Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1412

Lý Hàn Tùng tràn đầy tự tin nói: "Đương nhiên sẽ không, trước phục sinh, ít nhất chúng ta cũng là tuyệt đỉnh! Không nói tuyệt đỉnh, ta cảm thấy cấp chín là không khó."
Dứt lời, lại bổ sung: "Ngươi tuyệt đối là trên tuyệt đỉnh, đúng rồi, vật chất bất diệt của ngươi còn có thể khôi phục sao?"
Trước đó Phương Bình đã dùng nhiều vật chất bất diệt như vậy, ngay cả hắn cũng bị hù dọa. Huống hồ, Phương Bình xa xỉ đến mức ngay cả vật hóa hình cũng dùng vật chất bất diệt kiến tạo.
Ngày đó, mọi người đã nhìn thấy vật hóa hình của hắn. Cũng đều là người một nhà, không ai truyền ra bên ngoài, nếu người ngoài nhìn thấy, chỉ sợ đã sớm gây nên sóng to gió lớn rồi.
Dùng vật chất bất diệt chế tạo vật hóa hình, thật xa xỉ!
"Chắc là có thể." Phương Bình cười một tiếng, nghĩ một chút lại nói: "Sau khi tựu trường, xử lý xong chuyện trường học, chúng ta cùng đi thành Trấn Tinh nhìn xem."
"Được."
...
Phương Bình trò chuyện xong, thì chuyện hắn đạt hạng 3 trong bảng xếp hạng cấp bảy cũng đã truyền khắp toàn thế giới.
Cuối tháng 7, Phương Bình đột phá cấp bảy.
Đầu tháng 8, hắn hắn tiến vào bảng xếp hạng.
Cuối tháng 8, sau một tháng đột phá, Phương Bình tiến vào top 3 cấp bảy.
Bên ngoài chấn động!
Cùng lúc đó, một số tin tức khác cũng làm cho người ta chấn động, mấy người thế hệ Phương Bình hoàn toàn nổi lên.
4 vị thiên kiêu tham gia trận thi đấu giao lưu hội võ đạo năm 2009, lần lượt đột phá, toàn bộ trở thành Tông sư.
Trong đó, Nam Giang - Vương Kim Dương, chính thức đảm nhiệm chức hiệu trưởng danh dự Nam Giang Võ Đại. Giống như Lưu Phá Lỗ, cũng không phải hiệu trưởng chính thức, hiệu trưởng chính thức vẫn là vị hiệu trưởng cấp sáu của Nam Võ.
Dù vậy, trước mắt, là cường giả Tông sư duy nhất của Nam Võ, Vương Kim Dương cũng có tiếng nói nhất ở Nam Võ, chính thức bắt đầu thống lĩnh Nam Giang Võ Đại.
Diêu Thành Quân, đảm nhiệm viện trưởng Học viện Chỉ Đạo Chiến Thuật trường quân đội Đệ Nhất.
Phương Bình, đảm nhiệm phó hiệu trưởng Ma Võ.
Nếu ở Kinh Võ, e là lúc này Lý Hàn Tùng cũng đã trở thành nhân vật cấp viện trưởng hoặc là phó hiệu trưởng.
Nhưng ở Ma Võ, Lý Hàn Tùng cũng không đảm nhiệm những chức vị này, mà đảm nhiệm Phó viện trưởng học viện binh khí. Cũng chỉ là chức danh treo cái tên cho có mà thôi.
Lúc này, Học viện binh khí Ma Võ, cường giả như mây.
Viện trưởng là Lý Trường Sinh, và có 3 Phó viện trưởng: Lữ Phượng Nhu, Đường Phong, Lý Hàn Tùng.
Một viện có 4 cường giả Tông sư!
Viện trưởng Học viện Chỉ Đạo Chiến Thuật của Ma Võ, La Nhất Xuyên, đã bắt đầu bế quan, sau trận chiến này, ông cũng sắp đột phá cấp bảy, Ma Võ hao phí tài nguyên, đổi 3 cây cỏ Nguyệt Minh cho ông, đột phá cũng là chuyện một hai tháng.
Trương Kiến Hồng, không còn trấn thủ ở Ma Đô địa quật, mà trở về trường đảm nhiệm chức Phó viện trưởng Học viện Chỉ Đạo Chiến Thuật, cũng bắt đầu bế quan, ông cũng là tinh huyết hợp nhất.
Cường giả tiền bối Hứa Qua Trừng cũng đột phá đến tinh huyết hợp nhất trong trận chiến này, lần này, cũng đang tiêu hóa chiến lợi phẩm, có hy vọng đột phá cấp bảy.
Những người khác, như Trần Chấn Hoa, Hồ Minh Hà, cũng bắt đầu đột phá tinh huyết hợp nhất.
Mà Ma Võ lại có thêm hai cường giả đỉnh cấp sáu.
Nhất thời, không đến cấp bảy, cũng không có tư cách đảm nhiệm chức vụ trong ban lãnh đạo trường Ma Võ.
Trong số các học viên, Tạ Lỗi nhanh chóng đột phá cấp năm cao kỳ!
Vị võ giả ba lần tôi cốt này đã chịu đả kích rất lớn trong trận chiến này, bạn gái hy sinh ở địa quật khiến Tạ Lỗi hoàn toàn trầm mặc, hầu như không nhìn thấy bóng dáng của hắn trong trường.
Cũng không đi địa quật, Tạ Lỗi hao tốn tất cả công trạng và điểm thưởng của mình, lựa chọn tiến vào hạch tâm mỏ quặng tu luyện.
Lần này, hắn chuẩn bị rèn luyện xong huyết nhục, tiến vào đỉnh cấp năm mới xuất quan, bằng không, hắn không xuất quan.
Mấy người Phó Xương Đỉnh, Triệu Tuyết Mai, Triệu Lỗi cũng nhao nhao tiến vào mỏ quặng tu luyện, để chuẩn bị đột phá cấp năm.
Lần này, đạo sư Tống Doanh Cát cũng có thu hoạch ngoài ý muốn, đóng kín được cánh cửa tam tiêu thứ hai, tiến vào cấp sáu cao kỳ.
Tân sinh viên chuẩn bị nhập học, lão Tống quyết định, nhất định phải nhận Phương Viên làm học trò. Chẳng những nhận Phương Viên, hắn còn muốn nhận cả con gái mình làm học trò của mình.
Hiện lão Tống đang âm thầm tính toán, thằng nhóc Phương Bình có tháp thủy tinh, năng lượng hết sức nồng đậm. Chẳng lẽ không cho em gái hắn tu luyện sao?
Nếu đã cho em gái hắn vào, con gái mình chẳng những là bạn học của em gái hắn, cùng khóa, cùng lớp, cùng tuổi... còn là bạn thân.
Như vậy, nếu Phương Viên dẫn theo Tống Nhã cùng đi tu luyện, Phương Bình có thể không cho sao?
Một mình thằng nhóc đó được chia một phần ba mỏ quặng, trường học nhận hai phần ba. Mà hai phần ba này phải chia đều cho mấy nghìn học sinh và đạo sư, chỗ hắn chia cho bao nhiêu người?
Tống Nhã vừa mới vào cấp một, dù có hấp thu như thế nào đi nữa thì cũng chỉ hấp thu được một chút năng lượng, không đáng kể.
Lão Tống âm thầm tính toán, há không biết, lần này, các đạo sư dẫn dắt sinh viên mới, có ai không ranh mãnh và thông minh. Có không ít người có tính toán này.
Thằng nhóc Phương Bình này thật giàu có. Trước kia không ai biết, bây giờ ai cũng biết Phương Bình hiện có một mỏ quặng cố định ở Ma Võ.
Mỏ quặng này cho Phương Bình, không ai có ý kiến, đó là công lao của Phương Bình.
Hơn nữa, cho Phương Bình, hắn còn chôn ở dưới mặt đất Ma Võ, e là đời này Phương Bình cũng sẽ không rời khỏi Ma Võ.
Trừ phi hắn thật muốn đi, ngay cả mỏ quặng cũng đào đi, bằng không, với tính cách thằng nhóc đó, có thể từ bỏ cái này, tự mình rời đi ư? Nhưng tuyệt đỉnh đã củng cố mỏ quặng, Phương Bình chưa đến cấp chín, có thể đào đi được sao?
Cùng với những tính toán này, đạo sư phụ trách tân sinh viên năm 2010 đều hăm he.
Từng người mặt đều tràn ngập mùi thuốc súng, ngay cả chiêu bài chiêu sinh cũng đã viết xong.
"Chỉ chiêu nữ võ giả hai lần tôi cốt, 18 tuổi trở xuống, không bao gồm 18 tuổi!"
Cái này coi như đáng tin cậy, một số đạo sư không đáng tin, dứt khoát tăng thêm vài câu: "Chỉ cần mặt tròn nhỏ, tốt nhất là họ Phương..."
Học kỳ mới còn chưa bắt đầu, đám đạo sư đều sắp đánh nhau sứt đầu mẻ trán.
Mà lúc này, Phương Bình không hề hay biết chuyện này, hắn bị Tần Phượng Thanh quấn lấy, đành phải nhân dịp hai ngày này có chút thời gian, giúp hắn thăng cấp.
Thăng cảnh giới không thành vấn đề, quan trọng là tên khốn này rất buồn nôn.
Hung hăng rên rỉ, hô hào sảng khoái. m thanh còn lớn hết sức lớn!
Hai người tu luyện dưới lòng đất, tầng hầm của tháp thủy tinh, Trần Vân Hi tu luyện trên tầng ba, cô nàng thường xuyên tức giận giẫm đạp tháp thủy tinh. Mới xây lên chưa được mấy ngày, tầng ba của tháp thủy tinh sắp bị đạp thủng một lỗ lớn!
...
Thứ Tư, ngày 1 tháng 9, Ma Võ tổ chức lễ khai giảng.
Khóa 2010 là khóa nhận nhiều tân sinh viên nhất, cao đến 5050 người, nhiều hơn một chút so với 5000 người dự tính ban đầu. 50 người kia là người thân của cán bộ nhân viên trong trường.
Cổng trường còn chưa mở, bên ngoài cổng trường Ma Võ đã tấp nập đông người.
Có học sinh, cũng có phụ huynh.
Phương Viên vừa vui vẻ thu dọn võ phục, vừa nhỏ giọng nói: "Ba mẹ, hai người về trước đi, con đã lớn như thế này rồi, không còn là con nít nữa."
Phương Danh Vinh khẽ cười nói: "Con bao lớn? Tính ra, con mới 16 tuổi chứ mấy, hơn nữa, nhà chúng ta gần như vậy, đưa con đi học thì khiến con mất mặt sao?"
"Không phải."
Phương Viên vội vàng lắc đầu, sau đó nhỏ giọng nói: "Nhưng mà con là võ giả rồi, nếu đến trường thôi mà cũng có ba mẹ đưa đón, ngại lắm. Anh hai cũng nói, phụ huynh có đến cũng không được vào."
"Anh con đã nhiều ngày không về nhà." Lý Ngọc Anh vừa kiêu ngạo, vừa đau lòng, khẽ nói: "Nó làm phó hiệu trưởng cũng không gọi về nhà báo tin. Gần đây lúc nào cũng nói nó đang bận, cũng đúng, làm lãnh đạo trường bận lắm..."
Con trai 20 tuổi trở thành phó hiệu trưởng của trường võ đại đứng đầu Hoa Quốc, phụ huynh ở nhà kiêu ngạo vô cùng.
Nhưng làm lãnh đạo, con trai mình cũng càng ngày càng bận. Nhà ngay ở Ma Đô, cũng không xa trường, nhưng đã nhiều ngày không về.
Ba người đang trò chuyện, bên trong trường, có học viên ngự không đến, lớn tiếng nói: "Không cho phép phụ huynh cùng vào! Sau khi tựu trường thì có thể đến thăm."
Dứt lời, người này hình như nhìn thấy gia đình Phương Viên, khẽ gật đầu chào bọn họ, thái độ hiền lành hơn không ít.
Phương Viên đã đến Ma Võ nhiều lần, khá nhiều người nhận ra cô bé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận