Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2106: Nguồn Gốc Vương Chiến Chi Địa (2)

Phương Bình khuấy động kết giới, khiến kết giới yếu đi rất nhiều, lúc này Công Quyên Tử cũng có thể truyền âm ra.
Kết giới dần dần trong suốt.
Một tòa kiến trúc được xây như Thiên Cung của Giới Vực Thiên Nam nhanh chóng hiện ra. Cùng xuất hiện với nó còn có một khối vật chất màu vàng khổng lồ như mặt trời.
Phương Bình có thể nhìn thấy một bóng dáng trong khối vật chất màu vàng đó, dù không quá rõ. Chắc đây chính là Công Quyên Tử!
Ông ta đang dung hợp nhục thân với lực lượng tinh thần!
Thương Miêu cũng đã từng nói, trong hồ bất diệt có nhục thân của Công Quyên Tử, có điều không biết là lực lượng tinh thần của Công Quyên Tử mạnh mẽ dẫn đến nhục thân nổ tung hay là vì nhục thân mục nát, không thể không dùng vật chất bất diệt bảo tồn nhục thân đến bây giờ.
"Tiểu hữu là..."
Khối vật chất bất diệt màu vàng cách Phương Bình rất xa, bồng bềnh trên thiên cung. Lúc này, gần kết giới dường như xuất hiện một cái bóng mờ. Một ông cụ nhìn như tiên ông chắp hai tay sau lưng, lơ lửng gần kết giới.
Đây không phải bản thân Công Quyên Tử, mà là hình chiếu ảo ảnh từ lực lượng tinh thần.
Phương Bình hơi biến sắc, lực lượng tinh thần thật mạnh mẽ. Hắn mơ hồ có thể cảm nhận được, đây không phải lực lượng tinh thần thực sự mà là chỉ là ảo ảnh. Một loại khúc xạ chứ không phải phân thân lực lượng tinh thần.
"Xin chào tiền bối!"
Phương Bình khá lịch sự với Công Quyên Tử. Đối phương đã sống với Thương Miêu rất nhiều năm, hơn nữa, lão già cổ hủ của Giới Vực cũng tốt hơn của thiên ngoại thiên một chút. Cộng thêm cửa ra vào Giới Vực không ở Trái Đất, Phương Bình không kiêu ngạo như vậy.
Thi lễ xong, Phương Bình đi thẳng vào vấn đề: "Tiền bối, Thương Miêu nói tiền bối chính là chủ của Quát Thương Sơn, từng nuôi dưỡng lượng lớn yêu tộc, bây giờ yêu tộc Giới Vực nhập Cấm Kỵ Hải là để triệu hồi yêu tộc của Quát Thương Sơn sao?"
Công Quyên Tử không vội nói chuyện, cẩn thận đánh giá Phương Bình một hồi, cách kết giới, ông cảm thụ không rõ lắm. Nhưng lúc này, ảo ảnh vẫn hơi dao động. Ông cảm thấy khí tức của Phương Bình có chút quen thuộc.
Lúc lâu sau, Công Quyên Tử bỗng nói: "Ngươi... Ngươi là..."
Công Quyên Tử dường như không chắc chắn lắm, Phương Bình thì cười nói: "Phải chăng tiền bối cảm thấy có chút quen thuộc? Tiền bối còn nhớ Vạn Nguyên Điện không?"
"Không thể nào!" Ảo ảnh của Công Quyên Tử vỡ vụn!
Một lát sau lại ngưng ra một ảo ảnh mới. Không chỉ như vậy, khối vật chất màu vàng trên không trung nhanh chóng di chuyển về phía này. Ảo ảnh từ lực lượng tinh thần dao động kịch liệt.
"Ngươi là... Không, không lẽ nào!"
"Không phải các ngươi đã biến mất cùng Thiên Giới sao?"
"Làm sao lại xuất hiện?"
"Thiên Giới đã biến mất, năm đó không phải các ngươi đã cùng Thiên Giới rơi xuống sao? Cùng Hoàng giả biến mất... không thể..."
Ngay sau đó, hồ vật chất bất diệt trực tiếp dán sát vào kết giới.
Dường như Công Quyên Tử muốn ra ngoài, muốn phân biệt cẩn thận một chút. Nhưng ông nhanh chóng từ bỏ ý định này. Giờ ra ngoài, bao nhiêu công của ông sẽ đổ sông đổ biển, hệ thống phòng ngự Quát Thương Sơn sẽ sụp đổ.
"Ngươi đi vào..."
Phương Bình cười nói: "Đi vào thì không cần! Như vậy xem ra, tiền bối quen ta?"
Hắn cũng không nói mình có thể thay đổi khí tức, không nhất thiết phải thế. Lão Diêu hiện tại cũng sẽ không đến đây, cứ hỏi rõ một số tình hình rồi nói.
"Lão phu không biết ngươi có phải hắn hay không..."
Giọng nói tang thương của Công Quyên Tử truyền ra, như nói mê: "Năm đó, Thương Miêu nhặt được Vạn Nguyên Điện, nghe nói đến từ thời kỳ Thiên Giới còn tồn tại. Lão phu thành đạo muộn, mãi đến thời kỳ thần triều Địa Hoàng, lão phu mới chính thức thành đạo, sớm hơn Mạc Vấn Kiếm vài thời đại mà thôi.
Thương Miêu cũng không biết rốt cuộc Vạn Nguyên Điện là vật của người phương nào, lão phu ở trong đó học được một số phương pháp rèn đúc linh thức. Sau này, lão phu bắt đầu nghiên cứu đạo linh thức, năm đó, lão phu cũng không chuyên về đạo linh thức..."
Thật ra, khi ông học công pháp, thực lực ông cũng không yếu, dù chưa chính thức đến cấp Đế, nhưng cũng chỉ thiếu chút nữa mà thôi.
Sau này, khi học được công pháp, bắt đầu đi theo con đường lực lượng tinh thần làm chủ, cũng chính thức bước vào cấp Đế, thành lập phái Quát Thương Sơn.
"Nói như vậy, tiền bối cũng không biết rốt cuộc mình đã học công pháp của người nào?"
"Lão phu không biết, Vạn Nguyên Điện không có tên chủ nhân, chỉ có tên công pháp, Linh Thức Đạo Điển, đây cũng là quyết pháp nguy hiểm nhất mà lão phu đã từng gặp, khí tức ở Vạn Nguyên Điện và đạo điển... và khí tức của ngươi bây giờ... hiện lão phu thân ở trong động thiên, cảm ứng không rõ lắm, hơi giống nhau."
Ảo ảnh của Công Quyên Tử nói, rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, chậm rãi nói: "Có điều, năm đó Thương Miêu đã từng nói, chủ nhân sớm đã chết, cho nên lão phu mới học đạo điển, cũng sửa lại một chút, sau này, sáng tạo ra Quát Thương Bảo Điển."
Công Quyên Tử có chút thổn thức, nhưng không tiếp tục nói nữa.
Phương Bình cười nói: "Tiền bối, có thể cho Phương mỗ xem qua Linh Thức Đạo Điển được không?"
"Ngươi có thể đi vào, nếu thật sự là tiền bối chuyển thế, lão phu sẽ trả vật cho chính chủ!"
Phương Bình cười nói: "Thôi vậy, trở về có thời gian, ta bảo để Thương Miêu lấy giúp ta là được."
Hắn sẽ không đi vào. Ai biết ông lão này có ra tay hay không.
Trương Đào cũng đã nói, bây giờ tốt nhất là không đi vào, để tránh xuất hiện phiền phức. Trước đó, Trương Đào còn chuẩn bị để hắn đi vào, nhưng sau lại không biết nghĩ như thế nào, đổi ý.
Phương Bình không tiếp tục nói đến vấn đề này nữa, hít sâu một hơi nói: "Tiền bối triệu hồi yêu tộc là chuẩn bị rời núi?"
"Đã đến lúc." Công Quyên Tử cũng không phủ nhận.
"Phương mỗ không hiểu lắm, rời núi, những yêu tộc này chưa đến cảnh giới Chân Thần, khả năng hỗ trợ tiền bối có hạn, vì sao phải triệu hồi yêu tộc?"
Công Quyên Tử thản nhiên nói: "Loạn thế sắp tới... Đây cũng không phải là trận chiến đánh một lần là xong. Lão phu thân là Đế Tôn, chưa đến ngày đại đạo hiện ra, sao có thể tùy tiện xuất hiện."
Phương Bình đã hiểu, cười nói: "Nói như vậy, chưa đến ngày đó, những nhân vật như tiền bối cũng sẽ không tự mình ra tay nhỉ?"
"Không hẳn! Chúng ta chờ đợi nhiều năm chính là chờ ngày đại đạo hiện ra. Không ai muốn... thân chết đạo mất trước thời điểm này. Nhưng loạn thế đã tới, ngồi đợi đại đạo hiện ra cũng không phải là lựa chọn sáng suốt."
Công Quyên Tử cũng hiểu, dù bọn hắn sẽ không ra tay trước khi đại đạo Hoàng Giả hiện ra, nhưng thế lực dưới trướng sẽ không thờ ơ.
Về phần chém giết kẻ địch hay có mục đích khác, ông không nói, Phương Bình cũng không hỏi.
Phương Bình cười cười, lại nói: "Năm đó tiền bối không để cường giả Chân Thần trong Quát Thương Sơn rời núi sao?"
"Ngoài lão phu, Quát Thương Sơn không có người nào khác!" Công Quyên Tử lạnh nhạt nói: "Nếu ngươi thân với Thương Miêu, ngươi nên biết những điều này."
"Tất cả động thiên đều như vậy?"
"Cũng không hẳn vậy!" Công Quyên Tử hờ hững nói: "Năm đó, bởi vì đám môn hạ của ta có thể ngự thú, đại chiến nổ ra, hầu hết đồ đệ Quát Thương Sơn tiến về khu vực đại chiến tham chiến… đa số đã hy sinh."
"Vậy nghe nói trận chiến đó, có yêu thú phản bội chạy trốn, vì sao lại như vậy?"
Nhắc đến chuyện này, Công Quyên Tử bỗng nói: "Việc này, nhất định có người âm thầm ra tay. Nếu ngươi là chủ của Vạn Nguyên Điện... Cẩn thận một chút! Năm đó, kẻ địch đã phá giải được Quát Thương Bảo Điển, lão phu từng suy đoán, phải chăng có người hiểu rõ Quát Thương Bảo Điển?
Nhưng bảo điển là tự lão phu sáng tạo, những gì môn nhân đệ tử học được cũng chỉ là da lông, há có thể bị người phá giải.
Mà bảo điển có nguồn gốc từ Linh Thức Đạo Điển, nếu không phải hiểu rõ bảo điển, thì là hiểu rõ đạo điển, thậm chí biết được sơ hở trong đó...
Lão phu từng hoài nghi, có phải... chủ Vạn Nguyên Điện chưa chết, âm thầm ra tay hay không?
Có điều, nếu thật là do chủ Vạn Nguyên Điện ra tay, năm đó có lẽ cũng không phải là hỗn loạn khiến yêu thú thoát đi, mà chúng nó sẽ phản bội, trực tiếp giết ngược lại chúng ta..."
Năm đó, yêu tộc chỉ hỗn loạn, rời khỏi khu vực đại chiến, chứ không phản bội giết ngược lại những người này, điều này có nghĩa dù đối phương biết được sơ hở, cũng chỉ là biết được, chứ không thể trực tiếp phá giải tinh túy, khiến những yêu tộc này thành của mình.
Mấy năm nay, Công Quyên Tử đã từng nhiều lần suy nghĩ, có lẽ không phải chủ nhân đạo điển, có lẽ là môn nhân của ông, có lẽ là bạn bè của ông, hoặc là người thân cận của đối phương. Bằng không, rất hiếm người có thể hiểu được đạo điển.
Cơ sở của Quát Thương Bảo Điển chính là đạo điển, thay đổi như thế nào thì vẫn giữ bản chất, về cơ bản vẫn có rất nhiều chỗ tương tự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận