Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2652: Lợi Ích Của Việc Trà Trộn (2)

"Làm gì đơn giản như thế!" Phong Vân đạo nhân cau mày nói: "Nhân Gian hiện có Phương Bình, Ngô Xuyên đều là Chân Thần, hơn nữa... Bản tọa nghi ngờ, Minh Vương... Không, có lẽ không phải Minh Vương, nói chung, còn có một vị cường giả đang trấn thủ Trước đây, Phương Bình hủy diệt ba đại động thiên, có người giả mạo Phương Bình trấn thủ nhân gian, trấn áp các đường nối, dù không phải Đế Tôn thì cũng là cường giả tiếp cận cấp Đế Đương nhiên, hắn cũng không nói là tác phong không giống Lý Chấn. Hắn cảm thấy chưa chắc đã là Lý Chấn, thế nhưng, cường giả gần cấp Đế cũng không nhiều, không phải Lý Chấn thì là ai?
Đau đầu thật sự!
Một vị cường giả gần cấp Đế, cộng thêm ba vị Chân Thần, thực lực không kém, có thể đánh ngang tay với cấp Đế, hơn nữa, cường giả nhân gian cũng nổi tiếng là khó chơi. Một khi không thể nhanh chóng đánh giết những người khác, bắt Phương Bình, hoặc là giết Phương Bình, bọn họ sẽ bị vây giết, ai bảo Thần Giáo hiện là cái bánh thơm ngon chứ.
"Không phải Minh Vương?" Lôi Đình tìm Lý Chấn rất lâu, vẫn không phát hiện được gì, hắn buột miệng nói: "Lẽ nào nhân gian còn có một vị cường giả cận đế, nếu đúng thì thật sự không thể coi thường"
"Chưa chắc đã có" Phong Vân đạo nhân suy nghĩ một chút nói: "Ngày đó, Giáo Chủ vào Thiên Phần, bản tọa đứng cách đó không xa, không phát hiện khí cơ cấp Đế ở lại, chắc là đều đi vào rồi. Trừ phi Minh Vương bị thương quá nặng, bị Biển Khổ che lấp, bản tọa không thể phát hiện Nói đến nói đi, Lôi Đình bỗng nhiên có chút buồn bực, nhân gian đúng là mối nguy!
Lao vào nhân gian, bắt Phương Bình, đây không phải chuyện đơn giản.
"Phong Vân, vậy ý ngươi muốn nói là gì?"
"Bản tọa vốn nghĩ có Viêm Chích ở đây, chúng ta không cần phải sợ.." Thấy ánh mắt của Lôi Đình không lành, Phong Vân đạo nhân cũng không tiếp tục, đổi đề tài nói: "Bây giờ chỉ có khiến bọn họ nội chiến, chúng ta mới có cơ hội! Bằng không, nếu Thần Đình bị phát hiện, thì nguy to!"
"Nội chiến?"
"Nhân gian cũng là đại địch, đại địch của tất cả! Hiện tại dù có hợp tác, nhưng là vì lợi ích!"
Ánh mắt Phong Vân đạo nhân lấp loé, nói: "Nhưng nếu không còn lợi ích thì sao? Hoặc là... Chúng ta chủ động nhượng lại một ít lợi ích thì sao? Minh Đình rất mạnh, Vương Ốc cũng không kém... Chúng ta có thể chủ động liên lạc bọn họ, cho bọn họ đến Thần Giáo tìm hiểu đại đạo.
Càng ít đối thủ cạnh tranh càng tốt, trước tiên liên thủ chém giết những người khác, bức bách nhân gian, uy hiếp Phương Bình chủ động đến Thần Đình, cướp đoạt đạo Thiên Đế."
Hắn vừa nói xong, Lôi Đình Đế Tôn đã rơi vào trầm tư.
Có lẽ... đây cũng là biện pháp hay!
Tìm hiểu kim cốt đâu có đơn giản như vậy!
Còn chưa phá được đại trận của điện Khôn Vương, đó là trận tứ trọng thiên, có thể giết Đế.
Người bên ngoài không biết chuyện này!
"Nhưng bọn họ sẽ mắc câu sao?" Lôi Đình suy nghĩ một chút nói: "Đám người này cũng biết Thần Giáo rất mạnh.."
"Nếu ngươi chết thì sao?" Ánh mắt Phong Vân lấp loé, Lôi Đình biến sắc, lộ vẻ cảnh giác.
Phong Vân đạo nhân thấy thế cười nói: "Ý của bản tọa là hôm nay Viêm Chích tử vong, động tĩnh không nhỏ, lan đến cả bên ngoài. Người ngoài chỉ biết Thần Đình có hai vị hộ pháp, không biết có người thứ ba. Chết mất một người, chỉ còn một mình bản tọa, ngươi nói, uy hiếp còn lớn nữa không?
Chỉ cần liên hệ thêm bốn, năm vị Chân Thần, hoặc là bảy, tám vị đều được... chẳng lẽ bọn họ lại từ chối? Thay vì quyết đấu sinh tử với chúng ta, bọn họ có thể cùng tìm hiểu đại đạo, còn có thể đối phó Nhân Gian, cướp đoạt thần khí của Tứ Đế chuyển sinh.
Phong Vân đạo nhân rất sáng suốt, cười nói: "Bọn họ sẽ cân nhắc! Huống chi Thần Đình còn có một vị Thần Chủ ở bên ngoài, chỉ cần hắn làm đầu mối, những người khác cũng sẽ do dự. Nên đối phó Thần Giáo khó, hay là đổi phó Nhân Gian dễ?"
Phía dưới, Phương Bình thầm mắng trong lòng, tên này quả nhiên là cáo già. Với tính cách của đám người Thanh Họa, có lẽ bọn họ sẽ đồng ý, với góc độ của bọn họ, thật ra Thần Giáo đáng tin hơn Phương Bình một chút. Ban đầu là vì không thể, nhưng nếu bây giờ Lôi Đình "chết", chỉ còn một mình Phong Vân, bọn họ hoàn toàn có khả năng hợp tác. Hơn nữa Phương Bình ra tay quá nặng, hơi tí là diệt môn, chẳng lẽ bọn họ không kiêng kị sao? Với lại, tà giáo vẫn còn một vị Thần Chủ ở bên ngoài, là ai?
Lúc trước, Phương Bình từng nhẩm tính có khoảng 14 vị Thần Chủ chưa tiến vào Thiên Phần giả, bây giờ Thần Đình có 9 vị, hắn cho rằng 5 vị còn lại đã dùng thân phận khác tiến vào Thiên Phần giả hết rồi, nhưng bây giờ nhìn lại, ít nhất vẫn còn một người ở bên ngoài, hơn nữa còn có thân phận thật.
Ai là Thần Chủ?
"Lão cáo già âm hiểm! Còn muốn Lôi Đình giả chết, có tin ta cho hắn chết thật luôn không" Phương Bình tiếp tục mắng trong lòng, nhưng cũng mừng thầm, may là hắn đã trà trộn vào được.
Hơn nữa Phong Vân đạo nhân biết cặn kẽ như vậy, chẳng lẽ lần trước thật sự có Thần Chủ lọt lưới? Hắn bắt đầu nghĩ đến những người biết tin lần trước, cân nhắc xem ai có thể là Thần Chủ để đề phòng.
Bên trong cung điện, Lôi Đình Đế Tôn trở nên trầm tư.
Phía dưới, Phương Bình không muốn quá nổi bật, nhưng vẫn phải nói: "Phong hộ pháp, nếu có thể... Bây giờ thế cuộc không ổn, hay là chúng ta... mở điện Khôn Vương ra trước đi?"
"Hồ đồ!"
"To gan!"
Phong Vân đạo nhân và Lôi Đình Đế Quân đồng thời quát to.
Phương Bình cúi đầu, cung kính nói: "Vân Sinh cũng chỉ mong giúp được Thần Đình, chuyện gấp phải tòng quyền, nếu... Nếu trong đại điện của Giáo Chủ... thật sự có bảo vật có thể giúp chúng ta tăng thực lực, hai vị Đế Tôn hoàn toàn có thể trở nên mạnh mẽ hơn, không cần phải cúi đầu trước người khác nữa. Nếu đám người kia thật sự tiến vào Thần Đình, đại nhân, không thể không phòng!
Lỡ như... Ý của Vân Sinh là, lỡ nhữ bọn họ thực sự lấy được cơ duyên rồi tăng mạnh thực lực, chẳng phải là dẫn sói vào nhà sao!"
Phương Bình tỏ vẻ bất an, giống như là rất lo lắng vậy.
Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều lấp lóe. Hay là... tự chúng ta đồng thời liên thủ mở điện ra trước? Nếu thật sự có chỗ tốt, hà tất phải cho người ngoài, lỡ đâu bọn họ thật sự lấy được thứ tốt thì sao?
Khi đó, tình huống sẽ giống như Vân Sinh nói, người ngoài được lợi.
Tất cả mọi người không nói lời nào, ai cũng không tiện mở miệng, nhưng ai cũng có tâm tư này, Phong Vân đạo nhân cũng không ngoại lệ.
Hay cho câu chuyện gấp phải tòng quyền!
Thần Đình gặp nguy cơ, sắp bị hủy diệt, Giáo Chủ đại nhân dù có biết... chắc cũng sẽ không trách đâu nhỉ?
Nếu có người thành Thánh Nhân, thành Thiên Vương, thì đâu cần phải lo bị Chân Thần vây giết nữa? Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lại không ai chịu mở miệng, dù là Lôi Đình Đế Tôn muốn mở ra nhất cũng trầm mặc.
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng bây giờ ai cũng ở đây, lúc này ai nói ra trước, có lẽ sẽ gặp phiền phức lớn. Ban nãy Vân Sinh đề xuất phương án này, sau khi Giáo Chủ trở về, thằng nhóc đó chắc chắn sẽ xui xẻo, nhưng vị thế của hắn còn chưa đủ nặng, có lẽ còn cần một người nặng hơn nữa mở miệng.
Phương Bình lại lần nữa thầm mắng, một đám nhát chết, giả vờ cái gì!
Lần này có ta ở đây, ta mà để cho các ngươi thành công thực hiện âm mưu mới là lạ.
Nhìn đi, mình là người khơi mào, bọn họ nhất định sẽ đồng ý mở ra điện Khôn Vương!
Tốt nhất là có thể chơi chết mấy vị Chân Thần, chơi chết luôn Đế Tôn thì càng tốt. Mình còn phải bàn bạc lại với Địa Hình, bắt hắn chia một phần suối cổ cho mình, Phương Bình cảm thấy không thành vấn đề, hắn hiện tại cần chữa trị thương thế của hạch não, có lẽ còn có thể tiến thêm một bước.
Đại điện lại rơi vào trầm mặc, Địa Phi liếc mắt nhìn Vân Sinh, có chút bất đắc dĩ.
Nghé con mới sinh không sợ cọp! Lời này mà cũng dám nói!
Nhưng con trai đã nói ra rồi, còn làm gì được nữa.
"Cùng lắm thì trước khi Giáo Chủ trở về, rời khỏi Thần Đình!"
Nghĩ tới đây, Địa Phi Chân Quân bỗng nhiên nói: "Mở ra đi! Chẳng lẽ thật sự phải chờ Thần Giáo bị ngoại địch xâm lấn mới mở ra? Dụ dỗ cường giả bên ngoài đến Thần Đình cũng là tội lớn, chưa chắc đã đỡ hơn mở ra thần điện là bao"
1771 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận