Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3082: Một Hạt Giống (2)

Chương 3082: Một Hạt Giống (2)Chương 3082: Một Hạt Giống (2)
Thiên Tí trâm giọng: "Ngươi đi hai đạo, dù cuối cùng không giống Bá Thiên Đế, lão hủ cũng cảm thấy ngươi có thể đạt đến phá bảy, thậm chí phá tám..."
Lý Hàn Tùng gật đầu nói: "Ta cũng nghĩ như vậy, ta chắc chắn có thể đạt đến phá bảy phá tám."
"..." Thiên Tí lại bật cười, chậm rãi nói: "Nhưng ngươi đi bản nguyên thì không phải là sơ võ thuần túy nữa, sớm muộn cũng có một ngày, bản nguyên mạnh hơn sơ võ."
"Vậy thì không được!" Lý Hàn Tùng thầm đổ mồ hôi lạnh, ngoài miệng tùy tiện nói: "Bản nguyên có gì hay đâu chứ, nhục thân yếu như thân thể đàn bà vậy, ta muốn trực tiếp đi đạo ngọc cốt!"
"Ngươi thật sự nghĩ như vậy sao?”
Ánh mắt Thiên Tí sáng ngời, cười nói: "Ngươi phải biết, một khi ngươi đi con đường này, có lẽ... Cả đời cũng không thể nào đúc được ngọc cốt! Nếu lão phu giúp ngươi, ngươi có thể giữ lại ngọc cốt bán phần này, sau khi bước vào bản nguyên, nhục thân của ngươi có thể đạt đến cảnh giới Chân Thần.
Bước lên bản nguyên, tiến bộ nhanh chóng, nếu bản nguyên cũng đột phá cảnh giới Chân Thần thì ngươi sẽ nhanh chóng có chiến lực cấp Đế.
Lúc này, nhục thân mạnh hơn một chút, có lẽ... Thánh Nhân, Thiên Vương cũng không còn xa."
"..." Thiên Tí á khẩu không trả lời được, lời này, hình như cũng không sai. Nhưng sao lão phu lại thành phản đồ Sơ võ rồi?
"Ngươi có nghĩ đến không, có lẽ ngươi sẽ tốn tận mấy vạn năm để thành công. Trong khi đi bản nguyên, đạo bản nguyên khá gần Tam Giới, có lẽ ngươi có thể phát triển cực nhanh, chỉ trong thời gian ngắn có thể chứng đạo Thiên Vương."
Mấy ngày trước đã có người tiếp cận lôi kéo ta, cũng nói chuyện y chang ngài, ngài cũng vậy... Phản đồ!"
Cứ dụ dỗ thiên tài sơ võ đi đạo bản nguyên. Lúc trước đã có người nhắc ta, cẩn thận kẻo bị người của phe bản nguyên chú ý, họ sẽ tiếp cận lôi kéo.
Lý Hàn Tùng bỗng nhiên mắng: "Đây không phải đại lục Sơ Võ sao? Sao ngài lại cứ khuyên ta đi theo đạo bản nguyên cơ chứ? Lẽ nào, ngài chính là phản đồ của sơ võ? Ha, ta hiểu rồi, ngài chính là phản đồ!
Lý Hàn Tùng căm tức nói: "Lúc lâm chung, sư phụ ta nói, tuyệt đối không được đi bản nguyên! Ngài là lão tổ Thiên Tí của đại lục này, ta cứ tưởng ngài sẽ kiên định đi đạo sơ võ chứ, nào ngờ ngài cũng muốn đi bản nguyên... Khó trách ngài luôn thăm dò ta, có phải cho rằng ta đi bản nguyên sẽ thành người một nhà với ngài không?"
Lý Hàn Tùng nhanh chóng suy đoán ý của ông già này, rất nhanh, hắn kiên định nói: 'Không đi! Ta rèn ngọc cốt toàn phần xong cũng lập tức có chiến lực cấp Đế. Sau khi có ngọc cốt, chỉ cần ta nỗ lực tu luyện, tăng khí huyết, ta sẽ nhanh chóng thành Thánh Nhân, thành Thiên Vương... Tại sao phải đi bản nguyên!"
Thiên Tí lại nhìn hắn, chậm rãi nói: "Hiện nay, người chân chính có ngọc cốt toàn phần trên đại lục Thiên Tí chỉ có một mình lão phu. Mà người có ngọc cốt bán phần thì mức độ không đều, cũng không nhiều, tính cả ngươi thì mới có 6 người.
Thiên Tí cười cười, không giải thích, chỉ nói: "Bản nguyên và sơ võ thực ra đều là đạo, cần gì phải chấp nhất đạo này đạo kia? Thiết Quyền, nếu ngươi muốn đi bản nguyên thì cũng không sao, chấp nhất với sơ võ mới là bảo thủ..."
"Sư phụ ta dặn đi sơ võ, ta sẽ đi sơ võ, ta không đi bản nguyên, sư phụ từng nói ta tu ngọc cốt nhanh hơn, bây giờ từ bỏ thì phí công, ta không ngốc!"
Còn nữa, thằng nhóc này, lá gan không nhỏ, dám nói chuyện với mình như thết
Thiên Tí nhìn hắn: "Tính ra, trừ lão phu, ngươi là võ giả sơ võ đi đạo nhục thân xa nhất trên đại lục Thiên Tí này!" Hơn nữa, cường độ xương cốt của những người này không đều, có người mạnh ở tay, có người mạnh ở chân, có người mạnh ở xương sọ...
Mà ngươi... Mạnh toàn thân!"
Năm người kia tu luyện nhiều năm, vẫn không thể đi lên đạo ngọc cốt chân chính.
Đúng vậy, toàn thân đầu sắt đều mạnh. Đương nhiên, mạnh nhất là đầu. Điều này Thiên Tí cũng nhìn ra, nhưng những vị trí còn lại cũng rất kiên cố, mức độ ngọc hóa khá cao.
"Ngươi..." Thiên Tí bật cười: "Ngươi có biết, lão phu đã phá tám, trong số cường giả chí tôn ở Tam Giới, tuy lão phu không thể sánh bằng Trấn Thiên Vương, nhưng cũng không thua kém gì Phong. Nhất là Phong, xếp hạng cao, nhưng gặp lão phu... Nếu giao chiến với hắn, hắn thắng ba, ta thắng bảy."
Thiên Tí trâm ngâm chốc lát, bỗng nhiên nói: "Ngươi có thể nguyện bái ta làm thây?"
Lão nào đây chính là sự cố chấp, là nguyên nhân mà hắn có thể phát triển nhanh như vậy sao?
Thiên Tí mệt mỏi, sao thằng nhóc này gà mờ như vậy chứ?
"Không!" Lý Hàn Tùng lắc đầu: "Sư phụ ta bị yêu thú giết, ta chỉ có một sư phụ, không bái sư!"
"ồ..." Đầu sắt nhìn lão, gương mặt ngây ngô mờ mịt, thì làm sao?
Sở trường của Phong là phong ấn bản nguyên, nhưng Thiên Tí không có bản nguyên, nếu giao chiến với Phong, lão nắm chắc phần thắng.
"ồ" Lý Hàn Tùng vẫn ồ một tiếng, không thấy có gì đáng kinh sợ: "Ngài rất mạnh, nhưng mắc gì ta phải bái ngài làm thầy? Ngài muốn truyền đạo cho ta thì cứ trực tiếp truyên thôi, không được à? Thêm danh xưng lão sư cũng có tác dụng gì đâu!"
Lý Hàn Tùng cười nói: "Giống như tên đồ đệ kia của ngài, hắn gọi ngài là lão sư, nhưng cũng có thấy hắn tôn trọng ngài mấy đâu."
"Ngươi nói Ngọc Long à?" Thiên Tí cười cười, than thở: "Ngươi nói đúng, hắn đi đạo bản nguyên, từ đó về sau... Đã thay đổi. Có lẽ trong mắt hắn, lão phu là người ngu xuẩn mất khôn, là lão già thông thái rởm, sơ võ nên bị hủy diệt, nên đi bản nguyên, như vậy sẽ không làm lỡ dở nhiều người."
"Nhưng hắn không hiểu..." Thiên Tí than thở: "Bản nguyên... Bản nguyên và sơ võ tranh đấu, không phải là tranh đấu đạo thống, mà là tranh đấu tồn vong! Bản nguyên đang áp chế sơ võ, thực ra không phải áp chế đơn thuần, mà là áp chế võ đạo!"
"Nhân loại đều là tu nhục thân thêm mạnh, rèn linh thức thêm mạnh, khai phá tiềm lực bản thân."
"Nhưng bản nguyên, bản nguyên ngày càng mạnh, võ giả sơ võ và võ giả bản nguyên cùng cảnh giới, càng lên cao, trình độ nhục thân càng chênh lệch."
"Lực lượng nhục thân của Thiên Vương sơ võ vô cùng mạnh mẽ... Thiên Vương bản nguyên... nhận tăng cường nhiều lần từ bản nguyên, nhục thân gây yếu còn không bằng một số cấp Đế sơ võ."
"Đạo bản nguyên có vấn đề rất lớn!" Thiên Tí nghiêm túc nói: "Có vấn đề và thiếu hụt nghiêm trọng! Chúng ta tranh đấu không phải vì đạo thống, mà còn tranh sự tồn vong ở Tam Giới, chúng ta sợ có một ngày Tam Giới quên sơ võ, đều đi bản nguyên...
Đến ngày đó, một khi bản nguyên xảy ra vấn đề, Tam Giới rơi vào thoái hóa, nhân loại sẽ quên đi con đường khai phá tiềm lực bản thân.
Sơ võ tịch diệt, bản nguyên xảy ra vấn đề, võ đạo Tam Giới có lẽ sẽ chấm hết tại đây."
Lý Hàn Tùng kinh ngạc nói: "Nghiêm trọng đến vậy sao?”
"Đương nhiên!" Thiên Tí trâm giọng nói: "Nếu bản nguyên không có vấn đề, ngươi nghĩ chín Hoàng sẽ tọa trấn vũ trụ bản nguyên sao? Ngươi nghĩ sẽ có kế hoạch Tiên Nguyên sao? Tất cả đều là vì giải quyết vấn đề! Sơ võ hiện còn chưa bị diệt, là vì Hoàng Giả còn cần chúng ta, bọn họ biết bản nguyên có một số vấn đề không thể giải quyết. Lưu lại bọn ta, có lẽ sẽ giúp được bọn họ giải quyết vấn đề. Thậm chí còn xem chúng ta là hạt giống dự trữ, nếu bản nguyên thật sự tan vỡ, có lẽ Tam Giới sẽ trở về với sơ võ."
Lý Hàn Tùng nghe mà lùng bùng lỗ tai, hỏi: "Vậy bản nguyên có vấn đề gì?"
"Không biết, nếu biết thì sẽ không như bây giờ. Nhưng mà chín Hoàng bốn Đế và người khai sáng bản nguyên chắc là biết..."
Thiên Tí suy nghĩ một chút, nói: "Chiến tranh ba vạn năm trước là tranh đấu đạo thống, nhưng trận chiến tám ngàn năm trước không phải vì đạo thống!"
"Ngài là phá tám, trận chiến tám ngàn năm trước ngài không tham chiến sao? Vì sao không biết?"
"Lão phu tham chiến." Thiên Tí cười khổ: "Nhưng khi đó, lão phu không phải là nhân vật chủ chốt. Nhóm người Quyền Thần mới là nhân vật chủ chốt. Quyền Thần nói chín Hoàng muốn diệt sơ võ, chúng ta đương nhiên phải phản kháng, cho nên mới xảy ra chiến tranh.
Trước đó thực ra cũng giống trận chiến vừa rồi, không ai ngờ sẽ nổ ra chiến tranh tàn khốc như vậy, sau đó mới biết, chúng ta bị lợi dụng.
Kết quả, Thiên Giới bị hủy diệt..."
"Các ngài đánh vỡ sao?”
"Không." Thiên Tí than thở: "Là một người khác, nội bộ chín Hoàng cũng có vấn đề, chỉ có thể nói, chúng ta tham chiến đúng thời điểm."
Lão nói với Lý Hàn Tùng rất nhiều, Lý Hàn Tùng vẫn chưa hiểu mục đích của lão, hỏi: "Vậy ngài nói mấy chuyện này với ta làm gì?”
"..." Thiên Tí cạn lời, không phải ngươi hỏi ta sao?
Ngươi hỏi, lão phu thuận miệng nói vài câu, sao thành ta chủ động nói cho ngươi rồi?
Tên ngốc này, càng nhìn càng thấy ngốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận