Toàn Cầu Cao Võ

Chương 942: Phương Bình Thiện Lương (2)

Lão Lý cũng không nói đến chuyện cổ võ giả phục sinh nữa, ngược lại cười nói: "Mặc kệ, tùy ngươi. À, nhưng ngươi phải nắm chắc một chút, Nếu Ma Võ thật sự lấy được bốn thanh thần binh, vậy thực lực sẽ tăng mạnh rồi!
Thần binh trong tay mấy tên kia không có hiệu quả gì lắm, nhưng nếu trong tay chúng ta, nuôi thần binh một quãng thời gian, lực chiến có thể tăng thêm ít nhất ba phần!
Đừng chỉ nghĩ những tên này có thần binh mà thôi, nếu ta đoán không lầm, bọn họ đại khái là nhóm người hạt nhân, không phải nhân vật râu ria gì đâu.
Những người này rất có thể là con cháu đời sau trực hệ của các nhân vật quan trọng, hơn nữa, lại là nhóm có thiên phú mạnh nhất, nếu không, dù là cường giả tuyệt đỉnh cũng sẽ không trắng trợn tàn sát yêu thú cấp bảy cấp tám để làm thần binh.
Trắng trợn tàn sát, tuyệt đối sẽ gây nên phản kích, hiểu ý ta không?"
"Ừm, ta biết." Phương Bình cười: "Cho nên ta mới khiến bọn họ cắn câu, để người lỗ mãng như Tần Phượng Thanh ra mặt, kích thích bọn họ đánh cược với chúng ta, chứ không phải chính ta ra mặt. Bởi vì, Tần Phượng Thanh không thể đại diện cho Ma Võ. Nếu thật sự có chuyện phiền toái xảy ra, cứ để Tần Phượng Thanh đứng ra giải quyết là được."
Sắc mặt Tần Phượng Thanh đen đến mức không thể nhìn!
Không ngờ, ngươi vẫn định bắt ta đứng chịu mũi sào!
Lời của Phương Bình nghĩa là thân phận của hắn đủ cao để đại biểu cho Ma Võ, mà Tần Phượng Thanh thì... Nghĩ lại, hình như đúng là như vậy, hắn không thể đại diện Ma Võ.
Tần Phượng Thanh đau lòng, nhưng rất nhanh, hắn biến đau thương thành năng lượng, cắn răng nói: "Ngươi nói trước cho ta biết, rốt cuộc ta sẽ được phân chia cái gì?"
Phương Bình cười ha hả nói: "Trực tiếp xóa cục nợ 2 tỷ cho ngươi, thoải mái không?"
"Dẹp!"
Tần Phượng Thanh giận tím mặt, cái gì 2 tỷ với miễn nợ 2 tỷ, ta không nhớ!
Ta muốn được chia lợi ích! Hắn không muốn kiểu xóa nợ thành không này, chẳng được quái gì.
Phương Bình cười, trầm ngâm trong chốc lát, nói: "Như vậy đi, ngươi đánh đấm đàng hoàng, đánh thắng, ta cho ngươi một thanh binh khí cấp A và 500 gam đá năng lượng tu luyện. Nếu thua, không có đá năng lượng, nhưng vẫn sẽ cho ngươi binh khí."
Trước giờ Tần Phượng Thanh đều dùng trường đao cấp B, dùng từ cấp ba đến hiện tại vẫn thuận tay. Ngoài ra, hắn còn một bộ nội giáp được làm từ da yêu thú, trang bị cũng không tệ.
Binh khí cấp B thực ra cũng đủ dùng tiếp, nhưng đổi thành cấp A, hắn có thể dùng đến đỉnh cấp sáu.
Tần Phượng Thanh yên lặng tính toán trong lòng một thoáng, trường đao cấp A đại khái có giá trị từ 3000-5000 điểm. 500 gam đá năng lượng tu luyện là khoảng 15000 điểm.
Tính gộp lại, gần 20000 điểm rồi!
Đây không phải là con số nhỏ. Nhưng thắng mới có! Nếu thua thì chỉ được một thanh đao.
Nghĩ lại, bản thân mới chỉ là võ giả cấp năm sơ kỳ... Tần Phượng Thanh nói: "Phương Bình, hay là thắng thua đều như nhau được không, dù sao chúng ta thắng chắc rồi..."
Phương Bình cười nhạt: "Cũng được, nhưng phương án này, ngươi phải gánh chịu nguy hiểm nhất định. Nếu cả đội thua, ngươi phải phụ trách một phần năm tài nguyên, tương đương 10 tỷ, ngươi xác định muốn làm như vậy?"
Tần Phượng Thanh rất bất đắc dĩ, ta đào đâu ra tiền? Về phần trăm thắng chắc... thật khó nói.
Dựa theo tính cách của hắn, phải đánh cược một lần... Nhưng lúc này, Phương Bình rất nghiêm túc nói: "Nếu thật sự thua 50 tỷ, ta không đùa ngươi, ngươi muốn cầm nhiều thì phải trả giá nhiều! Đến lúc đó, ngươi phải gánh một phần trách nhiệm này. Ta không áp điều kiện này với những người khác, bởi bọn họ có tác dụng riêng của bọn họ.
Lý Đầu Sắt (Lý Hàn Tùng) đại diện cho Kinh Võ, hai người còn lại, dù không đại diện cho trường nào, nhưng ta không cho họ nhiều lợi ích như vậy.
Thực lực của Tần Phượng Thanh ngươi yếu nhất, lại muốn nhận được nhiều nhất. Nếu thua thật, ngươi không lấy ra được 10 tỷ tài nguyên, ta đúng là không thể làm gì ngươi, nhưng tên của ngươi sẽ không còn nằm trong danh sách học viên Ma Võ nữa."
Tần Phượng Thanh ngượng ngùng nói: "Có cần thiết hay không?"
"Rất cần!"
Phương Bình nghiêm mặt nói: "Ngươi có tổ tông là cường giả tuyệt đỉnh không? Nếu không có, vậy thì đường đường chính chính dựa vào thực lực bản thân, Phương Bình ta cũng thế! Chúng ta không có bậc cha chú mạnh mẽ để nương tựa, thậm chí là các lão sư cũng vậy, các lão sư dù tốt đến đâu, cũng không phải cha ngươi, hiểu ý ta không?"
Tần Phượng Thanh gãi đầu, lát sau mới nói: " Được rồi, được rồi, ngươi quyết định, vậy cứ theo phương án thứ nhất đi, thua thì cho ta binh khí, thắng thì cho ta đá năng lượng và binh khí."
Phương Bình khẽ gật đầu, nhìn Trương Ngữ ở bên cạnh: "Trương sư huynh, về phần ngươi, ta xin gửi một quả Bách Thối, đừng ngại ít."
Trương Ngữ cười khổ nói: "Ta chỉ nói có mấy câu thôi, không cần phải như thế..."
"Cũng không phải như vậy, ta hy vọng ngươi có thể mau chóng lên cấp năm, dù sao ngươi đã đồng ý ở lại Ma Võ, đạo sư cấp bốn... hơi yếu."
Trương Ngữ lại cười khổ, được rồi, đạo sư cấp bốn trở thành người yếu rồi.
Cũng phải. Đối với Ma Võ hiện tại mà nói, cấp bốn có lẽ hơi yếu một chút.
Nếu ở các Võ Đại bình thường, đạo sư cấp ba mới phổ biến.
Nhưng gần đây, thực lực của các đạo sư Ma Võ tăng lên rất nhanh, cứ như vậy, cấp bốn thật bị bỏ lại xa ở phía sau.
Tần Phượng Thanh hình như nghĩ đến điều gì, kỳ quái nói: "Vậy còn ngươi?"
Nếu tính như thế, hình như Phương Bình không được lợi gì!?
Phương Bình cười nhạt nói: "Ta chỉ cần quyền sở hữu bốn thanh thần binh, ta sẽ tặng cho các vị đạo sư, võ giả chỉ có thể dùng thứ có giá trị tương đương đến đổi, nếu sau này ta cần, những thần binh này vẫn là của ta."
Lão Lý nghiêm mặt: "Đây là điều đương nhiên, thực ra, chúng ta vốn chiếm lợi của ngươi, khi nào ngươi cần, có thể lấy đi bất cứ lúc nào."
Phương Bình cũng không thèm để ý, tiếp tục cười nói: "Ta còn 1.800.000 điểm thưởng, nếu thua, có thể lấy số điểm này làm tiền cọc, chắc là đủ. Nếu không đủ, ta sẽ nghĩ cách.
Phương Bình ta không có mục tiêu vĩ đại gì, nhưng ta hy vọng Ma Võ có thể ngày càng tốt hơn, cũng hy vọng các vị viện trưởng không trách ta tự tung tự tác..."
La Nhất Xuyên hơi khổ sở nói: "Làm gì có, từ khi ngươi trở thành hội trưởng hội võ đại, những gì ngươi làm, chúng ta đều nhìn thấy. Ngược lại, chúng ta lãng phí nhiều tài nguyên như vậy, nhưng vẫn dừng lại ở đỉnh cấp sáu, vẫn chưa thể tinh huyết hợp nhất.
Nếu như chúng ta cũng trở thành Tông sư, cũng không đến nỗi để cho một thanh niên 20 tuổi như ngươi gánh vác trọng trách nặng nề như vậy..."
Trần Chấn Hoa và mấy người còn lại cũng rất bất đắc dĩ, vừa bất lực lại vừa cay đắng. Nếu mọi người đều là cường giả, sao phải đến mức để Phương Bình tính toán người khác như vậy.
Có lợi, mọi người nhận, tiếng xấu, Phương Bình gánh!
Chẳng lẽ mọi người cho rằng tính kế con cháu đời sau của cường giả cấp chín tuyệt đỉnh này là chuyện đơn giản à?
Những tiền bối kia cũng không ngốc, hiện tại không biết thì thôi, nếu biết, tất nhiên sẽ biết con cháu họ bị người mưu hại.
Có lẽ bọn họ sẽ không để ý chút đồ này, nhưng cho ngươi mới là của ngươi, ngươi tính kế con cháu bọn họ để lấy đồ, lẽ nào bọn họ không ý kiến sao?
Hơi bất cẩn một chút, Phương Bình sẽ gặp tai ương ngập đầu.
Nhưng Phương Bình làm việc nghĩa chẳng từ nan, vẫn đứng ra làm.
Nghĩ tới đây, mấy người càng thêm cay đắng.
Phương Bình an ủi: "Các vị đạo sư, các ngài đừng như vậy, Phương Bình ta có thể thoải mái hoạt động đến bây giờ, chính là vì các vị đã giúp ta gánh lấy bầu trời này. Đêm giao thừa, gửi đi một tin nhắn, các vị lão sư không ngại xa xôi ngàn dặm chạy đến cứu giúp, ân tình này nặng như núi, khiến Phương Bình nhớ mãi trong lòng..."
"Ối giời, tình cảm thế cơ đấy."
Tần Phượng Thanh lẩm bẩm một câu, ngay lập tức, vài ánh mắt bất thiện, hung dữ quét qua.
Tần Phượng Thanh tuyệt vọng, thôi rồi, Ma Võ triệt để tiêu rồi!
Bốn thanh thần binh, thêm con yêu thú cho Hoàng Cảnh, Ma Võ bây giờ, trong số các Tông sư và chuẩn bị vào Tông sư, chỉ còn Ngô Khuê Sơn không bị thu mua thôi.
Ngay cả các vị viện trưởng đỉnh cấp sáu, dù Phương Bình không cho bọn họ thần binh, nhưng phòng tu luyện lực lượng thiên địa, và số tiền khổng lồ mà Phương Bình không ngừng quăng vào Ma Võ, khiến bọn họ choáng váng rồi.
Ma Võ này, chỉ chờ thần binh đến tay Phương Bình, sẽ thật sự mang họ Phương, lão Ngô có làm kiểu gì cũng không thể xoay chuyển được cục diện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận