Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2688: Bảo Vật, Hợp Tác (2)

Phương Bình tiếp tục đi khắp nơi, lại lấy đi vài thứ bảo vật.
Mà lúc này, Lôi Đình Đế Tôn và Phong Vân đạo nhân vẫn chưa lấy bất kỳ bảo vật nào. Hai người đang đi tới mấy đài trưng bày sâu bên trong.
Phương Bình và những người còn lại cũng lục tục lấy gần đủ đồ rồi, còn lại mấy thứ "bảo vật", ngay cả Phương Bình cũng không lọt mắt, không thèm lấy.
Cái gì mà "Kiếm gỗ năm xưa Hồng Vũ từng dùng", rèn từ cành Thiên Mộc.
Phương Bình nhìn lướt qua, không thèm nhìn nữa. Thiên Mộc còn sống, hơn nữa còn mạnh hơn trước đây nhiều, kiếm gỗ chế tạo từ cành của nó trước đây có lẽ cũng là thần binh cấp 8, cấp 9, không đủ để lọt vào mắt Phương Bình.
Phương Bình cũng ghi nhớ những thứ mà người khác thu lấy. Không ai lấy đi thứ gì quá mạnh, đa số đều là vật vô bổ.
Trường thương mà Địa Kỳ lấy đi đại khái xem như là tốt nhất rồi.
Giờ khắc này, mọi người cũng nhìn chằm chằm vào mấy đài trưng bày ở nơi sâu xa.
Phong Vân đạo nhân và Lôi Đình Đế Tôn vừa đến đã đi về phía đó, hiện tại vẫn chưa lấy đi bảo vật nào, bọn họ cũng muốn nhìn xem bảo vật gì mà lại khiến hai vị Đế Tôn này coi trọng đến vậy. Phương Bình không đến bên chỗ Phong Vân đạo nhân, mà đến bên người Lôi Đình Đế Tôn.
Lôi Đình cũng không quan tâm bọn họ, tiếp tục việc của mình.
"Xương Quỳ Ngưu.." Phương Bình liếc mắt nhìn giới thiệu, lập tức hiểu rõ vì sao Lôi Đình Đế Tôn phải dây dưa với kết giới ở đây.
Phương Bình biết Quỳ Ngưu là gì. Nó được gọi là Lôi Thú!
Lôi Đình Đế Tôn dường như không có thần binh, mà bên trong đài trưng bày này là một khúc xương không biết là xương ở vị trí nào, màu xanh, óng ánh như ngọc, quanh xương còn loáng thoáng có lôi điện lấp lóe.
Thứ này không cần rèn đúc, Phương Bình cảm giác có lẽ đây là một thanh thần binh cấp Đế!
Thần binh cấp Đế từ tự nhiên! Không... Có lẽ còn mạnh hơn.
Chẳng trách Lôi Đình Đế Tôn không để ý những thứ khác, chỉ để ý cái này, nếu hắn có thứ này trong tay, sức chiến đấu sẽ được tăng mạnh. Hơn nữa, chỉ cần lấy được là có thể dùng được ngay.
Nhìn Lôi Đình Đế Tôn nhất định phải lấy cho bằng được, Phương Bình cảm ứng một chút, kết giới không yếu, xem ra là thứ càng quý giá, kết giới bảo vệ càng mạnh, hoặc là xương này dễ bị hư hao, nên cố ý làm kết giới mạnh một chút.
Thấy Lôi Đình Đế Tôn không để ý mọi người, xem ra là cũng sắp phá được kết giới rồi.
Phương Bình lại đi đến chỗ Phong Vân đạo nhân, lần này không dám đến gần, lão già này biết mình là Phương Bình, phải đề phòng một chút.
"Đất Bản Nguyên" Phương Bình hơi sửng sốt, phần giới thiệu chỉ có ba chữ đơn giản. Bên trong đài trưng bày là một cái hộp ngọc, trong hộp chắc là để thứ gọi là "Đất Bản Nguyên".
Thấy Phong Vân đạo nhân cũng có vẻ nhất định phải lấy được, hắn đứng cách một đoạn, cười hỏi: "Hộ pháp đại nhân, Đất Bản Nguyên này.." Phong Vân đạo nhân liếc mắt nhìn hắn, không nói gì.
Bên kia, Lôi Đình Đế Tôn cân nhắc nói: "Đất Bản Nguyên... Đương nhiên là đất bên trong thế giới bản nguyên Thế giới bản nguyên chính là thế giới giữa hư và thực, theo lẽ thường, tất cả mọi thứ bên trong đều là hư ảo!
Nhưng có người nói, cường giả đầu tiên mở ra đại đạo, khi mở ra thế giới bản nguyên, đã mang vài thứ từ bên trong ra ngoài.
Ví như Đất Bản Nguyên...
"Cường giả đầu tiên mở ra đại đạo?" Phương Bình hốt hoảng, ai mở đường? Không phải Hoàng Giả sao?
Đồ bên trong thế giới bản nguyên xác thực là giả, Phương Bình không thể mang ra bất cứ thứ gì... Trừ khí bản nguyên, khí bản nguyên thực ra không phải là vật chất, mà là một loại sức mạnh bản nguyên.
Thế giới bản nguyên, thật sự có đất ư?
"Chỉ là nghe đồn thôi!" Lôi Đình Đế Tôn cười nhạt: "Về phần ai là người đầu tiên mở ra đại đạo... Bản tọa cũng không rõ, hẳn là đã chết từ lâu rồi. Người kia có lẽ cũng được coi là sơ võ giả, thực ra, chúng ta đều là người truyền thừa của sơ võ giả.
Chỉ là trong tất cả con đường võ đạo, con đường bản nguyên truyền thừa xuống có phần viên mãn hơn những con đường mà thôi.
Người đầu tiên mở ra con đường bản nguyên đương nhiên cũng xem là sơ võ giả. Đây cũng là người mở đầu lịch sử võ đạo bản nguyên truyền thừa mấy chục ngàn năm. Nghe xong, Phương Bình hỏi: "Đại nhân, vậy Đất Bản Nguyên này...
Lôi Đình Đế Tôn lạnh nhạt nói: "Thượng Cổ có truyền thuyết, dung hợp Đất Bản Nguyên vào thế giới bản nguyên có thể tái tạo thế giới! Khiến thế giới bản nguyên hóa thành thế giới chân thật! Nhưng mà thực tế chứng minh...
truyền thuyết là giả!
Đất Bản Nguyên không hẳn đất của thế giới bản nguyên, có lẽ chỉ là một loại bảo vật. Có người từng dung hợp, tác dụng lớn nhất là củng cố thế giới bản nguyên.
Nhưng thế giới bản nguyên có vững chắc đến đâu thì cũng bằng tăng tiến đại đạo, thứ này không phế, cũng là một loại chí bảo, chỉ là không huyền bí như truyền thuyết thôi."
Ánh mắt Phương Bình khẽ nhúc nhích, cũng là bảo vật.
Rất nhiều người không quan tâm đến thế giới bản nguyên, ai cũng chỉ coi trọng đại đạo, nhưng Phương Bình vẫn rất coi trọng thế giới bản nguyên.
Không ngờ Phong Vân đạo nhân muốn lấy thứ này.
Lão già này muốn làm gì? Củng cố thế giới bản nguyên của lão ư?
Bên này, Phong Vân đạo nhân cũng lên tiếng, bình tĩnh nói: "Tác dụng của Đất Bản Nguyên không chỉ có vậy, củng cố thế giới bản nguyên không tính là gì... tác dụng lớn nhất của nó là có thể mở ra một cõi cực lạc trong thế giới bản nguyên!
Là một vùng đất chân thực! Đương nhiên, nếu chỉ là như vậy thì tác dụng cũng thường mà thôi, Đất Bản Nguyên rất ít, sẽ không xuất hiện nhiều, nên thế giới thật được mở ra trong thế giới bản nguyên rất nhỏ. Nhưng mà... Thời khắc quan trọng, có thể che chở cho một, hai người. Không có nơi nào an toàn hơn thế giới bản nguyên của võ giả. Giấu người ở đâu cũng có thể bị phát hiện... Nhưng nếu giấu người trong thế giới bản nguyên của mình... Vậy thì chưa chắc đã bị phát hiện.
Nếu có cha mẹ, anh chị em, thầy cô, bạn bè... Khi gặp chuyện, có lẽ có thể giấu một, hai người..."
Lúc nói lời này, hắn nhìn Phương Bình.
Đáy mắt Phương Bình lộ vẻ lạnh lùng, lão già này... Đang nói với mình!
"Phương Bình!"
Đúng lúc đó, trong đầu hắn vang lên tiếng của Phong Vân đạo nhân.
"Lão phu lấy Đất Bản Nguyên cũng không phải lấy cho bản thân mình... Ngươi muốn không?"
' Phương Bình im lặng không nói.
"Ngày sau, tam giới đại chiến, trời đất chẳng còn, thiên hạ tuy lớn, nhưng người nhà ngươi có thể ở đâu? Bản thân ngươi không sợ, nhưng người thân của ngươi chẳng lẽ cũng không sợ giống ngươi sao?"
"Chỉ có tạo một thế giới mới trong thế giới bản nguyên, mới có thể che chở một vài người!" "Ngươi có biết vì sao năm xưa thiên ngoại thiên, động thiên phúc địa lại có không ít người còn sống không?"
"Đại chiến năm đó kịch liệt như vậy, vì sao có không ít người còn sống?"
"Là bởi vì thiên ngoại thiên mạnh mẽ, động thiên phúc địa mạnh mẽ sao? Không! Một số cường giả, cũng từng thu được Đất Bản Nguyên, mở ra một vùng trời nhỏ che chở những người này ở thế giới bản nguyên của mình!" "Nếu ngươi bị thương ngủ say, những người này cũng sẽ ngủ say cùng ngươi trong thế giới bản nguyên. Sẽ không có chuyện ngươi bị thương ngủ say vạn năm, vạn năm sau, đất trời thay đổi, cố nhân đã hóa thành xương cốt từ lâu.."
Phương Bình nhìn Phong Vân đạo nhân, tiếp tục giữ yên lặng.
"Lão phu có thể tặng Đất Bản Nguyên cho ngươi, lão phu cô độc một mình, không cần Đất Bản Nguyên! Mà ngươi... thứ duy nhất ngươi cần làm, chính là giúp lão phu tróc ra đại đạo của Thiên Đế! Đương nhiên, Đất Bản Nguyên không đủ! Nhưng nếu lão phu hứa hẹn..."
Phong Vân đạo nhân dừng lại chốc lát: "Hứa hẹn với ngươi, từ nay về sau, ta sẽ che chở Nhân tộc của ngươi thì sao? Giống như Trấn Thiên Vương, hắn vốn không phải Nhân tộc! Lão phu đương nhiên không mạnh bằng Trấn Thiên Vương, nhưng cũng đã là cấp Đế nhiều năm! Dung hợp đạo của Thiên Đế, lão phu có lẽ có thể thành Thánh Nhân, thành Thiên Vương. Về phần ngươi... Lão phu nghĩ, ngươi chưa chắc sẽ lưu ý đại đạo của người khác, huống hồ, ngươi vừa vào cấp Chân Thần, cũng chưa chắc có thể dung hợp đạo của Thiên Đế.
Giúp lão phu một lần, đổi lấy Nhân tộc được một vị Thánh Nhân, thậm chí là Thiên Vương bảo vệ, không đáng sao?"
Ánh mắt Phương Bình lấp loé.
"Ngươi phải hiểu, nơi đây là Thần Đình! Nếu lão phu muốn hại ngươi, ngươi có thể thoát được bàn tay của lão phu sao? Một khi người khác biết ngươi là Phương Bình, nhóm người Lôi Đình sẽ không bỏ qua cho ngươi!" Lực lượng tinh thần của Phương Bình hơi gợn sóng: "Ta làm sao dám tin rằng, một khi ngươi dung hợp đạo của Thiên Đế thì sẽ bỏ qua cho ta? Ai biết ngươi có lật lọng hay không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận