Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1828: Hỏi (2)

Chiến Vương thấy Phương Bình còn chưa hiểu, sắp xếp từ ngữ rồi nói lại: "Nghĩa là, hắn đang đi con đường loại bỏ những đạo khác! Hắn cảm ngộ ra một đạo mới, mới vừa bắt đầu, hắn đã chấm dứt con đường đó, hòa vào quy nhất đạo của mình, hoặc cũng có thể nói quy nhất đạo hòa vào con đường mới này.
Kẻ nào mạnh thì kẻ đó sống sót!
Chỉ có kẻ mạnh mới có thể đi đến cùng!
Hắn đang không ngừng loại bỏ những con đường khác, cuối cùng chỉ để lại một cái, nhưng cách làm này... quá khó!"
Chiến Vương than thở: "Tinh lực của một người có hạn, đối với võ giả, đi một con đường cũng đã rất khó khăn rồi, nói chi đi vô số đường! Nuôi một đống đường, rồi chọn ra con đường mạnh nhất, khó vô cùng!
Chúng ta thà đi ra con đường thứ hai, đi hai đại đạo dù sao cũng thoải mái hơn nhiều. Nói thí dụ như, nếu là chúng ta, gặp phải hai con hổ con, chúng ta sẽ đem về nuôi lớn, cuối cùng có 2 con hổ. Mà Trương Đào, hắn sẽ bắt hai con hổ đó chém giết lẫn nhau, mạnh thắng yếu thua, hắn cảm thấy nuôi như thế sẽ mạnh hơn..."
Phương Bình đã hiểu, vuốt cằm nói: "Ngài nói thế, ta cảm thấy đạo của bộ trưởng đúng là rất mạnh. Nuôi hai con hổ cần rất nhiều tài nguyên, không thể chỉ tập trung dồn tài nguyên cho một con được. Nhưng… còn phải xem hạn mức tối đa nữa. Nếu hạn mức tối đa giống nhau, thì đương nhiên nuôi hai con hổ sẽ có lợi hơn, dù sao hai con cũng mạnh hơn một con. Đúng là khó xác định được mạnh yếu..."
Chiến Vương gật đầu, vừa gật đầu xong, Phương Bình đã nói: "Nhưng lực lượng tinh thần của bộ trưởng mạnh như vậy, ta lại cảm thấy sẽ không có vấn đề gì lớn, tiền bối, ngài cảm thấy thế nào?"
Chiến Vương câm nín, sau đó nhanh chóng lắc đầu nói: "Ngươi không hiểu! Trông hắn mạnh mẽ như vậy, là vì thiên phú của hắn cực tốt! Nếu hắn không đi quy nhất đạo, mà là đi những đạo khác, bây giờ có lẽ hắn đã đi ra hai ba đường khác nhau!”
Chiến Vương than thở: "Rất nhiều người, cả đời muốn lĩnh ngộ một con đường cũng đã khó, nhưng Trương Đào... Hắn lĩnh ngộ con đường bản nguyên đơn giản vô cùng! Nếu ngươi để ý, sẽ thấy hắn có một quyển sách…”
Phương Bình vội vàng nói: "Ta đã từng thấy, khi hắn ra tay, từng xuất hiện một quyển sách thủy tinh!"
"Hùng tâm vạn trượng!" Chiến Vương lần thứ hai cảm khái nói: "Chữ viết, thật ra cũng là hình thức của đại đạo. Ví dụ như Trấn Thiên Vương vậy, đạo của hắn chính là chữ 'Trấn', con đường của ta chính là chữ 'Phá', Dương gia là chữ 'Sát'.
Còn Trương Đào muốn làm gì? Vạn đạo quy nhất!
Vạn đạo quy nhất của Lý Trường Sinh là vứt bỏ những con đường khác, chỉ đi một đạo!
Còn vạn đạo quy nhất của Trương Đào là chân chính thôn phệ vạn đạo, hòa tan tất cả con đường vào con đường của mình! Hắn tạo ra một quyển sách, bao nhiêu trang là bấy nhiêu đạo, nếu một ngày nào đó, quyển sách đó đạt đủ vạn trang, thì đó chính là vạn đạo quy nhất!
Nhưng con đường đó khó đi tới mức nào? Hiện tại hắn cũng đã lĩnh ngộ được vài đạo, đương nhiên, đều chỉ là bên ngoài thôi, hắn không đi sâu, chỉ lướt qua, chính là con đường cấp chín yếu mà ngươi nói. Tạo ra một mô hình tổng thể, rồi hòa vào nhất đạo của mình..."
Ánh mắt Phương Bình lấp lóe, nói: "Con đường này... Ta lại cảm thấy rất thích hợp ta! Tiền bối, Bộ trưởng đã đi được mấy con đường rồi? Ta nghĩ cũng phải ba cái chứ nhỉ?"
"Không rõ lắm, hắn không ra tay toàn lực, ai biết hắn đi được bao nhiêu."
Phương Bình lẩm bẩm nói: "Dùng những đạo sơ khởi này để nuôi đạo của mình, tự phát triển bản thân! Đúng đó, Bộ trưởng nghĩ rất đúng, nhưng việc này cũng khó vô cùng!
Dù thiên phú của hắn có cực mạnh, một năm lĩnh ngộ một cái mô hình, đến bây giờ cũng chỉ mới mười mấy, hai mươi mấy năm mà thôi. Xem như hắn đi được 20 con đường, dùng 20 mẫu đó để nuôi đạo của bản thân cũng đã đáng sợ như thế, vậy nếu như một ngày có thể lĩnh ngộ một con đường thì sao? Có phải là sẽ mạnh hơn hắn không?
Con đường mà hắn đi, quá khó!
Quy nhất đạo... cũng có chút ý nghĩa."
Chiến Vương nhìn hắn như đang nhìn thằng đần, ngươi đang nói cái gì? Một ngày một con đường? Ngươi xem ta là đồ ngu hay tự biến mình thành đồ ngu rồi?
Đừng nói 20 con đường, Trương Đào trở thành tuyệt đỉnh chưa được bao nhiêu năm, dù hắn đã sớm chuẩn bị từ cấp chín thì qua nhiều năm như thế, hắn chỉ cần lĩnh ngộ ra 10 con đường là đã… quái vật lắm rồi! Thật sự rất rất đáng sợ luôn!
Một, hai năm lĩnh ngộ một con đường mới, con người có thể làm được sao? Mà Phương Bình, còn muốn nhiều hơn!
Phương Bình không quản Chiến Vương nghĩ gì, vuốt cằm nói: "Quy nhất đạo của Bộ Trưởng đúng là dẫn dắt ta không ít, nhưng còn một chuyện, ta chưa hiểu lắm. Quy nhất đạo là của bản thân hắn, hay là thể tập hợp của những con đường khác?
Nếu như là của bản thân hắn, vậy hắn lấy cái gì làm trụ cột? Cường hóa thân cây, để những cành cây khác cung cấp chất dinh dưỡng cho thân cây, đại khái đó chính là suy nghĩ của bộ trưởng, vậy nếu như ta cũng đi quy nhất đạo, thân cây của ta sẽ là gì?"
Phương Bình rơi vào trầm tư, nói đến nói đi, còn phải chuẩn bị một con đường chính để đi. Những con đường bản nguyên chỉ khác chỉ là đồ bổ sung... Thật ra theo lý giải của Phương Bình, con đường chính của hắn vốn không tồn tại, phải đào đất đá từ những con đường khác bổ sung cho con đường chủ đạo của mình.
Đối với người khác mà nói, cái này rất khó, nhưng đối với mình thì... chưa chắc!
Hệ thống có thể cho mình cảm ngộ con đường của người khác, có lẽ mình cũng có thể đi ra rất nhiều con đường. Nhưng cái này phải đi rất nhiều, mỗi một con đường đều cần tiêu tốn rất nhiều sức lực, vậy thà phân giải những con đường khác, hòa vào đại đạo, giúp nền móng của nó càng bền chắc hơn.
"Con đường của Lão Trương có lẽ là đúng! Nhưng hắn không có cơ hội đi xa hơn, bởi vì hắn không có khả năng của mình!”
Phương Bình hoài nghi, nếu lão Trương có năng lực của hệ thống, có lẽ bây giờ hắn đã đi ra mấy trăm con đường, hòa vào tự thân. Dù chỉ là đường mẫu, e là cũng sẽ mạnh hơn bây giờ rất nhiều.
"Đáng tiếc là ngươi không cơ hội này." Phương Bình lắc đầu, thôi, nếu ngươi không đi được, vậy ta đi thay ngươi, ta cũng phải đi quy nhất đạo!
"Quy nhất đạo... Trước tiên ta phải xác định con đường chính của mình, sau đó lĩnh ngộ những đạo khác, hòa vào thân cây, mỗi ngày một nấc thang, chỉ cần mấy ngày là sẽ đi xa hơn lão Trương luôn!”
Phương Bình bỗng nhiên nở nụ cười, cười nhe răng trợn mắt. Đến lúc đó, mình sẽ dùng quy nhất đạo đánh lão Trương, sách của hắn chỉ có mấy tờ... Mình thì có mấy trăm mấy ngàn trang, hắn chắc chắn sẽ tức điên!
"Mình chưa chắc đã phải dùng sách, cái này là sự sáng tạo của bản thân, phải suy nghĩ kỹ thứ đại diện cho mình mới được!”
Phương Bình cũng không tính là đoán mò, bây giờ hắn đã đến cấp tám bảy tầng kim thân, theo lý thuyết thì cũng sắp đến cấp chín, cũng là lúc nên lo mấy chuyện này rồi. Nếu như khó mà rèn được tầng tám, tầng chín, hắn chỉ cần cảm ngộ con đường bản nguyên là có thể trực tiếp lên cấp chín, cũng xem như là lựa chọn song song.
Sau khi hiểu rõ con đường bản nguyên, Phương Bình cũng không tiếp tục hỏi thêm gì nữa. Rất nhanh, Phương Bình lại nói: "Cấp tám phá cấp chín, đây là vấn đề thứ nhất, vãn bối vẫn còn mấy vấn đề khác. Vấn đề thứ hai là, Hoa Quốc rốt cuộc có bao nhiêu cường giả cấp chín? Vãn bối từng gặp một số cường giả tọa trấn ở Ngự Hải Sơn, cũng đều là cấp chín, ở Giới Vực cũng có thể có cường giả cấp chín. Tiền bối, Hoa Quốc không chỉ có 48 vị cấp chín, nhưng cụ thể là bao nhiêu, có thể nói cho ta biết không?"
"Đấy cũng không phải là bí mật gì..."
Chiến Vương cười nói: "Có mấy người không lên bảng cũng là bình thường. Dù sao bảng xếp hạng mới xuất hiện có mấy năm, rất nhiều người căn bản chưa từng xuất hiện, bảng danh sách cũng sẽ không ghi tên bọn họ vào, trừ phi bọn họ xuất hiện ở bên ngoài, bị người nhìn thấy. Bảng danh sách hiện tại có 48 vị, trên thực tế, khu vực Ngự Hải Sơn còn có..."
Chiến Vương tính toán một chốc, rất nhanh nói: "Còn có 15 vị cấp chín đang tọa trấn, Hoa Quốc mở ra 24 đường nối, có mấy cái là không có người tọa trấn, chỉ có tuyệt đỉnh trấn giữ. Nhưng tuyệt đỉnh cũng không thể ở đấy mãi được, phải có người khác trông chừng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận