Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2547: Xà Vương Chứng Đạo (3)

Giờ khắc này, Ngô Khuê Sơn đánh ra một kiếm, Cổ Xuyên nghiêm nghị, khẽ rên một tiếng, vung quyền đánh trả.
Hai người lập tức nhào vào chém giết lẫn nhau, trời long đất lở.
Như thế vẫn chưa đủ, ngay sau đó, Ngô Khuê Sơn bỗng nhiên phân ra một ánh kiếm, cười nói: “Hòe Vương, ngươi cũng tới! Ngày đó ta muốn giết tên súc sinh thành chủ thành Thiên Môn, ngươi dám ngăn ta, hôm nay tìm ngươi tính sổ!"
“Ngông cuồng!” Hòe Vương giận dữ, Xà Vương lại muốn lấy một địch hai, hắn thật sự nghĩ thành tuyệt đỉnh thì ngon rồi?
Hòe Vương quát một tiếng, đánh ra một kích. Ba vị cường giả lao vào đánh nhau. Ngô Khuê Sơn không địch lại hai người, nhưng người tinh mắt đều nhìn ra, ông chỉ đang tìm cớ, nhanh chóng tôi luyện chính mình, để mình có thể thích ứng sức chiến đấu của tuyệt đỉnh, không cần phải dành quá nhiều thời gian để rèn luyện.
Còn Hòe Vương và Cổ Xuyên thì... Hai người cũng không tính là mạnh, muốn giết Ngô Khuê Sơn, không đơn giản như vậy. Ngô Khuê Sơn trông thì ngông cuồng, thực tế lại rất tinh tế. Hai người này chỉ là đá mài dao.
Ngô Khuê Sơn vừa chém giết vừa cười nói: “Bộ trưởng Phương, ta đã thành tuyệt đỉnh! Lấy một địch hai, đánh bại hai tuyệt đỉnh của Thiên Thực vương đình, ngươi còn chưa kết thúc sao?"
Cổ Xuyên và Hòe Vương đều hừ lạnh một tiếng Võ giả phục sinh có thể không biết điều, nhưng khoác lác rất giỏi, Ngô Khuê Sơn lấy một địch hai, bị hai người bọn họ đánh nứt cả kim thân, thế mà vẫn mặt dày nói có thể đánh bại hai người bọn họ? Trong chiến trường không gian, Phương Bình và Vân Sinh Chân Quân cũng chém giết khốc liệt, kim thân của Phương Bình đã bị đánh nát, Vân Sinh Chân Quân không bị ảnh hưởng đến kim thân, nhưng sắc mặt trắng bệch, trông còn thê thảm hơn Phương Bình.
Mà lúc này, giọng của Ngô Khuê Sơn truyền đến, Phương Bình nghe vậy cười nói: “Lợi hại! Đã như vậy, ta không chơi với ngươi nữa!"
Dứt lời, kim thân của Phương Bình trong chớp mắt khôi phục. Không những thế, khí bản nguyên tiêu hao ban nãy cũng khôi phục.
Chỉ trong nháy mắt, Phương Bình đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất. Cảm nhận được điều đó, Vân Sinh Chân Quân biến sắc, không nói hai lời, nhanh chóng bay về phía lối vào chiến trường không gian, hắn không muốn đánh nữa.
Phương Bình có thể khôi phục cả khí bản nguyên! Nếu cứ như vậy, hắn sẽ bị đánh tới chết. “Chạy? Có thể chạy sao?” Phương Bình nở nụ cười, thời khắc này, hắn xuất đạo!
Không còn là một con trường long nữa, giờ khắc này, trong hư không, mấy chục con trường long tạo thành một cái lưới, bao lấy Vân Sinh Chân Quân.
Phương Bình cách không múa đao, một đao lại một đao, ánh mắt sáng loáng: “Chiến đấu mới là phương thức tăng cấp nhanh nhất! Thì ra còn có thể như vậy, Vân Sinh Chân Quân, cảm tạ ngươi giúp ta cảm ngộ rất nhiều!” Tái xây dựng năng lượng! Thôi diễn chiến pháp! Mấy trăm ngàn phần khí huyết, vô số phương thức tổ hợp... Nhưng nếu như, sau khi thôi diễn chiến pháp, hình thành cự long năng lượng, lại tiếp tục hình thành thêm một lần nữa theo cách cũ thì sao? Nghĩa là, mình tạo ra mấy trăm trường long, dùng trường long làm đơn vị tính, xây dựng tầng tầng lớp lớp?
Người bình thường không làm được việc này, cũng không thể làm. Một con trường long chính là toàn bộ sức mạnh của tuyệt đỉnh, dù có thể bổ sung, thì cũng cần thời gian để tạo cái thứ hai.
Nhưng Phương Bình không cần!
Chỉ cần còn điểm tài phú, sức mạnh của hắn là vô hạn. Dù có tiêu hao hết khí huyết và lực lượng tinh thần, một lần cần bổ sung mấy trăm ngàn điểm tài phú, thì cũng chỉ là chuyện nhỏ.
Giờ khắc này, Phương Bình bắt đầu thí nghiệm chiến pháp. Trảm Thần Đao Pháp tụ thành trường long.
Phương Bình lần lượt múa đao, nếu là thần binh bình thường, e là khó mà chịu nổi. Nhưng đây là thần khí, dù có là thần khí tàn khuyết, thì cũng mạnh vô cùng. Từng luồng năng lượng hình rồng ngưng tụ trên trường đao! Phương Bình muốn dùng trường long này tạo ra một loại Trảm Thần Đao Pháp mạnh mẽ hơn!
Sắc mặt của Vân Sinh Chân Quân đã hoàn toàn thay đổi. Đây là cái gì? Hắn chưa từng nghe thấy phương thức chiến đấu như vậy!
Trong hư không, những trường long kia đang tổ hợp, như muốn tạo thành một con rồng khổng lồ! Dù còn chưa thành hình, cũng đã gây cho hắn uy hiếp trí mạng! Rất nguy hiểm!
Một khi trường đạo thành hình, hắn cảm thấy mình không thể đỡ được đao này!
Mắt Phương Bình sáng như tuyết, thật sự có thể! Nhưng... Rất khó khống chế.
Khí huyết quá mạnh mẽ, tinh thần lực của hắn lại xuất hiện tình huống không kiểm soát được, chuyện này cũng bình thường, vượt quá cực hạn của hắn rồi.
Trước đây, hắn cảm thấy lực lượng tinh thần đã không có ảnh hưởng quá lớn, giờ khắc này, Phương Bình biết vẫn còn ràng buộc.
“Không cần mấy trăm ngàn, chỉ cần trăm con trường long tổ hợp thành Trảm Thần Đạo, ta sẽ có thể giết được hắn!"
Ánh mắt Phương Bình càng sáng như tuyết, giờ khắc này, hắn vừa ngăn cản Vân Sinh Chân Quân bỏ chạy, vừa hoàn thiện Trảm Thần Đạo Pháp của mình.
Trong chiến trường không gian, khí thế của trường đao đã manh đến mức lay động không gian.
Sắc mặt Vân Sinh Chân Quân trắng bệch, hắn cũng không còn tâm tư chiến đấu nữa, điên cuồng chạy trốn, hắn muốn trốn khỏi nơi quỷ quái này!
“Đến rồi thì đừng đi!"
Tốc độ của Phương Bình cực nhanh, Vân Sinh phá vòng vây từ hướng nào cũng đều nhanh chóng bị Phương Bình đẩy lùi. Phương Bình cười ha hả nói: “Đừng chạy, đỡ một đao của ta đi, đây là lần đầu tiên ta dùng, cho ta một cơ hội đi ha? Nếu ngươi không chết, ta không giết ngươi, ngươi tốt xấu gì cũng là tuyệt đỉnh, không dễ chết như vậy đâu!"
Vân Sinh điên cuồng thầm mắng! Đỡ một đao của ngươi?
Đây không phải là đạo bình thường, nếu Phương Bình toàn lực đánh ra một đao, hắn nào dám tiếp. Phương Bình hiện đang ngưng tụ trường đao, đó cũng chẳng phải là mấy triệu cal bình thường!
Lực bộc phát cơ bản của Phương Bình cũng vượt qua tuyệt đỉnh yếu rồi. Giờ khắc này, mỗi một con trường long kia đều ngưng tụ toàn bộ sức mạnh của tuyệt đỉnh yếu!
Hắn tạo ra bao nhiêu con rồng rồi?
9 con!
Nếu Phương Bình có thể khống chế hoàn toàn, nghĩa là một mình hắn phải nhận đòn đánh mạnh tương đương 9 tuyệt đỉnh yếu. Đương nhiên, vấn đề cũng rất nhiều.
Phương Bình hình như không khống chế được, độ khống chế sức mạnh cũng giảm cực nhanh, nhưng dù vậy, Vân Sinh cũng không dám nhận.
Hắn cũng chẳng phải tuyệt đỉnh trong tuyệt đỉnh!
Nếu là tuyệt đỉnh trong tuyệt đỉnh, hắn có thể trực tiếp đánh tan Phương Bình, sao có thể cho hắn có thời gian ngưng tụ từng con trường long một chứ. Nhưng bản thân hắn cũng chỉ mạnh ngang Phương Bình, hiện tại sức chiến đấu của Phương Bình toàn thịnh, hắn căn bản là không thể ngăn cản. Đứng yên nhìn kẻ địch đang chuẩn bị đại chiêu, cảm giác này quả thực khiến người ta muốn tan vỡ! “Phương Bình!” Vân Sinh lại bị Phương Bình đẩy lùi, hắn đỏ mắt, giận dữ hét: "Ngày đó Võ Vương từng nói, Giới Vực có công với nhân loại! Thậm chí còn nói, Giới Vực có đường sống... Hôm nay bản tọa muốn vận dụng cơ hội này!
Các cường giả trong tam giới cũng nghe được, nếu nhân tộc hủy giao ước, từ nay về sau, ai dám tin các ngươi nữa?"
Phương Bình giống như đang trầm tư, nhưng vẫn tiếp tục ngưng tụ trường long.
Một lát sau mới nói: “Ngươi muốn sống?"
Sắc mặt Vân Sinh tái xanh, nhưng hắn vẫn nói: “Ta muốn đình chiến!"
“Ngươi muốn sống?” Phương Bình lại hỏi lại.
Sắc mặt Vân Sinh càng khó coi hơn, xanh mặt nói: “Muốn sống!"
Câu này thật sự khiến mặt mũi của hắn mất hết. Nhưng vì mạng sống, sao có thể quan tâm đến mấy chuyện này chú.
Phương Bình cười nói: “Muốn sống cũng không khó! Hôm đó ta nhớ Võ Vương nói sẽ tha cho tông chủ của các ngươi, chứ không phải các ngươi, huống hồ... Dương gia bị các ngươi giết mà, đúng không?” Phương Bình trào phúng một câu, tuy hắn và Dương gia không hợp nhau, nhưng Dương gia là Dương gia, Dương gia lão tổ là Dương gia lão tổ.
Trước đây, bọn họ nói Dương gia lão tổ phản bội sư môn, Phương Bình cảm thấy động thiên Hư Lăng giết Dương gia lão tổ, việc này khó nói đúng sai. Nhưng bây giờ... vị thế khác biệt, góc nhìn khác biệt, động thiên Hư Lăng chắc chắn là phe sai.
“Các ngươi giết người của Dương gia, để Dương gia trút giận lên đầu ta... Nhắc mới nhớ, sát nghiệt lớn nhất của ta ở thế giới loài người, cũng là do lỗi của các ngươi! Nếu Dương gia lão tổ không chết, cũng không có những chuyện sau này, ngươi nói, các ngươi có đáng ghét hay không?” Phương Bình cười cười. Vân Sinh Chân Quân cả giận nói: “Hắn phản bội sư môn, muốn đánh giết tông chủ, cướp đoạt bản nguyên của tông chủ, hắn là đệ tử của tông chủ, tông chủ giết hắn, sai chỗ nào?”1718 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận