Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2047: Lần Sau Lại Đến (2)

Ngay khi Phương Bình đang suy nghĩ những thứ này, Từ Bính đã giao món bảo vật thứ ba cho hắn. Đó là một cái hộp!
Phương Bình vừa nhìn đã phát hiện trên đó có kết giới lực lượng tinh thần của tuyệt đỉnh, cái hộp này đã bị người khóa lại rồi! Dưới tuyệt đỉnh, rất khó mở ra. Nếu cưỡng ép mở, có lẽ hộp sẽ vỡ tung, đồ bên trong biến thành cát bụi.
Từ Bính cũng rất trịnh trọng nói: "Đây là phần bản đồ khiếm khuyết còn sót lại mà Đại Đế và một ít Đế Tôn từng vào sinh ra tử nhiều lần, liều chết vẽ ra, vô cùng quan trọng, tiểu hữu nhất định phải giao cho Nhân Hoàng, với lại, mong tiểu hữu báo cho Nhân Hoàng, Đại Đế từng nói, vật này tốt nhất nên khóa lại...
Đại Đế vốn muốn phá hủy thứ này, rồi lại không muốn nó hoàn toàn biến mất trên thế giới, bây giờ Nhân Hoàng đã xuất hiện, vậy thì giao cho Nhân Hoàng giữ."
Từ Bính nói rất trịnh trọng, thứ này nhất định phải được khóa lại. Phương Bình lại chẳng thèm nói gì, càng nói như thế, người ta lại càng muốn mở ra. Lạt mềm buộc chặt, hắn cũng từng làm nhiều lần rồi.
Nếu Huyền Minh Thiên Đế thật sự muốn phá huỷ thì hắn đã sớm phá huỷ, cần gì phải giữ đến bây giờ. Nếu không muốn bị lão Trương lấy đi, chỉ cần lão không nói, không lấy ra, thì có trời mới biết lão ta có cái này. Bây giờ lấy ra, lại nói nhất định phải khóa lại… thủ đoạn nông cạn.
Dù trong lòng xem thường vô cùng, Phương Bình vẫn cười nói: "Tiền bối yên tâm, Phương Bình nhất định sẽ chuyển lời!"
Lấy được ba món bảo vật, Phương Bình nhìn lướt qua điểm tài phú, không thấy nó tăng lên, hơi nhíu mày. Tại sao lại không tăng? Hay là… hắn vẫn còn đang gặp nguy hiểm!
Ở chỗ này, chỉ có Huyền Minh Thiên Đế mới có thể uy hiếp đến tính mạnh của hắn. Còn Từ Bính, có lẽ có thể đánh bại hắn, nhưng giết được hắn thì khó vô cùng. Với lại, nếu như những người này không có địch ý, thì điểm tài phú chắc chắn sẽ tăng lên.
"Bọn họ... có địch ý với mình!" Phương bình cũng không quá bất ngờ.
Lần này, hắn xem như là nửa cướp nửa đoạt, đối phương có thù với hắn cũng là chuyện bình thường, nếu ai cũng giống như Từ Bính, cười tươi như hoa, thì mới là kỳ cục.
"Giáp Bản Nguyên, Huyền Minh Thần Đan, cũng không biết giá trị bao nhiêu."
"Thiên Giới Tàn Đồ đại khái sẽ không tính vào điểm tài phú."
Lại lần nữa liếc mắt nhìn điểm tài phú, Phương Bình cảm thấy chỉ cần đi ra ngoài thì nó sẽ tăng lên, khi đó hắn sẽ biết ba món này trị giá bao nhiêu.
Tài phú: 5 tỷ 780 triệu điểm
Khí huyết: 128.000 cal (128.800 cal)
Tinh thần: 8125 hz (8299 hz)
Lực lượng phá diệt: 63 nguyên (63 nguyên)
Không gian chứa đồ: 10000 mét vuông (+)
Năng lượng bình phong: 1 điểm/phút (+)
Mô phỏng khí tức: 10 điểm/phút (+)
Phân tích bản nguyên: 10 triệu - 100 triệu điểm/lần
Trước khi bế quan, điểm tài phú của hắn đạt gần 7 tỷ, sau khi bế quan xong, mất đi 1 tỷ, phần lớn đều dùng cho Hoàng Kim Ốc.

Phương Bình đi ra khỏi kho báu vật, hắn không gây chuyện bên trong. Vương Kim Dương nhìn về phía Phương Bình, tỏ vẻ nghi ngờ.
Thế thôi hả? Cứ thế đi ra rồi?
Hiện tại đám người Từ Bính đều có ý muốn tiễn khách, nhưng bọn họ sẽ không xuống núi ngay, vẫn cần chờ mấy ngày, chờ bọn hắn xử lý một số chuyện của Huyền Minh Thiên.
Lần này đến Huyền Minh Thiên một chuyến, chẳng lẽ chỉ thế là xong sao? Đúng là đã hiểu thêm về tình huống của Huyền Minh Thiên, nhưng chẳng lẽ gọi lão Trương trở về chỉ vì mấy món bảo vật này thôi á?
Phương Bình không vội, vừa đi vừa nói: "Các vị tiền bối, nếu như lần sau Phương Bình lại đến, vậy phải đi vào bằng cách nào? Huyền Minh Thiên chắc phải có thứ gì đó dùng để tiếp dẫn, cũng không thể lần nào vào cũng làm phiền Đại Đế chứ?"
Hắn vừa nói xong, sắc mặt đám người kia đã có chút khác thường. Ngươi còn muốn vào nữa à?
Bọn họ còn chưa mở miệng, Phương Bình đã cười nói: "Với lại, Đại Đế có tiện bàn bạc với Nhân Hoàng không? Chư vị cũng biết, tình huống bây giờ khác với khi đó, nếu như có thể, Đại Đế nên nói chuyện với Nhân Hoàng, ta cảm thấy thế sẽ có lợi hơn cho Huyền Minh Thiên."
Từ Bính mau chóng nói: "Đại Đế vừa xuất quan, vẫn cần thêm thời gian để củng cố, chúng ta không có ý thất lễ với Nhân Hoàng, nhưng đúng là bây giờ không phải thời điểm thích hợp để gặp nhau..."
"Vậy à!" Phương Bình tỏ vẻ tiếc nuối, lại nói: "Vậy có thứ gì giúp ta lần sau đi vào được không?"
Từ Bính lại nói: "Tiểu hữu có lẽ không biết, Đại Đế khống chế toàn quyền ra vào Huyền Minh Thiên…”
Phương Bình cười nhạt một tiếng, dối trá. Huyền Minh Thiên Đế nhà các ngươi rảnh đến vậy sao? Chuyên làm người mở cửa đưa đón người ra vào? Lẽ nào từ trước tới giờ, các ngươi chưa bao giờ ra ngoài sao?
"Vậy ta hỏi một câu nữa, Huyền Minh Thiên có đường nối thông với nhân gian, vừa có đường nối thông đến địa quật đúng không? Lối đi đến địa quật nằm ở đâu?”
Từ Bính vội vàng nói: "Huyền Minh Thiên trước đây thật sự có thể đi xuyên qua thế giới, nhưng năm đó trời đất thay đổi, Huyền Minh Thiên cũng bị tổn thương, lối đi đã đóng kín mấy ngàn năm, bây giờ Huyền Minh Thiên chỉ mới vừa mở ra, e là không thể tiếp tục tiến vào... địa quật."
Vừa nói xong, ông lão nhanh chóng bổ sung: "Còn chuyện thông đến nơi nào của địa quật thì hiện chúng ta cũng không biết, có lẽ phía bên kia đường nối đã triệt để đóng kín, không thể tiếp tục ra vào nữa."
"Vậy năm đó, thông với nơi nào?"
"Năm đó là đi về..." Từ Bính dừng một chút, hình như có chút chần chờ, cuối cùng vẫn nói: "Đi về Khổ... biên giới Cấm Kỵ Hải."
Phương Bình nhìn chằm chằm ông ta một lúc lâu, lại nhìn đám người Tác Giáp, cười cười. Đám người này, thứ gì cũng muốn giấu. Ngay cả một cái tên cũng muốn giấu!
Phương Bình nói thẳng: "Cái gọi là Tam Giới, là chỉ thiên - địa - nhân, Tam Giới đúng không? nhân gian là Trái Đất, địa quật là Địa Giới, Thiên Giới đã sụp đỏ và biến mất, đúng không? Mà Cấm Kỵ Hải… có lẽ trước đây không gọi là Cấm Kỵ Hải nhỉ? Gọi là Biển Khổ? Biển Khổ vô biên quay đầu là bờ?"
Phương Bình xì cười một tiếng, cười có chút cân nhắc, lại nói: "Nếu đã thế thì, địa quật và Trái Đất thật ra vốn là một thể, là một thế giới, cũng không phải là hai cái thế giới, đúng không?"
"Từ tiền bối, Phương mỗ bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện!"
Phương Bình cười nói: "Nếu cường giả địa quật tử vong ở nhân gian, thì chỉ cần đánh đổi một số thứ là có thể phục sinh! Đương nhiên tiền đề là không bị võ giả đánh giết. Đó có phải là luân hồi trong truyền thuyết không? Vì sao chỉ có Trái Đất mới được?
Có phải nghĩa là, chỉ có Trái Đất mới có luân hồi, hoặc nói thẳng ra là, hai giới khác đã thoát khỏi luân hồi, cho nên cũng không có cái gọi là phục sinh. Các người thoát khỏi tam giới ngũ hành, ở những giới khác, thật ra cũng không có cái gọi là luân hồi, những giới khác tự nhận hơn người một bậc, không cần tiếp tục luân hồi, bất tử bất diệt, đúng không?
Chỉ có Trái Đất, khi cường giả ở các vị diện cao hơn như các người giáng lâm, rồi tử vong, mới có thể luân hồi đúng không? Mà chúng ta... hình như là không thể làm được!"
Phương Bình lẩm bẩm nói: "Tại sao vậy chứ? Là do chúng ta ở tầng lớp quá thấp sao? Nhân gian tạo ra luân hồi là để chuẩn bị cho sinh mệnh cao cấp, những phàm phu tục tử như chúng ta không cần dùng đến, đúng không?"
Lúc này, Phương Bình nhớ đến rất nhiều truyền thuyết, quá nhiều quá nhiều thần thoại!
Có một số việc, bây giờ bỗng dưng đều được xâu chuỗi lại, liên kết với nhau. Nhưng vẫn có một số thứ không thể giải thích nổi, ví dụ như, vì sao võ giả địa quật tử vong ở Trái Đất lại có thể trực tiếp phục sinh nếu trả giá đủ nhiều? Đó xem như là luân hồi sao? Sao có thể chứ!
Nếu đúng là luân hồi, vậy thì quy tắc này do ai tạo ra? Hoàng Giả sao?
Ở trong mắt Phương Bình, cường giả rất mạnh mẽ, nhưng cường giả có mạnh đến đâu cũng không đến mức có thể làm được chuyện nghịch chuyển sinh tử!
Phương Bình lẩm bẩm tự nói, đám người Từ Bính lại không nói gì.
Phương Bình đã hiểu rõ rất nhiều thứ, bây giờ, hắn vứt bỏ tất cả những ý niệm khác, nhìn về phía mọi người nói: "Sau ba ngày, chư vị tiền bối có thể rời khỏi Huyền Minh Thiên, chúng ta sẽ cho người ở bên ngoài chờ các vị! Hơn nữa, Phương Bình vẫn phải cảnh cáo các vị trước, chỉ khi được chúng ta cho phép, mới có thể ra vào! Chúng ta sẽ xây dựng đại điện tiếp đón ở bên ngoài, phái võ giả tọa trấn, ra vào cần giấy thông hành!"
Hắn vừa nói xong, sắc mặt của đám người kia đã trở nên khó nhìn vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận