Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3023: Nhân Vương Và Võ Vương

Chương 3023: Nhân Vương Và Võ VươngChương 3023: Nhân Vương Và Võ Vương
Phương Bình dừng một chút, nhìn về phía Long Biến và Lâm Tử, chậm rãi nói: "Hai vị là chủ lực trong kế hoạch lần này của ta, đúng là sẽ gặp nguy hiểm, đương nhiên, ta cảm thấy nguy hiểm đến tính mạng không lớn... Song, chuyện gì cũng có thể xảy ra, trong lúc chiến đấu, chuyện bất ngờ gì đều có thể xảy đến.
Giống như phe Phong Thiên, lúc xuống núi, có lẽ họ cũng không nghĩ sẽ chết người... Cho nên, Thiên Vương cũng chưa chắc sẽ có thể sống.
Hai vị dù sao cũng không phải Nhân tộc, chỉ là số phận đưa đẩy nên mới cùng hội cùng thuyền. Hai vị có ý kiến gì, xin cứ nói, không cần phải kiêng ky, sống mấy chục ngàn năm cũng không dễ dàng, dù hai vị từ chối, ta cũng có thể hiểu."
Long Biến và Lâm Tử liếc mắt nhìn nhau, im lặng trong chốc lát.
Trương Đào trầm giọng nói: "Hai vị không cần phải để ý đến chúng ta, kế hoạch lần này của Phương Bình rất mạo hiểm! Lê Chử, Hồng Vũ, Chưởng Ấn, ba người này nhất định sẽ ra tay, hai vương của địa quật có thể thăng cấp Thiên Vương bất cứ lúc nào. Ngoài ra còn phải đề phòng Thần Giáo nhúng tay.
Không chỉ Thần Giáo, còn sẽ có nhiều chuyện ngoài ý muốn khác.
Thiên Cực, Nguyệt Linh, Trấn Hải Sứ, Loạn... Và những Thánh Nhân của các phe Hoàng Giả, nhất là phe Nhân Hoàng, Phương Bình từng giết người của phe Nhân Hoàng."
Trương Đào nói: "Thánh Nhân không bằng Thiên Vương, nhưng Long Biến tiền bối mới chứng đạo không lâu, ba vị Thánh Nhân đủ để ngăn cản tiền bối, năm vị Thánh Nhân có khi đã đủ khiến tiên bối có nguy cơ mất mạng..."
"Vậy bây giờ ra tay thì có thể ngăn cản à?" Trương Đào hỏi ngược lại.
Trương Đào lườm hắn, Long Biến bật cười.
Phương Bình tiếp tục nói: "Còn cả phe sơ võ! Sơ võ hiện tại không có nhiều cường giả xuống núi, nhưng riêng Thiên Vương xuống núi đã bao nhiêu người rồi? 4 vị phá sáu, một vị phá tám..."
Nói xong, Phương Bình lại nói: "Đúng vậy, rất nhiều nguy hiểm! Nhưng càng kéo dài càng nguy hiểm! Hiện tại Thần Giáo và địa quật còn chưa bắt tay hợp tác, nhưng nói thật, lão Trương, chính ngươi nghĩ lại mà xem, nếu còn đợi thêm nữa, trong ba phe thế lực, ngươi cảm thấy tỷ lệ hợp tác của ai với ai lớn hơn?"
Phương Bình cười nói: "Ta chỉ nói đùa một chút, không có ý khích tướng tiền bối."
Phương Bình nhíu mày: "Có người nói, trong Thiên Phần còn một nhóm cường giả chí tôn chưa xuất hiện! Lão Trương, chờ bọn họ đi ra, ngươi chặn nổi không?"
Phương Bình bĩu môi, thấp giọng nói: "Có người coi thường tiền bối."
Hình như đúng là vậy!
Trong lúc nói chuyện, Phương Bình võ võ cái đầu mèo thò ra bên người, cười nói: "Đúng chứ?"
Thương Miêu vô tội, đúng không?
Phương Bình lắc đầu nói: "Hiện tại ra tay, ta không dám hứa chắc có thể ngăn cản! Nhưng ta biết, chúng ta không thân quen với sơ võ. Ngược lại, đối thủ của chúng ta là Hồng Vũ và Khôn Vương có quan hệ dây mơ rễ má với sơ võ. Dù sao đi nữa, ta cảm thấy, nếu sơ võ bắt tay hợp tác với các nơi, nhân loại sẽ là lựa chọn cuối cùng, bởi vì chúng ta có một con mèo."
Phương Bình nhìn về phía Trương Đào: "Xét riêng cấp Thánh Nhân, chúng ta thua xa bọn họ! Lúc này không giết Thánh Nhân của bọn họ, 11 vị Thánh Nhân sau này thành 11 vị Thiên Vương, chúng ta có phá tám cũng chẳng làm được gì!"
"Chúng ta hiện tại có Công Quyên Tử tiền bối, Thiên Mộc tiền bối ở Nhân Gian, chỉ có hai vị."
"Phong Vân nghĩ gì, ta không biết. Ta chỉ biết, sau lưng hắn là một vị cường giả, hẳn là Hoàng Giả, không hẳn cùng phe với chúng ta."
Phương Bình lại nói: "Chúng ta có ít Thánh Nhân, bọn họ thì có quá nhiều! Tính ra, Thánh Nhân chính là một Thiên Vương dự bị, bất luận một vị Thánh Nhân nào cũng có hy vọng trở thành Thiên Vương, đúng chứ?”
Trương Đào bị thuyết phục, ông hơi cau mày.
Cho nên, Trương Đào luôn nói ông sợ chết, ông không dám chết.
Thương Miêu rời đi, Lâm Tử tuyệt đối sẽ đi, Công Quyên Tử đại khái cũng sẽ đi, Long Biến thì khó nói.
Không biết!
Nếu Phương Bình chết, Thương Miêu sẽ rời đi sao?
Nếu ông chết, Phương Bình lại không thân với Trấn Thiên Vương, tính tình Phương Bình lại bướng bỉnh, cuối cùng rất có thể sẽ bằng mặt không bằng lòng hoặc thậm chí là trở mặt với Trấn Thiên Vương. Thế thì càng gay go hơn.
Ông không sợ phải chiến đấu, nhưng khó khăn lắm nhân loại mới yên ổn được vài ngày, bây giờ Phương Bình lại muốn khơi mào chiến tranh Tam Giới. Một khi ông hoặc Phương Bình xảy ra chuyện, Nhân tộc nguy tol
Phương Bình cũng vậy!
Lần này, dã tâm của Phương Bình quá lớn, hắn muốn giết tất cả Thánh Nhân của địa quật. Nếu 11 vị Thánh Nhân phối hợp với nhau, có thể ngăn cản hai, ba vị Thiên Vương phá sáu. Nhất là hai vương của địa quật, cả hai đều chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể phá sáu, có thể đột phá bất cứ lúc nào.
Tương đương với 2 chuẩn Thiên Vương và 9 Thánh Nhân.
Mà ý Phương Bình là... Một mình hắn ra tay?
Muốn chết à?I
Muốn chết cũng không nên tìm chết như thế.
Một lát sau, Trương Đào lên tiếng: "Trường Sinh, Long Biến tiền bối, Lâm Tử tiền bối, mọi người đưa ra ý kiến đi Đa số thắng thiểu số. Mọi người có đồng ý với với kế hoạch của Phương Bình hay không... À, gọi cả Thiên Mộc tiền bối đến, chuyện này chủ yếu liên quan đến cấp Thánh và Thiên Vương. Tạm thời không thích hợp để nhiều người biết, nhiêu đây người trước đã."
Phương Bình nhìn một vòng, cười nói: "Được rồi, nhân loại tự do lựa chọn, nếu đã như vậy, mọi người bỏ phiếu đi! Ngươi muốn yên ổn một chút, ta muốn sớm ngày giải quyết mầm họa! Ta không nói ngươi sai, nhưng ta cũng không cảm thấy ta sai! Chúng ta cùng xem mọi người chọn lựa thế nào!"
Trương Đào hừ nói: "Dù sao ta cũng không đồng ý kế hoạch vội vàng của ngươi, ta vẫn muốn chờ một chút, chờ ta phá bảy, ngươi cũng tiến bộ hơn..."
Phương Bình bĩu môi: "Ngươi phá bảy? Ba tháng? Năm tháng? Một năm? Ai biết khi nào ngươi mới phá bảy, ta đâu rảnh để chờ."
"Ngươi..." Trương Đào chửi nhỏ một tiếng: "Ông đây tu luyện 70 năm, như vậy còn chưa đủ nhanh sao?"
"70 năm, mộ xanh cỏ rồi!"
Long Biến và Lâm Tử lặng im cạn lời, nơi này là hiện trường bàn chuyện lớn hay là sân khấu kịch vậy?
Cũng may Phương Bình không nói mình tu luyện bao nhiêu năm, mà chuyện này cũng không cần phải nói, ai cũng biết. ...
Rất nhanh, Thiên Mộc đến.
Giờ khắc này, trong phòng họp có bảy vị cường giả: Phương Bình, Trương Đào, Long Biến, Lâm Tử, Công Quyên Tử, Thiên Mộc, lão Lý.
Trương Đào nói thẳng: "Trấn Thiên Vương không đến được, nhưng ông ấy cũng muốn từ từ, gần đây ông ra tay hơi nhiều, ra tay nhiều lần dễ xảy ra chuyện."
Nói xong, lại nói: "Ta cũng có ý này, từ từ đã, ít nhất phải chờ một trong số chúng ta phá bảy, hoặc chờ Công Quyên Tử tiền bối chứng đạo Thiên Vương."
Phương Bình cười nói: 'Không cần phải nói nhiều, kế hoạch này là ta đề ra, cái vị tiền bối nghĩ sao?"
Mọi người nhìn nhau, lão Lý lên tiếng: "Phương Bình, nếu ngươi muốn làm, ta ủng hộ ngươi... Nhưng... Nếu không thể thành công, thì cứ từ bỏ vực Nam, đừng đi chịu chết."
Phương Bình cười nhìn vê phía lão Trương, nhướng mày, nhìn đi, người Ma Võ rất đáng tin cậy.
Trương Đào trừng lão Lý, làm loạn! Không nguyên tắc!
Phương Bình nói gì là cái đó, Lý Trường Sinh chính là gia trưởng chiêu hư con cháu!
Long Biến nhìn Phương Bình, rồi nhìn Trương Đào, cười khổ: "Ta chứng đạo Thiên Vương, thiếu ân tình của Phương Bình. Nếu Phương Bình muốn ta kiêm chân đối phương, lần này, lão phu ủng hộ Phương Bình!"
Phương Bình cười khà khà.
Lâm Tử trầm giọng nói: "Ta cảm thấy hiện tại không phải lúc ra tay đối phó địa quật, cục diện còn chưa rõ ràng, tùy tiện khai chiến với địa quật không phải là chuyện tốt."
Hiển nhiên, ý của bà là chờ thêm một chút.
Ba - ba.
Lần này, mọi người nhìn Thiên Mộc và Công Quyên Tử.
Công Quyên Tử suy nghĩ một chút nói: "Hay là... Chờ thêm một chút? Gần đây Thủy Lực đang bế quan không chịu ra, chờ nó đi ra, ta nói chuyện với nó, có lẽ ta có thể chứng đạo Thiên Vương..."
Trương Đào thở phào nhẹ nhõm, bốn so với ba, mấy người này ít nhiều vẫn hiểu rõ lí lẽ.
Lúc này, Phương Bình nhìn về phía Thiên Mộc, cười nói: "Mộc lão, địa quật có yêu thực tên là Thiên Du, hình như chứng đạo cấp Đế rồi. Nếu tiêu diệt Thiên Du, cho lão gia ngài hấp thu lực lượng sinh mệnh của nó, có lẽ có thể chứng đạo Thiên Vương!"
"..." Thiên Mộc cười khổ.
Phương Bình lại nói: "Lê Chử và Hồng Vũ đều rất nham hiểm, bồi dưỡng một yêu thực cấp Đế, ta thấy họ có dã tâm không nhỏ, chờ càng lâu, Mộc lão càng nguy hiểm, bọn họ cũng sẽ nhăm nhe Mộc lão."
Thiên Mộc nghe vậy, mở miệng nói: "Lão phu ủng hộ Nhân Vương!"
Bốn - bốn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận