Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1915: Đánh Tan, Đại Thắng

Miệng đường nối, mọi người chém giết điên cuồng. Phương Bình trở nên liều lĩnh, điên cuồng đến bản thân hắn cũng sợ hãi.
Ba gốc yêu thực bị giết, thành chủ bản nguyên phái Thiên Mệnh bị giết, một yêu thú bản nguyên và một vị thành chủ cấp 9 yếu thoát đi, hai vị cấp 9 yếu bị giết.
Chớp mắt, 18 vị cấp 9 thì chết 6 vị, chạy hai vị. Chỉ còn lại 10 vị cấp 9!
Thành chủ thành Yêu Quỳ cũng không còn cách nào áp chế sợ hãi trong lòng, gào thét nói: "Tập trung lại, liên thủ đẩy lùi bọn họ, lùi về phía sau."
Phía sau còn 10 vị cấp 9 đến cứu viện! Không dây dưa được nữa! Nếu còn tiếp tục như thế, bọn họ đều phải chết.
Vốn tưởng rằng chắc chắn thắng, vốn tưởng rằng bọn họ có thể đợi được cường giả phía sau đến giúp, không còn kịp rồi!
"Lùi?" Phương Bình hét lên: "Đừng mơ lùi được! Các ngươi cùng tự bạo xem có thể lấy mạng ta hay không?"
Dứt lời, trong tay Phương Bình xuất hiện lượng lớn vật chất bất diệt, ném ra xung quanh, giận dữ hét: "Dùng lực lượng phá diệt chiến đấu, còn nhiều lắm! Đừng tiết kiệm!"
"Ha ha ha, vậy lão đây sẽ không khách khí nữa!"
Trần Diệu Tổ chợt cười lớn một tiếng, kim quang trên người hết sức rực rỡ, một tay tiếp được đoàn vật chất bất diệt Phương Bình quăng ra, thật ra trước đó Phương Bình đã cho ông, nhưng ông không nỡ dùng mà thôi. Lúc này Phương Bình lại lấy ra lượng lớn vật chất bất diệt, Trần Diệu Tổ không còn chần chờ gì nữa.
Đều lập công, Trần mỗ càng phải sống sót trở về! Mấy trăm tuổi mà còn không bằng đám nhóc này, Tiểu Thất cũng đã giết chết một yêu thú.
"Mấy trăm năm Trần mỗ không vào tuyệt đỉnh, là do thiếu nhiệt huyết, có lẽ... năm tháng thật khiến ta mất phương hướng!"
Thời đại tân võ, từng vị võ giả bước vào tuyệt đỉnh, hoặc là sắp bước vào tuyệt đỉnh. Nhưng thời đại Trấn Tinh mấy trăm năm, ngoài 13 vị lão tổ, ngoài Lý Chấn thành tuyệt đỉnh ở thời đại tân võ, những người khác vẫn chỉ là cấp 9!
Ông bước vào bản nguyên đã bao nhiêu năm? Hơn 150 năm!
150 năm trước, ông bước vào bản nguyên, 150 năm sau, bản nguyên dài 700 mét, khó khăn lắm mới ngang bằng Ngô Khuê Sơn, Ngô Xuyên, có lẽ mạnh hơn một chút, nhưng có hạn.
Mà hơn 150 năm trôi qua, rất nhiều người đã sống qua hai đời.
"Cha, nhà họ Lý có thể ra vị tuyệt đỉnh thứ hai, nhà họ Trần cũng được!"
"Diệu Tổ có thể quen nhóm tinh anh này của thời đại tân võ, có lẽ là nhân quả tuần hoàn, đường tuyệt đỉnh của con trai ngay tại thời đại tân võ!"
Trần Cốc Dương và lão tổ nhà họ Thẩm đã mở ra thời đại tân võ, nhưng bản thân lại không hưởng được nhiều lợi ích từ thời đại này. Ngược lại, Trương Đào, Lý Chấn nổi bật huy hoàng.
Chiến lực của lão tổ nhà họ Trần không tính mạnh, mà là yếu trong tuyệt đỉnh, thật ra ông vẫn rất hâm mộ các gia tộc nhà họ Lý, nhà họ Tưởng.
Những tuyệt đỉnh này chẳng những bản thân mạnh mẽ, con cháu cũng cực mạnh.
Hậu duệ Chiến Vương cũng chết gần hết rồi, bằng không, có lẽ đời thứ hai thật sự có hi vọng có tuyệt đỉnh, mà bây giờ, hậu duệ Chiến Vương không nhiều, nhưng tên Tưởng Hạo điên cuồng kia, chưa hẳn không có hi vọng, thật ra không ít người vẫn rất xem trọng Tưởng Hạo.
"Hãy giết thoải mái một trận đi! Dù chết thì có sao? Không thành tuyệt đỉnh, đến lúc đại chiến, chung quy là sâu kiến! Chiến lực của cha ta không mạnh, có lẽ cha ta là người đầu tiên chết!"
Lúc này, trong đầu Trần Diệu Tổ xuất hiện vô số suy nghĩ, lát sau, nhuệ khí trên người bộc phát!
Ông lão mấy trăm tuổi, trước đó còn có vẻ hơi nặng nề, lúc này lại như kiếm sắc ra khỏi vỏ.
"Công!" Ông lão hét lên một tiếng, trong hư không, một chữ “Công” khổng lồ lập tức hiện ra.
Tuyệt học nhà họ Trần!
13 gia tộc thành Trấn Tinh đều có tuyệt học, đều là ngưng tụ thành chữ.
"Trấn" "Thiên" của Trấn Thiên Vương đều là đạo đánh giết, chữ "Sát" của nhà họ Dương, chữ "Phá" của nhà họ Tưởng. Nhà họ Trần là chữ "Công", chỉ công không thủ!
"Cha... nhiều năm người chưa từng tiến bộ, có lẽ chính vì đi ngược bản nguyên! Người thiên về tấn công, lại đi phòng thủ Ngự Hải Sơn mấy trăm năm, sao có thể chân chính lĩnh ngộ đại đạo!"
"Chiến Vương chuyên "phá", nhiều năm qua, thỉnh thoảng khiêu khích Chân Vương, không ngừng chiến đấu, càng đánh càng mạnh. Kiếm Vương chuyên "công", cũng đang không ngừng chiến đấu mài kiếm, Lý Chấn chuyên "giết", quản lý quân bộ chém giết không ngừng, Nam Vân Nguyệt chuyên phòng thủ..."
Vô số suy nghĩ tràn ngập trong đầu Trần Diệu Tổ, nhà họ Trần chuyên về tấn công!
Có lẽ đạo của cha sai rồi. Ta cũng đã sai mấy trăm năm, đi theo đạo của cha, ta nên đi đạo của chính ta!
Chữ "Công" chữ vừa ra, sát khí động trời!
Lúc này, chữ "Công" còn có sát khí hơn chữ "Sát" của nhà họ Dương.
"Chết!"
"Không!"
Giao đấu với Trần Diệu Tổ là một yêu một người, đều là cấp 9 yếu. Lúc này đối mặt Trần Diệu Tổ điên cuồng, hai người lập tức cảm nhận được nguy cơ tử vong cực lớn.
Lý Trường Sinh cũng cảm thấy, trong số những người ở đây, chỉ có Trần Diệu Tổ mạnh hơn hắn, hai tên họ Ngô kia cũng không bằng.
Trên thực tế, Trần Diệu Tổ mới là người mạnh nhất trong 11 người!
Ngô Khuê Sơn đối mặt một vị bản nguyên, một vị cấp 9 yếu, cũng có thể giết chết một người, huống chi Trần Diệu Tổ!
Tại Giới Vực, Trần Diệu Tổ đã từng giết chết nhiều vị cấp 9. Bao gồm hai vị con trai bản nguyên của Phong vương, tính cả Phong Cửu Thành.
Nhưng ông đã quen người khác chủ động tấn công, ông phòng thủ phản sát. Đây là lần đầu tiên ông chủ động tiến công.
"Ầm ầm..."
Trong hư không, một con rồng khổng lồ hiện ra, bản nguyên hóa hình. Rồng khổng lồ bỗng xuất hiện dưới chân Trần Diệu Tổ, vốn giống như chỉ dài mấy chục thước, nhưng lúc này, Trần Diệu Tổ dốc hết sức ứng phó, không hề che giấu, rồng khổng lồ đột nhiên phóng to, 100 mét, 200 mét... 800 mét!
Che khuất bầu trời! Lúc này, rồng khổng lồ giống như đang không ngừng trưởng thành!
"Không..."
Tiếng rống tuyệt vọng lần nữa truyền đến, Trần Diệu Tổ đột phá trong đại chiến, bản nguyên lại dài ra một đoạn.
Ầm ầm!
Trần Diệu Tổ cũng dùng kiếm, rồng khổng lồ xoay quanh, chớp mắt dung nhập trường kiếm, một kiếm quét ra, hư không nứt toác, một khe nứt khổng lồ xuất hiện, quét ngang hai vị cấp 9.
Một người một yêu, không nói lời nào, liều mạng chạy trốn.
Ngày xưa, phân hoá thể của Trương Đào, một đấm giết chết hai vị cấp 9 yếu, trên thực tế khi đó chiến lực phân hoá thể kém xa Trần Diệu Tổ thời khắc này.
Trần Diệu Tổ quen phòng thủ, vẫn luôn bị động chịu đòn. Lúc này chủ động tấn công, bản nguyên lại đột phá, biên độ tăng trưởng chiến lực càng mạnh.
Kiếm phá không gian, ánh kiếm dung hợp với chữ "Công", phát ra sát khí động trời, nhanh chóng đánh về phía hai vị cấp 9.
Dù rồng khổng lồ dưới chân không có lực công kích, nhưng dường như cũng có công hiệu đặc thù, trước đó Phương Bình đã từng chứng kiến một lần, Trần Diệu Tổ có thể trực tiếp xuất hiện từ đầu này đến đầu kia của rồng khổng lồ.
Lần này, cũng không ngoại lệ!
Rồng khổng lồ dài 800 mét xoay quanh trời đất!
Hai vị cấp 9 vừa quay người trốn chạy, phía sau còn chưa tấn công tới, Trần Diệu Tổ bỗng xuất hiện ở phía hai người trốn chạy.
Tiếp tục đâm ra một kiếm! Đánh thế gọng kìm!
Tốc độ nhanh đến mức không gì vượt qua được!
"Thanh Lang Vương!"
Hai vị cấp 9, vị thành chủ nhân loại hét lớn một tiếng, ánh mắt khó che giấu vẻ sợ hãi!
Đây không phải chuyện Chân Vương dự liệu! Trường Sinh Kiếm rất mạnh, Xà Vương rất mạnh, trấn thủ sứ phía Nam rất mạnh, Phương Bình cũng rất mạnh… Nhưng chưa ai từng nói, Trần Diệu Tổ rất mạnh. Hắn thậm chí còn không nhận ra người này.
Nhưng người này, lại là người mạnh nhất trong tất cả, mạnh hơn Trường Sinh Kiếm.
Hắn chỉ là cấp 9 yếu!
Sớm biết đối phương mạnh như vậy, hắn sẽ không đối đầu hắn, tuyệt đối sẽ không. Trước đó đối phương không thể hiện ra, hắn cảm thấy có thể đối phó.
Nhưng lúc này... Hắn hối hận rồi. Trễ rồi!
"Vù!"
Trước sau hai khe nứt hư không trực tiếp bao trùm bọn họ, không thể trốn đi đâu được.
"Thanh Lang Vương! Ngươi gạt ta!"
Vị thành chủ này hết sức không cam tâm, Điện Chân Vương đã lừa bọn họ.
Vốn đã bàn bạc kỹ lưỡng, lần này tuyệt đối không thể sai sót! Tại sao lại như vậy?
Chết hết rồi! Đều chết hết rồi! Mà viện quân còn chưa tới!
Thanh Lang Vương lại để bọn họ tử chiến đến cùng, quấn lấy đối phương, không cho đối phương lùi về, hiện tại... Viện quân cũng chờ chết đi!
"Ha ha ha, đều cùng chết đi!"
Thân thể người này lập tức bị cắt chém biến mất không vết nứt không gian, nhưng lực lượng tinh thần lại hét lên the thé.
Yêu thú khổng lồ bên cạnh cũng bị mất nửa người trong chớp mắt, nó cũng hoảng sợ hét rống lên, muốn trốn... Lại nghênh đón kiếm thứ ba của Trần Diệu Tổ.
"Chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận