Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1030

Đùng!
Tiếng nổ thật to nương theo một đao mà Phương Bình chém ra, trong nháy mắt vang vọng dưới mặt đất. Khu mỏ quặng cũng vì thế mà chấn động.
Mà vị cường giả cấp sáu kia, đầu bị nổ tung trong nháy mắt, sau đó thân thể bắt đầu sụp đổ, một chiêu bị giết.
Mà chính Phương Bình cũng chảy máu ồ ạt, sắc mặt trắng bệch.
"Mẹ nó, động tĩnh quá lớn rồi!"
Phương Bình thở dốc một tiếng, cũng mặc kệ thân thể đang nứt ra, cái này không tính là gì, không bị thương quá nặng là được.
Vị cấp sáu kia căn bản chưa kịp phản ứng đã bị hắn chém giết. Thực lực đối phương như thế nào, Phương Bình cũng không biết.
Tiếng bước chân bắt đầu vang lên khắp nơi. Phương Bình cầm Bình Loạn Đao, cũng không tiếp tục ẩn giấu nữa. Đến mức này, chỉ có thể mạnh mẽ giết vào khu trung tâm. Phương Bình cũng đã nghĩ ra cách nổ mỏ rồi. Hắn chuẩn bị tích tụ toàn bộ đá năng lượng cao cấp mà mình tích được lúc trước bỏ vào khu trung tâm, rồi lại ngưng tụ thật nhiều lực lượng thiên địa, dùng lực lượng tinh thần dẫn bạo.
Nơi đây không có cao cấp tọa trấn, không ai áp chế những thứ này. Nếu dẫn bạo, khu trung tâm có lẽ sẽ nổ tung.
"Mẹ nó, mấu chốt là, mình không bị nổ chết!"
Chỗ này có quá nhiều đá năng lượng, nhiều đến mức Phương Bình có chút sợ hãi. Hắn sẽ không tự nổ chết mình đâu ha?
"Tử Mộc đại nhân…" Phương Bình còn đang tiến lên, có người lao từ trong ra, nhìn thấy Phương Bình đang cúi đầu, hô một tiếng.
Vai trò hiện tại của Phương Bình là một trong hai vị thủ vệ cấp sáu. Sóng năng lượng của hắn hiện ra, những võ giả này cũng không kịp nhìn mặt hắn.
Phương Bình cũng không nói gì, cấp tốc vọt tới, nhanh chóng chém giết những võ giả cấp bốn, năm này khi bọn họ còn chưa hiểu gì.
"Nhiều trung cấp ghê!"
Phương Bình có chút bất đắc dĩ, chiêu ban nãy động tĩnh quá lớn, nếu Cự Giác Thú không thể cuốn lấy vị cao cấp kia, cường giả cao cấp sẽ nhanh chóng chạy đến đây. Dù cao cấp không đến, đến mấy tên tinh huyết hợp nhất, Phương Bình cũng không đánh được.
Ra sức chém giết một lát, chém giết hơn mười người. Phương Bình rốt cục đã tới khu vực trung tâm!
Chỗ này toàn là đá năng lượng cao cấp liền nhau thành một thể, Phương Bình cũng không có thời gian đi đào. Khu trung tâm còn có một vị cấp sáu tọa trấn.
Trên mặt đất có mấy chục cấp sáu nghênh chiến Cự Giác Thú, dưới mặt đất, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Phương Bình đã gặp đến bốn người cấp sáu. Một tòa vương thành, cường giả cấp sáu nhiều như thế, Phương Bình cũng sắp bắt đầu nghi ngờ, cấp sáu nhiều như lá mùa thu thế ư?
Ma Võ tích lũy 61 năm, đến bây giờ cũng không có bao nhiêu võ giả cấp sáu, còn không bằng một tòa vương thành? Phải biết, Ma Võ cũng không phải là một thành một thị, những vị cấp sáu kia đều đến từ khắp nơi trên đất nước.
Phương Bình không biết Hoa Quốc có bao nhiêu cấp sáu, nhưng Phương Bình biết, có nhiều đến đâu cũng không đến mười ngàn người, mười ngàn người là tính luôn mấy người lớn tuổi về hưu, trên thực tế chỉ tầm mấy ngàn người mà thôi.
Một tòa vương thành, cộng thêm thành trấn phụ thuộc, có bao nhiêu cấp sáu?
Trăm người?
Một cái địa quật, có bao nhiêu cấp sáu?
Ngàn người? Hay là mấy ngàn người?
Có lẽ số lượng cấp sáu của một tòa địa quật ngang bằng với số lượng cấp sáu của Hoa Quốc.
"Nhân loại thật sự không dễ dàng!"
Trong đầu Phương Bình đột nhiên nảy ra ý này, thực lực cao cấp của nhân loại quá kém so với địa quật.
Không có thời gian suy nghĩ nhiều những thứ này, vị cấp sáu cuối cùng trong hầm mỏ cũng là cường giả đỉnh cấp sáu.
Đối phương đã có chuẩn bị, vừa thấy Phương Bình, chợt quát lên: "Tử Mộc, ngẩng đầu!"
Phương Bình lập tức ngẩng đầu, nhếch miệng cười một tiếng.
Đùng!
Lực lượng tinh thần lần nữa tự bạo!
Một lần không đủ, Phương Bình tự bạo lần nữa! Liên tiếp hai lần tự bạo, đỉnh cấp sáu đối diện hơi hoảng hốt. Huyết nhục tay phải của Phương Bình giờ phút này triệt để sụp đổ, lộ ra xương tay màu vàng, bắt lấy Bình Loạn Đao, lực lượng thiên địa tràn ngập, nhất đao trảm xuống!
"Chết đi!"
Vị cường giả đỉnh cấp sáu này cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, gầm thét một tiếng, cửa tam tiêu trên đỉnh đầu trong nháy mắt toàn bộ mở ra, lực lượng đã cường đại đến cực hạn, một quyền đánh phía Phương Bình!
"Rầm!"
Phương Bình bay ngược ra ngoài, đập vào vách tường, máu tươi trong miệng văng ra bốn phía. Mà Bình Loạn Đao cũng chém trúng đối phương, một đao bổ trúng xương bả vai, hơn nửa người đều bị một đao này cắt ra. Đến cảnh giới này của bọn hắn, xác định sống chết cũng rất nhanh.
Phương Bình bay ngược ra, không tốn chút thời gian nào, cầm Bình Loạn Đao chém ra lần nữa, lần này, trong hư không chém ra đế ảnh, vẩy xuống không còn là dòng máu màu đỏ, mà là lực lượng thiên địa màu trắng!
Mà Phương Bình giờ đã như búp bê vải, bắt đầu rạn nứt!
"Mẹ nó, mình vẫn quá xem thường vương thành, đánh giá cao chính mình!"
Phương Bình mắng to một tiếng, một đao chém ra. Cường giả cấp sáu bị đánh thân thể không còn toàn vẹn cũng hét lớn một tiếng, cửa tam tiêu trực tiếp bay về phía Phương Bình.
Phương Bình mắng to: "Tự bạo nổ khu mỏ quặng, vương giết cả nhà ngươi!"
Câu này vừa vang lên, đối phương hơi do dự một chút, đúng là hắn chuẩn bị tự bạo, đồng quy vu tận với Phương Bình, nhưng vừa nghĩ đến nổ khu mỏ quặng... người này không có thời gian lo lắng nữa, đế ảnh xuyên qua người hắn, trực tiếp nổ tung đầu đối phương.
"Đồ nô lệ!"
Phương Bình mắng một tiếng, sắp chết đến nơi mà còn lo trước lo sau, loại người này chết cũng chết vô ích.
Hai đao bộc phát, giải quyết đối phương. Trung tâm khu mỏ quặng đã không còn ai nữa.
Mà bên ngoài, tiếng bước chân dồn dập bắt đầu chạy tới đây. Phương Bình cũng không tốn thêm thời gian, lấy thật nhiều đá năng lượng cao cấp ra, lần trước tại Ma Đô địa quật, hắn lén giấu riêng không ít, hệ thống lúc ấy tăng cho hắn 9 tỷ điểm tài phú.
Mà những thứ Phương Bình không dùng, hắn nộp cho Ma Võ một đống, trường học dùng cũng không phải của hắn.
Giờ phút này, Phương Bình còn thừa rất nhiều, toàn bộ đều là đá năng lượng cao cấp. Phương Bình nghĩ nghĩ, sợ không đủ, cắn răng một cái, lấy đá năng lượng mò được từ Thành Nguyệt Quế và Hồ Bán Nguyệt ra.
"Trên trăm tỷ đá năng lượng!"
Phương Bình cắn răng, đau như chó cắn, lần này, quân bộ nhất định phải bù cho mình, nếu không mình tuyệt đối sẽ tìm bọn họ liều mạng!
Dù trung tâm khu mỏ quặng đều là đá năng lượng cao cấp, nhưng Phương Bình hoàn toàn không có thời gian đi đào.
"Ta thật vĩ đại!"
"Ta quá vĩ đại!"
"Ta thế mà hy sinh chính mình, hy sinh vô số lợi ích, chỉ vì nổ tung vương thành, kiềm chế một hai vị cấp chín, nhân loại có Phương Bình, Hoa quốc có Phương Bình, may mắn biết bao!"
"Đáng tiếc đáng hận là không thể quay lại được! Kệ, nhất định phải bắt người khác vẽ lại!"
"..."
Phương Bình điên cuồng gào thét trong lòng, trong tay lại ngưng tụ lực lượng thiên địa, tràn vào mỏ năng lượng. Mà lực lượng tinh thần cũng bắt đầu điên cuồng tràn vào.
Một lát sau, Phương Bình quay người bắt đầu đào hang!
Nếu đào xuống trăm mét, đến đường hầm lúc trước hắn đào, hẳn là có thể nhanh chóng thoát đi. Sợ là sợ trăm mét không đủ sâu, vẫn sẽ bị nổ chết. Phương Bình không hề nghi ngờ luôn, trung tâm khu mỏ quặng nổ, uy lực bạo tạc e là còn kinh khủng hơn 100.000 tấn đạn hạt nhân phát nổ.
"Thật sự sẽ bị nổ chết!"
"100.000 tấn có sát thương lan đến... bán kính 3000 mét trở lên, diện tích sát thương 30.000 mét vuông trở lên…"
Phương Bình nhìn kim cốt của mình, chịu nổi sao? Mình chạy nổi không?
Lần trước nổ thành Cự Liễu, nổ một chút mà thôi, sau đó bị yêu thực cấp chín áp chế lại rồi.
Lần này, không ai có thể áp chế vụ nổ này.
Nếu thật sự nổ, vị cấp bảy kia có trở về cũng vô dụng.
"Thôi kệ, chạy trước rồi tính sau…"
Phương Bình vội vàng bắt đầu đào hố, đào thẳng xuống, dẫn bạo lực lượng tinh thần trong vòng trăm mét hắn có thể miễn cưỡng làm được. Dù có thật sự nổ, cũng cần thời gian, sẽ không nổ một lần duy nhất.
Phương Bình tính toán thời gian cần để chạy trốn, không biết có thể chạy ra khỏi khu trung tâm hay không.
Còn chuyện lần này sẽ nổ chết bao nhiêu người thì Phương Bình cũng không biết. Sát thương phạm vi 30.000 mét vuông, đây vẫn chỉ là khu trung tâm, nếu bên ngoài cũng bị nổ thì thành Sắc Vi có còn hay không cũng khó nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận