Toàn Cầu Cao Võ

Chương 694: Đột phá không phải chuyện tốt (2)

Đột phá cấp năm kéo dài hơn một giờ.
Mãi đến tận hơn một giờ sau, cầu thiên địa của Lý Hàn Tùng và Diêu Thành Quân chính thức dung hợp xong, hình thành một vòng tuần hoàn kín.
Sau này, khi bọn họ tu luyện, khí huyết và năng lượng hấp thu được sẽ rất khó bị trôi ra ngoài, càng có lợi cho việc rèn luyện nội phủ.
Chờ đến khi lên cấp sáu, đóng kín tam tiêu chi môn, vậy thì khí huyết và năng lượng sẽ không bị trôi đi nữa.
Đến lúc đó, dù cho tuổi già sức yếu, thực lực cũng rất khó bị thụt lùi, trừ phi có thương tích ở thân.
Hai người hoàn thành đột phá, các Tông sư cũng không tiêu hao Khí Huyết Đan và đá năng lượng nữa.
Tần Phượng Thanh giờ khắc này cũng mở mắt ra, lầu bầu nói: "Làm gì vậy, tôi mới tu luyện đến gian đoạn quan trọng…"
Nói xong, cảm nhận được bầu không khí không tốt lắm, Tần Phượng Thanh hết nhìn đông tới nhìn tây chốc lát, cười ha hả nói: "Phương Bình, lần sau đừng bảo tụi anh tu luyện ở bên ngoài nữa, dễ gặp chuyện lắm…"
Phương Bình liếc anh ta một cái, lúc tôi bảo mọi người tu luyện thì anh đã hấp thụ không biết bao lâu rồi!
Tần Phượng Thanh cũng không thèm để ý cái này, cười ha hả đứng dậy, sau đó cung kính nói: "Đa tạ mấy vị Tông sư, Tần Phượng Thanh suốt đời khó quên. Hôm nay tu vi của em không đủ thâm hậu, tự thân còn thiếu tài nguyên tu luyện, chờ ngày sau em thành công trên con đường võ đạo, sẽ cố gắng báo đáp các vị!"
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều hơi kinh ngạc.
Tần Phượng Thanh lại có thể nói ra lời nói này?
Ít ra nghe đỡ tức hơn thằng nhóc thối Phương Bình nhiều, thằng nhóc này tu luyện xong còn nói bóng gió.
Tần Phượng Thanh thấy các Tông sư lộ ra ánh mắt vui mừng, cũng đắc ý nở nụ cười, chờ khi tôi thành công trên con đường võ đạo, ít nhất cũng là cấp chín, chờ lên được cấp chín… lên cấp chín lại tính, ai còn nhớ được chuyện lúc này.
Tần Phượng Thanh làm mẫu, sau khi những người khác tu luyện xong cũng dồn dập gửi lời cảm ơn.
Phương Bình thấy thế chớp mắt một cái, cũng cười nói: "Các anh cũng không cần quá mức khách sáo như thế, võ đại trong thiên hạ là một nhà, các Tông sư sở dĩ là Tông sư, cũng là bởi vì bọn họ đối xử tốt với hậu bối chúng ta, không có thiên vị bên nào, dù chúng ta là học viên ngoài trường, nhưng cũng đều là học sinh của tất cả các vị Tông sư.
Các thầy cô đối tốt với chúng ta, chúng ta nhớ trong lòng là được, không cần nói ra ngoài miệng, đợi khi chúng ta thành công trong tương lai, chúng ta giết nhiều kẻ địch, các thầy cô sẽ cảm thấy an tâm vô cùng, điều này còn tốt hơn việc báo đáp cho họ nhiều.
Các thầy cô, các vị yên tâm, chờ em tu luyện thành công, nhất định sẽ giết nhiều cường giả một chút để mừng các vị Tông sư!"
Mọi người dồn dập nhìn cậu, mấy vị Tông sư đều không nói lời nào, có thể nói cái gì đây?
Phương Bình thấy thế lại cười nói: "Các thầy cô thân mến, sau này học trò xin phép không khách khí với thầy cô nữa. Nếu lần sau có nội dung võ đào nào không hiểu, các thầy cô có thể chỉ điểm cho học trò một chút được không?"
Lời này không tốt tiếp, mấy vị Tông sư cảm thấy thật mệt, cũng không lên tiếng, trong chớp mắt... Vèo vèo vèo, dồn dập bay lên không!
Phương Bình bĩu môi, thật nhỏ mọn!
Hoàng Cảnh liếc cậu một cái, tức giận nói: "Trở về!"
Có thể khiến cho nhiều Tông sư bỏ chạy như vậy, Phương Bình cũng là người đầu tiên rồi.
...
Trận đấu ngày hôm nay có nhiều điểm đáng chú ý.
Phương Bình đánh bại Diêu Thành Quân, Vương Kim Dương đánh bại Lý Hàn Tùng, hai vị thiên kiêu trước đó thanh thế hùng vĩ đều trải qua thất bại lần đầu tiên trong cuộc đời.
Nhưng hai người lần lượt đột phá cấp năm, càng đánh càng hăng, cũng khiến người khác thán phục không thôi, ảnh hưởng của việc thất bại cũng không quá lớn.
Đây có lẽ cũng là nguyên nhân hai người lựa chọn đột phá, dời đi sự chú ý của mọi người.
Nếu không, lần thất bại này, Kinh Võ và trường quân đội Đệ Nhất e là không thể thiếu bị người bàn tán nghị luận một trận.
Đối với chuyện này, Phương Bình cũng hiểu rõ.
Đáng tiếc, cậu không đến bước ngoặt này, nếu không, làm sao có thể cho bọn họ cơ hội. Bọn họ đột phá, Phương Bình cũng đột phá, vẫn có thể ép bọn họ ngóc đầu không nổi, cho bọn họ tức chết.
...
Ngày 18 tháng 12.
Kinh Võ đánh trường quân đội Đệ Nhất.
Đây cũng là bán kết, ai thắng sẽ vào chung kết.
Còn bốn trường võ đại còn lại lúc này đã có xếp hạng, không tiếp tục thi đấu nữa.
Trường quân đội Cửu Châu, xếp hạng năm.
Bởi vì Hoa Quốc Võ Đại và Kinh Nam hòa một ván, nên đồng hạng sáu. Trên thực tế, điểm của hai bên bằng nhau, nhưng thực lực của Hoa Quốc Võ Đại mạnh hơn Kinh Nam, nêu sau khi có kết quả xếp hạng, Kinh Nam có thể lựa chọn quyết đấu với Hoa Quốc Võ Đại một lần nữa để xác định hạng sáu - bảy. Nhưng do thương thế của Lưu Thế Kiệt đã khôi phục lên nhiều, cuối cùng Kinh Nam chọn từ bỏ.
Kinh Nam Võ Đại, xếp hạng bảy.
Đông Nam Võ Đại, xếp hạng tám.
Thái Sơn Võ Đại, xếp hạng chín.
Hoa Sư, xếp hạng mười.
Xếp hạng như vậy hơi chênh lệch với suy đoán của bên ngoài một chút.
Đội lội bất ngờ nhất là Nam Võ, đánh được vào bán kết, ít nhất có thể là hạng tư.
Đội thứ hai khiến người khác bất ngờ chính là trường quân đội Vân Mộng lại không thể lọt vào top 10.
Nhưng trong Liên Minh Bát Giáo, trường Khoa học Kỹ thuật Hoa Nam có thực lực không tệ cũng bị loại, điều này cũng khiến người khác thổn thức.
Ngược lại là Hoa Sư, trong Liên Minh Bát Giáo cũng chỉ có thực lực bình thường, cuối cùng lại lọt được vào top 10, dù là xếp hạng 10.
...
Sau khi 6 hạng xếp sau công bố, thi đấu giao lưu cũng gần như sắp kết thúc.
Ngày 18 tháng 12, Trần Vân Hi lại đến Kinh Võ.
Sân thể dục.
Trần Vân Hi kích động nói: "Phương Bình, tôi đột phá rồi!"
"Ừm."
Phương Bình dựa vào ghế, lười biếng nói: "Không tệ, cấp ba cao kỳ, còn nhanh hơn Triệu Lỗi một chút, là sinh viên năm hai, người thứ hai tiến vào cấp ba cao kỳ, không tệ không tệ."
"Người thứ ba chứ?"
Trần Vân Hi không nhịn được nói một câu, Hàn Húc nhanh hơn cô một chút.
"Không tính tôi."
Phương Bình lười biếng nói: "Từ khi làm hội trưởng, tôi cảm thấy tôi không còn là học sinh rồi."
"Đúng, cậu là con quỷ đội lốt người!"
Lời này đương nhiên không phải Trần Vân Hi nói, Tần Phượng Thanh xem thường một tiếng, nhìn về phía Trần Vân Hi nói: "Vân Hi à, Phương Bình nó xấu xa lắm em, xấu từ trong ra ngoài luôn ấy, em đừng tốn thời gian nói nhảm với nó. Lại đây, lại ngồi với Phượng Thanh sư huynh nè, sư huynh sẽ chỉ điểm cho em tu luyện."
Trần Vân Hi liếc mắt nhìn anh ta, cũng không từ chối, nhưng theo bản năng hơi di chuyển vị trí, cách xa anh ta một chút.
Tần Phượng Thanh không nói gì, không biết nghĩ tới điều gì, vẻ mặt ôn hòa cười tươi nói: "Vân Hi, anh nghe nói em thiếu binh khí? Sư huynh cũng không có vật gì tốt, vừa khéo lại có một thanh trường kiếm phù hợp với em, sư huynh cũng không ăn lời của em, bán cho em giá 80 triệu, lúc trước có người ra giá 100 triệu anh cũng không bán đấy."
"Tần học trưởng, em không thiếu binh khí."
Trần Vân Hi lắc đầu từ chối.
Tần Phượng Thanh hơi nôn nóng nói: "Sao lại không thiếu cơ chú? Hiện tại em vẫn dùng binh khí hợp kim cấp C, chẳng mấy chốc em sẽ lên cấp bốn, lúc này ít nhất cũng cần mua một thanh kiếm hợp kim cấp B dự bị..."
"Ông nội chuẩn bị cho em rồi."
Tần Phượng Thanh bị nghẹn một hồi, lại nói: "Vậy thuốc kiểu gì cũng thiếu đúng không. Sư huynh hiện tại có mấy chục viên Khí Huyết Đan cấp 3, bán cho em, 2 triệu/viên.
Trần Vân Hi buồn phiền, mình giống kẻ ngốc như vậy ư?
Nhà trường bán 40 điểm/viên, bây giờ điểm thưởng dễ kiếm, nói trị giá là 1,2 triệu, nhưng nếu ngầm giao dịch với người khác được, nói không chừng một triệu đã mua được rồi.
Tần Phượng Thanh há mồm đòi 2 triệu, mình có ngốc như vậy sao?
"Tần sư huynh, em không cần."
"Làm sao có thể không cần dùng tới chứ? À đúng rồi, Vân Hi sư muội, em còn thiếu anh 5 triệu, em có nhớ không? Mặc dù bây giờ sư huynh không thiếu tiền, nhưng tiền bạc rõ ràng, yêu hận dứt khoát..."
"Tần sư huynh!"
Trần Vân Hi không vui, hơi tức giận nói: "Em không thiếu tiền anh!"
"Coi em nói kìa..."
Phương Bình bên cạnh ngáp một cái, Tần Phượng Thanh điên rồi sao?
Làm sao đang yên đang lành lại chạy đến bắt nạt Trần Vân Hi rồi?
Tần Phượng Thanh dĩ nhiên muốn bắt nạt để kiếm một khoản, con nhà giàu mà!
Tối hôm qua anh ta nghe người ta nói, Trần Vân Hi cầm một viên đá năng lượng to bằng quả trứng gà đến phòng năng lượng tu luyện. Bây giờ tu luyện đã xong, đột phá đến cấp ba cao kỳ, nhưng đá năng lượng vẫn không dùng hết, vẫn còn lại một nửa đây này.
Đây mới là nhà giàu nứt vách!
Bạn cần đăng nhập để bình luận