Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2270: Ta Quên Thời Gian! (2)

Lạc Vũ thản nhiên nói: "Địch Hạo cũng không ngốc, hắn sống từ thời kỳ Địa Hoàng đến bây giờ, há có thể không biết tách ra chính là giờ chết của bọn họ..."
Cố Thanh cười nói: "Vậy phải xem thực lực các vị!"
Mọi người im lặng. Thấy thế, Cố Thanh lại cười nói: "Các vị yên tâm, Cố mỗ biết thói quen tác chiến của quân Thần Đình! Tướng soái xông pha chiến đấu, là lựa chọn hàng đầu của bọn họ, trừ phi thật không địch lại, mới có thể vận dụng hợp kích chiến pháp! Hợp kích chiến pháp tuy mạnh, nhưng cũng không phải là không có điểm yếu! Ta thấy hình như Kỳ điện chủ cũng phổ biến phương pháp này trong quân Thiên Mệnh, chắc là hiểu rõ điểm yếu trong đó."
Hắn vừa dứt lời, ánh mắt Ngô Khuê Sơn khẽ đảo. Không chờ bọn họ mở miệng, Linh Tiểu cười hì hì nói: "Đây cũng không phải bí mật gì, chiến pháp cùng tấn công cần đồng căn đồng nguyên, như vậy mới có thể dung hợp sức mạnh. Bọn họ cưỡng ép chuyển biến khí tức của mình, nếu không phải đồng căn đồng nguyên, một lúc sau, bản nguyên sẽ hỗn loạn, va chạm... Cho nên, sau khi bọn họ dung hợp, dù thực lực tăng lên, nhưng nếu thời gian dài không giải trừ thì sẽ nhanh chóng không đánh mà tự tan. Năm đó, một nhóm Chân Thần đã nhận ra điểm này, không còn liều mạng với quân Thần Đình nữa, kéo lấy bọn họ, những người này không thể không duy trì chiến lực Chân Thần... Cuối cùng quân Thần Đình bị đánh bại, đâu chỉ vạn người!"
Linh Tiểu cười hì hì nói: "Cũng chính vì vậy, năm đó, cuối cùng quân Thần Đình vô cùng mạnh mẽ đã sụp đổ, bằng không, triệu quân Thần Đình, cộng thêm những Chân Thần cấp Đế đó... thiên ngoại thiên và tiên đảo hải ngoại chưa chắc có thể đánh bại bọn họ!"
Ngô Khuê Sơn đã hiểu, Kỳ Huyễn Vũ cũng không nói thêm gì. Những người này đều biết việc này rất khó che giấu. Không tiếp tục đề tài này nữa, ánh mắt Kỳ Huyễn Vũ nhìn về phía xa, trầm giọng nói: "Sắp đến rồi! Thật ra, nếu Triệu Hưng Võ đây, thì càng nắm chắc hơn. Nhưng người này vừa đến đã biến mất không tung tích, cũng không biết rốt cuộc người này có ý gì."
Dứt lời, lão nhìn về phía Ngô Khuê Sơn. Ngô Khuê Sơn trầm mặc, giống như không nhìn thấy. Ông cũng không biết Triệu Hưng Võ định làm gì! Bên này cũng có cường giả Thiên Thực vương đình, Thiên Thực vương đình cũng không phải không có cường giả, vương đình có chín điện, ngoài Điện Chân Vương, còn có tám điện. Lê Chử đảm nhiệm điện chủ một điện, còn lại 7 điện chủ đều có tên trên bảng Phong Vân. Những người này đều là cường giả! Nhưng lúc này, Thiên Thực vương đình lại thiếu cấp 3 đỉnh cấp, không ai ở top 10 bảng Phong Vân. Dù Triệu Hưng Võ là tả soái quân Thiên Thực, nhưng lại làm việc độc lập, không ai có thể điều động ông. Mấy vị điện chủ Thiên Thực vương đình cũng ở đây, nhưng lúc này đều im lặng. Tiếng sột soạt"
chậm rãi vang lên. Lúc này, sắc mặt mọi người đều cứng lại. Mấy người Kỳ Huyễn Vũ thi nhau quát lên: "Chuẩn bị nghênh chiến!"
Bốn phương tám hướng, các cường giả nhao nhao đề phòng.
"Cẩn thận dưới chân!"
"Phong tỏa không trung!"
"Cẩn thận trường mâu đẫm máu của đối phương!"
"Đừng tách rời vòng chiến, để phòng bị truyền tống đi!"
Các cường giả này thi nhau hạ lệnh, từng mệnh lệnh được truyền đi.
Tiếng sột soạt"
tiếp tục. Tiếng đó như tiếng vọng từ dưới đất lên. Vào lúc này, có người hoảng sợ nói: "Nhìn!"
Không cần hắn nói, mọi người đã nhìn thấy. Nơi xa, từng cỗ thi thể giống như mới từ trong đất leo ra, có người kim thân đã sắp mục nát, có người giống như người sống, có mấy yêu thú thậm chí chỉ còn lại có khung xương.
"Vong linh quốc ư?"
Trong đám người, Phương Bình bỗng thở phào nhẹ nhõm. Khá tốt! Nhìn thấy những thi thể này, hắn lại thở phào nhẹ nhõm. Trước đó hắn còn đang nghi hoặc, những thi thể này đã đi đầu. Hiện tại xem ra, trước đó đều ẩn náu. Rất nhiều thi thể: E là có mấy nghìn cỖ. Nhưng phần lớn đều đã mục nát, rõ ràng, hai vương cũng không có nhiều tinh lực cải tạo thi thể cường giả cấp 8 cấp 9 này, chủ yếu vẫn là cải tạo thi thể Chân Thần và cường giả cấp Đế.
"Đây chính là át chủ bài của hai vương sao?"
Phương Bình cũng đã nhìn thấy một số thi khôi cấp Chân Thần, không ít, ít nhất cũng có chừng trăm cỗ. Nhưng hiện những thi khôi cấp 8 cấp 9 cũng không có chiến lực cấp 8 cấp 9, dù sao người chết không phải người sống. Phương Bình càng tò mò hơn là, làm sao những thi thể này phân rõ địch ta?
"Khí tức sao?"
"Ghi nhớ khí tức quân Thần Đình?"
"Phải chăng có người đang thao túng? Nếu có, mình chuyển đổi khí tức, biến thành khí tức người điều khiển đó, có thể thao túng không? Theo mình thấy, Địch Hạo kia có khả năng là người điều khiển."
"Hiện lực lượng tinh thần của hắn có cao bằng mình không?"
Nếu không cao bằng mình, Phương Bình có thể chuyển biến thành khí tức của Địch Hạo. Nếu thật sự thông qua khí tức để điều khiển, khiến các thi thể này tiếp nhận mệnh lệnh, thì... Phương Bình... thầm vui mừng.
"Đợi chút nữa quan sát kỹ càng một chút! Đây chính là đòn sát thủ. Nếu thật có thể thực hiện, dù ta không thể sử dụng những thi thể này, chúng nó cũng sẽ không trở thành giúp đỡ của đối phương, thời khắc mấu chốt, có lẽ ta còn có thể làm được chút đại sự!".
"Răng rắc, rắc rắc... Tiếng thủy tinh nứt vỡ lại vang lên. Có chút chói tai! Nơi xa, có người thản nhiên nói: "Đều đã đến đông đủ rồi?"
Cách rất xa, nhưng âm thanh như ngay ở bên tai. Người của Địch Hạo chậm rãi xuất hiện. Không phải một chỗ! Mà là bốn phương tám hướng Chỉ hơn trăm người, lúc này lại phân bố khắp nơi!
"Rất dũng cảm! Biết rõ bản tướng muốn vậy giết các ngươi, còn dám tập trung ở đây, thật sự là tự tin!"
Bóng dáng Địch Hạo hiện ra, đạp không mà đi, chậm rãi nói: "Quân Thần Đình lâu không xuất thế, chỉ sợ các ngươi đã quên lãng uy lực của quân Thần Đình!"
"Cũng tốt, giết chết các ngươi, tuy không có Chân Thần, nhưng máu của hơn nghìn bản nguyên cũng đủ để dưỡng danh quân Thần Đình!"
"Giết!"
Tiếng quát to đồng thời từ hai bên vang lên! Hai bên vừa chạm mặt, dù Địch Hạo nói mấy câu, nhưng trên thực tế, lời nói nhanh chóng kết thúc, cuộc chiến lập tức nổ ra! Lượng lớn thi khôi nhanh chóng xung phong liều chết xông lên! Nhưng Địch Hạo và đám quân giáp vàng cùng binh sĩ giáp đỏ vẫn chưa ra tay. Nơi xa, Địch Hạo nhìn xung quanh, lại nhìn la bàn mặt kính trong tay một chút, chợt quát lên: "Phong thiên!"
"Phong!"
Trên trăm binh sĩ giáp đỏ thi nhau hét lên. Trên trăm thanh trường mâu màu máu bay lên không trung Tiếng vù vù không ngừng vang lên! Sau đó, một cảnh khiến người ta rung động phát sinh. Hơn trăm trường mâu không ngừng to ra, không ngừng kéo dài, lập tức kết thành đồ vật như là lồng trúc trong không trung. Trường mâu uốn lượn, đầu mẩu chụm vào nhau, cán mẫu đầm xuống mặt đất, bắt đầu lan ra! Phía trước đám người, Cố Thanh đang giao đấu với một thi khôi, thấy thế quát lạnh nói: "Thật can đảm! Vận dụng trận Phong Thiên, đây là không chết không thôi, không giết sạch, không ra đại trận rồi?"
Đại trận Phong Thiên! Đây là bản lĩnh sở trường của quân Thần Đình! Trường mâu màu máu kết hợp, phong tỏa thế giới này! Giống như lúc bao vây Kỳ Huyễn Vũ trước đó, lúc này, trừ phi giết chết các binh sĩ giáp đỏ, bằng không, không phá nổi đại trận này, cấp 9 cũng không có cách nào rời khỏi đây. Hoặc là giết sạch quân Thần Đình, hoặc là hơn nghìn cấp 9 bị giết, bằng không, hôm nay những cường giả này đều phải chiến đấu ở khu vực nhỏ bé này.
"Đại trận Phong Thiên?"
Phương Bình cũng ngẩng đầu nhìn trời, hơi nhíu mày, thứ này có vẻ hơi giống với hoàng kim ốc của mình. Các võ giả cổ này khá nhiều thủ đoạn. Dù Phương Bình từng tràn đầy tự tin, vẫn luôn khinh bỉ sức chiến đấu của võ giả cổ không bằng bọn họ, nhưng đó cũng chỉ là nói vậy mà thôi. Những người này rất nhiều thủ đoạn! Võ giả địa quật và võ giả nhân loại có rất ít loại thủ đoạn vẫy địch như vậy! Bằng không, cũng sẽ không xuất hiện tình huống cấp 9 không đánh trúng một đòn nào vào cấp 7, đánh không trúng, rất khó giết chết. Nếu đánh không lại, đối phương có thể chạy! Ngươi không đuổi kịp, dù người mạnh hơn đối phương rất nhiều, cũng không giết được hắn. Hoàng kim ốc của Phương Bình vừa xuất hiện, không ít người hâm mộ, cũng bởi vì hoàng kim ốc của hắn có thủ đoạn vẫy địch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận