Toàn Cầu Cao Võ

Chương 399: Cuối cùng cũng chém chết rồi! (2)

Ở một bên khác, mấy người Trần Bằng Phi cũng sắp không chịu được nữa, vào đúng lúc này, Trương Tử Vi dẫn theo vài vị võ giả đỉnh cấp hai, nhanh chóng đánh giết chạy tới, bắt đầu dây dưa với vị võ giả cấp ba cao kỳ kia.
Phương Bình và tất cả mọi người đã tự đánh giá cao mình rồi.
Đừng nói là võ giả cấp bốn, lúc này, chỉ là một võ giả cấp ba cao kỳ, một võ giả đỉnh cấp ba cũng đã khiến bọn họ chịu không nổi rồi.
Đối phương tiện tay đánh vài chiêu, chiêu nào chiêu nấy không hề yếu hơn cái mà bọn họ gọi là đòn sát thủ.
Mà khí huyết bạo phát của đối phương lại không quá nhiều.
Một chiêu một thức, đánh ra chỉ có 20 cal, 30 cal khí huyết, sợ là cũng đủ so với chiêu thức bạo phát ra cả trăm cal của bọn họ rồi.
Mà vị đại truyền giáo này thực tế cũng không ra tay nhiều, đa số vẫn luôn ở thể phòng ngự.
Cố Hùng lớn tiếng nói: "Hắn đang cố ý tiêu hao khí huyết của chúng ta!"
Võ giả đỉnh cấp ba, khí huyết cao tới ngàn cal, gân - xương - thịt - da đều được rèn luyện đến cực hạn, ngoại trừ đầu và nội phủ, cơ thể gần như đã trở thành Kim Cương Bất Toại trong truyền thuyết.
Có rất nhiều lúc đại truyền giáo chấp nhận bị thương nhẹ cũng sẽ không đánh trả, để cho mọi người tuỳ ý công kích, chỉ dựa vào thân thể mạnh mẽ chống đỡ.
Cố Hùng gào thét, đại truyền giáo cũng không lên tiếng, đây là chuyện người tinh tường đều biết. Quan trọng là nếu không tấn công hắn, hắn sẽ công kích mọi người, chỉ chơi bất cẩn một chút, một chiêu của hắn đã có thể đánh ngươi không biết sinh tử thế nào rồi.
Lúc này, mọi người đều là cưỡi hổ khó xuống, không thể không chiêu chiêu bạo phát. Trên người đại truyền giáo cũng không ngừng xuất hiện vết thương, nhưng đều là vết thương nhỏ, đám người Phương Bình ngược lại còn bị thương nặng hơn hắn, khí huyết cũng bị tiêu hao rất lớn.
Những người khác đều có chút cuống lên, Phương Bình thấy thế bỗng nhiên quát: "Các cậu đi giải quyết cấp ba cao kỳ, bên này giao cho tôi!"
Mọi người hơi sửng sốt một chút, đại truyền giáo cũng phải dại ra.
"Nhìn cái gì, đi đi!"
Nói hết, Phương Bình trường đao chém xuống, khí huyết hầu như cô đọng thành ánh đao!
Tinh thần đại truyền giáo ngưng trọng, không còn phân tâm, màu máu loé lên bao bọc nắm tay, một quyền đấm thẳng trường đao, khiến trường đao rung lên không ngừng.
"Để tao xem mày có thể sử dụng được mấy chiêu!"
Đối mặt với một chiêu thức bạo phát trăm cal khí huyết như vậy, đại truyền giáo cũng phải tập trung toàn bộ tinh thần phòng ngự, nhưng mà chiêu thức như vậy, Phương Bình có thể sử dụng mấy lần?
Rất nhanh, Phương Bình nói cho hắn biết, cậu có thể sử dụng mấy lần rồi!
"Ầm ầm ầm!"
Phương Bình chém liên tục năm đao, mỗi đao bạo phát trăm cal khí huyết, đánh đại truyền giáo lùi lại không ngừng.
Những người khác lúc này cũng không ngừng lại, mọi người đều biết ưu thế của Phương Bình, khí huyết của cậu khôi phục cực nhanh, bây giờ còn chưa biết cực hạn là bao nhiêu. Nhân lúc Phương Bình vận dụng đại chiêu ép bức đại truyền giáo không thể không toàn lực phòng ngự, bọn họ trước hết phải giải quyết tên võ giả cấp ba cao kỳ kia đã rồi tính tiếp.
"Hả?"
Đại truyền giáo cũng hơi nhíu mày, vừa định bỏ rơi Phương Bình qua một bên, nhưng Phương Bình lại nhanh chóng quấn lấy hắn, lại lần nữa sử dụng Bạo Huyết Cuồng Đao!
"Ầm!"
Đỡ lấy mấy đao, đại truyền giáo phải lùi về sau mấy bước, đất dưới chân xuất hiện từng vết nứt.
"Còn có thể tiếp tục?"
Ánh mắt đại truyền giáo lạnh lùng nghiêm nghị, hừ lạnh nói: "Nhìn mày có vẻ là học sinh thiên tài của võ đại, vậy thì giết mày có lời hơn giết một nhóm võ giả cấp hai cấp ba!"
"Mày cứ thử thì biết!"
Mấy giọt mồ hôi lớn nhỏ đua nhau lăn xuống khỏi trán Phương Bình, đại truyền giáo không còn phòng thủ, hắn khẽ quát một tiếng, cột sống cong lại, một giây sau đã xuất hiện trước mặt Phương Bình, quyền cước cùng tung chiêu, chiêu nào chiêu nấy đều đánh vào chỗ yếu hiểm của Phương Bình.
Mồ hôi trên đầu Phương Bình không ngừng chảy xuống, toàn lực phòng thủ, nhưng vẫn bị đánh đến mức không ngừng rút lui về sau, trên người toàn máu là máu.
"Mày biết tấn công, tao cũng biết!"
Phương Bình cắn răng, gót chân đạp xuống, lui về sau một bước, hơi hơi kéo dãn khoảng cách, tiếp tục bắt đầu lấy đao bổ đối phương, từng đao từng đao đều sử dụng toàn lực ứng phó!
Đại truyền giáo biến sắc, thằng này bổ bao nhiêu đao rồi?
Hai mươi đao? Ba mươi đao?
Võ giả đỉnh cấp ba, lực lượng và cường độ khí huyết cao hơn nhiều so với cấp ba trung kỳ. Uy lực 1 cal khí huyết bạo phát của võ giả đỉnh cấp ba có thể so với uy lực 2 cal, 3 cal của võ giả cấp ba cao kỳ.
Hắn có 1000 cal khí huyết, với uy lực tấn công như nhau, hắn có thể đánh được một đám võ giả cấp ba cao kỳ trở xuống có tổng khí huyết chừng 2000 cal, 3000 cal.
Mà võ giả cấp ba trung kỳ, khí huyết bình thường cũng chỉ tầm 600 cal.
Nói về sức bền, hắn có thể dây dưa đến chết 6, 7 tên võ giả cấp ba trung kỳ, thậm chí nhiều hơn, bởi vì hắn cũng không phải chỉ phòng ngự, không tấn công.
Mà đánh một đối một, một võ giả như hắn đánh với võ giả cấp ba trung kỳ, bình thường cũng chỉ đánh vài chiêu là xong.
Phương Bình lúc này tấn công thay phòng thủ, chiêu nào chiêu nấy đều đánh ra uy lực của đòn sát thủ, gặp phải tình huống như thế, hắn cũng phải hơi lui tránh một chút mới chống đỡ được.
"Tao chống mắt nhìn xem rốt cuộc mày có thể chém được bao nhiêu đao!"
Đại truyền giáo cũng quyết tâm, hắn không tin một cấp ba trung kỳ thật sẹ có thể bạo phát đại chiêu vô hạn.
Phương Bình đúng là không thể bạo phá đại chiêu vô hạn, nhưng không cần bạo phát vô hạn, chỉ cần bạo phát một quãng thời gian là đủ rồi.
Cho dù đại truyền giáo chỉ phòng thủ, nhưng điều đó cũng không có nghĩa hắn không tiêu hao khí huyết.
Lúc trước mọi người vây công hắn, khí huyết của hắn cũng đã tiêu hao không ít, hiện tại vẫn tiếp tục tiêu hao, Phương Bình không cảm thấy đối phương có thể đo sức bền với mình.
"Ba mươi sáu đao!"
"Ba mươi bảy đao..."
Phương Bình yên lặng đếm thầm, một đao hạ xuống, chính là 100 ngàn điểm tài phú ra đi. Tính tới hiện tại, e là đã tiêu hao gần 4 triệu trở lên rồi.
"Võ giả đỉnh cấp ba có sức chống chịu tốt thật!"
Phương Bình lúc này cũng nhận ra được cực hạn của mình.
Xương cốt của cậu đã bắt đầu vang lên tiếng răng rắc, da thịt bắt đầu nứt toác, máu thấm ra bên ngoài.
Khí huyết đúng là có thể bổ sung, nhưng những nơi khác đều có hạn chế.
Khoé môi của đại truyền giáo phía đối diện cũng xuất hiện tia máu, trên người dày đặc vết đao chồng chất, nhưng vẫn cười nói: “Vẫn tiếp tục được sao?”
Nói hết, đại truyền giáo quat khẽ một tiếng, vung quyền đấm thẳng hướng yết hầu của Phương Bình.
Phương Bình gầm nhẹ một tiếng, chân phải nhanh chóng đâm tới. Nhưng bị một quyền kia đánh thẳng vào, đôi giày chiến hợp kim đã làm bạn với cậu bao ngày cũng xuất hiện vết rách.
Phương Bình gào lên đau đớn một tiếng, lê cái chân bị thương, nhanh chóng lùi lại.
Đại truyền giáo không tha, lại như tia chớp đánh xuống.
Phương Bình gào thét, trường đao lại lần nữa chém xuống!
"Ầm ầm..."
Tiếng đánh chém liên tục truyền đến, đại truyền giáo thở một hơi, đứng tại chỗ.
Mà Phương Bình, cũng đang thở hổn hển, toàn thân cũng đã ướt đẫm mồ hôi.
"Gần 5 triệu rồi!"
Phương Bình cắn chặt răng, lần này thật thiệt thòi lớn rồi!
Cộng với lúc phá huỷ nhà cửa trước đó và lúc đánh giết hai vị võ giả tối qua, tính tới tính lui, cậu đã tiêu hao gần 10 triệu điểm tài phú rồi!
Hơn nữa, bây giờ trên người cũng chằng chịt vết thương, cứ tiếp tục thế này, giết được thằng cha này, Phương Bình cũng thiệt thòi.
Một bên khác, vị võ giả câos ba cao kỳ lúc này cũng cùng đường mạt lộ, liều mạng tác chiến, đánh mọi người phải rút lui không ngừng, thỉnh thoảng có người bị đánh bay ngược ra, bị thương, mất sức chiến đấu.
Một số võ giả đỉnh cấp hai không ngừng tham gia, vây giết người này.
Hiện tại mọi người cũng không để ý tới Phương Bình, ít nhất thì xem ra cậu cũng có thể chống chịu một hồi. Trước hết giết chết cấp ba cao kỳ rồi đến viện trợ cũng không muộn.
"Đỉnh cấp ba mạnh đến mức này sao?"
Phương Bình nhìn đại truyền giáo, thấy hơi vô lực, khia huyết đối phương sắp tiêu hao hết rồi, nhưng đối với với mình bây giờ đơn giản là đang vật lộn!
Chỉ là vật lộn với nhau, nhưng đối phương cũng là võ giả cấp ba có chút thực lực.
Là do đại truyền giáo đã ôm lòng chịu chết, nhất quyết không lùi, nếu không, đánh tới mức này, hắn mà ôm hy vọng chạy trốn, Phương Bình thật ra rất khó có thể đánh giết đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận