Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1284

Ngay khi hắn nổi giận, phương xa, lại có một đống đá lớn bay tới!
"Đáng chết! Nhất định phải giết tên khốn này!" Phong Thanh nổi nóng, lực lượng tinh thần nhanh chóng dò xét tứ phương, tên kia rốt cuộc đang ở đâu?
Phong Thanh vừa đánh nát những tảng đá lớn này, vừa âm trầm nói: "Hắn thích chơi phân và nước tiểu mà nhỉ? Gần đây có chỗ nào Yêu thú hay tụ tập… Đi! Mai phục hắn!"
Phân và nước tiểu của yêu thú cũng không phải không khí, luôn luôn có xuất xứ. Phong Thanh cảm thấy có lẽ có thể mai phục được.
Hắn vừa nói xong, sắc mặt Cơ Dao bỗng nhiên thay đổi, liếc mắt nhìn một tảng đá lớn trong đó, giờ khắc này, trên người cô cũng hiện ra tia sáng.
"Ơ… Đây là…" Sau một khắc, Cơ Dao không nói gì, quay đầu bỏ chạy!
Bởi vì cô thấy tảng đá đó bị đánh nát rồi!
Mà ngay trong nháy mắt đó, cô biết đó là cái gì rồi!
Tia khí tức bản nguyên Chân Vương!
Ban nãy khi cảm ứng được sợi khí tức bản nguyên này, khí tức bản nguyên trên người cô cũng chập chờn theo, khí tức bản nguyên giữa cường giả với nhau có thể cảm ứng được nhau rất dễ dàng.
Cơ Dao quay đầu bỏ chạy, Phong Thanh cũng cảm giác có gì đó không đúng, chợt quát lên: "Tản ra!"
Dù những người khác không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đều nhanh chóng phá không chạy trốn!
Mà ngay khi tảng đá nổ tung, hạt châu nhỏ bên trong cũng nổ tung theo, trên bầu trời, hàng ngàn dòng năng lượng hỗn loạn trong chớp mắt phun trào, tốc độ cực nhanh.
Vòm trời trông như xuất hiện một cái hố to trống rỗng, dòng năng lượng khuấy đảo liên tục, tiếng nổ tung không ngừng vang lên. Sau một khắc, một luồng uy thế vô hình khiến người ta ngột ngạt cùng cực xuất hiện khắp Vương Chiến Chi Địa!
Phương Bình ném đá xong thì bỏ chạy, giờ khắc này, hắn biến sắc, quay đầu lại nhìn một cái!
Đó là… Luồng khí tức kia!
Có hơi quen… Không, hắn đã từng gặp qua luồng uy thế này.
"Giới Vực!" Thời khắc này, Phương Bình nhớ ra rồi!
Ngày xưa, hắn từng gặp bạo phát có uy thế tượng tự như thế này ở Giới Vực, ngày hôm đó, Tần Phượng Thanh và đầu sắt tiến vào Giới Vực, sau đó uy thế bạo phát, doạ lui toàn bộ yêu tộc ở bên ngoài. Đương nhiên là uy thế hôm đó còn có lý trí, hôm nay thì không, giống như người điên!
"Là sức mạnh bản nguyên!"
"Giới Vực có bản nguyên tồn tại!"
"Là bản nguyên của ai?"
"Còn sống hay đã chết?"
"Lẽ nào… Lẽ nào Dương gia lão tổ đến đó, chính là vì luồng lực lượng bản nguyên này?"
Thời khắc này, trong đầu Phương Bình hiện ra hàng ngàn suy nghĩ!
Con đường bản nguyên của Vương Chiến Chi Địa là hỗn loạn, là táo bạo. Là con đường bản nguyên của vô số người!
Nhưng Giới Vực thì không, có lẽ chỉ là con đường bản nguyên của một vị cường giả tuyệt đỉnh, mà vị cường giả này… có lẽ đã chết, có lẽ không.
Tuyệt đỉnh muốn đi ra con đường thứ hai, cần những thứ này không? Hẳn là cần!
Sau khi lão tổ họ Dương ngã xuống, tuyệt đỉnh cũng muốn cướp đoạt thi thể, bởi vì có thể quan sát con đường và khí tức bản nguyên khi còn sống của ông! Võ giả cấp chín cũng có thể quan sát, thậm chí có thể đi lên con đường này!
"Lẽ nào thật sự là vì cái này?"
"Lý gia lão tổ đi con đường thứ hai, chẳng lẽ… cũng là như thế? Ông ấy đã từng đi qua Giới Vực, quan sát con đường bản nguyên, cho nên mới đi ra con đường thứ hai?"
Vô số suy nghĩ xuất hiện trong đầu Phương Bình, nhưng cũng nhanh chóng biến mất. Bây giờ không phải là lúc suy nghĩ những thứ này.
Lúc này, phương xa trời đất nổ vang, dòng năng lượng nổ tung. Luồng uy thế mạnh mẽ kia như người điên mất đi lý trí, đang hủy diệt tất cả mọi thứ ở nơi khí tức bản nguyên phát nổ và lan đến!
Uy thế vừa xuất hiện, mặt đất đã trực tiếp biến mất, giống như chưa từng tồn tại. Vô số dòng năng lượng nổ tung, Phương Bình có cảm giác như mình đã trở lại giây phút hắn nổ tung thành Sắc Vi, tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc!
Trước mặt Phương Bình, địa hình cũng đang không ngừng thay đổi!
Ban đầu chỉ thay đổi có một lần, thay đổi xong, phải rất lâu sau mới sẽ tiếp tục biến hóa. Nhưng bây giờ, trước mặt hắn, một hồi là núi đồi, một hồi là đồng bằng, một hồi là dòng sông… Phương Bình thậm chí nhìn thấy một toà di tích! Đáng tiếc là di tích chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, địa hình lại tiếp tục thay đổi.
Phương Bình cũng không biết mình đã chạy bao xa, chỉ đến khi cảm nhận được uy hiếp phía sau đã yếu bớt thì mới xoay người nhìn lại. Bây giờ, luồng uy thế điên cuồng kia hình như đã biến mất rồi, không còn gì nữa.
Giữa không trung, vòm trời bị phá tan tành ban nãy cũng đã khép lại. Dường như chưa hề có chuyện gì xảy ra vậy!
"Đây mới chỉ là một tia bản nguyên bạo phát… lại gây ra biến hóa khủng khiếp đến thế, nếu tuyệt đỉnh tiến vào…"
Phương Bình không rét mà run!
Tuyệt đỉnh có thể che giấu một ít khí tức bản nguyên, nhưng thực lực của bọn họ rất mạnh, rung chuyển trời đất, không thể che giấu hoàn toàn. Nếu gây ra hỗn loạn bản nguyên ở đây, Phương Bình cũng không dám tưởng tượng sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào!
Tuyệt đỉnh cũng có khả năng sẽ hy sinh. Chẳng trách cường giả lĩnh ngộ con đường bản nguyên đều sẽ không tiến vào, nơi này đúng là quá nguy hiểm.
"Chết mấy người rồi?"
Ban nãy Phương Bình ném tảng đá nhằm vào những võ giả cấp bảy kia. Lúc đó, bên kia có đến 5, 6 cấp bảy đang tụ tập. Gần đấy cũng có vài vị, Phương Bình không biết có ai trốn được không.
Trước lúc bạo phát có một khoảng thời gian ngắn, nếu phản ứng nhanh, tốc độ nhanh, có lẽ có thể chạy mất. Nhưng khi nhìn thấy cái hố to khổng lồ dưới đất, địa hình bị phá hỏng đến mức không thể khôi phục thì Phương Bình rùng mình một cái, chỉ cần không chạy ra khỏi khu vực này, thì đều xong đời rồi!
Đúng lúc đó, Phương Bình nghe được tiếng gào phẫn nộ tột cùng!
"Đáng chết!"
"Phương Bình, ta chắc chắn sẽ giết ngươi!" Đó là tiếng gào của Phong Thanh!
Hắn không chết, hắn và Cơ Dao cùng chạy, tốc độ phản ứng nhanh, chạy cũng nhanh, khi con đường bản nguyên bạo phát, vụ nổ không lan được đến hắn. Nhưng dù là vậy, giờ khắc này Phong Thanh cũng phẫn nộ vô cùng!
Tên khốn kia lại tính kế bọn họ!

Gần lỗ đen, sắc mặt Phong Thanh tái xanh, những người còn sống bắt đầu tụ tập lại, Phong Thanh nhìn một vòng, nắm chặt nắm đấm, cả giận nói: "Tại sao hắn lại có khí tức bản nguyên!"
Không chỉ là khí tức bản nguyên, mà còn là khí tức bản nguyên của Chân Vương!
Đối với Chân Vương mà nói, khí tức bản nguyên cũng không thể tùy tiện lãng phí. Chớ nói chi là, đưa cho con cháu nhà mình. Chẳng lẽ không sợ con cháu đời sau của mình bị người giết, chưa kịp bạo phát, đã bị người cướp đi khí tức bản nguyên sao?
Hắn nói xong, Cơ Dao khó coi nói: "Hình như không phải của võ giả phục sinh… Hẳn là khí tức bản nguyên của Chân Vương yêu tộc!"
"Hả?"
Phong Thanh không biết nghĩ tới cái gì, hừ một tiếng, kiểm tra lại tổn thất, sắc mặt càng khó coi hơn!
Vụ nổ đó đã giết chết mấy người!
Bên phía Cơ Dao thì, cô vừa chạy, mấy vị cấp bảy muốn bảo vệ cô, cũng cùng chạy, trừ một người đứng quá xa không kịp chạy nên chết mất, còn có 3 vị cấp bảy còn sống. Mà bọn họ thì, 10 vị võ giả cấp bảy… chết mất 5 người! Lúc đó Phương Bình ném ngay vào vị trí của bọn họ!
"Đáng chết!"
"Khốn kiếp!"
Phong Thanh giận dữ, lạnh lùng nhìn về phía Phong Diệt Sinh mới vừa bay tới, Phong Diệt Sinh cũng không nói lời nào, hắn không sao, hầu như không bị ảnh hưởng đến. Hắn vẫn luôn ở phía trước dụ Phương Bình, không đi cùng những người khác. Nơi mà con đường bản nguyên hỗn loạn bạo phát cách hắn khá là xa.
Thấy Phong Thanh nhìn mình, Phong Diệt Sinh không nói một lời, hắn biết nhị ca đang giận lây mình, dù sao chuyện này là do hắn. Những vị thống lĩnh đã chết này đều là người của nhị ca, là lợi thế giúp nhị ca trở thành người thừa kế. Bây giờ chết nhiều như vậy, Phong Diệt Sinh cũng rất bất đắc dĩ, nhị ca chắc chắn hận chết hắn.
Phong Thanh không nhìn Phong Diệt Sinh nữa, lạnh lùng nghiêm nghị nhìn xung quanh, phẫn nộ đánh ra mấy chưởng, mặt đất bị hắn vỗ nát bấy!
Cũng may, hắn và Mộc Đạo Ngữ không chết. Trong 5 người đã chết, có 4 người cấp bảy sơ kỳ, 1 trung kỳ. Nhưng nghĩ đến chuyện 12 vị thống lĩnh vượt kết giới đến đây, hoàn toàn không ngờ là không giết được Phương Bình, hiện tại lại tử thương nặng nề, chỉ còn hắn, Mộc Đạo Ngữ, một vị thống lĩnh trung kỳ và sơ kỳ còn sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận