Toàn Cầu Cao Võ

Chương 239: Sinh viên khoa võ trường khác

Phương Bình tính toán một hồi, lại nhìn tài phú từ hơn một ngàn vạn chưa được bao lâu liền biến thành hơn 7 triệu, lại có chút nhức nhối.
Tài phú tiêu hao quá nhanh rồi!
Mấy ngày này cậu không trở về trường, chưa nhận lại điểm thưởng nhiệm vụ, tạm thời cũng chỉ có thể làm nhiệm vụ nhận lợi ích.
Nhưng Phương Bình phát hiện đa số những người này nghèo rớt mồng tơi.
Có ít thuốc mang theo bên người cũng nhanh chóng dùng hết, thật sự đồ tốt vô cùng ít.
“Làm một hai nhiệm vụ cấp một nữa rồi chờ tụ họp với nhóm Triệu Tuyết Mai, sau đó nhận nhiệm vụ cấp hai, võ giả cấp hai lúc nào cũng có tiền hơn cấp một.
Hiện tại thực lực của mình đã mạnh hơn rất nhiều so với lúc đầu, nếu đối đầu với cấp hai lần nữa có lẽ không có khó như vậy.”
Võ giả cấp hai trong xã hội hầu như không người tôi cốt hai lần, Phương Bình tôi cốt lần thứ ba mới trở thành võ giả, lúc này khí huyết của cậu còn cao hơn bọn họ, nếu như giao thủ lần nữa ai áp chế ai còn chưa chắc.

Ngày 17 tháng 11.
Đội Phương Bình lại lần nữa tìm được mục tiêu của nhiệm vụ.
Triệu Thanh mấy người đi theo Phương Bình còn chưa kịp động tay động chân, đã thấy bóng dáng của Phương Bình biến ảo, trong chớp mắt, mũi chân dùng tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, đá trúng vào cổ họng của đối phương.
"Phập..."
"Ầm!"
Trong chớp mắt, mấy người nhìn thấy tên võ giả đỉnh cấp một trước mắt run rẩy ngã xuống đất.
Sắc mặt Triệu Thanh khẽ biến, nhỏ giọng nói: “Đội trưởng, cậu...”
“Gần đây có chút tiến bộ.”
Phương Bình thản nhiên nói, nhưng Triệu Thanh mấy người thấy đây mà chỉ là tiến bộ một chút thôi sao.
Thực lực Phương Bình ở lớp Huấn Luyện đặc biệt lúc nào cũng thuộc loại tương đối mạnh.
Nhưng trước đó, Phương Bình đối mặt với đỉnh cấp một cũng phải dây dưa một trận thậm chí cần bọn họ giúp mới có thể giải quyết cuộc đấu.
Nhưng mà bây giờ hoàn toàn không giống nữa.
Đối mặt với đỉnh cấp một, gần như chỉ nháy mắt đã giết chết đối phương, cũng có thể do mục tiêu lần này thực lực không mạnh.
Phương Bình không nói nữa, vị đạo sư đi theo bọn họ cũng rất nhanh liền xuất hiện ở hiện trường.
Quan sát một hồi lại nhìn Phương Bình, trên mặt mang theo nụ cười hiếm thấy nói: “Ra tay dứt khoát, bây mới xem như là danh xứng với thực.
Phương Bình không lên tiếng, lần này là lấy mạng đổi lấy chiến tích như thế.
Từ ngày 2 cho đến bây giờ mới nửa tháng, cậu nhận tổng cộng 7 nhiệm vụ, ngoại trừ 3 lần là bắt sống, 4 người còn lại đều đánh chết.
Thời gian nửa tháng, tự tay giết chết bốn võ giả.
Cộng thêm lần trước ở trường học, mới nhập học chưa tới ba tháng, võ giả chết trong tay cậu đã lên tới 6 người!
Điều này trước khi lên Võ Đại Phương Bình căn bản chưa từng nghĩ tới.
Nhiều lần như vậy, tâm thái Phương Bình có chút thay đổi, phong cách chiến đấu cũng không ngừng thay đổi.
Từ lúc mới bắt đầu còn e ngại không đành lòng nhưng bây giờ đã thành thói quen ra tay nhanh gọn tàn nhẫn, mỗi lần thực hiện nhiệm vụ đều có sự thay đổi rõ ràng.
Đạo sư cấp năm lại nói: “Nhiệm vụ lần này, Phương Bình 60%, những người còn lại chia đều.”
3 người bọn Triệu Thanh cũng không có ý kiến, Phương Bình cũng không có ý kiến.
Người mặc dù là do cậu giết nhưng việc tìm người những chuyện này lại là công sức của Triệu Thanh bọn họ.
Thỉnh thoảng, độ khó của nhiệm vụ không phải là giết người mà là tìm người.
Những đối tượng bị truy bắt, có vài người trốn rất kỹ, có vài người được cho địa chỉ nhưng chỉ là vị trí ước chừng, có thể nhanh tìm được mục tiêu như vậy cũng là nhờ có bọn họ nên mới có nửa tháng Phương Bình đã hoàn thành xong 7 nhiệm vụ.
Ngoại trừ hai nhiệm vụ lúc đầu, Phương Bình bây giờ tích lũy được 5 nhiệm vụ, vẫn chưa có trở về trường nhận điểm thưởng.
Trong lòng tính toán một chút, 5 nhiệm vụ cậu nhận được tổng cộng 15 điểm thưởng.
Cái này còn chưa tính đến nhà trường khen thưởng gấp đôi, nếu như được tính vậy là 30 điểm thưởng.
Tốc độ kiếm điểm thưởng như vậy đã là vô cùng nhanh.
Trong lòng đang nghĩ chuyện đó thì Phương Bình đã dẫn người ra khỏi khu công nghiệp.
Bên ngoài khu công nghiệp, có phó cục trưởng Cục điều tra và truy bắt dẫn theo vài người đang đứng làm bảo vệ bên ngoài, nhìn thấy nhóm Phương Bình lập tức vui vẻ nói: “Phương tiên sinh, người...”
“Người chết rồi.”
Phương Bình trả lời một tiếng, nhịn không được liếc nhìn vị phó cục trưởng này.
Đây chỉ là phó cục trưởng Cục điều tra và truy bắt của một huyện thành nhỏ, thực lực của Cục điều tra và truy bắt cũng không mạnh.
Cục trưởng của bọn họ Phương Bình chưa nhìn thấy, còn về vị phó cục trưởng này thực lực cũng chỉ là đỉnh cấp một mà thôi.
Nhìn dáng người của ông ta bây giờ còn có thể ra tay hay không còn chưa chắc.
Võ giả như vậy hiện tại càng ngày càng nhiều.
Trong lòng Phương Bình khẽ thở dài,những năm tháng bình yên này, võ giả khí huyết thuần túy cũng xuất hiện rất nhiều.
Nhưng mà bây giờ, nguy hiểm địa quật càng ngày càng lớn, cấp trên sẽ đề xuất thay đổi như thế nào đây?
Thực ra những ngày này Phương Bình cũng cảm nhận được một vài biến hóa.
Có lẽ là vì sự nguy hiểm đáng sợ của địa quật là nguyên nhân tăng mạnh, gần đây chính sách có chút thay đổi rồi.
Hai ngày này trên mạng dư luận cuộn trào mãnh liệt.
Đột nhiên có một tin đồn nổi lên chính phủ có thể sẽ cho ra chính sách mới, sau này, quy trình xác định cấp độ của võ giả xã hội không còn dựa vào khí huyết và số lượng tôi cốt nữa.
Trước đó định cấp võ giả xã hội tương đối đơn giản, võ giả cấp một nhìn khí huyết, còn từ cấp một trở lên thì dựa vào số lượng tôi cốt.
Về phần định cấp sau khi hoàn thành tôi cốt, làm sao xác định, hiện tại Phương Bình vẫn chưa biết.
Nhưng nghe nói cũng có liên quan đến tiêu chuẩn của khí huyết, không liên quan đến thực chiến.
Bây giờ các bộ ngành đang bàn bạc thỏa thuận, chuẩn bị thay đổi hiện trạng này, bắt đầu định cấp lại.
Một khi thật sự bắt đầu chính sách mới có lẽ rất nhiều võ giả khí huyết đều sẽ mất đi địa vị cũng như cấp bậc hiện tại.
Những ngày này trên mạng đang tranh luận gắt gao.
Trong thực tế cũng đang tranh luận rất sát xao.
Võ giả khí huyết càng ngày càng nhiều cũng dẫn đến việc không ít võ giả khí huyết chiếm giữ những vị trí cao.
Một khi định cấp lại, vậy bọn họ có thể giữ vững địa vị hiện tại không?
Không riêng gì võ giả khí huyết không đồng ý mà võ giả bên thực chiến cũng có một nhóm người cảm thấy không thích hợp.
Có một vài võ giả khí huyết có thể leo lên địa vị cao, cũng có liên quan đến những năng lực khác của bọn họ, một khi loại trừ thân phận võ giả của bọn họ, một vài chính sách cố định trước đó cũng phải thay đổi theo, thay đổi như vậy tương đối lớn.
Còn có một nhóm người khác kiến nghị, sau này văn võ phân ra quản lý riêng, võ giả chuyên trách khoa võ, văn nhân chuyên trách văn chính.
Những ý kiến như vậy đều bị bác bỏ.
Nếu thật như thế, vậy những cường giả có sức mạnh lớn có thể cam tâm cho những tên văn nhân tay trói gà không chặt khống chế sao?
Có thể cam tâm đơn thuần làm tay chân bước vào địa quật mạo hiểm?
Có thể sẽ có người đồng ý nhưng không đại biểu là đa số võ giả sẽ đồng ý.
Những đề tài này gần đây vẫn chỉ là tin đồn, hơn nữa bây giờ cũng không quá liên quan đến Phương Bình.
Suy nghĩ trong lòng lóe lên liền biến mất, Phương Bình ứng phó vài lời với sự nhiệt tình của phó cục trưởng.
Khéo léo từ chối lời mời dùng cơm, Phương Bình dẫn mấy người Triệu Thanh nhanh chóng rời đi.
...
Tại khách sạn của thị trấn.
Phương Bình gọi điện thoại cho Triệu Tuyết Mai, hỏi thăm tình hình tiến độ của bọn họ.
Bên kia Triệu Tuyết Mai sau khi chia nhóm đã hoàn thành hai nhiệm vụ, ít hơn so với nhóm Phương Bình, hơn nữa trong nhóm còn có người bị thương nhẹ.
Triệu Tuyết Mai nói vài câu rất nhanh Phương Bình nghe thấy Đường Tùng Đình chen ngang vào nói: “Tớ vừa nghe ngóng được đội của Phó Xương Đỉnh hiện tại đã tích lũy được 90 điểm thưởng rồi đó, còn chưa tính khen thưởng gấp đôi của nhà trường!
Trần Vân Hi bọn họ ít hơn một chút, tích lũy được 70 điểm thưởng.
Đội của Triệu Lỗi nhiều nhất, mặc dù có người chết, nhưng sau khi dưỡng thương xong bọn họ vẫn tiếp nhận nhiệm vụ cấp hai, bây giờ tích lũy được 100 điểm thưởng rồi!
Dương Tiểu Mạn gần bằng đội Phó Xương Đỉnh...
Chúng ta bên này hai nhóm gộp lại mới tích lũy được 94 điểm, cái này còn là khen thưởng lần trước của Thạch Phong 30 điểm thưởng, bằng không chúng ta cũng chỉ nhiều hơn Trần Vân Hi một chút...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận