Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3122: Sói Ác Xung Quanh

Chương 3122: Sói Ác Xung QuanhChương 3122: Sói Ác Xung Quanh
Thương Miêu nằm nhoài trên bả vai Phương Bình, lỗ tai hơi dựng thẳng lên, sau đó hạ xuống, truyền âm cho Phương Bình:
"Tên lừa đảo, tên mặc áo trắng nói Tam Giới có một vùng đất bí ẩn, chưa có ai thăm dò, lúc lão già Nhân Hoàng giáng thế đã nói cho bọn họ biết, truyên cho Tuần Sát Sứ, nhưng Kỷ Vân chết rồi, hắn cũng nhận được tin tức...
Hai người đang giao lưu, Thương Miêu thì nghe trộm, lực lượng tinh thần của nó rất mạnh, dù Khôn Vương đã phá tám, nhưng vì lực lượng tinh thân chưa chứng đạo phá tám, nên cũng không nhận ra.
Thương Miêu vốn chẳng muốn nghe bọn họ nói chuyện, nhưng bây giờ nó rất tập trung, Phương Bình nói rồi, đánh Khôn Vương xong thì đánh cá lớn, Thương Miêu vẫn có hứng thú rất lớn với cá lớn.
Thương Miêu nói một hồi, Phương Bình bỗng dưng biết không ít thứ.
Tuần Sát Sứ đều biết việc này. Nhưng... cuối cùng Thương Miêu có chút kỳ quái, ngay cả truyền âm cũng kỳ lạ hơn hẳn: "Tên lừa đảo, tên mặc áo trắng nói, chỗ kia... hình như là chỗ mà Tiểu Kiếm từng đi vào năm đó..."
Phương Bình hơi sửng sốt. Cơ duyên của Mạc Vấn Kiếm? Chẳng phải Mạc Vấn Kiếm nhận được cơ duyên ở Thiên Phần sao? Chẳng lẽ chỗ đó là Thiên Phần?
Nhưng không đúng lắm!
Hắn vẫn còn thiếu hai tấm Thánh Nhân Lệnh và hai tấm Thiên Vương Ấn, đều nằm ở Thần Giáo.
Chẳng lẽ... chính là chỗ đó?
Trấn Thiên Vương không đi có lẽ là vì không đi được.
Trấn Thiên Vương cũng biết chỗ này, nhưng bọn họ không đi, chỉ để Chiến Vương đi, chưa chắc đã có tác dụng với phá tám. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Hoàng Giả đều truyền tin cho Tuần Sát Sứ đến chỗ đó, có lẽ nó cũng có điểm đặc biệt nào đó.
Phương Bình bỗng nhiên hơi thất vọng, chỗ này có thứ gì tốt sao?
"Đã đến rồi thì ở lại vậy!" Phương Bình cũng không biết nơi nào có cơ duyên, nếu mọi người đều rất quan tâm thì hắn tham gia chơi cũng được, có lẽ còn có thể gặp đám người Chiến Vương, không chỉ là Chiến Vương... Phương Bình liếc nhìn Thiên Bại, tên này vẫn còn giữ một tấm Thánh Nhân Lệnh đây này.
Lão Trương từng nói với hắn là Chiến Vương đã bị mang tới nơi một nơi nào đó, dù sao hắn cũng là Nhân Vương, những người này rời đi đều phải báo cho Phương Bình một tiếng.
Rất nhanh, có rất nhiều cường giả đi vào.
Bên trong Thần điện, Khôn Vương và Viên Cương giao lưu với nhau, bàn bạc một số điều kiện, rất nhanh, Khôn Vương không phong tỏa tin tức nữa, nói to: "Triệu tập cường giả trên Chân Thần vào điện!"
Cường giả đều vô cùng quả quyết thẳng thắn, nếu có cơ hội bày trước mắt, sẽ không ai từ chối. Khôn Vương cũng hiểu chuyện này, hắn cũng không do dự nữa, bắt đầu hành động.
Lần này, có lẽ sẽ có cơ hội thu thập đủ Thánh Nhân Lệnh. Về phần Thiên Vương Ấn... hơi khó.
Ba Thiên Vương, tám Thánh Nhân, sáu Đế Tôn... Cùng với gần trăm vị Chân Thần!
Ba vị Thiên Vương, tám vị cường giả Thánh Nhân, sáu vị Đế Tôn, không tính Phương Bình. Phương Bình cũng có quen một số Đế Tôn ở đây, lúc trước khi hắn giả mạo Vân Sinh, từng quen biết môn hạ của Thủy hộ pháp, Thiên Vân Đế Tôn.
Trong số năm vị Đế Tôn còn lại, có người đến từ thiên ngoại thiên, cũng có người đến từ hải ngoại tiên đảo. Sức mạnh của hai thế lực này đã bị những thế lực khác chia cắt gần hết rồi. Rốt cuộc Phương Bình cũng được chiêm ngưỡng thực lực thật sự của Thần Giáo.
Đúng, gần trăm vị. Có bảy mươi hai Chân Quân còn sót lại của Thần Giáo, có các cường giả do Cấn Vương thu phục, cũng có người dưới trướng Càn Vương, cộng thêm một ít Chân Thần sống trong Cấm Ky Hải thuộc thiên ngoại thiên và hải ngoại tiên đảo.
Có đồ ngon thì không tới lượt hắn. Có chuyện thì cũng không tới phiên hắn. Hắn như giọt nước hòa vào biển rộng, nếu không nhìn kỹ, thậm chí không thể phát hiện hắn.
Bình Sơn Vương không phải yêu tộc, hắn không dám đi Yêu Đình, nhưng bây giờ hắn cũng không về địa quật được, hắn cũng không muốn trở về, trở vê sẽ càng nguy hiểm hơn. Hết cách, hắn chỉ có thể ở lại Thần Giáo.
Đúng, Bình Sơn Vương, Bình Sơn Vương từng nương nhờ Long Đảo, hắn cứ nghĩ mình nương nhờ vào Long Đảo là sẽ an toàn. Nào ngờ, Long Vũ lại mang theo tất cả cường giả của Long Đảo nương nhờ vào Yêu Đình, mà trước lúc đó, Long Vũ vẫn đang nương nhờ Thần Giáo.
Bình Sơn Vương!
Lúc này, Bình Sơn Vương biết điều đến mức như người vô hình. Hắn đứng ở tít ngoài rìa, không một ai chú ý đến hắn. Hắn cố tình đứng sau năm sáu người, không hề bắt mắt chút nào, không cao, không thấp. Dù làm kiểu gì, các cường giả cũng không thể chú ý đến hắn.
Đây chính là sức mạnh của Thần Giáo, chắc chắn không yếu, rất mạnh, ít nhất, nếu không xét đến Thiên Vương, bọn họ còn mạnh hơn Nhân Tộc nhiều. Mà ở trong đám người này... Phương Bình lại nhìn thấy người quen cũ.
Tuy Phương Bình chỉ mới vào Thần Giáo, nhưng hắn là Đế Tôn đỉnh cấp, vị trí đứng vẫn khá cao. Các Chân Thần như Bình Sơn Vương ở một bên khác, Phương Bình liếc nhìn hắn, không khỏi cảm khái, mạng lớn thật sự!
Mấy trăm vị Chân Vương trước đây của địa quật đã chết gần hết rồi, bọn họ chết khá nhiều trong Thiên Phần giả, sau đó lại đánh nhau mấy lần, cũng chết không ít, khá nhiều yêu tộc chọn nương nhờ Yêu Đình.
Bây giờ, cộng thêm Thiên Đình cũ, thần triều Địa Hoàng và thế lực của hai vương, Chân Thân dưới trướng Hồng Vũ cũng không đến trăm người, tử thương vô số. Nhưng Bình Sơn Vương vẫn còn sống, đây chính là may mắn.
Trong đám người, Bình Sơn Vương cũng không cúi đầu, cúi đầu dễ khiến người khác chú ý, hắn cũng không dám nhìn thẳng ba vị Thiên Vương phía trên, miễn cho bị nhìn thấy. Bình Sơn Vương biết điều vô cùng, chỉ dám nhìn hai bên, không dám nhìn chính giữa.
Đầu tiên, sau khi nhìn thấy Hòe Vương, sắc mặt Bình Sơn Vương có hơi tái.
Cái tên này lại đến rồi!
Nghe nói tên khốn này từng đánh lén Thiên Mệnh Vương, khiến Thiên Mệnh bị giết, chính hắn cũng là Thánh Nhân, Bình Sơn Vương không khỏi cảm khái, đồ âm hiểm! Quá âm hiểm!
Hắn thực sự không ngờ là Hòe Vương lại có thực lực đó.
"Tên điên này lại đến rồi... cái nơi quỷ quái này cũng không còn an toàn nữa!"
Bình Sơn Vương thâm mắng trong lòng, sao quả tạ, đi tới đâu, chết tới đó!
Cường giả địa quật chết một đống, tên điên này lại không chết, nghe nói hắn nương nhờ Phong Vương, nhưng Phong Vương chết, nương nhờ Mệnh Vương, Mệnh Vương cũng chết. Hai vương bị hắn tính kế, chết mất một người. Còn lại Thiên Thực Vương, có lẽ ngày nào đó cũng phải chết. Bây giờ đến Thần Giáo là muốn gây họa cho ai
Lần trước, hắn cũng từng nương nhờ Thần Giáo một lần, kết quả... toàn quân bị diệt! Bây giờ lại tới nữa rồi!
Bình Sơn Vương oán thầm trong lòng, giờ khắc này, hắn nghe thấy mấy vị Chân Thần khác nghị luận. Lần này, thực lực Thần Giáo tăng vọt. Hôm nay có bảy vị Thánh Nhân, một vị Đế Tôn đỉnh cấp đến.
Bảy vị Thánh Nhân, Bình Sơn Vương dù không nhận thức, cũng đã từng nghe nói, không có gì lạ. Nhưng Ngưu Mãnh, cái gì mà đảo chủ Ngưu Thần Đảo... Bình Sơn Vương không nhịn được liếc mắt nhìn. Ngưu Thần Đảo? Chưa từng nghe qual
Nghe nói là có quen biết với Hòe Vương, Hòe Vương từng đi đâu, hắn cảm thấy mình đều biết, hải vực có thêm Ngưu Thần Đảo từ khi nào vậy?
Còn là Đế Tôn đỉnh cấp!
Nếu Hòe Vương thật sự có quen biết với cường giả như vậy, hắn đã không nương nhờ vào Phong Vương. Năm đó, Đế Tôn đỉnh cấp cũng có thể xem như mạnh nhất địa quật. Chẳng lẽ quen biết như thế mà Hòe Vương sẽ hại người khác, không hại vị này sao?
Bình Sơn Vương liếc nhìn Phương Bình, bỗng nhiên sững sờ... Vị này... đang nhìn mình sao?
Hắn không chắc!
Chính hắn cũng đã rất giác ngộ, biết điều biến thành người vô hình như vậy rồi mà vẫn bị chú ý là thế nào?
Bình Sơn Vương hơi ngây người, hắn càng cẩn thận hơn, từng li từng tí một quan sát Ngưu Mãnh. Nhưng nhìn một hồi cũng không phát hiện điều gì kì lạ. Hắn cũng không dám tra xét các cường giả xung quanh, nhỡ đâu gặp phiền phức thì nguy.
Bình Sơn Vương cũng không quá để ý Khôn Vương đang nói gì, hắn tiếp tục quan sát Ngưu Mãnh, cũng thường thường cẩn thận từng li từng tí một liếc nhìn Hòe Vương.
Đương nhiên hắn cũng đang nhìn con hổ nhỏ trên vai Ngưu Mãnh, nó đang chơi rất vui. Nhìn nhìn, ánh mắt Bình Sơn Vương bỗng nhiên khẽ nhúc nhích, cảm thấy có chút không thích hợp.
"Không thích hợp?" Bình Sơn Vương chần chờ một lát, không thích hợp chỗ nào?
Tất cả đều rất hợp lý!
Sau một khắc, trái tim Bình Sơn Vương bỗng nhiên hơi ngừng lại... Hắn liếc nhìn Ngưu Mãnh, sau đó vội vàng quay đi, trong mắt lộ vẻ hoảng sợi
Hắn! Con mẹ nó chứi
Là ngôi sao quả tạ siêu to khổng lồ đó hả?
Là hắn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận