Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2031: Khách Dữ Đến Nhà

Tần Phượng Thanh vội vàng nói: "Lão giả thời đại phong thần? Không cổ xưa như vậy chứ?"
"Nếu là người của Giới Vực, những lão giả của Giới Vực khác đều lộ diện rồi, đối phương không đến mức giấu sâu như vậy. Hơn nữa Giới Vực..."
Trương Đào cười nói: "Hình như các lão giả của Giới Vực cũng không biết cách trốn này. Như lời các ngươi nói, đối phương hẳn là biết tạo ra không gian kép, giấu bản thân ở một thế giới nhỏ. Không phải người bình thường có thể làm được, nếu mấy lão già ở Giới Vực có thể làm được thì đã sớm ẩn giấu Giới Vực rồi."
Phương Bình lập tức tỉnh ngộ, vội vàng nói: "Không sai! Nếu Giới Vực thật sự có năng lực này, ta cảm thấy họ sẽ không để Giới Vực xuất hiện trước mắt mọi người."
Giới Vực là nơi nguy hiểm, nhưng nó là mục tiêu rõ ràng, nếu không phải cường giả nhân loại và địa quật kìm chế lẫn nhau thì nơi đó đã sớm bị công phá rồi.
Nếu quả thật có năng lực này thì tất nhiên ẩn thân càng bí ẩn càng tốt.
Phương Bình hưng phấn nói: "Còn là cường giả trước thời tông phái? Bộ trưởng, vậy lần này chúng ta hời rồi."
Bắt được một người ở thời kỳ này có lẽ có thu hoạch khổng lồ.
Trương Đào liếc mắt nhìn hắn, bật cười nói: "Ngươi còn là tự tin hơn ta! Nếu người đó thật sự là cường giả sót lại từ thời kỳ kia, ngươi cảm thấy đối phương sẽ yếu sao? Nhưng đối phương lén lút dụ dỗ Tần Phượng Thanh, ngay cả phân thân Chiến vương cũng kiêng kị… e là chưa khôi phục."
Dứt lời, Trương Đào nói thẳng: "Đi, đi xem một chút sẽ biết ngay."
"Bộ trưởng, không chuẩn bị gì sao?" Phương Bình bất ngờ, không chuẩn bị gì sao?
"Có gì mà phải chuẩn bị?" Trương Đào không để ý nói: "Có thể bắt thì bắt, không thể bắt thì thôi, đuổi đi là được. Không được thì lập tức phong tỏa lối vào thế giới nhỏ, đối phương hiện tại chắc cũng không dám đấu với ta."
Trương Đào hết sức tự tin, đối phương ẩn giấu nhiều năm như vậy, dù sức chiến đấu vẫn còn thì đối phương cũng chưa chắc dám giao đấu.
Ông muốn đến xem tình hình, nếu yếu thì bắt về quan sát. Lão giả sống mấy ngàn năm... ngoại trừ con mèo kia, thật ra ông cũng chưa từng nhìn thấy người thật.
Về phần nhóm người Trấn Thiên Vương, ai biết bọn họ bao nhiêu tuổi.
...
Trương Đào hết sức dứt khoát, nói làm là làm.
Chớp mắt một cái đã mang mấy người Phương Bình cùng tiến về Đông Sơn.
Thực tế thì không mang theo bọn họ cũng được, mang theo lại có vẻ vướng víu.
Nhưng Trương Đào thầm suy đoán, nếu ông đến một mình... chưa chắc có thể phát hiện cửa vào, có lẽ còn phải dựa vào Tần Phượng Thanh.
...
Thái Sơn, tại hồ Vương Mẫu.
Trên bầu trời, mấy người Phương Bình từ trong đường hầm không gian màu đen chui ra, đều có chút rung động.
Xuyên qua không gian, đây là chiêu thức gì? Hẳn là không thuộc về phạm vi võ đạo phải không?
Trương Đào không nhiều lời, nhanh chóng dùng lực lượng tinh thần thăm dò, khẽ đảo mắt, lát sau, mấy người xuất hiện dưới lòng đất, giống như lúc nãy bước ra đã là ở đây rồi.
Dưới mặt đất có một cái hố khá rộng.
Mấy người Phương Bình nhìn lướt qua Tần Phượng Thanh, không cần hỏi cũng biết là hắn đào.
Tần Phượng Thanh nhìn quanh một vòng, rất nhanh nói: "Ngay ở cuối đoạn phía trước, lúc đó đã không ở Trái Đất nữa."
Trương Đào cũng không nói gì nữa, cất bước tiến lên. Nhưng chỉ đi được một lát, phía trước là vách đá.
Phương Bình dùng lực lượng tinh thần thăm dò, hơi nhíu mày, phía sau vách đá không có gì, chỉ là bùn đất và đá vụn. Phương Bình còn cẩn thận thăm dò không gian xung quanh, nhanh chóng lắc đầu nói: "Không hề phát hiện bất cứ điều gì khác thường, chẳng lẽ có thể di động?"
Nếu có thể di động, vậy thì thật đáng sợ.
Trương Đào cười nói: "Có lẽ không thể! Đường nối thật sự ở quanh đây, nơi này từng có dấu vết không gian xé rách."
Xé rách không gian dù sao cũng để lại chút dấu vết.
Trương Đào cẩn thận cảm ứng một hồi, nhanh chóng cười nhạt nói: "Rất cảnh giác! Hình như không hoan nghênh ta lắm!"
Ông vừa dứt lời, mọi người đều lấy làm lạ. Đối phương đã phát hiện Trương Đào sao?
Đúng vào lúc này, Trương Đào bình tĩnh tự nhiên nói: "Nếu tiền bối còn sống, chi bằng hiện thân gặp mặt, như thế nào? Vãn bối có không ít nghi hoặc, muốn nhờ tiền bối giải thích."
Im ắng!
"Mặc kệ tiền bối đến từ thời đại nào hẳn đều là nhân loại Trái Đất, nếu những năm này không gây ra tội ác trên Trái Đất thì Trương mỗ cũng không muốn đối đầu với tiền bối. Nhưng hôm nay thế cục bất ổn, nhân vật như tiền bối ẩn thân ở trong lãnh thổ Hoa Quốc, Trương mỗ không thể không cảnh giác."
"..."
Trương Đào chờ đợi một lát, rồi tiếp tục cười nói: "Nếu tiền bối không xuống núi thì thôi, nhưng lần này lại dụ dỗ tiểu bối tiến vào, chỉ sợ cũng có mục đích riêng.
Thôi, đã không muốn ra mặt, như vậy đi..."
Trương Đào giống như đang suy nghĩ cái gì, cười nói: "Để đám tiểu bối này đi vào, tiền bối tặng cho một chút cơ duyên, coi như bán một nhân tình."
"..."
Vẫn là yên tĩnh không tiếng động.
Lúc này, nụ cười trên mặt Trương Đào biến mất, lạnh nhạt nói: "Nể mặt mà không cần sao? Cho ngươi cơ hội, ngươi lại không quý trọng? Bảo ngươi tặng cơ duyên cho bọn họ, chính là yêu cầu ngươi ra tiền bảo kê."
"Trong thời gian một nén nhang, để bọn họ đi vào, để bọn họ hài lòng mà về, nếu không hôm nay Trương mỗ sẽ đánh vỡ cái vỏ bọc này, khiến ngươi muốn ẩn náu cũng không thể nữa."
Ông vừa dứt lời, bốn người quái dị nhìn ông.
Lão Trương... thật vênh váo.
Phương Bình hơi nghi ngờ, ông ấy có thể tìm được lối vào sao? Nếu có thể, với tính cách của lão Trương, sao sẽ nói nhảm với đối phương nhiều như vậy?
Trước khi đến, đã nói là sẽ trực tiếp bắt người.
Một giây sau, bên tai mọi người vang lên âm thanh của Trương Đào: "Nghĩ cách trà trộn vào trước đi, lần đầu tiên nhìn thấy cái này, không hiểu rõ nguyên lý lắm, không gian quanh đây chồng chất khá phức tạp.
Sau khi các ngươi tiến vào, ta có thể định vị được chỗ đối phương, trực tiếp đánh tan không gian, tóm lấy đối phương."
"Yên tâm, không nguy hiểm lắm đâu!"
Lão Trương vẫn rất tự tin, ông phát hiện có chút dị thường, lại không thể cảm ứng rõ ràng được chỗ đối phương. Để nhóm người Phương Bình đi vào, ông có thể định vị được không gian nơi đối phương ở, đến lúc đó có thể trực tiếp xuất hiện, đánh nổ mai rùa đen này.
Dứt lời, Trương Đào bỗng truyền âm nói: "Nhanh lên, che lấp khí tức, biến ngươi thành cấp 8 sơ kỳ."
Phương Bình đảo mắt, muốn hại người rồi hả? Nhưng đến cửa nhà người ta mới giấu, có kịp không?
Trương Đào như đọc được suy nghĩ của hắn, truyền âm cười nói: "Không sao, đối phương không dám thăm dò những nơi gần ta, có ta ở đây, một khi đối phương thăm dò, tất nhiên sẽ bị ta phát hiện. Đương nhiên, không loại trừ đối phương có thủ đoạn có thể nhìn thấy chúng ta, nhưng chắc không thể phân biệt thực lực của các ngươi."
Nói xong, Trương Đào tiếp tục: "Đợi chút nữa ta lui lại một đoạn, các ngươi tiến vào, nếu không có nguy hiểm thì trước hết có thể đi vòng quanh, nếu gặp nguy hiểm, Phương Bình lập tức bộc lộ khí tức.
Với thực lực của ngươi, một khi bộc lộ khí tức, ta lập tức có thể đánh vỡ không gian giáng lâm!
Như vậy cũng tốt, tiên lễ hậu binh, dù sao cũng là nhân vật tiền bối, trực tiếp đánh vỡ không gian cưỡng ép đẩy người ta từ trong quan tài ra ngoài, không lễ phép lắm."
Phương Bình không khỏi chửi thề.
Lễ phép?
Thôi đi! Ngươi vừa đến đã uy hiếp đối phương phải đưa tiền bảo kê, còn lễ phép cái khỉ gió gì?
"Nhớ đấy, nếu gặp nguy hiểm hãy lộ ra khí tức! Hoặc là phải lấy được lợi ích rồi hẵng ra, hoặc là tiến công đánh chết đối phương, bỏ qua lợi ích."
Trương Đào cũng so đo từng tý, tính toán nói: "Trước tiên thu ít lợi ích, có thể trao đổi cùng đối phương một chút, trò chuyện một chút, hỏi thăm tình hình một chút. Những thứ này, bây giờ còn có thể hỏi một chút, đợi lát đánh chết đối phương rồi thì không hỏi được."
"..."
Thật ra đánh chết người là phương án tệ hại nhất.
Lão Trương cảm thấy cần phải bồi dưỡng chút tình cảm với đối phương.
Còn về đối phương bày kế tính toán bọn họ... Trò cười! Ông đang ở đây, nếu đối phương có thể tính toán được bọn họ, thì mặt mũi Trương Đào để ở đâu?
Phương Bình truyền âm nói: "Đối phương sẽ để cho chúng ta đi vào sao?"
"Yên tâm, sẽ!"
Lão Trương cười thoải mái, lực lượng tinh thần bỗng chập chờn.
Từ đầu, mấy người Phương Bình chưa phát hiện cái gì, nhưng mọi người nhanh chóng cảm thấy không thích hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận