Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1666

Thấy mọi người đều vô cùng chờ mong, Phong Ngọc cười nói: "Lời đồn là thật, qua mấy ngày, có lẽ các ngươi có thể nhìn thấy! Không chỉ biến thành hình người, đến cấp Chân Vương, ngay cả thực thể cũng có thể biến hóa.
Các ngươi đến hoàng thành, có thấy thân thể của thủ hộ đại nhân không? Thủ hộ đại nhân thật ra vẫn ở trong hoàng thành, nhưng thực thể đã hóa thành nhân loại, ở trong Hồ Sinh Mệnh. Điểm này, yêu thực cấp thần tướng không thể sánh bằng."
Phương Bình hiểu rõ, đến cấp Chân Vương, những yêu thực này có thể thu nhỏ thân thể, điều khiển phân hóa thể lực lượng tinh thần bước đi trên mặt đất, thậm chí bản tôn đều có thể đi qua đi lại. Mà thân thể yêu thực cấp chín bình thường rất to lớn, sở hữu vô số sợi rễ, còn phải cắm rễ dưới đất, không có chút tự do nào.
Cho nên cường giả yêu thực chưa tới Chân Vương đều tình nguyện cắm rễ mấy trăm năm mấy ngàn năm ở ngoại vực, chờ đợi thời cơ. Chỉ khi đến cấp Chân Vương, chúng nó mới xem như chân chính có tự do.
Phương Bình chờ hắn trả lời, lại kính cẩn nói: "Đại nhân, vậy chẳng lẽ ở trong hoàng thành, bất diệt thần của thủ hộ đại nhân có thể bao trùm toàn bộ hoàng thành? Chúng ta thường ngày làm việc, nếu có hành vi gì quá lố, chẳng phải... Chẳng phải là sẽ rất nguy hiểm..."
Phong Ngọc hơi nhíu mày, sau đó cười nói: "Thủ hộ đại nhân làm gì có thời gian quan tâm các ngươi, ở trong hoàng đình, thủ hộ đại nhân đúng là thường thường sẽ dùng bất diệt thần, nhưng nếu không ở trong hoàng đình, thủ hộ đại nhân cũng sẽ không quản. Huống hồ thủ hộ đại nhân cũng cần tu luyện, yên tâm đi, vương phủ cũng không nằm trong phạm vi giám sát của đại nhân!"
Phong Ngọc nói xong cười nói: "Vương phủ là phủ của các Chân Vương đại nhân, thủ hộ đại nhân tuy cũng là Chân Vương, nhưng cũng không thể tùy ý giám sát vương phủ, hiểu chưa?"
Phương Bình vội vàng nói: "Đã hiểu!"
Vậy mới được chứ! Làm ta sợ đến mức không dám thở.
Trong thành còn có một vị Chân Vương yêu thực tọa trấn, nếu dựa theo tính cách của lão Trương, chẳng phải là mọi cử động đều nằm trong mắt đối phương sao? Giờ thì ổn rồi, yêu thực thủ hộ sẽ không giám sát phủ Chân Vương, cũng sẽ không quản những nơi khác, chỉ hiện thân ở hoàng cung, nghĩa là nếu không gây sự ở hoàng cung, cũng sẽ không khiến vị Chân Vương này chú ý.
Phương Bình vừa đi vừa hỏi, hắn cũng xem như nổi tiếng, tuy rằng chỉ là cấp sáu, nhưng hỏi gì Phong Ngọc cũng trả lời.
Phương Bình hỏi, có hay gặp được Chân Vương đại nhân không. Phong Ngọc xem thường nói một câu, hầu như không thể. Chân Vương trong Điện Chân Vương sẽ không tới hoàng thành.
Tuy bên này có phủ của bọn họ, nhưng cường giả Chân Vương rất ít khi sẽ tới chỗ này, dù sao hoàng thành cũng là địa bàn của vương chủ, không phải là vương vực của bọn họ. Nói chung, ở hoàng thành, nếu như gặp phải Chân Vương, thì đấy chính là yêu thực thủ hộ Thiên Du, cơ mà cường giả yêu thực khá là thích yên tĩnh, rất ít khi sẽ xuất hiện.

Phủ Phong Vương cũng không nằm ở gần hoàng cung, mà là ở biên giới giữa nội thành và ngoại thành. 49 phủ Chân Vương hầu như đều là như vậy. Một mặt là không muốn đến gần hoàng cung, mặt khác là không hy vọng hai bên can thiệp lẫn nhau.
Cường giả đều có lực lượng tinh thần, phạm vi bao trùm không nhỏ. Nếu đến quá gần, ngươi bên này hơi có động tĩnh, đối phương sẽ nhận ra được, bọn họ cũng không hy vọng chuyện đó xảy ra.
Thế là, những Vương phủ này đều sắp xếp thành hình vòng cung, vây quanh hoàng cung.

Phủ Phong Vương là một phủ đệ cực lớn, chiếm diện tích rất rộng. Ở lối vào cửa chính, 8 vị chiến tướng đang gác cổng, uy phong lẫm lẫm. Phong Diệt Sinh vừa đến, những người này dồn dập quỳ xuống, lớn tiếng hỏi thăm.
"Cung nghênh điện hạ hồi phủ!"
"Miễn lễ!"
Phong Diệt Sinh vừa nói xong, trong phủ, có một ông lão cấp tám đi ra, nhìn thấy Phong Diệt Sinh, cười tươi rói, vội vã tiến lên trò chuyện với hắn. Đám người Phương Bình bây giờ trông như người vô hình, đứng nghe mọi người trò chuyện.
Người đến là tổng quản vương phủ, bên này cũng không có thần tướng tọa trấn, chỉ có vị tổng quản cấp tám này. Trừ ông ta, trong phủ còn có hơn mười vị thống lĩnh cấp bảy dẫn dắt một nhóm Phong Vương Quân trấn thủ ở đây. Hơn nữa Phong Diệt Sinh còn mang đến vị cường giả cấp tám năm tầng kim thân, hai vị cường giả cấp bảy, thực lực này đã xem như rất mạnh rồi.
Hai vị cấp tám, gần 15 vị cấp bảy, mấy trăm cường giả cấp sáu, ngoại trừ không có cấp chín, chiến lực trong phủ đã có thể sánh ngang với chiến lực một thành ngoại vực rồi.
Vừa vào vương phủ, Phong Diệt Sinh đã không quan tâm đến đám người Phương Bình nữa, hắn đi cùng vị tổng quản kia vào nội viện. Phong Ngọc ở lại dàn xếp cho đám người Phương Bình.
Chờ Phong Diệt Sinh đi rồi, Phong Ngọc cười nói: "Các ngươi trước tiên ở lại chỗ này, học một ít quy củ, đừng làm mất mặt Phong Vương đại nhân! Khi nào điện hạ trở về vực Phong Vương sẽ mang các ngươi theo.”
Phương Bình tươi cười nói: "Đại nhân, vương phủ không có thần tướng đại nhân tọa trấn sao?"
Phong Ngọc hơi nhíu mày, nhanh chóng cười nói: "Nơi này chỉ là hành cung, hơn nữa còn là hoàng thành, không cần thần tướng đại nhân tọa trấn! Huống chi, cũng không ai dám ngang ngược ở phủ Phong Vương!"
"Đúng vậy, ai dám đến phủ Phong Vương gây chuyện chứ!" Phương Bình cực kỳ tán thành, vừa đi, vừa nói: "Lần này điện hạ tới hoàng thành, là vì Thánh Quả... của thủ hộ đại nhân sao?"
"Không sai!" Phong Ngọc tỏ rõ vẻ ước ao, cười nói: "Thủ hộ đại nhân cứ mười năm sẽ kết Thánh Quả một lần, ít thì một quả, nhiều thì ba, năm quả. Ngươi phải biết, thủ hộ đại nhân là yêu thực cấp Chân Vương. Yêu tộc muốn thành Chân Vương rất khó, yêu thực càng khó hơn lên trời!
Thánh Quả của đại nhân thâm chí còn ẩn chứa một ít ngộ thần đạo, ai chưa cảm ngộ thần đạo đều sẽ động tâm. Lần này điện hạ có hy vọng sẽ nhận được một quả, sau khi dùng xong, có lẽ sẽ nhanh chóng tiến vào thống lĩnh cao kỳ, nếu có thể tiến vào Hồ Sinh Mệnh tu luyện một quãng thời gian, hẳn có thể rèn đúc bất diệt thân, tiến vào cấp Tôn giả."
Phương Bình hâm mộ, Thánh Quả ngon lành dữ vậy!
Không chỉ có thể tăng lực lượng tinh thần, mà còn có thể cảm ngộ bản nguyên đạo. Ngay cả phế vật như Phong Diệt Sinh còn có thể nhanh chóng tiến vào cấp tám, vậy nếu mình dùng, chắc chắn lực lượng tinh thần sẽ tăng mạnh, đúng chứ?
Bây giờ Phương Bình rèn luyện kim thân hơi chậm, vẫn có chút liên quan đến lực lượng tinh thần yếu ớt của hắn.
"Phong Diệt Sinh chắc chắn kiếm được một quả, Cơ Dao cũng chắc cú có thể lấy được... Ăn được hai quả, lực lượng tinh thần của mình hẳn là có thể đột phá 4000 hz, thậm chí càng cao hơn?" Phương Bình đã bắt đầu tính toán hiệu quả sau khi dùng rồi.
Còn phủ Phong Vương thì, Chân Vương sẽ không tùy tiện dò xét những phủ Chân Vương khác, những người khác thì không dám. Nơi này chỉ có hai vị cấp tám, một là cấp tám năm tầng kim thân, vị tổng quản kia cũng là cấp tám có bốn, năm tầng kim thân.
"Nếu chiến đấu trực tiếp, ta không hẳn có thể bắt bọn họ! Nhưng nếu tấn công bất ngờ, bọn họ không đề phòng, có lẽ có thể chớp mắt đánh tan bọn họ!" Phương Bình nghĩ, quyết định chủ ý, muốn cướp cơ duyên của Phong Diệt Sinh!
Nhưng... nếu như cướp, dù không bại lộ, e là cũng không ở lại được.
"Hy vọng có thể làm được gì đó trước khi đi, còn có Vương Chiến Chi Địa nữa, lần này cướp của Phong Diệt Sinh, có nên tiêu diệt hắn luôn không? Nếu tiêu diệt hắn, chỉ sợ mình không đi Vương Chiến Chi Địa được nữa..."
"Với lại, cướp xong, chạy thế nào, cũng là một vấn đề."
Phương Bình suy nghĩ liên tục, nét mặt lại không hề thay đổi, tiếp tục đi theo Phong Ngọc về phía trước.
Rất nhanh, mọi người đến một đại viện rộng lớn.
Phong Ngọc cười nói: "Các ngươi tạm thời ở chỗ này, an tâm tu luyện, hiện tại chưa có nhiệm vụ cho các ngươi, đừng nên đi ra ngoài, tránh gây chuyện, hoàng thành dù sao cũng không phải vực Phong Vương. Đặc biệt là Quỳ Minh..."
Phong Ngọc suy nghĩ một chút vẫn nhắc nhở: "E là Lê Án điện hạ sẽ nổi giận với ngươi, nơi này là hoàng thành, nếu hắn có ý ra tay với ngươi, e là ngươi sẽ khó thoát cái chết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận