Toàn Cầu Cao Võ

Chương 974: Bảng Xếp Hạng Đổi Mới, Thiên Kiêu Khổ Tu (3)

"Đùng!"
Phương Bình chém ra hết đao này đến đao khác, tiếng nổ mạnh như sấm vang vọng ngàn mét.
Giờ khắc này, Phương Bình đã tiến vào khu vực gần biển, bằng không, động tĩnh lớn như vậy, e sợ sẽ khiến Ma Võ không được bình yên.
"Cần cù bù thông minh, chớ nói chi Phương Bình này không ngốc!"
"Nếu thiên phú của mình không mạnh, cũng không thể tôi cốt ba lần, dù không có hệ thống, mình cũng hoàn toàn xứng đáng là thiên kiêu của thời đại này!"
"Có thiên phú, lại chịu nỗ lực, Phương Bình ta không thành công, thời đại này còn có ai có thể thành công?"
"Ta là mạnh nhất! Từ cổ chí kim đến nay, là người mạnh nhất!"
Phương Bình từ từ thôi miên chính mình, hoặc là nói, giờ phút này, hắn tin chắc như thế!
Ta chính là mạnh nhất! Chỉ là cấp sáu, há có thể làm khó được hắn?
Bình Loạn Đao hiện lên một vệt sáng lạnh lẽo.
Đùng!
Phương Bình chém ra một đao, tạo nên một vòng xoáy khổng lồ.
"Không đúng... Sức mạnh bạo phát không nên như vậy! Ta phải dùng một đao cắt mặt nước thành hai nửa, một đao cắt ngang biển mới đúng!"
Vào giờ phút này, Phương Bình bỗng nhiên nghĩ đến lúc học tập cơ sở chiến pháp. Trong video, Trương Thanh Nam đá ra một cước, bao cát không hề lay động, mà là trực tiếp nổ tung. Lại nghĩ đến ngày xưa Lữ Phượng Nhu chém ra một đao, tảng đá hóa thành bột mịn.
Những người này mạnh hơn hắn ở phương diện khống chế sức mạnh.
"Cắt biển! Không phải nổ biển!"
Phương Bình hồi tưởng tất cả mọi thứ, khi đó, hắn không mạnh hơn võ giả cùng cấp bao nhiêu, khi đó hắn còn có tâm tư nghiên cứu chiến pháp. Nhưng mà, theo tiến độ tu luyện tăng nhanh, hắn cũng sắp quên luôn tầm quan trọng của chiến pháp.
"Không thể chỉ truy cầu cường độ bạo phát, còn phải chú ý tập trung sức mạnh!"
"Làm được cả hai, đó mới là võ giả mạnh nhất!"
Nghĩ là làm, Phương Bình tiếp tục bắt đầu hành trình chém biển của mình. Hắn có tinh lực, có khí huyết làm tất cả những thứ này.

Phương Bình đang cố gắng, những người trẻ tuổi ưu tú nhất thời đại này đều đang cố gắng.
Trong phòng tu luyện, Tần Phượng Thanh trực tiếp nuốt sống đá năng lượng, điều khiển đá năng lượng nổ tung trong ngũ tạng lục phủ!
Trong miệng, máu tươi tuôn ra. Cấp năm sơ kỳ đến trung kỳ, cần tôi luyện lục phủ, rèn luyện lục phủ là một quá trình rất rườm rà.
Rèn luyện từng chút một, rèn luyện từng vị trí một. Nhưng cái này cần thời gian, hắn thiếu nhất chính là thời gian!
Nếu như có tinh hoa sinh mệnh, hắn có thể uống một ít tinh hoa sinh mệnh để rèn luyện nội phủ, nhưng hắn không có. Tinh hoa năng lượng dạng lỏng hắn cũng không có.
Để đá năng lượng nổ tung trong nội phủ, mượn năng lượng bạo phát trong một khắc đó, hắn có thể cấp tốc rèn luyện nội phủ. Nhưng mà, không ai biết nó thống khổ thế nào.
Mỗi một lần nổ tung, đều nổ ở nơi mềm mại nhất, yếu ớt nhất trong cơ thể hắn, khiến ruột gan hắn muốn đứt đoạn, nội phủ của hắn đều sắp nổ tung. Nhưng Tần Phượng Thanh cảm giác được, tốc độ đúng là nhanh hơn rất nhiều.
Còn thương thế thì khôi phục nhanh hơn chậm rãi tu luyện nhiều, nên bị thương không sợ, có thể tăng tốc tu luyện là được.

Nam Giang.
Vương Kim Dương lần lượt đánh gãy kinh mạch của mình, trong cơ thể, từng sợi từng sợi vật chất bất diệt xuyên ra, cấp tốc tu bổ những kinh mạch này, trên kinh mạch, hiện lên từng sợi từng sợi vàng óng.
Kinh mạch đứt từng khúc, đau khổ khó nhịn, nhưng Vương Kim Dương phảng phất như không để ý chút nào, trong tay còn đang cầm một bản chiến pháp.
...
Trường quân đội Đệ Nhất.
Diêu Thành Quân dại ra, thất khiếu chảy máu, chớp mắt khôi phục thanh minh, run rẩy nói: "Lão sư, tiếp tục!"
Trước mặt hắn, một vị trung niên, trong mắt lộ ra vẻ thương tiếc, lực lượng tinh thần lại lần nữa bạo phát, không ngừng áp chế Diêu Thành Quân, ép hắn cả người run rẩy, lực lượng tinh thần rung động.
...
Kinh Võ.
Tại phòng Hồng Lô.
Lý Hàn Tùng chợt quát lên: "Tiếp tục đốt, ta muốn rèn Kim Cốt!"
Ngoài phòng, sắc mặt mấy vị Kinh Võ đạo sư nghiêm nghị, tiếp tục tăng thêm đá năng lượng, cũng không phải phóng thích năng lượng, mà là chân chính thiêu đốt năng lượng, từng sợi từng sợi lửa đỏ rực bốc cháy trong hồng lô thất.
Lý Hàn Tùng kêu rên liên hồi, đốt nửa kim thân máu thịt be bét, xương cốt cũng sắp hòa tan.
"Tội gì phải thế!" Một tiếng than thở vang lên, đỉnh cấp năm, còn chưa đủ sao?

Thời gian từng ngày trôi qua.
Ma Võ bình tĩnh mấy ngày, bắt đầu náo nhiệt lên.
Sắp tới ngày tổ chức tiệc Tông sư, Ma Võ cũng bắt đầu giăng đèn kết hoa, chờ đợi tân khách đến.
Tống Doanh Cát cuối cùng cũng đột phá, bước vào cấp sáu trung kỳ.
Giây phút khi xuất quan, Tống Doanh Cát như vui như buồn.
Khi Đường Phong đã xuất quan trước hai ngày đến chúc mừng, Tống Doanh Cát khóc không ra nước mắt nói: "Ta nên trở về nhà bế quan!"
"Sao vậy?"
Tống Doanh Cát bất đắc dĩ nói: "Gặp phải kẻ tàn nhẫn! Tần Phượng Thanh bế quan ở phòng bên cạnh quá điên cuồng, hắn điên cuồng hét lên liên tục! Làm phiền ta rất nhiều lần, ta đều muốn đánh người... Kết quả phát hiện thằng nhóc này đang tu luyện bằng cách dùng đá năng lượng nổ ngũ tạng lục phủ!"
Đường Phong: "..."
Đường Phong trầm mặc chốc lát, bỗng nhiên vỗ con gái đang đứng kế bên, khẽ thở dài: "Sau này có gặp Tần Phượng Thanh, trốn xa một chút."
Đừng thấy cha ngươi là cấp bảy mà lầm, gặp phải loại người ngoan cố tàn nhẫn này, ngươi cũng phải nhường.
Đường Văn vội vàng gật đầu, ngay cả đạo sư cấp sáu còn nói tàn nhẫn, cha cũng muốn mình trốn thật xa, vậy thì đương nhiên phải trốn thật xa.
Căn dặn con gái một câu, Đường Phong liếc nhìn Tống Doanh Cát, bất đắc dĩ nói: "Người ngoan cố cũng không thiếu, thằng nhóc Phương Bình kia đang dùng đao chém biển bảy ngày bảy đêm, chém mấy vạn đao, một ít hải đảo gần Ma Đô còn tưởng là biển động, làm không ít người sợ đến mức chuyển nhà."
Sắc mặt Tống Doanh Cát cứng ngắc, chém đến mức biển động luôn á? Đám người trẻ tuổi này, thật không hiểu được kính già yêu trẻ, không biết nhường chúng ta một chút sao?
Nghĩ thì nghĩ, Tống Doanh Cát vẫn hỏi: "Hắn đột phá chưa?"
"Từ sáng sớm hôm nay, thằng nhóc đó không còn chém bừa nữa, Lữ Phượng Nhu đang nhìn chằm chằm, e là sắp đột phá rồi."
"Sắp đột phá rồi ư?"
Tống Doanh Cát cười khổ nói: "Cấp sáu, học viên cấp sáu đầu tiên của Ma Võ, không... học viên cấp sáu đầu tiên của võ đại!"
Kinh Võ lập trường nhiều năm như vậy, cũng chưa từng có một học viên cấp sáu nào. Cấp năm thì nhiều không ít, nhưng từ cấp năm đến cấp sáu, thông thường đều phải khổ tu rất nhiều năm.
"Nhanh chân đến xem sao?"
Đường Phong nhìn Tống Doanh Cát, Tống Doanh Cát gần đây tu luyện khá nhanh... Không, là rất nhanh.
Hắn tiến vào cấp sáu không bao lâu, trước sau cũng chỉ mới một năm, hiện tại đã đóng kín một cánh cửa tam tiêu rồi.
Đường Phong cảm thấy, lão Tống tu luyện nhanh như vậy, có liên quan đến Phương Bình. Nếu đã như vậy, dẫn hắn đi xem xem Phương Bình đột phá, có lẽ lão Tống sẽ nhanh chóng đột phá đến cấp sáu cao kỳ cũng nên.
Phương Bình từng nói thầm muốn đánh hai đạo sư.
Một là Đường Phong, một là Tống Doanh Cát.
Bây giờ, hai người đều hoàn thành đột phá cực nhanh, Đường Phong cảm thấy... cần phải có áp lực.
Mình tới cấp bảy, tạm thời không nguy cơ gì. Tống Doanh Cát, có lẽ phải thêm chút áp lực.
Tống Doanh Cát tạm thời còn không cân nhắc được nhiều thứ như vậy, nghe vậy gật đầu nói: "Vậy thì đi xem xem, xem liệu hôm nay thằng nhóc này có lên cấp được hay không."
Nói xong, hai người cũng không chậm trễ, Đường Phong cũng không mang theo con gái, xoay người cùng Tống Doanh Cát bay đến hải vực phía nam.

Hải vực.
Trên một khối đá ngầm, Phương Bình ngồi ở phía trên, nâng cằm suy tư.
Không nhắm mắt giả bộ làm cao thủ, cũng không cần phải làm như vậy.
Giờ khắc này, Phương Bình đang tổng kết được mất của mấy ngày qua luyện ngàn đao trên biển.
"Một đao trung bình chém ra 500 cal khí huyết, 500 ngàn một đao, chém xuống hơn 5 tỷ điểm tài phú... Nhưng mình khôi phục cũng rất nhanh, không mất nhiều tiền như vậy, dùng hơn 3 tỷ điểm tài phú."
Giờ khắc này, Lữ Phượng Nhu đứng ở xa xa, e là chẳng biết Phương Bình không định lên cấp, mà là tính toán tốn mất bao nhiêu tiền.
"Luyện một đao, tiêu hết hơn 3 tỷ điểm tài phú, trừ ta, cũng không ai dám làm." Phương Bình suy nghĩ lung tung một trận, rồi nhìn số liệu lần nữa:
Tài phú: 92.4 tỷ (chuyển đổi)
Khí huyết: 5999 cal (5999 cal)
Tinh thần: 899 hz (899 hz)
Tôi cốt: 177 đốt (100%), 29 đốt(90%)
Không gian chứa đồ: 32 mét khối (+)
Năng lượng bình phong: 10.000 điểm tài phú/phút
Khí huyết, tinh thần cũng không bất kỳ biến hóa nào so với mấy ngày trước, chỉ có điểm tài phú thay đổi, thiếu mất mấy tỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận