Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1796: Thu Hoạch (3)

Về phần thân cây Yêu Quỳ, Phương Bình nhìn mấy vị cấp chín, mở miệng nói: "Yêu Quỳ ta không phân chia. Yêu Quỳ là do Ngô sư huynh và Lý lão sư tiêu diệt, có giá trị không nhỏ, nhưng nó có ích với ta, hy vọng hai vị tặng nó cho ta!"
Ngô Xuyên cười nói: "Ngươi cứ lấy là được, ngươi cho ta nhiều như vậy, xem như…"
Phương Bình xua xua tay: "Ngô sư huynh, chuyện nào ra chuyện đó, cái này là các ngài tặng cho ta, xem như là ân tình! Mà ta cho ngài, xem như báo đáp."
Dù không rõ lắm, Ngô Xuyên vẫn gật đầu nói: "Vậy thì tặng cho ngươi."
"Cảm ơn nhiều!"
Phương Bình hít sâu một hơi, đã như vậy, xem như đã phân chia xong. Điểm tài phú cũng nên tăng lên.
Phương Bình suy đoán, những thứ đã chia cho nhóm người lão Vương và Tần Phượng Thanh, ngoại trừ chuyện trừ nợ cho Tần Phượng Thanh, thì hệ thống sẽ trừ bớt tài nguyên thu hoạch được từ Vương Chiến Chi Địa.
Bao gồm cả quả cầu vật chất bất diệt!
Quả nhiên, điểm tài phú lập tức thay đổi, lần này, không hề tăng lên 1600 tỷ như Phương Bình đã tính trước đó.
Tài phú: 1,320 triệu điểm
Điểm tài phú tăng 950 triệu điểm!
Phương Bình vừa nhìn một hồi, giao diện hệ thống đột nhiên tối đen.
"Bắt đầu thăng cấp rồi!"
Phương Bình tính toán trong lòng, không biết lần thăng cấp này sẽ có thay đổi gì.
"Hơn 1.3 tỷ điểm tài phú! Giá trị hơn 20 ngàn tỉ tài nguyên!"
Phương Bình suy nghĩ một chút, còn phải thanh toán cho lão Trương một ít đá năng lượng.
Phương Bình nhanh chóng phân phối.
Lão Trương cần 15.000 cân đá năng lượng, hắn thậm chí còn chẳng cho dư một gram nào.
Cho Ngô Xuyên 10 quả cầu vật chất bất diệt, một thanh thần binh cấp chín, 5000 cân đá năng lượng.
Lão Lý đã tự bạo Trường Sinh Kiếm, Phương Bình lấy thanh thần binh kiếm của Cơ Dao cho lão Lý, không cho thứ gì khác, mà cho ông hẳn 30 quả cầu vật chất bất diệt.
Tuy lão Lý có thể tự chuyển đổi, nhưng cần thời gian, Phương Bình hiện muốn lão Lý trở nên mạnh mẽ hơn.
Không biết Ngô Khuê Sơn như thế nào, hắn cũng không biết cuối cùng kết quả sẽ ra sao.
Cuối cùng, Phương Bình nhìn Trương Vệ Vũ, do dự một chút, cuối cùng mở miệng nói: "Trương trấn Thủ lần này đến cứu viện, tiến vào địa quật chính là mạo hiểm, trấn thủ sắp đột phá tuyệt đỉnh, Phương Bình không giúp được gì nhiều, chỉ có 10 quả cầu vật chất bất diệt này, hy vọng trấn thủ sớm ngày đột phá tuyệt đỉnh!"
Trương Vệ Vũ liếc mắt nhìn Phương Bình, than nhẹ một tiếng, không nói gì, cũng không từ chối, tiếp nhận 10 quả cầu vật chất bất diệt. Mỗi quả chứa 1000 nguyên vật chất bất diệt, gấp 10 lần vật chất bất diệt của bản thân.
10 quả cầu như vậy, lượng vật chất bất diệt gấp trăm lần vật chất bất diệt của bản thân, đủ để Trương Vệ Vũ đột phá tuyệt đỉnh, không đến nỗi khó khăn như Nam Vân Nguyệt, kém chút thất bại.
70 quả cầu vật chất bất diệt, chỉ trong chớp mắt, Phương Bình đã xử lý hết 50 quả. Phương Bình không định giữ lại mấy quả cầu còn lại, lần này hắn chuẩn bị kỹ càng, đưa hết cho ba người Quách Thánh Tuyền! Không chỉ là vật chất bất diệt, còn có lượng lớn dịch năng lượng!
Lần này, hắn phải giúp ba người này đột phá cấp chín, trở thành cường giả bản nguyên trong số các cấp chín!
Ba người này đã sớm lĩnh ngộ bản nguyên của mình, nhưng không có đủ tài nguyên để đột phá, hoặc nên nói, cấp độ kim thân không đủ, không thể tăng cấp.
Bây giờ có vật chất bất diệt, có dịch năng lượng, có lẽ ba người sẽ có thể nhanh chóng tăng cấp.
Không chỉ như vậy, Phương Bình còn định cho họ biết công pháp rèn lực lượng tinh thần và kim thân.
Trong tình huống biết chắc sẽ phải chết mà ba người vẫn đến tham dự trận chiến cuối cùng, Phương Bình đã không còn bất kỳ suy nghĩ đề phòng nào, bọn họ chính là đạo sư Ma Võ!
Không chỉ những người này, bao gồm cả những đạo sư như Đường Phong, La Nhất Xuyên, Phương Bình cũng định tặng họ lượng lớn vật tư!
Những người này mới là người lựa chọn Ma Võ, tử chiến đến cùng vì Ma Võ ở những thời khắc nguy hiểm!
"Ta muốn trang bị cho Ma Võ đến tận răng! Ta không muốn chuyện ngày hôm nay phát sinh thêm lần nào nữa!"
"Ta muốn nhanh chóng phản công, giành lại Ma Đô địa quật, báo thù rửa hận!"
"Bản thân ta cũng phải nhanh chóng rèn đúc kim thân, tranh thủ lần này luyện kim thân lên tầng bảy, thậm chí là tầng tám, tầng chín!"
Phương Bình yên lặng nghĩ, thu lại tài nguyên còn dư, liếc mắt nhìn Lữ Phượng Nhu được ngâm mình trong tinh hoa sinh mệnh, không biết khi nào lão sư mới có thể tỉnh lại.
Nếu đến lúc phản công Ma Đô địa quật mà lão sư và hiệu trưởng vẫn chưa tỉnh, hai người không biết chúng ta phản công mới đáng tiếc!
...
Trong đại sảnh, mọi người thấy Phương Bình không nói một lời, cũng không ai lên tiếng.
Trương Đào cũng không hiện thân nữa.
Với tính cách trước đây của ông, lúc này nhìn thấy nhiều tài nguyên như vậy, đã sớm xuất hiện lừa lấy đi, nhưng lần này thì không.
Nếu Phương Bình đã nói hắn chỉ cho Ma Võ, trừ khi lúc này trắng trợn cướp đoạt, bằng không, không lấy được.
...
Tại một đường nối cách xa đại sảnh.
Trương Đào chậm rãi bóc ra khí tức bản nguyên trên găng tay, từ từ hòa vào cơ thể Ngô Khuê Sơn, khẽ cười nói: "Thằng nhóc con giận rồi, chắc nó thấy thiên hạ này không ai đáng tin, chỉ có thể tin tưởng bản thân mình, chỉ có thể tin vào Ma Võ!
Nhưng vậy cũng tốt, dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình! Ôm ảo tưởng người khác sẽ đến cứu nó, không bằng nghĩ cách tự cứu mình.
Tiểu Ngô, ngươi thấy ta làm vậy có sai không?"
"Sai hay không nói sau đi, dù sao chuyện cũng đã rồi, thằng nhóc con giận rồi, không dễ lừa lấy tài nguyên của nó nữa… Thôi vậy, để ta bảo lão già Chiến Vương đến làm thân với nó, dù sao ông ấy cũng đã cứu nó mấy lần."
Trương Đào khẽ cười một tiếng, nói tiếp: "Ngươi cảm thấy nếu ta để quân Võ An nương nhờ vào Ma Võ được không? Thằng nhóc kia liệu có chịu nhận không? Lòng người dễ cảm động, quân Võ An… Ừm, chờ lúc phản công giành lại Ma Đô, để quân Võ An tử chiến đến cùng, đến khi hy sinh một nhóm người, chắc nó cũng sẽ mềm lòng tiếp nhận thôi.
Đáng tiếc, nó còn nhỏ yếu quá. Mới cấp tám… Cấp tám còn xa tuyệt đỉnh quá chừng!"
"Nhưng nói đi nói lại, thằng nhóc này quả là có tài vơ vét của cải nha, tuyệt học Chân Vương mà nó cũng lấy được một bộ hoàn chỉnh về đây này. Thứ này hiếm thấy vô cùng, rốt cuộc ngươi may mắn trong cái xui rủi, hay là không có phúc hưởng thụ thì phải xem cơ duyên của ngươi như thế nào."
"Nếu bản nguyên của ngươi mạnh mẽ, ý chí mạnh mẽ, có lẽ có thể dung hợp con đường mới này… thậm chí là nuốt chửng nó!"
"Nhớ đó, cố gắng nuốt chửng con đường của Huyền Ngọc Chân Vương! Con đường bản nguyên của địa quật không hoàn chỉnh!"
"Con đường của nhân loại dài hơn, cao siêu hơn!"
"Dùng con đường của hắn để tu sửa con đường của ngươi, đừng không làm mà muốn có ăn, dùng con đường của người khác thay thế con đường của mình, ngươi sẽ là tuyệt đỉnh yếu nhất, thậm chí còn chẳng bằng Huyền Ngọc Chân Vương, sớm muộn cũng chết!"
"Nếu Phương Bình muốn nuôi dưỡng Ma Võ thành thế lực mạnh nhất, ta không có ý kiến, nhưng Ma Võ không có tuyệt đỉnh tọa trấn, có xứng gọi là mạnh nhất sao?"
"Tuyệt đỉnh... Tiểu Ngô, ngươi liệu mà làm đi, nếu ngươi chết, trong thời gian ngắn không thể nào đặt hy vọng vào Lý Trường Sinh được."
"..."
Trương Đào nói đâu đâu một trận, Ngô Khuê Sơn trước mặt ông khép mắt lại, không có bất cứ động tĩnh gì.
Trương Đào thấy thế, chỉ cười cười, bỗng nhiên tách quả cầu vật chất bất diệt ra, chỉ giữ lại một phần chừng một phần mười quả cầu ban đầu cho Ngô Khuê Sơn, cười nói: "Ngươi cần chừng nhiêu đó thôi, còn lại là của ta.
Sau đó phải ghé thăm Trương Vệ Vũ và Ngô Xuyên để tống tiền mới được, lần này thật là thiệt thòi.
Nếu biết thu hoạch đợt này nhiều như vậy, cấp chín không đến cứu viện được thì ta đã gọi một đám cấp bảy cấp tám đến xuất chiến rồi, có khi đã được một phần tài nguyên lớn.
Cố gắng đừng chết, nếu ngươi và Lữ Phượng Nhu cùng chết, thằng nhóc kia chắc sẽ trở mặt với ta thật quá."
Trương Đào nở nụ cười một hồi, suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói: "Mà thằng nhóc đó rốt cuộc là ai? Ma Đế? Yêu Hoàng? Hay là... Phục Sinh Chi Chủng!"
Thời khắc này, thân thể Ngô Khuê Sơn hơi chấn động một chút.
"Yên tâm, ta không muốn nghiên cứu nó, ta chỉ đang suy nghĩ một vấn đề... Ai là Ma Đế? Ai là Yêu Hoàng? Thậm chí... Ai là Thiên Đế!"
Trương Đào lẩm bẩm một tiếng, thất thần nói: "Cường giả tranh chấp, người yếu có tội gì, ai mới là kẻ cầm đầu? Sao lại lấy hàng tỷ chúng sinh làm quân cờ, trời không diệt, ta diệt!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận