Toàn Cầu Cao Võ

Chương 879: Lại Xuống Địa Quật

Tần Phượng Thanh đánh dấu vị trí trên bản đồ xong, sau đó bỗng nhiên tức giận nói: "Đã bàn chia đều 5-5, Phương Bình, nếu lần này ngươi lại lừa ra, ta sẽ treo cổ trước cửa nhà ngươi!"
Phương Bình sửng sốt, Hoàng Cảnh chỉ tiếc mài sắt không thành thép, ngươi có chút chí khí có được hay không?
Quân tử báo thù, mười năm không muộn.
Phương Bình cũng không biết nên nói gì, một lát sau mới nói: "Tàn nhẫn với mình thế sao?"
"Nghĩa là ngươi thật sự muốn lừa ta!"
Tần Phượng Thanh bỗng nhiên tỉnh táo đến cực hạn, lập tức cướp bản đồ lại, cắn răng nghiến lợi nói: "Không có ta, các ngươi không tìm được! Ta đánh dấu giả đó!"
Hoàng Cảnh lại xoa trán lần nữa, hiện tại hắn rất muốn đánh chết hai đứa này.
Phương Bình cũng dở khóc dở cười, bất đắc dĩ nói: "Sẽ không lừa ngươi, ta bảo đảm, lần này nếu có thu hoạch, ngươi đột phá cấp năm, cần bao nhiêu tài nguyên, ta cung cấp bấy nhiêu, được chưa?"
"Thật?”
"Nếu ta nói láo, ngươi cứ việc treo cổ ở trước cổng Ma Võ, được chứ?"
"Không, ta sẽ treo trước cửa nhà ngươi!"
"Ma Võ càng tốt hơn, ngươi có ngu hay không, nhà ta không có mấy người biết, treo cổ ở Ma Võ, toàn thế giới đều biết."
"Có lý."
Nghe hai đứa thiểu não nói chuyện, Hoàng Cảnh càng nghe càng thấy mệt.
Đây là lần thứ nhất, cũng là lần cuối cùng, lần sau lại nói chuyện với hai tên ngớ ngẩn này nữa, hắn tình nguyệt tự tử cho xong.
Hơn nữa... Hoàng Cảnh lại nhìn về phía Phương Bình.
Cái tên này nói cung cấp tài nguyên tu luyện cho Tần Phượng Thanh... Là cho Tần Phượng Thanh mượn, hay là cho Tần Phượng Thanh, đâu có nói rõ ràng đâu!
Nhưng nhìn Tần Phượng Thanh một chút, Hoàng Cảnh bỗng nhiên thoải mái, dù có cho mượn, thì Tần Phượng Thanh đại khái cũng không có ý định trả, thằng nhóc này cũng không ngu, quỵt nợ xác suất cao đến 100%.
"Thanh niên bây giờ!"Hoàng Cảnh lắc đầu, không tốt lành gì cả. Nhớ năm đó, thế hệ của bọn họ ngây thơ vô cùng, nào có tâm địa gian xảo như vậy.
Sau đó, mấy người hẹn cẩn thận thời gian, Hoàng Cảnh cũng cần chuẩn bị một chút, Phương Bình cũng phải tu luyện chiến pháp, Tần Phượng Thanh chuẩn bị tu luyện đến cực hạn đỉnh cấp bốn, có lẽ lần này sẽ đột phá ở địa quật, vào địa quật là phải liên tục chạy trốn, có thể sẽ không có thời gian cho hắn tu luyện.
Thương lượng xong, mấy người ai đi đường nấy.
Trước khi đi, Hoàng Cảnh nghe Phương Bình nói mình nên chuẩn bị quần áo địa quật, khăn trùm đầu, thấy hơi mệt.
Không ngờ ta cũng phải giả làm võ giả địa quật?
Được rồi, thử một chút xem sao.
...
Tháng 2, Ma Võ tiến vào giai đoạn điên cuồng tu luyện.
Thuốc không còn được tính bằng một viên hai viên, mà là từng hòm từng hòm được chuyển ra ngoài!
Tuyến sản xuất của Ma Võ phải tăng giờ làm việc.
Lần này, Ma Võ hợp tác với một số trường võ đại, đối phương có thể dùng nguyên liệu đổi lấy điểm thưởng và dược phẩm ở Ma Võ.
Hai công ty lớn, vẫn chưa nói cái gì.
Giờ khắc này, Ma Võ chỉ hợp tác với vài trường võ đại, tuy rằng Kinh Võ cũng tham dự hợp tác, nhưng Kinh Võ hợp tác có hạn, vẫn chưa tiến hành trên quy mô lớn.
Mấy trường võ đại tự cấp tự túc cũng không ảnh hưởng tới toàn bộ công ty.
Nhưng hai công ty lớn cũng gắt gao nhìn chòng chọc Ma Võ, Ma Võ can đảm dám thu mua nguyên liệu bên ngoài, hai công ty lớn chắc chắn sẽ không giảng hoà.
Lần này, Ma Võ gây chuyện cực to, cộng thêm chuyện tà giáo... Triệu Vũ bị xác định là thành viên tà giáo. Trong tình huống này, hai công ty lớn đã phải trả giá không nhỏ, cũng không muốn tiếp tục gây chuyện nữa.
Sau khi thanh toán 200 tỷ tài nguyên, tất cả ân oán đều bị xóa bỏ.
Nguy cơ càng lúc càng lớn, rất có thể ngay lập tức sẽ tiến vào thời đại toàn dân tu luyện, gần đây chính phủ đã thông báo hai công ty lớn, đặc biệt là công ty dược phẩm, sản xuất nhiều Khí Huyết Đan và Huyết Khí Hoàn rồi.
Loại đan dược cấp bậc thấp này, chính là để chuẩn bị cho toàn dân tu luyện.
Một khi đến mức này, hạ giá dược phẩm cũng là đều tất nhiên.
Đừng thấy Ma Võ hiện tại làm lớn chuyện, trong mắt 2 công ty lớn, nếu thật đến lúc đó, còn chưa biết ai thiệt ai lời.
Đến lúc đó, cung cấp số lượng lớn dược phẩm miễn phí cho võ đại, đại khái cũng là chuyện bình thường, hiện tại Ma Võ làm ầm ĩ, sau này hai công ty lớn vắt chày ra nước, để bọn họ làm ầm ĩ đi, đây chính là chính bọn hắn tự tìm.

Phương Bình thật ra cũng đoán được một ít, nhưng không thèm để ý. Dựa vào người không bằng dựa vào mình, trời mới biết đến lúc đó, tình huống ra làm sao.
Trước hết cứ nhận lấy lợi ích đã, nỗ lực tăng thực lực lên mới là chính đạo.

Mấy ngày cuối cùng của tháng 2, Phương Bình cũng đang điên cuồng tu luyện.
Hắn không bỏ nhiều công sức để tăng cảnh giới, chủ yếu là tu luyện chiến pháp.
Đao pháp, bộ pháp, đây là mục tiêu tu luyện chủ yếu của Phương Bình. Trừ đó ra, Phương Bình còn đang cố gắng học tập càng nhiều ngôn ngữ địa quật, từng có kinh nghiệm giao lưu với địa quật, hiệu quả học tập của hắn càng tốt hơn.
Phương Bình thậm chí có tâm học tập chữ viết địa quật, nhưng có quá ít chuyên gia hiểu cái này, cấp trên cũng không đủ dùng, hiện nay Ma Võ chưa có chuyên gia trên phương diện đó.
Mà Lữ Phượng Nhu, Đường Phong, Lý Trường Sinh cũng hoàn toàn biến mất, rất lâu cũng không xuất hiện.

Trừ Phương Bình, những người khác đều đang cố gắng.
Phương Viên vào trường trung học phổ thông Đệ Nhất thuộc Ma Võ.
Mà Phương Bình, cũng tìm Ngô Khuê Sơn, lần trước đổi lấy tinh hoa sinh mệnh, thật ra Phương Bình còn để lại một ít. Hắn nhờ Ngô Khuê Sơn phong ấn trong xương cốt Phương Viên, đợi khi Phương Viên không thể nuôi dưỡng khí huyết nữa thì có thể lựa chọn đột phá.
Trên thực tế, hiện tại Phương Viên đã rất khó tăng khí huyết lên cao nữa rồi. Cô bé đột phá đến 180 cal, vẫn là nhờ Phương Bình giúp.
Hiện muốn tôi cốt lần ba thì hầu như đừng đùa. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chẳng mấy chốc sẽ lựa chọn đột phá, trờ thành võ giả chân chính.
Mà bên phía ba mẹ, Lý Ngọc Anh không tìm việc làm, Phương Danh Vinh không đi làm cho bên chính phủ, mà đến một tập đoàn thuộc Ma Võ, nhậm chức phó phòng gì đấy, khá nhàn nhã.
Phương Danh Vinh chỉ sợ ở nhà quá rảnh, chứ không có ý định làm thật tốt, hắn cũng không phải muốn làm lắm, nhưng tốt xấu có công việc thì đỡ cảm thấy mình là phế nhân.
...
Chỉ chớp mắt, tháng 3 đã đến.
Thứ sáu, ngày 5 tháng 3.
Phương Bình còn đang tu luyện, sắc mặt Trần Vân Hi hơi ửng hồng chạy tới, cô nàng khá hưng phấn, đi qua đi lại cách Phương Bình hơn mười mét.
Phương Bình buông Bình Loạn Đao chưa ra khỏi vỏ trong tay xuống, bây giờ, trừ phi đại chiến, bằng không vẫn luôn nuôi đao.
Thấy Trần Vân Hi ở bên cạnh chờ, Phương Bình thở ra một hơi, xoay người đi tới, mở miệng nói: "Có việc?"
"Phương Bình, ta đột phá đến cấp bốn rồi!"
Trần Vân Hi vui mừng, hưng phấn nói: "Ta thành võ giả trung cấp rồi!"
Trong toàn võ đại, cô là võ giả cấp trung thứ hai xếp sau Hàn Húc. Còn Phương Bình thì, hiện tại không ai vượt được hắn.
"Cấp bốn rồi?"
Phương Bình cười nói: "Chúc mừng, dựng bao nhiêu cây cầu thiên địa?"
"Ba cây!"
Trần Vân Hi nói xong, hơi tiếc nuối nói: "Vốn ta định dựng dựng năm cây cầu thiên địa, đáng tiếc thể chất quá kém, không chịu nổi."
Chỉ là thể chất quá kém, cũng không phải là năng lượng không đủ.
Trần lão gia điên rồi, lần này, giúp cháu gái đột phá, lão già trực tiếp sai người đưa tới một túi đá năng lượng phổ thông cỡ lớn... cũng không phải là đá năng lượng cao cấp.
Nhưng một túi như thế này cũng không rẻ.
Trần Diệu Đình bất công với cháu gái như thế, ngay cả nội bộ Trần gia đều bất mãn. Nhưng ông ấy sắp lên cấp tám, lại nhất định phải thiên vị bất công như thế, bất mãn cũng vô dụng.
Dựa theo cách ông ấy nói chuyện với mấy người bạn già của mình, nghe cũng cay đắng không gì sánh được, không bất công không được mà.
Cháu gái coi trọng Phương Bình, mà tên khốn kiếp kia, tu luyện giống như đi chơi, dù cháu gái có thiên phú mạnh hơn, cố gắng nữa, cũng theo không kịp, chỉ có thể cầm tiền đập.
Không quan tâm thế nào, đập lên rồi nói tiếp. Nếu không, Phương Bình đến Tông sư, tôn nữ còn cấp ba, vậy cũng quá mất mặt.
Trần Diệu Đình thật sự không tin, một võ giả sắp cấp tám như mình, toàn lực giúp đỡ cháu gái, còn không đuổi theo kịp Phương Bình!
Nếu hắn có thể tìm được tinh hoa sinh mệnh, trực tiếp để cháu gái tắm, hắn muốn nhìn thử, Phương Bình tên khốn kiếp này có thể tiếp tục kéo dãn khoảng cách hay không.
Đối với chuyện này, Phương Bình thật sự không biết.
Trần Vân Hi... thật ra có biết một chút. Nếu là trước đây, cô chưa chắc đã muốn làm thế, dù sao Trần gia cũng không phải là chỉ có một mình cô.
Nhưng bây giờ, Trần Vân Hi không lo lắng nhiều, lấy được rồi nói sau.
Trước tiên tăng cấp lên, nếu không, cô sắp bị bỏ xa tít tắp rồi, Phương Bình đã đến đỉnh cấp năm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận