Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2134: Rất Nhiều Người Điên

Cũng trong lúc đó, Cấm Kỵ Hải.
Trong biển, Thương Miêu đánh Giảo, bất mãn nói: “Biến lớn một chút!”
Giảo không vui, ngươi xem bản vương là cái gì hả?
Dù bất mãn, Giảo vẫn phóng to cơ thể của nó lên một chút, nhưng Thương Miêu lại không hài lòng: "Chó con, lớn thêm một chút, phần lưng phẳng ra một chút, lộm cộm thế này sao làm bàn ăn được?"
“...”
Giảo rất muốn quay đầu cắn chết Thương Miêu, dù biết không thể!
Ngươi muốn bắt ta làm bàn ăn?
“Sớm muộn có ngày ta sẽ cắn chết ngươi!”
Giảo chửi nhỏ trong lòng, nhưng nó vẫn vâng lời phóng to thân mình, ngoan ngoãn thu giáp vàng lại, khiến tấm lưng của nó trơn nhẵn.
Trước mặt Thương Miêu xuất hiện một cái bàn nhỏ, nó đặt ngay ngắn lên lưng Giảo.
Sau đó, trên bàn xuất hiện một đống đồ ăn vặt, còn có một vài món nóng còn bốc khói.
“Bé mặt béo, ăn chung đi! Ăn no rồi làm việc!”
Thương Miêu cảm thấy mình rất hào phóng, bắt ngươi chải lông cho ta mãi, bây giờ ta mời ngươi ăn cơm, xem như trả công.
Phương Viên phiền muộn, nhưng hiếm khi có trải nghiệm này, nên vẫn phấn khởi ngồi vào đối diện Thương Miêu, bắt đầu chuẩn bị ăn cơm.
Thương Miêu không quan tâm đến tâm tình của cô, nó đã bắt đầu ăn, vừa ăn vừa nói: "Chó con, bơi về phía bên kia một chút, bên kia hình như có rãnh nước nhỏ á, bơi qua bên đó đi!"
Giảo không nhịn được, dùng sóng tinh thần nói: “Mèo lớn... Miêu đại vương, chúng ta qua bên kia cướp thần khí sẽ không gặp nguy hiểm chứ?”
Thương Miêu nghiêng đầu, vừa ăn vừa nghĩ, một lát mới nói: “Nguy hiểm? Chắc không đâu ha? Bản miêu chỉ đi lấy lại thần khí của mình thôi mà. Ta cho Tiểu Kiếm mượn, bây giờ Tiểu Kiếm không cần nữa thì bản miêu thu hồi lại thôi, đây là chuyện hiển nhiên mà, đúng không?"
Giảo cũng cảm thấy có lý, nó cũng là một con yêu thú yêu tiền.
Suy nghĩ một chút, Giảo lại hỏi: “Miêu đại vương, nghe nói bên kia có thi thể cường giả… hay là ngươi đi cướp một vài cái cho ta ăn, ăn xong, ta sẽ trở nên mạnh mẽ!"
Nó muốn ăn nhục thân của cường giả! Tệ gì cũng là thi thể của cường giả Chân Vương! Sau khi ăn, nó sẽ trở nên rất mạnh mẽ.
Nhưng Thương Miêu vô cùng giận dữ, gõ đầu nó mấy cái liền, không vui nói: "Chó con, không thể ăn không chọn lọc như thế! Rất kinh tởm biết không! Thi thể là người chết, người chết mà ngươi cũng ăn!"
Giảo kém chút tức hộc máu!
Ai thèm quan tâm đó là người chết hay sống! Cường giả đó! Nhục thân của cường giả vô cùng mạnh mẽ, ăn vào, mình nhất định có thể càng mạnh hơn.
Thế mà con mèo ngốc này lại chê kinh tởm!
Có ai bắt ngươi ăn đâu!
Càng ghê tởm hơn là, đồ ăn ngon trong mắt con mèo ngốc này là cái gì? Chẳng có chút sóng năng lượng nào!
Giảo giận phát điên, cái này mà gọi là mỹ thực á? Ăn như không ăn!
Con mèo này quả nhiên rất ngu!
Thương Miêu đánh Giảo, đối diện, Phương Viên ăn xương sườn, hiếu kỳ nói: “Mèo lớn, ngươi trộm xương sườn nhà ta hồi nào vậy?”
“Không phải trộm!” Thương Miêu sửa lời cô: “Là xương sườn tự bay tới, bản miêu nhặt được!”
Phương Viên lườm nó, con mèo này thật vô liêm sỉ, chỉ có xương sườn của ngươi mới biết bay.
"Anh hai ta ở đây sao?"
"Ừm!"
Trong lúc nói chuyện, đuôi của Thương Miêu đâm vào trong biển một cái, một con yêu thú nhìn như trâu nước bị đuôi mèo đâm trúng, Thương Miêu liếc mắt nhìn, giống như đang do dự xem thịt con này ăn ngon không.
Nó suy nghĩ một chút, hỏi Phương Viên: "Bé mặt béo, ăn thịt trâu không?"
Nó không thích lắm, nhưng dù sao cũng đã bắt lên rồi, nếu bé mặt béo thích ăn…
Răng rắc!
Phương Viên còn chưa kịp đáp lời, Giảo đã há miệng đớp lấy!
Yêu thú cấp chín! Con mèo này thật mạnh! Một con yêu thú cấp chín cứ như thế bị đâm chết.
Mèo không ăn, nó ăn.
“Bốp bốp bốp...”
Thương Miêu dùng đuôi đánh đầu Giảo, giận dữ nói: "Còn chưa nướng chín mà, chó con, ngươi mà con ăn uống ác độc như vậy, bản miêu sẽ tức giận đó!"
Chó con thật ghê tởm! Nó ăn sống! Cái miệng nhồm nhoàm kia còn vương máu me nhầy nhụa, Thương Miêu nhìn mà tức!
Giảo không nói tiếng nào, ngươi đánh đi! Cho đánh luôn đó!
Dù sao bản vương cũng đã ăn một con yêu thú cấp chín, vậy là đủ thỏa mãn rồi.
Thương Miêu nổi giận với Giảo, Phương Viên lo lắng nói: "Mèo lớn, vậy anh hai ta không sao chứ?"
“Không biết.” Thương Miêu lắc đầu to: “Hình như Tiểu Kiếm muốn làm chuyện xấu... Nhưng mà bản miêu cũng không biết hắn muốn làm gì, hắn biết năng lực của bản miêu, cũng không nhớ đến ta...”
Thương Miêu đáng thương hơi xúc động.
Người xấu! Tuyệt giao luôn!
Tiểu Kiếm không chết, nhưng hắn không đến tìm mình thì thôi, bây giờ còn không thèm nhớ đến mình. Thương Miêu cũng không biết hiện tại hắn đến cùng ở đâu, đang nghĩ gì.
Tiểu Kiếm biết năng lực của nó, không nghĩ đến Thương Miêu, Thương Miêu cũng sẽ không cảm ứng được hắn. Tuy năng lực của nó có phần nghịch thiên, nhưng cũng chỉ có thể cảm ứng được những chuyện liên quan đến mình. Nếu không, nó sẽ không cảm ứng được.
"Mèo lớn, vậy chúng ta đi tìm anh hai ta đi! Gặp phải người xấu, ngươi giúp anh hai đâm chết bọn họ có được không?"
“Không được.” Thương Miêu tham ăn, miệng đầy dầu mỡ, không muốn đâm ai hết, không muốn đánh nhau. Lần này bản miêu đến chỉ là lấy lại Tru Thiên Kiếm.
Nhưng mà… khi Giảo đến gần Giới Vực, ánh mắt Thương Miêu lộ vẻ nghi hoặc.
"A, đó là cái gì…"
Thương Miêu dời mắt về Đế Phần, trong mắt nó, Đế Phần lúc này nhuốm một màu đỏ như máu.
Ầm... Ầm... Ầm...
Không chỉ là màu đỏ như máu, Đế Phần dường như đang nhảy nhót.
Thương Miêu hơi mơ hồ, đây là cái gì?
Nó có ấn tượng sơ sơ, nhưng lại không nhớ rõ.
"Người đó…" Thương Miêu nói thầm, nhìn Phương Viên: "Này… bạn của tên lừa đảo, người đỏ tươi… tên là gì?"
Phương Viên mất vài giây mới hiểu nó muốn hỏi ai, vội vàng đáp: "Là Vương đại ca, Vương Kim Dương!"
"Ồ, ừ, là hắn! Sao đồ của hắn lại ở nơi này?"
Thương Miêu chỉ về Giới Vực ở phía trước, hiếu kỳ nói: "hình như là hắn bỏ đồ lại chỗ này, hắn cũng biết Tiểu Kiếm sao?”
“Đồ gì cơ?” Phương Viên cũng tò mò, Vương đại ca để lại cái gì ở đây?
“Là...”
Thương Miêu suy nghĩ hồi lâu, bỗng nhiên im lặng không nói, nói ra sẽ ảnh hưởng đến việc ăn uống. Nhưng trong lúc ăn, Thương Miêu vẫn dùng móng vuốt gãi gãi đầu, Tiểu Kiếm rốt cuộc muốn làm gì?
Mình có quen người đỏ tươi kia không?
Thương Miêu bắt đầu hồi tưởng, màu đỏ tươi… Ai đỏ tươi?
Chắc là mình rất ghét người đỏ tươi này, nếu không thì chắc là quên hoặc không muốn nhớ tới. Dù sao cũng không phải là ký ức vui vẻ gì.
Thương Miêu tiếp tục ăn, bỗng nói: "Tiểu Kiếm trước đây từng đến Thiên Giới, không biết có mang đồ ăn ngon ở Thiên Giới về cho ta hay không?"
Phương Viên tiếp tục phát huy sự tò mò của mình, hỏi: "Thiên Giới có món gì ngon?"
"Nhiều lắm!" Thương Miêu híp đôi mắt to, nhiều đồ ăn ngon lắm.
Hồ cá ở nhà Đông Hoàng có rất nhiều cá ngon.
Vườn trái cây nhà Địa Hoàng có nhiều đồ uống ngon bổ.
Vườn rau nhà Nhân Hoàng cũng có rất nhiều rau dưa mới mẻ.
Đúng rồi, còn có đầu cá tươi ngon của nhà ai ấy nhỉ! Đầu cá là ngon nhất!
Đáng tiếc, chỉ có mấy loại, sau khi mình ăn hết, người đó không nuôi thêm nữa, hại mình chỉ có thể thèm thuồng ăn hương ăn hoa trong thế giới mèo.
Thương Miêu hơi tiếc nuối! Nếu nói chuyện cũ ở Thiên Giới, nó thật sự không nhớ rõ bao nhiêu, nhưng nó vẫn nhớ được Thiên Giới có món gì ăn ngon!
Không biết Tiểu Kiếm đến Thiên Giới có tìm được những món ngon như thế này không.
...
Trong lúc Thương Miêu hồi tưởng những món ngon Thiên Giới thì, trong Đế Phần, sắc mặt nhóm người Phương Bình khá nghiêm nghị!
Huyết Yêu thú càng ngày càng nhiều! Hơn nữa cũng càng ngày càng mạnh!
Ban đầu là cấp tám, hiện tại, một số Huyết Yêu đã có thực lực cấp chín.
“Nơi này không ổn!” Sắc mặt Phương Bình hơi khó coi, cường giả cấp Đế có mạnh hơn nữa cũng không làm được mức này.
Cường giả cấp Đế làm gì có thực lực khiến huyết dịch tiến hóa qua ngàn năm để có sức mạnh cấp chín! Có Hoàng Giả thì may ra.
Sắc mặt Vương Kim Dương cũng trắng bệch, hô hấp ngày càng dồn dập: "Ừ, có gì đó không ổn! Nhóm Huyết Yêu này không chỉ được tạo thành từ huyết dịch của cường giả, nó giống như có một loại sức mạnh đặc thù!"
"Nếu cứ tiếp tục như vậy, chúng ta sẽ gặp chuyện đấy!"
Điền Mục quay đầu liếc mắt nhìn phía sau, đại chiến bùng nổ, tiếng nổ tung không ngừng vang vọng. Có người ở ngay phía sau họ!
Thực lực của Huyết Yêu càng ngày càng mạnh, bọn họ hiện tại khó mà di chuyển, bởi vì cứ đi được vài bước thì lại có yêu thú tập kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận