Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2517: Cửu Trưởng Lão Đáng Sợ

Phương Bình, quá yêu nghiệt! Yêu nghiệt đến mức chính hắn cũng sợ hãi.
Chưa tới ba năm, từ người bình thường trở thành tuyệt đỉnh. Có lẽ những người này cảm thấy, Trần Vân Hi biết gì đó.
Trần Vân Hi làm chủ nhiệm văn phòng ở Hội Võ Đạo, và chủ nhiệm văn phòng ở cả Thiên Bộ cho Phương Bình. Bên ngoài đã sớm đồn rằng Phương Bình đang qua lại với Trần Vân Hi. Người thân cận với Phương Bình không nhiều, nhóm người lão Vương bản thân cũng rất mạnh, khó bắt. Nhưng Trần Vân Hi... Cấp bảy... không tính là gì. Người nhà như Phương Viên và cha mẹ hắn thì càng yếu hơn. Nhưng ở địa quật, gần như sẽ không gặp được người nhà họ Phương.
"Muốn ép hỏi Vân Hi về bí mật của mình sao?" Phương Bình nhíu mày.
Trần Vân Hi thật ra biết vài chuyện, dù Phương Bình không nói, cô cũng có thể đoán được không ít chuyện.
Nhưng không sao cả, lúc này, dù Phương Bình bị người khác biết một ít bí mật cũng không sao.
Quan trọng là... một khi Trần Vân Hi không nói, e là sẽ gặp chuyện.
Nếu những người này bắt người ép cung, đương nhiên sẽ không mở tiệc chiêu đãi.
"Mặc kệ, trà trộn vào được rồi tính!" Phương Bình nhìn quanh một vòng, Giới Vực rất lâu dài, tìm cái hẻo lánh điểm địa phương đi vào lại nói.
Chọn nơi hẻo lánh... Có lẽ đi đường biển vào sẽ tốt hơn!
"Giới vực bình thường đều có hồ năng lượng nối liền với Cấm Kỵ Hải, kết giới nơi đó yếu hơn một chút, thường có yêu tộc xuất hiện ở gần đó, hơi hơi có động tĩnh cũng sẽ không khiến người chú ý."
Phương Bình nghĩ thế, lập tức trốn vào trong biển.
Dưới biển, Phương Bình nhìn lướt qua, nhanh chóng phát hiện vài con yêu tộc.
Xung quanh Giới Vực vẫn luôn có yêu tộc, nhưng không nhiều bằng những nơi khác, có lẽ gần đây Cấm Kỵ Hải bạo loạn, những yêu tộc này đã đi bớt rồi.
Phương Bình cũng không khách khí, bạo phát lực lượng tinh thần kinh sợ mấy con yêu thú, vung Trảm Thần Đao, gần như tiêu diệt mấy con yêu tộc cấp chín trong chớp mắt.
Thu hồi thi thể bọn chúng, Phương Bình cũng không quay đầu lại, mà nhanh chóng bơi về phía Giới Vực. Hắn đã cảm ứng được, năng lượng phía trước hình như nồng hơn rất nhiều, có lẽ bên kia chính là cửa thoát nước.
Núi La Phù như chốn tiên cảnh.
Thiên cung trôi nổi ở trên không, quy mô cực lớn, không gì sánh được.
Không có âm u tử khí, giờ khắc này, trong tiên cung núi La Phù có không ít người.
Có cung nữ thỉnh thoảng lui tới.
Có võ giả mặc giáp, thành đội tuần tra Thiên cung.
Trong thiên cung, có tiếng yêu thú gào thét, có tiếng trò chuyện của thanh niên nam nữ, có tiếng tiên nhạc mơ hồ truyền đến...
Đây chính là núi La Phù! Không thê lương như núi Quát Thương, lúc đó chỉ có một người một mèo, mà cả 2 thì thay nhau ngủ say.
Núi La Phù trước kia cũng không đông đúc phồn vinh như vậy, nhưng trước khi xuống núi, Đế Tô đã thức tỉnh các môn đồ ngủ say.
Trong 10 động thiên lớn, núi La Phù năm xưa có tổn thất không nhỏ, nhưng người còn sót lại cũng không ít, tốt hơn nhiều so với những động thiên phúc địa khác. Không chỉ núi La Phù mà núi Vương Ốc, núi Ủy Vũ cũng không có tổn thất lớn như tưởng tượng.
Giờ khắc này, trong cung điện khổng lồ bên trong một thiên cung ở khu trung tâm núi La Phù.
Vật liệu chế tạo cung điện to lớn này vô cùng xa xỉ, vách tường nơi này được làm bằng gỗ từ yêu thực cấp chín, có thể so với kim loại chế tạo thần binh cấp tám, gạch lát nền thì là đá năng lượng to lớn dồi dào năng lượng.
Ở cửa cung điện, có ba chữ lớn khí thế được treo lơ lửng, Phương Bình có nhìn thấy cũng chưa chắc đã đọc được.
Thanh Đế Cung.
Đế Tôn núi La Phù còn được gọi là Thanh Tinh Đế Tôn, Thanh Đế Cung chính là cung điện của hắn.
Lúc này, trong cung điện to lớn, có tiếng trò chuyện truyền ra.
Ở bảo tọa to lớn chính giữa đại điện không có người ngồi, trên bảo tọa có khảm bảo thạch, dù không có người ngồi nhưng bảo tạo vẫn lờ mờ tỏa ra uy thế, khiến người không dám nhìn thẳng.
Ở động thiên Huyền Đức, Phương Bình từng nhìn thấy một bảo tọa tương tự như vậy. Hắn từng suy đoán bảo thạch được khảm vào có lẽ là yêu hạch của yêu tộc tuyệt đỉnh. Mà sự thật cũng đúng là như vậy.
Đây cũng là minh chứng rằng chủ nhân bảo tọa đã từng tiêu diệt yêu tộc tuyệt đỉnh, hơn nữa còn giữ lại được yêu hạch của đối phương, điều này chỉ có cấp Đế mới có năng lực làm được.
Giờ khắc này, trên bảo tọa không ai ngồi.
Phía dưới, hai bên có 6 chiếc ghế dựa lớn.
12 bảo tọa nhỏ!
Chỉ có tuyệt đỉnh mới có đãi ngộ này!
Tuyệt đỉnh mới có chỗ ngồi trong Thanh Đế Cung, đây là minh chứng cho thân phận và địa vị của đối phương, cũng là minh chứng cho thực lực.
Những võ giả khác, mặc kệ thân phận cao thế nào, bối cảnh hùng hậu ra sao, không đến tuyệt đỉnh thì vào Thanh Đế Cung đều phải đứng nói chuyện.
Đại điện cũng không phải là đất bằng, mà chia thành các bậc thang.
Bảo tọa Đế Tôn ở trên cao, bảo tọa của tuyệt đỉnh hơi thấp hơn một chút, thấp xuống một chút là chín bậc thang cao thấp không đều, nơi này là chỗ những người khác đứng.
Hiện tại, trong đại điện có không ít người. Trên 12 bảo tọa cũng có người.
Ở vị trí thứ ba bên trái là một thanh vị thanh niên mặc cẩm bào, tóc dài xõa vai, lúc này đang day day huyệt thái dương, như đang phiền não điều gì.
Mấy vị võ giả cung nữ cẩn thận bước về bảo tọa phía trước, bày thức ăn lên bàn trà, rót rượu vào trong chén.
"Chân Quân, đến giờ dùng cơm rồi..." Một cô gái tú lệ vô cùng cẩn thận nhắc nhở, một mặt ân cần: "Chân Quân, không nên tổn thương thân thể, nô tỳ hôm nay vừa mới hái một mẻ tiên quả mới từ Vạn Quả Viên, Chân Quân nếm thử xem có hợp khẩu vị hay không..."
Thanh niên ngẩng đầu, tùy ý bưng chén rượu lên uống một ngụm, hơi nhíu mày, có vẻ không hài lòng lắm. Hắn nhanh chóng đặt chén rượu xuống trước ánh mắt thấp thỏm lo sợ của cô gái, chén rượu va chạm với mặt bàn, vang lên tiếng "cạch" thanh thúy, khiến tiếng trò chuyện ở phía dưới dần yên tĩnh lại. Thanh niên lạnh mặt, nhàn nhạt lên tiếng: "Ồn ào! Các ngươi chỉ biết ồn ào! Đại họa tới nơi mà còn không biết!
Cứ như vậy thì làm sao núi La Phù hưng thịnh được?"
Phía dưới, một vị trung niên mặc trường bào, hông đeo trường kiếm hơi khom người nói: "Cửu trưởng lão, hiện nay, kẻ địch duy nhất của tông môn chính là Nhân Gian! Phương Bình tự nhận là Nhân Vương của Nhân Gian, mãn..."
bá đạo không ai bì kịp! Trước kia tông chủ từng ra tay ở Chư Thần Mộ Địa, điều này đã khiến Phương Bình bất "Lắm lời!" Thanh niên quát lớn: "Bản tọa không muốn nghe những lời nói nhảm này! Bản tọa triệu tập các ngươi đến đây, là muốn các ngươi thảo luận xem có nên hợp tác với Thần Giáo hay không!" Thanh niên hơi đau đầu, lạnh lùng nói: "Thần Giáo muốn chúng ta làm quân cờ, làm mồi, dụ giết Phương Bình!
Nói thật dễ nghe, không có bất cứ nguy hiểm gì, nhưng bản tọa sao có thể không biết, Thần Giáo đang muốn một mũi tên hạ hai con nhạn!
Nếu thật sự dẫn dụ được Phương Bình, có lẽ Thần Giáo sẽ khoanh tay đứng nhìn, ngồi xem chúng ta chém giết, đáng ghét!"
Nói xong, lại cau mày nói: "Nhưng tốc độ Phương Bình trở nên mạnh mẽ quá nhanh, núi La Phù vẫn luôn ở đây, không bí ẩn như thiên ngoại thiên! Nếu không có gì bất ngờ thì trừ tứ đại vương đình, núi La Phù và núi Hoắc Đồng sẽ là thế lực mà Phương Bình muốn đối phó đầu tiên!"
Hắn cũng cảm nhận được cảm giác nguy hiểm. Nhân loại có thù tất báo, mọi người đều biết chuyện này.
Người của thiên ngoại thiên cùng lắm thì đóng cửa thiên ngoại thiên, nấp trong hư không, chưa chắc đã bị được. Nhưng Giới Vực thì chỉ ở một chỗ, muốn chạy cũng không được.
Ba Giới Vực lớn, nếu không có địa quật kiềm chế, có lẽ cũng đã đánh nhau với Nhân Gian rồi. Trước kia, thanh niên cũng không quá để ý, nhưng Phương Bình vừa tiêu diệt Địa Chu Chân Quân, hắn hơi lo. Địa Chu Chân Quân, Chân Thần chặng năm! Mà hắn thì có thực lực tương đương Địa Chu Chân Quân. Nói xong, thanh niên lẩm bẩm: "Phương Bình... Yêu nghiệt! Hắn còn quái dị hơn Võ Vương! Chỉ trong ba năm, từ người phàm thành Chân Thần, người này không bình thường, xưa nay chưa ai như vậy! Dù có là Cực Đạo Thiên Đế chuyển thế thì hắn mạnh lên quá nhanh!"
Dù là chuyển thế, dù là khôi phục thực lực thì trong ba năm thành tuyệt đỉnh, tốc độ này nhanh đến mức khiến người khác phải kinh sợ.
Hơn nữa, nếu thật sự là Cực Đạo Thiên Đế chuyển thế, thì càng phải nghĩ biện pháp đối phó. Bằng không, Phương Bình càng ngày càng mạnh, sớm muộn sẽ trở thành họa lớn!
1757 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận