Toàn Cầu Cao Võ

Chương 897: Địa Quật Rối Loạn (3)

Cùng lúc đó.
Thành Hy Vọng.
Toàn bộ Tông sư cường giả ngự không bay lên, cảnh giác không ngừng!
Ở miệng đường nối, một vài người đang về Trái Đất tìm cứu viện.
Địa quật loạn rồi!
Hàng chục luồng uy áp cấp chín ngang trời, toàn bộ Ma Đô địa quật đều hết sức căng thẳng.
Hứa Mạc Phụ vừa cấp tốc sắp xếp vừa đau đầu nói: "Không phải là do hai thằng nhóc kia làm chứ?"
"Có lẽ không phải."
"Hai thằng nhóc này, nhiều nhất cũng chỉ dụ tới một vài con yêu thú sơ cấp trung cấp thôi, cùng lắm là yêu thú cấp bảy cấp tám..."
"Bây giờ, cả địa quật đều sắp loạn rồi!"
Hứa Mạc phụ cũng sắp phát điên rồi, lần này thật sự nghiêm trọng, toàn bộ thành Hy Vọng đều ở mức báo động tối cao, vô cùng cảnh giác.
Lẽ nào thật sự muốn bùng nổ chiến tranh trên toàn mặt trận?
Liếc mắt nhìn từng luồng uy áp phía xa, rồi lại nhìn về thành Hy Vọng, chỉ có duy nhất Phạm lão là cường giả cấp chín, Hứa Mạc Phụ hơi chua xót, có đợi được quân cứu viện tới không?
Hứa Mạc Phụ lo lắng, tất cả võ giả thành Hy Vọng đều lo lắng, bọn họ đều đã cảm nhận được áp lực đó.
Địa quật, đại loạn rồi!
Không ai biết, đây là kết quả từ hành động ấu trĩ của một con yêu thú cấp tám gây nên.
Khi Giảo bị thương nặng chạy tới Bách Thú Lâm, báo cáo tin tức, sứ giả và tên thủ vệ bị giết, nghi ngờ Yêu Mộc của thành Yêu Mộc ra tay, mấy vị Vương giả của Bách Thú Lâm triệt để phẫn nộ!
Thủ hộ yêu thực và yêu thú, trong mắt rất nhiều yêu thú, chúng nó coi đây là tên phản bội!
Chỉ là đám yêu thú và đám yêu thực này thực lực đều không yếu, mọi người nước giếng không phạm nước sông, bình thường, yêu thú cấm địa cũng không đi gây chuyện với yêu thực.
Nhưng hiện tại, thủ vệ của Bách Thú Lâm bị giết, đây có lẽ là sự khiêu khích lớn nhất!
Cảm nhận được khí tức của Yêu Mộc từ trên vết thương của Kim Giác Thú Vương, mấy vị Vương giả đã chắc chắn, đây là khí tức của Yêu Mộc thành Yêu Mộc, hơn nữa còn không phải là khí tức từ cành cây, khí tức rất đậm, không phải dùng cành cây nhỏ là có thể làm được!
Phản ứng của mấy vị Cấm Địa Chi Vương cũng nằm ngoài dự liệu của Giảo.
Mấy vị Vương giả trực tiếp phóng ra uy áp, thậm chí đích thân hai vị Vương giả lên đường, đi điều tra kết quả, Giảo đi cùng cũng có chút sợ hãi.
Hình như… hơi lố rồi!
Nó cho rằng nhiều nhất cũng chỉ là nghi ngờ một chút, không ngờ Cấm Địa Chi Vương liền chắc chắn là Yêu Mộc làm.
Hơn nữa nhìn khí thế này, rõ là muốn đi đánh nhau a!
Nhưng Giảo biết, đây chỉ là khí tức của Yêu Mộc, không hề có nghĩa là Yêu Mộc ra tay, một khi đến thành Yêu Mộc, biết trước đó nó đã bị chém gãy một đoạn thân cây lớn, có thể sẽ bại lộ!
Không thể cho Gỗ ngốc và Mộc Vương có cơ hội giải thích!
Giảo đang đi cùng hai vị Vương giả đến Vị Cẩu Lĩnh, nó âm thầm tính toán, đến thành Mộc Yêu, không nói hai lời liền ra tay, trực tiếp tới hủy đi thành!
Đánh thành như vậy, e là Yêu Mộc cũng sẽ không giải thích được.
Còn về kết quả cuối cùng thế nào... Chuyện không liên quan đến Giảo, cho dù mấy vị Cấm Địa Chi Vương đánh nát thành Yêu Mộc, xác suất bọn chúng ở lại cũng không lớn.
Bọn nó cũng không cần dùng đến suối sinh mệnh và mỏ đá sinh mệnh, nó là cấp tám duy nhất đi cùng, hẳn là có thể nhân cơ hội ăn hôi vài thứ chứ?
...
Lúc này, người và yêu đều có tính toán.
Đại chiến vẫn chưa nổ ra, Ma Đô địa quật đã bình yêu nhiều ngày, ngày đầu tiên Phương Bình vào liền bùng nổ biến động với quy mô lớn.
Mà Phương Bình... Cảm thấy chuyện này không liên quan đến hắn.
Chuyện tốt này đều do Giảo làm, hắn chỉ là đúng lúc gặp phải thôi.
Nếu như thật sự Thành Thiên Môn đánh nhau với Giảo, hoặc là đánh với Bách Thú Lâm, hắn sẽ thử xem có cơ hội đi vơ vét một chút không.
Có lẽ, hắn thật sự có thể vét được một ít gì đó cũng chưa biết chừng?
Phương Bình đang tính toán kiếm lợi ích, Tần Phượng Thanh cũng đang tính toán thu hoạch của hắn có đủ để hóa lỏng năng lượng hay không?
Mà Hoàng Cảnh vừa điên cuồng chạy vừa âm thầm cảnh cáo bản thân, chỉ lần này! Chỉ duy nhất một lần này!
Lần sau, hắn tuyệt đối không xuống địa quật cùng hai thằng nhóc này nữa!
Lớn từng tuổi này, lúc đột phá đến cấp bảy, Hoàng Cảnh cũng chưa từng cảm thấy kích thích như bây giờ.
Chuyện này nếu như bị bại lộ… Còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng của Phương Bình, hắn không rõ Ngô Khuê Sơn làm thế nào chém gãy thân của Yêu Mộc.
Nhưng thành Thiên Môn có lẽ biết là võ giả nhân loại làm.
Thật sự có thể khơi mào đại chiến!
Đến lúc đó, việc duy nhất hắn có thể làm là mang thần binh vào sâu địa quật chứ không phải trở về thành Hy Vọng.
Ở sâu trong địa quật gây ra hỗn loạn, hoặc là cứ đến thẳng thành Thiên Môn, tự mình chết trận ở đó, mới có thể dẹp yên chuyện này.
Phương Bình, e là vẫn chưa nghĩ đến những chuyện không may này.
Nhưng hắn vừa nghĩ đến, có cơ hội khiến Bách Thú Lâm tuyên chiến với thành Thiên Môn, Hoàng Cảnh vẫn quyết định cược!
Cược một ván, dùng tính mạng bản thân đặt cược hai phe kia sẽ khai chiến, cho dù chỉ có một tên cấp chín chết trận, hắn chết cũng đáng, tính mạng võ giả cấp bảy, đổi lấy mạng sống của cấp chín, lời to rồi!
Chỉ là, vẫn phải suy nghĩ làm thế nào để không liên lụy đến toàn bộ nhân loại!
Hoàng Cảnh thở dài một tiếng, nhìn thoáng Phương Bình, nếu như hắn có kĩ năng che giấu khí tức giống như Phương Bình, có lẽ thật sự có thể dễ dàng khơi mào cuộc chiến hai của hai bên mà sẽ không liên lụy đến nhân loại.
Lúc Hoàng Cảnh đang suy nghĩ những điều này, Phương Bình đột nhiên nói: "Hiệu trưởng, sau khi tiêu diệt Giảo Vương Lâm, ngài đưa thần binh cho ta, ta mang đến thành Thiên Môn thử xem!"
Hoàng Cảnh sững sờ!
Phương Bình cũng suy nghĩ đến điều này sao?
"Không được! Ngươi vào đó, một khi khí tức của thần binh lộ ra, rất nhanh sẽ bị phát hiện!"
"Không sao, hãy tin ta!"
Phương Bình có không gian chứa đồ, trừ phi chủ động để lộ, nếu không ngay cả Yêu Mộc cũng không cảm nhận được.
Hoàng Cảnh không lên tiếng, tính sau đi.
...
Ma Đô địa quật.
Uy áp cấp chín tung hoành ngang dọc ngàn dặm!
Sâu trong phía xa, Ngự Hải Sơn.
Từng vị cường giả tối thượng mạnh mẽ bày ra khí tức, uy hiếp Ngự Hải Sơn vô cùng yên tĩnh.
Chủ nhân của những khí tức cường đại này, vẫn chưa có động tĩnh gì, nhưng cũng dời tầm mắt về vực Nam Thất.
Vực Nam Thất đã xảy ra chuyện gì?
Ngự Hải Sơn, hang núi Cấm Đoạn.
Một đường nối không gian địa quật chậm rãi mở ra, một lát sau, mấy bóng người bay lên trời, hướng về phía Bách Thú Lâm.
Uy áp cấp chín bắt nguồn từ Bách Thú Lâm, Bách Thú Lâm đã xảy ra chuyện gì, muốn làm cái gì?
Sâu trong Ngự Hải Sơn, vài bóng hình hư ảnh rung chuyển trời đất vẫn chưa động đậy, cũng chưa ngăn cản.
Vực Nam Thất vô duyên vô cớ xuất hiện nhiều luồng uy áp, có lẽ không liên quan đến thành Hy Vọng, thành Hy Vọng cũng không có cường giả tới, không đến mức dẫn đến phản ứng dây chuyền.
Đôi bên vẫn chưa đến lúc khai chiến!
...
Lúc này, hiệu ứng bươm bướm được thể hiện vô cùng rõ ràng!
Đầu tiên là Bách Thú Lâm, tiếp đó là các thành trì lân cận, rất nhanh, loại ra uy chấn nhiếp này đã lan đến toàn bộ vực Nam Thất.
Ba mười thành trì tại địa quật đều có động tĩnh.
Phía Tây, trên bầu trời thành Yêu Phượng, một con yêu thú nhìn như Phượng Hoàng vô cùng to lớn, đôi cánh che kín bầu trời, cất tiếng kêu vang xa tận trăm dặm!
Phía Tây của thành Yêu Phượng, xuất hiện một con yêu thú nhìn như Bạch Hổ, ngửa mặt lên trời thét dài, rung chuyển trời đất.
Sa mạc Vạn Nghĩ, cát vàng dâng lên, bão cát thổi quét cả sa mạc, vài bóng hình hư ảo chấn nhiếp bốn phương.
Sóng lực lượng tinh thần mạnh mẽ trải khắp địa quật!
Muốn khai chiến ư?
Rất nhiều cường giả có ý nghĩ như vậy!
Lần này, là cùng ai khai chiến?
Ngự Hải Sơn, sau khi đường nối mở ra, mấy vị cấp chín rời đi, bóng hình hư ảo rung chuyển trời đất biến mất. Vừa biến mất, trong dãy núi vô cùng to lớn yên tĩnh này, đột nhiên dâng lên hơn chục luồng khí thế vô cùng cường đại!
Ngự Hải Sơn, được gọi là cấm địa thứ hai, đứng sau Cấm Kỵ Hải, sao lại không có cường giả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận