Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1645

Nghĩ thì nghĩ, Phương Bình thầm thở dài, đáng tiếc, bên này còn có hai vị cấp tám, phía Cơ Dao càng mạnh hơn, ba vị cấp tám, dường như có một vị cấp chín yếu nữa, Phương Bình không quá chắc chắn, hơi thở đối phương không quá mạnh, nhưng hẳn là cường giả cấp chín.
Nhiều người như vậy, hắn không giết được.
Nếu có thực lực như lão Lý, Phương Bình có thể ra tay tiêu diệt những người này, sau đó giả mạo một người trong số đó rồi chạy trốn, có lẽ sẽ khiến hai vương đình khai chiến với nhau.
Phải biết, nơi này có hai vị hậu duệ của hai vị chủ vương đình, còn có Phong Diệt Sinh, hậu duệ của Chân Vương.
Cơ Dao bất mãn, Phong Diệt Sinh cũng cực kỳ bất mãn, khẽ quát: "Cơ Dao, lẽ nào ngươi muốn nói là lỗi của vương tổ sao? Vương tổ muốn giết Phương Bình hơn bất cứ ai khác, nhưng ngày đó Huyền Ngọc Chân Vương bất ngờ tử trận, cũng nằm ngoài dự liệu của vương tổ, nếu không phải như thế, cũng không đến nỗi để Võ Vương và Minh Vương ra Ngự Hải Sơn..."
Cơ Dao hận, hắn còn hận hơn cô.
Nếu không phải vì Huyền Ngọc Chân Vương tử trận, Chân Vương của Thiên Mệnh vương đình bắt đầu dao động, cuối cùng trêu đến Mệnh Vương và Trấn Thiên Vương cách không giao thủ, Minh Vương sẽ không ra ngoài nhanh như vậy!
Đối phương không đi ra ngoài, đại Giáo hoàng của Phục Sinh Chi Địa sẽ không phải lẩn trốn, có lẽ đã có thể tiêu diệt được Phương Bình!
Triệu Hưng Võ đến hoàng thành, tuy không nói quá nhiều, nhưng chuyện ngày đó vẫn nói rõ ràng.
Ngày đó không thể đánh giết Phương Bình, một phần là vì vực Nam Thất xảy ra vấn đề, để hai vị cường giả ra khỏi vực Nam Thất. Một phần là vì Huyền Ngọc Chân Vương tử trận, khiển Võ Vương cùng Minh Vương lần lượt ra khỏi Ngự Hải Sơn, đại Giáo Hoàng không dám lộ diện, mới để Phương Bình toàn mạng sống đến giờ.
"Phong Diệt Sinh, ngươi đang trách Huyền Ngọc gia gia không đủ thực lực, làm liên lụy các ngươi?"
"Ta cũng không dám nghi vấn Chân Vương, huống hồ Huyền Ngọc Chân Vương đã không còn..."
"..."
Hai người đều nổi giận đùng đùng, Phương Bình thầm xem thường, cầu nguyện, tốn nước bọt mắng nhau làm gì, đánh đi! Hai người này đều là đồ đần, đánh nhau là cách giải quyết tốt nhất!
Phong Diệt Sinh ngu, Cơ Dao cũng không thông minh hơn chút nào.
Thân phận quan trọng, chết một người thì sự hợp tác giữa hai vương đình sẽ gặp trở ngại ngay.
Bọn họ ngu, có người hình như còn ngu hơn, trong đám người, Lê Án dương như không quan tâm đến chuyện bọn họ đang cãi vã.
Chờ khi bọn họ đang nóng giận cực độ, Lê Án bỗng nhiên cười nói: "Cơ Dao, lần trước ngươi đến hoàng thành, chúng ta còn có rất nhiều nơi chưa đi, hôm nào có thời gian lại đến làm khách nhé? Qua mấy ngày nữa, Thánh Quả của thủ hộ đại nhân sẽ chín, chi bằng cùng nhau đến xem…"
Sắc mặt Cơ Dao lạnh lẽo! Đồ ngớ ngẩn này lúc này có tâm tình nói chuyện này?
Cơ Dao trong lòng thầm mắng, Phong Diệt Sinh cũng không thiện lành!
Phương Bình lạnh lòng, khá lắm, giả vờ ngây ngốc, cố ý nói chêm chọc vài câu để hai người này hạ hỏa sao?
Không chỉ Phương Bình nghĩ như vậy, trong đám người, vị võ giả cấp chín phía sau Cơ Dao cũng liếc mắt nhìn Lê Án, không biết đang nghĩ gì.
Đánh thì chắc chắn không đánh được, có hắn ở đây, không thể để song phương giao thủ.
Ai có chuyện cũng đều là phiền phức. Nhưng hai vị hậu duệ Chân Vương cãi nhau kịch liệt, cũng không dễ xử lý.
Hiện tại ổn rồi, một câu nói của Lê Án khiến song phương chớp mắt quên chuyện trước đó, hắn cũng không cần phải nhúng tay.
Cơ Dao cũng không để ý đến Phong Diệt Sinh nữa, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị nói: "Mấy hôm nữa bản cung vẫn nên đến thành Thiên Thực một chuyến! Hai tên vô dụng các ngươi hẳn là không có cơ hội dùng Thánh Quả, nhưng bản cung vẫn có thể dùng!
Còn nữa, Phong Diệt Sinh, ngươi còn dám nhắc đến chuyện cưới hỏi với bản cung, bản cung sẽ giết ngươi! Phế vật như ngươi cũng xứng thông gia với bản cung?
Trong Vương Chiến Chi Địa, vây giết Tưởng Hạo nhiều ngày, thế mà bị đối phương đánh giết tơi bời, Ngươi còn chẳng bằng Phong Thanh!
Phong Thanh lúc trước ở Vương Chiến Chi Địa còn có thể đuổi giết Tưởng Hạo chạy trốn tứ phía, hiện nay ngươi lại bị hắn đuổi giết đánh tơi bời, mất mặt xấu hổ!"
Cơ Dao thật sự xem thường Phong Diệt Sinh! Rõ là một tên vô dụng!
Khi Phong Thanh còn sống, tuy cũng không thể giết Tưởng Hạo, nhưng tốt xấu vẫn có thể truy sát đối phương. Hiện tại thì sao? Phong Thanh chết rồi, Phong Diệt Sinh thay thế, kết quả bị đảo ngược, Tưởng Hạo là người truy sát bọn họ!
Sắc mặt Phong Diệt Sinh tái xanh!
Giống nhau sao? Lúc Phong Thanh còn sống, Tưởng Hạo mới cấp bảy sơ kỳ, sau là cấp bảy trung kỳ, nhưng còn bây giờ thì sao?
Cấp bảy cao kỳ!
Một khi rèn xong xương sọ thì chính là đỉnh cấp bảy!
Ngày đó, Phong Thanh đã là võ giả cấp bảy cao kỳ, Phong Diệt Sinh của hiện tại đã xem là không tệ, được Phong Vương ủng hộ, tiến vào cấp bảy trung kỳ, nhưng vẫn không bằng Tưởng Hạo.
Thực lực không bằng đối phương, chênh lệch cả một nấc thang, làm sao giết Tưởng Hạo?
Phong Diệt Sinh âm trầm nói: "Đừng nói ta, các ngươi cũng như vậy!"
"Hừ, chớ đánh đồng bản cung với ngươi, Tưởng Hạo không có gan đánh giết bản cung!"
Phong Diệt Sinh cười lạnh một tiếng, nếu ngươi không đi chung với con yêu thú có thể sánh với cấp tám kia, để xem Tưởng Hạo có dám giết ngươi hay không?
...
Hai người này chỉ nói chứ không đánh, Phương Bình nghe đến thiếu kiên nhẫn. Nhưng không thể không duy trì thái độ cung kính. Cơ Dao còn chưa nói cô đã hỏi xong, hắn vẫn phải tiếp tục chờ.
Nhưng trong đầu Phương Bình lóe lên hai chữ "Thánh Quả"!
Thánh Quả gì? Thủ hộ đại nhân... yêu thực thủ hộ của Yêu Thực vương đình? Ít nhất cũng là cấp Chân Vương phải không?
Trái cây của yêu thực cấp chín đã có hiệu quả nghịch thiên rồi, vậy trái cây của yêu thực cấp Chân Vương thì sao?
Mình có thể ké được một quả không? Nhưng nghe cách nói của Cơ Dao, có vẻ rất khó, ngay cả Phong Diệt Sinh hình như cũng không có cơ hội, nhưng Cơ Dao thì có thể…
Phương Bình quyết định, nếu là như vậy thì đánh cướp Cơ Dao!
Trái cây của yêu thực cấp Chân Vương chắc chắn không tầm thường.
"Vậy ta phải đến hoàng thành mới được, không thể bỏ lỡ cơ hội này!"
"Ta ở địa quật không bao lâu… Đi học viện cái quái gì, đến đó cũng không có tác dụng gì! Ta phải đến bên người Phong Diệt Sinh, hoặc bên người Lê Án, làm một con chó săn đủ tiêu chuẩn!"
"Trước đó Lê Án muốn mình làm gác cổng cho hắn… Nhưng mà cũng phiền, tên này hẳn là ở trong hoàng cung? Vậy chẳng phải sẽ gặp lão hồ ly của Yêu Thực vương đình bất cứ lúc nào sao?
Phía Phong Diệt Sinh... xác suất gặp phải Chân Vương cũng không nhỏ.
Đều không dễ trêu!"
Từng dòng suy nghĩ lướt qua trong đầu Phương Bình, thân phận hai người này đều không thấp, rất dễ gặp phải cường giả cấp Chân Vương. Lỡ như Chân Vương có hứng thú với hắn, bỗng dưng dò xét hắn, hắn sẽ gặp nguy hiểm!
Rất nguy hiểm! Cực kỳ nguy hiểm!
Đương nhiên, Chân Vương không hẳn rảnh như vậy. Trong mắt Chân Vương, một người còn chẳng phải là võ giả cao cấp còn chẳng bằng sâu bọ. Giống như nhân loại nhìn thấy con kiến, chưa chắc đã có hứng thú xem xét xem đối phương là kiến đực hay kiến cái.
"Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con! Hai người này thân phận cao quý, cơ mật biết đến cũng nhiều, nếu đi chỗ khác, dù ta có ở địa quật cả đời cũng chưa chắc đã biết được tin tức quan trọng gì. Chỉ có đi theo hai tên này mới có thể biết được càng nhiều tin tức!"
Phương Bình thầm tính kế, trong lòng đã có dự định, hắn không đi đâu cả, chỉ đi cùng hai tên này.
Đồ đần Phong Diệt Sinh rất ngu ngốc, có lẽ không biết được nhiều chuyện. Nhưng Lê Án, tên này giả vờ ngu ngốc mà thôi, có lẽ biết được khá nhiều thứ.
Nhưng tiếp xúc với loại người này lâu dài, cũng dễ khiến hắn nghi ngờ.
"Để xem tình hình như thế nào đã!"
Phương Bình vừa nghĩ xong, nhóm người Cơ Dao cũng ngưng đấu võ mồm rồi.
Cơ Dao cũng không quản Phương Bình, một võ giả cấp sáu mà thôi, không đáng để cô liếc mắt nhìn, trước cũng chỉ muốn hỏi vài vấn đề mà thôi.
Cơ Dao không còn chặn đường, Phong Diệt Sinh cũng không tiếp tục nói nữa.
Song, Lê Án có vẻ hơi lưu luyến, trước khi đi còn nói: "Cơ Dao, đến thành Thiên Thực nhớ báo cho ta biết trước nhé, ta đi đón ngươi..."
"Hừ!"
Cơ Dao hừ lạnh một tiếng, Lê Án cũng không thèm để ý, đi vào cung điện vẫn còn lưu luyến nhìn theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận