Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2204: Phiền Muộn Của Người Trưởng Thành (2)

Phương Bình cười hỏi: "Được rồi, được rồi, chúng ta không có ý định dòm ngó thần khí của Miêu huynh, ta hỏi này, có thể tróc được đại đạo của đế thi không?"
“Có thể, nhưng mà rất phiền phức!”
“Vậy thì tốt.”
Phương Bình thở phào nhẹ nhõm, Thương Miêu bỗng thấy có gì đó sai sai, nó như thể đã nhìn thấy gì, lập tức xù lông nói: "Ta không làm! Bản miêu chỉ là một con mèo, không làm, không làm, mệt lắm!”
Tên lừa đảo muốn bắt nó tróc đại đạo, nó không làm!
Phương Bình ngây người, sau đó bật cười nói: "Miêu huynh, đừng như vậy mà, tróc đại đạo đế thi thôi mà, ta sẽ cho ngươi thức ăn mèo."
"Không muốn, ta có tiền, 1.1 tỷ, nhiều tiền lắm! Ta có thể mua rất nhiều thức ăn mèo, tên lừa đảo, đừng hòng gạt ta!”
Ở đầu dây bên kia, Thương Miêu cực kỳ khôn khéo.
Ta có tiền! Những 1.1 tỷ!
Phương Bình lại bất đắc dĩ nói: "Miêu huynh, mèo không thể dùng tiền, ngươi có tiền cũng không thể mua đồ được…"
"Đồ lừa đảo, ta có thể! Ta đã mua sắm trực tiếp rất nhiều thứ rồi!"
“...”
Phương Bình cạn lời, con mèo này học được mua sắm trực tuyến luôn rồi?... Đừng nói là mua trên trang sàn thương mại điện tử của mình nha?
Thôi kệ nó, về rồi tính.
"Được thôi, chuyện này tính sau, ta hỏi một câu nữa, ai là người xếp hạng cho bảng xếp hạng này?"
“Không biết nha.”
“Ngươi không cảm ứng được?”
Thương Miêu lười biếng nói: “Nếu người tạo ra bảng xếp hạng này không nghĩ đến chuyện tính kế bản miêu thì không cảm ứng được nha! Ngươi có phải là đồ ngốc không? Đối phương muốn tính kế ta thì nhất định là biết ta, biết khả năng cảm ứng của ta… Cho nên nhất định là không nghĩ đến ta!"
“Ngươi biết đối phương tính kế ngươi?”
“Tên lừa đảo... Ngươi thật ngốc!” Thương Miêu khinh bỉ: "Đương nhiên rồi, nếu không thì sao bản miêu lại là đệ nhất tam giới được! Trước đây chó lớn hay nói, đứng nhất đều sẽ chết không yên lành! Ai đứng nhất người đó sẽ chết! Ta cũng đâu có ngốc."
Nói cách khác, ngươi chính là đồ ngu!
Phương Bình bất đắc dĩ, sao con mèo này lúc thì thông minh, lúc thì ngu ngốc vậy chứ.
“Ngươi lại mắng ta!” Thương Miêu uất ức!
Phương Bình ngây người, nói: “Ta chỉ nghĩ thôi, không tính kế ngươi...”
“Ta đoán đó!”
“...” Phương Bình bó tay với nó, con mèo này bị làm sao vậy, tự nhiên IQ cao thế!
"Vậy được, lát nữa ta sẽ đi tìm ngươi, còn nữa, lần này ngươi dám dẫn em gái ta đến Cấm Kỵ Hải, Thương Miêu, ngươi nên giải thích rõ chuyện này cho ta, con bé mới cấp bốn, lỡ rơi xuống biển thì xác cũng không còn…"
Thương Miêu dùng móng vuốt che lỗ tai, không muốn nghe. Bản miêu ở đó, sao mà rơi xuống nước được. Tên lừa đảo lại bắt đầu lảm nhảm rồi!
...
Điện thoại nhanh chóng bị ngắt kết nối. Thương Miêu cúp máy, Phương Bình cũng không gọi lại.
Cúp điện thoại, Phương Bình cười nói: "Chuyện đế thi không thành vấn đề, ngoài ra, đồ vật trong nhẫn chứa đồ của Cơ Dao và Hoa Vũ, các ngươi chia nhau đi, ta không cần.
Ta muốn một vài cành cây ngọn cỏ trong tiểu viện của Chiến Thiên Cung, ta thấy chúng nó có năng lượng khá là nồng đấy!
Ta và Lý lão sư đều đã chín tầng kim thân, Thánh Quả bình thường cũng không còn tác dụng nữa. Những loại cây cỏ này có lẽ sẽ giúp chúng ta nhanh chóng rèn được kim thân tầng chín chân chính."
“Ngươi cứ lấy đi.”
Nói xong, lão Vương suy nghĩ một chút, lại nói: "Sau lần này, ta và nhóm Đầu Sắt muốn ra ngoài rèn luyện riêng, ngươi không cần đi theo. Bây giờ ngươi xuất hiện thì dễ có chuyện lắm, hơn nữa, nếu ngươi cùng đến nơi mà bọn ta muốn đi, thì bọn ta cũng không có đất dụng võ."
“Được, nhưng các ngươi cẩn thận một chút.”
Phương Bình cũng không nhiều lời, mọi người đều là người trưởng thành, lão Vương cũng không phải là trẻ con, hắn biết nên làm gì.
"Cẩn thận nhé, đừng dễ dàng để lộ thần khí trong tay các ngươi, hiện có không ít người biết đến, nếu bị người tiết lộ thì các ngươi cũng sẽ gặp phải phiền phức không nhỏ."
“Yên tâm đi.”
Nói chuyện một hồi, lão Lý bỗng hỏi: "Trước đó ngươi đã đưa tuyệt học của lão Trương cho Cơ Dao, đúng chứ? Ta vừa mới kiểm tra lại, nhẫn chứa đồ của Cơ Dao không có, trước đó ngươi không kiểm tra lại sao?"
Phương Bình cười nói: “Cho cô ta rồi! Không sao đâu, cô ta không dùng được, đại khái là đưa cho Mệnh Vương, Mệnh Vương tốt nhất đừng học, đừng xem.”
“Là giả hả?”
“Không phải, thật.” Phương Bình cười nói: “Giả sao có thể lừa người, Mệnh Vương cũng đâu có ngu. Nhưng mà... Thôi, không nói được.”
Mọi người không nói gì, ở đây chỉ có mấy người thân thiết mà cũng không tin được sao?
Dù rất tò mò, nhưng mọi người cũng không hỏi lại.
Phương Bình suy nghĩ một chút, nhưng không nhịn được, cười nói: "Mệnh Vương tốt nhất là đừng học, vì 2 lý do sau.
Thứ nhất, lão Trương nổi tiếng là người giám thị, trên tuyệt học có lực lượng tinh thần của ông ấy. Mệnh Vương phát hiện thì tốt, nếu không phát hiện được thì… lần sau gặp phải lão Trương, ổng đánh rắm lão Trương cũng biết.
Thứ hai, tuyệt học là thứ có thể chạm đến đại đạo của đối phương, tương đương với đường dẫn, có thể tra xét đại đạo khác. Nó cũng là một dạng so đấu ý chí lực.
Nếu Mệnh Vương muốn tra xét đại đạo của lão Trương, ta sẽ không nói đến chuyện lão sẽ phải tiêu tốn bao nhiêu tinh lực. Nếu có thể làm được thì cũng đủ để lão ăn quả đắng.
Đại đạo không phải vật chết, thật ra chúng ta có thể cảm giác được. Đến lúc đó, lão Trương có thể đột phá ý chí lực của lão, trực tiếp tiến vào bản nguyên của lão. Ai sống ai chết cũng khó nói lắm."
Phương Bình nói nhiều như vậy, Điền Mục không nhịn được, hỏi: “Bộ trưởng biết không?”
“Biết chứ.” Phương Bình lại cười: "Ta cũng đâu có điên, sao có thể dùng tính mạng của ông ấy để đánh cược chứ? Lão Trương hiện tại ít ra cũng có thể chống đỡ Tân Võ. Nếu ông ấy không còn, chúng ta chẳng phải xong đời ư? Chờ khi ông ấy không còn thực lực nữa thì đá ổng ra sau."
Mọi người mắt trợn trắng, ngươi nói chuyện như thật ấy.
"Vậy thì Mệnh Vương tốt nhất là nên cẩn thận rồi, đồ của Bộ trưởng không dễ cầm đi như vậy…" Vương Kim Dương cũng nở nụ cười, lại nói: “Tiếp theo, bọn ta có lẽ sẽ trực tiếp đến Vương Chiến Chi Địa, nếu sau đó ngươi có đến thì chúng ta lại gặp, nếu không đi vậy bọn ta sẽ tự nghĩ cách đi vào.”
Lúc bọn họ đi ra, Hiệp Hội Võ Đạo Thế Giới đã đưa tin: Ngày 20, Hoa Quốc tổ chức hội nghị thương thảo chuyện Vương Chiến Chi Địa.
Trước kia, nhóm lão Vương có lẽ không có tư cách, hiện tại, lão Vương hoàn toàn có thể tham dự, Đầu Sắt cũng vậy, Diêu Thành Quân đã rèn được kim thân tầng bốn, lực lượng tinh thần cũng không yếu, muốn tham dự cũng không khó.
Lần này, ba người muốn cùng nhau rèn luyện, đến lúc đó, sẽ trực tiếp qua bên kia.
"Ta biết rồi, vẫn là câu nói kia, cẩn thận một chút! Hiện tại mọi người không chú ý đến các ngươi là vì các ngươi thường đi cùng ta, ta quá nổi bật và ưu tú, nên làm lu mờ các ngươi. Nhưng nếu các ngươi tự hành động thì khả năng cao sẽ bị người để mắt đến. Đặc biệt là lão Vương, lần này, Mạc Vấn Kiếm đã biết chuyện của ngươi…"
Vương Kim Dương nghe vậy, suy nghĩ một chút nói: “Nhắc đến chuyện này, ta đã gặp Mạc Vấn Kiếm...”
Sau đó, lão Vương kể lại lần gặp gỡ đó.
Phương Bình hơi nhíu lông mày nói: “Nói như vậy, hắn từng đến Chiến Thiên Cung.”
“Ừm, cách đây không lâu.”
Phương Bình nhíu mày nói: "Không hẳn là cách đây không lâu, có lẽ là chuyện ngày hôm qua! Lúc đó đi vào người không ít, ai biết hắn có phải là một trong số đó hay không? Người này thực lực cực mạnh, người bình thường không phát hiện được hắn.
Chẳng qua là thay đổi khí tức mà thôi. Đối với chúng ta, chuyện này có lẽ rất khó, nhưng đối với hắn mà nói, có lẽ chỉ cần yếu hơn hắn, hắn có thể chuyển đổi được khí tức. Thậm chí là khí tức của chính hắn, có lẽ hắn còn có thể thay đổi sinh mệnh bản nguyên của hắn nữa."
“Thay đổi bản nguyên?”
Phương Bình gật đầu nói: "Ta có thể, chẳng lẽ hắn không thể sao? Vì sao ta có thể, thật ra ta đã hiểu, đó là một loại sức mạnh lớn hơn, tiến hành bao bọc, che lấp, mô phỏng. Loại sức mạnh này rất mạnh mẽ, cho nên ta làm được. Khi sức mạnh của hắn cũng đến mức này, thì hắn cũng có thể!"
“Cấp Hoàng Giả sao? Không thể nào?”
Mọi người kinh ngạc, Phương Bình cười nói: "Nếu hắn dám nói mình có thể đánh với Chiến Thiên Đế một trận, thì hắn mạnh thật. Đương nhiên, có thể chỉ là chém gió thành bão, nhưng dù như thế nào đi nữa, hắn hẳn là mạnh hơn lão Trương, đây là sự thật,
Đã như vậy, hắn đương nhiên có thể giấu được lão Trương. Ở trong tam giới này, người duy nhất hắn không giấu nổi có lẽ là Trấn Thiên Vương. Cho nên… Trấn Thiên Vương hẳn là biết Mạc Vấn Kiếm là ai! Nhưng ông ấy không nói, không ai có thể ép hỏi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận