát hiện.
Lý Hàn Tùng cũng gần như vậy, Diêu Thành Quân phải đến cấp bốn, lực tinh thần đột nhiên ngoại phóng mới được người ta phát hiện.
Còn ngươi..."
Ngô Khuê Sơn không biết nên nói sao, thằng nhóc này mỗi ngày đều có sự khác thường, mỗi ngày một loại biến dị, chúng ta sắp bị ngươi làm rối não rồi.
Lúc này, nét mặt mấy vị cường giả đều vô cùng phức tạp.
Lão Lý chằm chằm nhìn Phương Bình từ trên xuống dưới, một lúc sau mới nói: "Thằng nhóc nhà ngươi lẽ nào thật sự đã mấy ngàn tuổi? Vậy chẳng phải là già hơn ta nhiều lắm sao?"
"Đúng, ta là tổ tông của nhân loại!"
"Ầm!"
Lần này, lão Lý cũng không khách sáo, một tát đánh hắn lọt sâu hơn xuống đất, chỉ còn lại nửa người trên mặt đất. Những người khác cũng không quan tâm, có bị đánh chết cũng đáng đời.
Hoàng Cảnh với những người khác nói chuyện một hồi, đột nhiên có hơi u oán nói: "Nếu nói như vậy… có lẽ hắn thật sự có thể nhanh chóng bước vào cấp tám rồi?"
Câu này như sát không ít muối ớt vào tim mọi người.
Cấp tám đơn giản như vậy sao?
Bọn họ tu luyện nhiều năm như vậy, thật sự bị thằng nhóc này nhanh chóng vượt qua ư?
Lữ Phượng Nhu đột nhiên cảm thấy mệt mỏi, uể oải nói: "Ngươi biến đi, tạm thời đừng xuất hiện trước mặt ta."
Nhìn thấy Phương Bình, bà thật sự muốn đánh chết hắn.
Bà đây vì đột phá mà sắp sụp đổ rồi.
Ngươi thì hay rồi, dễ dàng quá, hôm nay xương tủy biến dị, ngày mai xương sọ biến dị, tức chết người ta.
Phương Bình cạn lời, hóa ra xách mình bay một chuyến về đây chỉ để nói mấy câu như vậy thôi sao?
Khẳng định mình là cường giả cổ đại phục sinh?
Phương Bình cũng không nhiều lời, bò từ dưới đất lên, mỗi bước đi đều in lại từng dấu chân sâu, thở dài nói: "Nếu đã trở thành tổ tông của nhân loại, lẽ nào sau này còn phải đi tìm con cháu đời sau của mình? Nói không chừng, rất nhiều người quen lại trở thành con cháu đời sau của ta, thật ngại quá!"
Đám người phía sau ai nấy đều đen mặt.
Nhưng nếu thật sự đoán đúng, thì chưa chắc là không thể, vậy thì thật sự ngại quá!
...
Rời khỏi khu ký túc xá của giáo viên, Phương Bình đột nhiên cười ra tiếng, mấy ông già bà già kia sắp rồi sụp đổ rồi phải không?
"Có điều suy đoán của bọn họ chưa chắc sai, mấy người lão Vương chắc cũng là cường giả cổ đại?"
Lắc lắc đầu, Phương Bình không dám nghĩ nữa.
Gần đây, biết càng nhiều tin tức và hiểu quá nhiều thứ, hiện tại hắn cũng sắp suy sụp tinh thần rồi.
"Mặc kệ bọn họ, dù sao thực lực của mình cũng mạnh hơn rất nhiều rồi!"
Đợi mình thích ứng với sức mạnh mới này, sau đó tu luyện chiến pháp chuyên sâu, Phương Bình cảm thấy mình có thể đánh cấp năm mà không tốn nhiều sức.
Gặp cấp sáu, cũng có thể đánh một trận, nếu đối phương không dùng toàn lực thì chưa chắc là đối thủ của hắn.
"Đúng rồi, mình cũng có thể thử tu luyện phương pháp tu luyện kim thân giả của lão Lý, có lẽ rất nhanh sẽ tu luyện thành công, đến lúc đó, mặc dù vẫn chưa đóng chặt ba cửa tam tiêu, nhưng chưa chắc đã thua kém đỉnh cấp sáu!"
Đi một hồi, Phương Bình trở về khu ký túc xá sinh viên, cùng lúc đó, Tần Phượng Thanh cũng từ khu Nam trở về.
Nhìn thấy Phương Bình, Tần Phượng Thanh không nói hai lời, quay đầu rời đi.
Hiện tại, chỉ cần nhìn thấy Phương Bình, hắn luôn cảm thấy rất đau lòng.
Phương Bình cũng không để tâm, lớn giọng nói: "Ai da, tu luyện nhanh quá, thật phiền phức mà! Nếu không kiềm chế, nói không chừng ngày mai thật sự lên cấp tám mất, quá nhanh rồi!"
Lúc này, sinh viên xung quanh đi ngang qua nghe được, ai nấy đều tự ti muốn độn thổ rồi.
Bước chân Tần Phượng Thanh nhanh hơn trước, mặt tím lại, ngươi cứ tiếp tục khoe khoang đi, ta quyết định, hôm nay xin đi Nam Giang làm Đề đốc!
Đương nhiên… Trong lòng thật sự hơi ngưỡng mộ phát điên lên rồi!
Rốt cuộc là sao chứ?
Thằng nhóc này ăn cơm uống nước cũng đều gia tăng thực lực, tháng ngày càng khó sống rồi.

Mà ngay khi Phương Bình trở về phòng mình chưa được bao lâu, Ngô Khuê Sơn vẫn quyết định báo cáo với cấp cao.
Cường giả cấp tám báo cáo tin tức, rất nhanh, tin tức đã truyền tới chính phủ trung ương.
"Nghi ngờ võ giả biến dị là cường giả cổ đại phục sinh!"
Khi vừa suy đoán ra điều này, dù là lãnh đạo cấp cao cũng bị chấn động tột cùng.
Suy đoán và phán đoán như vậy trước kia thật sự chưa có ai nghĩ tới.
Trước đây, không có nhiều võ giả biến dị.
Hơn nữa những người này, dòng họ trong sạch, đều là cha sinh mẹ đẻ, đó là chuyện chắc chắn!
Nếu bỗng dưng xuất hiện một vị biến dị võ giả, có lẽ các cường giả sẽ suy nghĩ theo hướng này.
Nhưng quan trọng là không phải!
Nhưng mà, Ma Võ cũng báo cáo một vài chuyện liên quan đến Phương Bình, còn về quá trình biến dị của hắn, ngay cả các vị lãnh đạo cao cấp cũng hơi tin rồi, thật sự rất giống cường giả phục sinh!
Lẽ nào, cấp tám trở lên thật sự có thể sống lại?
Nếu thật sự như vậy, thì có một vài chuyện phức tạp rồi.
...
Lúc này, Phương Bình cũng không quan tâm điều này.
Mặc kệ, bọn họ muốn đoán sao thì đoán, giỏi lắm thì bị giám thị, ở mặt đất, cậu cũng không làm chuyện gì phạm pháp, xuống địa quật có giám thị cũng không có tác dụng.
Lúc này Phương Bình nghĩ đến vẫn còn một thứ chưa tăng lên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận