Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1777: Kế Hoạch Không Theo Kịp Thay Đổi (2)

Hiện tại, trái tim Lý Hàn Tùng đập nhanh không ngừng.
Phương Bình lần này bất cẩn rồi.
Nếu không có khí tức của lão Trương, lần này bị Cơ Dao chặn đường như vậy, lỡ như cô ta sử dụng phân thân Mệnh Vương, có lẽ sẽ khiến bản nguyên hỗn loạn của toàn bộ Vương Chiến Chi Địa tấn công mọi người.
Khi đó, chắc không còn ai sống.
Người địa quật chẳng có ai hiền lành. Cơ Dao cũng vậy?
Làm hắn tưởng Cơ Dao ngu lắm chứ, bị Phương Bình quay như chong chóng.
Có lẽ cô ta đã ôm suy nghĩ tiêu diệt tất cả mọi người ngay từ đầu.
Mấy con yêu thú cũng thấp giọng hú hí, chúng nó còn nhiều đồng loại ở trong này, không thể để Cơ Dao sử dụng phân thân của Mệnh Vương.
Cơ Dao còn đang chầm chậm lùi về sau, lúc này, Lý Hàn Tùng trực tiếp đập vỡ một góc quả cầu.
Ầm ầm! Phía chân trời xao động mãnh liệt, uy thế rung trời như ẩn như hiện!
"Cơ Dao, ngươi bước thêm một bước nữa, ta sẽ trực tiếp đập vỡ khí tức bản nguyên này!"
Lý Hàn Tùng lạnh lùng quát, mặc kệ nguy hiểm, hắn đẩy áo giáp, phóng thẳng đến người Cơ Dao, quát lên: “Dám cùng chết không? Võ giả phục sinh bọn ta chưa từng sợ chết, kéo ngươi theo, quá lời!”
Sắc mặt Cơ Dao thay đổi một lát, gợn sóng năng lượng xung quanh phân thân Mệnh Vương có phần chậm lại.
"Được, ngươi thắng!" Cơ Dao cười lạnh: “Nhưng đừng cho rằng bản cung sẽ thoả hiệp với ngươi, ta mặc kệ ngươi là Phương Bình hay là Lý Hàn Tùng, các ngươi muốn đẩy hết mọi chuyện lên đầu ta? Nằm mơ đi!
Đã đến mức này, chúng ta đều nên lùi một bước, các ngươi có chết hay không ta mặc kệ, ra ngoài tự cầu đường sống đi! Nhưng ta muốn giết Hoa Vũ và Tử Nguyệt!
Ai muốn thả họ rời đi, bản cung se không nương tay!”
Lý Hàn Tùng lười biếng nói: “Chuyện đó không liên quan đến ta, nhưng phải chờ người của ta đến rồi tính tiếp!”
Vừa nói xong, cách đó không xa, Vương Kim Dương và Diêu Thành Quân cầm theo rất nhiều thần binh chạy tới.
Nhìn thấy Lý Hàn Tùng và Cơ Dao đang giằng co, hắn lập tức quát lên: “Phương Bình, sao vậy? Nhỏ này đổi ý hả?”
Cơ Dao phẫn hận trong lòng! Đám võ giả phục sinh thiếu liêm sỉ này, đến lúc này mà vẫn còn muốn diễn kịch? Diễn cho ai xem? Nơi này không có phe thứ ba, có diễn cũng chỉ phí công phí sức!
Cô chẳng buồn cãi lại, chỉ quát: “Người đã đến đủ rồi, ngươi và ta đồng thời sử dụng phân thân Chân Vương và khí tức bản nguyên, giết bọn họ rồi cùng rời đi!”
Lý Hàn Tùng quát lên: "Còn Lý Hàn Tùng vẫn chưa đến, không thể đi!"
Cơ Dao liếc hắn một cái, Lý Hàn Tùng? Nhóm người này vẫn đang diễn kịch, hay là thật?
Cô còn đang suy nghĩ, Lý Hàn Tùng đã chửi mát: “Bớt nói nhảm đi, chuyện ngươi cởi quần áo muốn phục vụ ta, chỉ có ta biết!”
"Vô liêm sỉ!"
Cơ Dao giận tím mặt, phân thân Mệnh Vương thuỷ tinh trong tay lấp loé không ngừng. Lúc này, cô phần nào tin người trước mặt mình là Phương Bình! Vậy thì Phong Diệt Sinh là ai?
Còn đang nghĩ ngợi, xa xa, nhóm ba người Hoa Vũ chật vật chạy trốn đến nơi này.
Nhìn thấy nhóm người ở lối vào, tốc độ của ba người hơi chậm lại.
Phía sau, những yêu thú kia cuối cùng cũng đuổi đến nơi.
Lý Hàn Tùng quát to: "Yêu tộc ngu xuẩn, còn vây giết cái gì! Cơ Dao muốn tiêu diệt toàn bộ các ngươi, các ngươi định chờ chết sao?"
Lần này, nhóm yêu tộc kia cũng dừng động tác lại. Phượng Tước kêu lên vài tiếng, giống như đang giải thích. Dù vậy, nhóm yêu tộc kia cũng không ra tay nữa.
Phương Bình thở phào nhẹ nhõm, hắn đã hơi khinh thường Cơ Dao, không ngờ cô ta lại muốn thế này, thật quá tàn nhẫn.
Hiện tại, tất cả mọi người đều đang vây quanh lối vào.
Ánh mắt Cơ Dao lấp loé, không biết đang nghĩ gì.
Thấy thế, Phương Bình mở miệng nói: “Cơ Dao, thả bọn ta rời đi, bọn ta sẽ không tiết lộ ngươi giết nhóm người Bách Sơn Việt!”
Cơ Dao cười lạnh nói: "Bản cung không giết Bách Sơn Việt!"
Nói xong lại nói: “Phương Bình, đừng giả vờ nữa! Ngươi muốn đi? Không dễ như vậy đâu?”
Cơ Dao cười: “Ngươi giết Hoa Vũ và Tử Nguyệt, bản cung sẽ cho các ngươi rời đi!”
Thấy Phương Bình không lên tiếng, Cơ Dao nhất thời hơi khó xác định, sau đó, cô mặc kệ đối phương rốt cuộc là Phong Diệt Sinh hay là Lý Hàn Tùng hay là Phương Bình, chỉ quát: "Phương Bình, đừng hòng bắt bản cung gánh chịu tất cả!"
Ngươi nằm mơ đi! Giết bọn họ, ta mặc kệ các ngươi sống hay chết, hôm nay, mọi chuyện chấm dứt ở đây!"
Đến mức này, Phương Bình hơi bất đắc dĩ, có lẽ kế hoạch của hắn không thể nào tiếp diễn được. Cơ Dao đã phản ứng lại rồi!
Nếu còn tiếp tục dây dưa, thì chắc khỏi đi đâu nữa hết.
Bên ngoài vẫn chưa biết hiện tại tình huống như thế nào, nếu vẫn không rời đi, có lẽ sẽ không đi được.
Phương Bình đột nhiên không tiếp tục ẩn giấu thân phận nữa, lập tức trở về hình dáng của mình, cười nói: "Cơ Dao, ngươi khiến ta hơi bất ngờ đấy. Thật ra, đến lúc này, có che giấu thân phận nữa hay không cũng không quá quan trọng! Nhưng nếu chúng ta đều chết hết, một mình ngươi sống cũng không phải là chuyện tốt.
Ta còn sống, ngươi mới có thể đẩy tội cho ta, ngươi mới có thể thoát thân!
Nếu ngay cả ta cũng chết, chỉ có ngươi sống, lần này chết đi nhiều hậu duệ Chân Vương như vậy, ngươi nghĩ xem, những Chân Vương kia sẽ nghĩ như thế nào?"
"Quả nhiên là ngươi!"
Nhìn Phương Bình cuối cùng không còn ngụy trang, Cơ Dao lạnh lùng nói: "Bản cung trước đây còn không chắc chắn, cuối cùng ngươi cũng lòi mặt chuột ra rồi! Từ đầu đến cuối đều là kế hoạch của ngươi, đáng tiếc, ngươi không ngờ bản cung sẽ đoán được thân phận của ngươi! Phong Diệt Sinh không có tài ăn nói như ngươi!"
Phương Bình cười nói: "Đừng giả bộ, nói đi, ngươi phát hiện thân phận của ta từ lúc nào?"
Cơ Dao hừ lạnh nói: "Lúc ngươi mắng ta! Mắng rất nhiều lần. Ngươi cho rằng ta không biết Phong Diệt Sinh là người như thế nào sao? Phong Diệt Sinh sẽ rất hiếm khi mắng ta, đối với hắn, trước mặt người ngoài, thể diện rất quan trọng, nên không hề khách khí gì với bản cung!
Nhưng khi không có người ngoài, thái độ của hắn và ngươi không giống nhau. Ngươi nghĩ xem, hắn vẫn luôn muốn làm thông gia với ta, chẳng lẽ vẫn luôn thái độ với ta như vậy? Lúc không người, Phong Diệt Sinh cực kỳ nịnh nọt ta.
Ngươi tưởng mình có có thể tính kế tất cả mọi người sao?"
Phương Bình cười khổ nói: "Hóa ra là vậy sao? Ta còn tưởng rằng Phong Diệt Sinh luôn rất ngông cuồng, không ngờ lúc không người lại vô dụng như vậy, làm kẻ nịnh bợ thì có gì hay?"
Phương Bình rất bất đắc dĩ!
Hóa ra, lúc mắng Cơ Dao, cô ta không nói một lời, có lẽ là đang quan sát hắn.
Suy nghĩ một chút, Phương Bình lại cười nói: "Hẳn là cũng mới phát hiện đây thôi, lúc ngươi đuổi Phượng Tước đi để trò chuyện riêng với ta, chắc không phải cũng là để thăm dò ta đó chứ? Thăm dò xem ta có nịnh bợ ngươi không?"
Phương Bình bật cười: "Chắc là vậy rồi! Lần đó, ta nhớ Phượng Tước rời đi một lát, ngươi nói nó đi tra xét tình hình, hẳn là đi tìm yêu tộc viện trợ đúng không.
Không ngờ ta lại bị lộ!"
Phương Bình lắc đầu, chẳng trách, đã để người phụ nữ ngu ngốc này phát hiện điểm bất thường.
Tại tên Phong Diệt Sinh vô dụng!
Cái thằng trời đánh thánh đâm, rốt cuộc lúc không người, ngươi đã nịnh bợ kiểu chó gì?
Ta không ngờ luôn đấy!
"Tiếc thật!" Phương Bình tiếc nuối, kế hoạch của mình là một kế hoạch rấy hay.
Điểm thất bại duy nhất chính là thiết kế nhân vật có vấn đề.
Giả dạng làm Phong Diệt Sinh nhưng lại không thể tròn vai, nếu không, Cơ Dao sẽ không phát hiện, cũng sẽ không có một màn sau này.
Lần này thật đáng tiếc!
Phương Bình lắc đầu, mở miệng nói: "Thôi, nếu đã như vậy thì cũng không cần phải nói nhiều nữa! Cơ Dao, giao nhẫn chứa đồ của ngươi ra đây, chúng ta cùng ra ngoài, còn những người khác, ta mặc kệ bọn họ như thế nào!"
"Ngươi bắt ta giao nhẫn chứa đồ?" Cơ Dao tức đến bật cười!
Buồn cười! Vì sao? Hắn dựa vào cái gì? Hiện tại, cô đang cầm phân thân Mệnh Vương trong tay, Phương Bình là cái thá gì mà dám ra lệnh cho cô?
Phương Bình chẳng muốn nhiều lời, giơ tay triệu hồi quả cầu mà lão Trương cho Lý Hàn Tùng, trực tiếp đập vỡ thêm một góc.
Ầm ầm!
Trong hư không, uy thế càng thêm mạnh, sóng năng lượng càng lớn.
Phương Bình cười nói: "Vậy thì thử xem, trong hai ta, ai sẽ chết trước? Ta là cấp tám cao kỳ, có vô số vật chất bất diệt, có thần khải hộ thể, kim thân mạnh mẽ. Ngươi thử tính xem, hai chúng ta, ai có thể sống sót khi bản nguyên hỗn loạn bùng phát?
Ta là kẻ liều mạng, ngươi là ai?
Là cháu gái Mệnh Vương, con gái vương chủ, trong nhà có hai vị Chân Vương! Lần này, sống sót ra ngoài, ngươi nhất định là chủ vương đình!
Ngươi dám chơi trò liều mạng với ta? Buồn cười!
Cơ Dao, ngươi nghĩ ta tin ngươi sẽ liều mạng được sao? Có muốn thử không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận