Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1985: Tế Chân Vương (2)

"Tưởng lão tổ! Giết một người đi chứ!" Lý Chấn rống to, ông không chịu được nữa!
Trương Đào cũng vậy! Nếu cứ tiếp tục như vậy, ông và Trương Đào thua cuộc, Hoa Quốc nguy rồi.
Trương Đào... rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì? Ban đầu thì nói là giả vờ bị thương, bây giờ thì không còn là giả vờ nữa, lần này chỉ cần hơi bất cẩn một chút, 10 vị tuyệt đỉnh chắc chắn sẽ tiêu đời ở đây!
Sắc mặt Chiến Vương đỏ chót, mồ hôi rơi như mưa. Đến tuyệt đỉnh, đổ mồ hôi như mưa chính là biểu hiện của việc tiêu hao quá mức. Nghe thấy Lý Chấn điên cuồng hét lên, ông chửi mát một trận, gào cái gì mà gào. Bộ ta không muốn giết địch sao? Ngươi nghĩ là Chân Vương dễ giết lắm sao? Ông đây cũng sắp không chịu được nữa rồi!
8 người bọn họ đối phó với 10 vị Chân Vương, Thẩm Hạo Thiên đánh tới mức lảo đảo, bản thân ông lấy một địch hai, nào có đơn giản như vậy.
Ngay lúc đó, Trương Đào bỗng nhiên quát: "Còn 30 giây!"
Những Chân Vương kia dù có cố tình câu giờ thì bây giờ cũng đã bắt đầu công kích quyển sách thủy tinh rồi. 30 giây nữa, lớp phòng ngự sẽ bị phá. Đến lúc đó, thì chỉ có chết! 7 vị Chân Vương dù có tâm tư khác thì cuối cùng cũng sẽ ra tay với bọn họ, tạo thành áp lực cực lớn.
Chiến Vương nghe vậy cũng gấp, đột nhiên nổi giận mắng: "Ngươi nghĩ ta dễ bị ăn hiếp lắm à?"
"Chết đi!" Tiếng quát to vang vọng chiến trường không gian.
Sau một khắc, tiếng nổ vang trời vang lên. Chiến Vương bay ngược ra sau, chỉ còn sót lại cái đầu, cơ thể nhanh chóng mọc ra, mai rùa thì đã biến mất. Hai Chân Vương đang đánh nhau với ông cũng bị trọng thương rất nặng.
Chiến Vương trực tiếp mặc mai rùa vào, tự bạo mai rùa và cơ thể mình, không tiếc giá nào!
Là một trong những tuyệt đỉnh có sức chiến đấu cao nhất, ông liều mạng như vậy, đối phương sao có thể không bị trọng thương?
Trong số hai người, một người bị nổ tung thân thể, cái đầu cũng bắn mạnh ra ngoài. Mà Chiến Vương lại chủ động liều mạng, nắm giữ tiên cơ, cơ thể vừa khôi phục đã nắm lấy đầu của đối phương, rống to một tiếng, ánh kim chiếu rọi trời đất, xuyên qua hư không, soi sáng toàn bộ Ngự Hải Sơn.
"Hôm nay lại trảm một vương!" Ông gầm lên giận dữ, đập vỡ tan không gian, Ngự Hải Sơn rung chuyển.
Ầm ầm! Đầu nổ tung, lực lượng tinh thần của đối phương hóa thành hình bóng lờ mờ, nó mới vừa hiện ra, thì Chiến Vương đã như mãnh hổ bay lên, dùng hay tay kéo một cái, trực tiếp xé rách vật hóa hình.
"Chết đi!"
Ầm ầm ầm! Trời đất rung động, trên bầu trời, ánh sáng màu máu tràn ra. Lại có một vị Chân Vương hy sinh!
Hôm nay, vị Chân Vương thứ tư chết trận.
"Dương Vương!" Tiếng gào lại nổi lên, Phong Vương đâm xuyên qua yết hầu của Trương Đào, phẫn nộ quát một tiếng, lạnh lùng nói: "Trúc Vương! Các ngươi muốn chết phải không?"
7 vị Chân Vương! Thế mà không có ai đột phá phòng ngự của Trương Đào, các ngươi giả yếu cũng quá đáng lắm rồi! Chỉ tại các ngươi mà lại có Chân Vương chết trận rồi! Dương Vương và hắn rất thân, cứ thế mà chết ở đây, điều này khiến Phong Vương cực kỳ phẫn nộ.
Lần này, Thiên Thực vương đình tổn thất vô cùng nặng nề. Tử La Vương, Địa Quỳ Vương, Tùng Vương, Dương Vương, bốn vị Chân Vương chết trận đều là người của Thiên Thực vương đình, sau khi trận chiến này kết thúc, chắc chắn sẽ to chuyện!
Phong Vương còn đang gào thét, Chiến Vương đã lao thẳng tới cường giả Chân Vương thứ hai rồi! Mà vị Chân Vương thứ hai đang bị thương đó cũng lạnh lùng nghiêm nghị nhìn ông, không tiếp tục tử chiến, mà là nhanh chóng bỏ chạy lao về phía đám người Cơ Hồng!
7 người này cố ý! Bọn họ cố ý trốn tránh không đánh, quá đáng ghét! Chiến Vương muốn liều mạng thì cứ tìm bọn họ, hắn không chơi nữa!
Lúc này, đám người Cơ Hồng cũng ra tay mạnh hơn, tập trung tấn công quyển sách, sắp phá được lớp phòng vệ rồi.
Thấy cảnh này, Chiến Vương tỏ vẻ không cam lòng. E là sẽ không kịp giết người thứ hai! Dù ông đã khiến đối phương bị trọng thương!
Nhưng ngay lúc này, hai bóng người hiện ra, trong chớp mắt xông vào chiến trường. Khí thế của bọn họ cực kỳ mạnh, không nói một lời nào, lao về phía cường giả Chân Vương đang bị thương!
"Thật can đảm, hạng giun dế cũng dám ra tay với bản vương!" Vị Chân Vương này giận tím mặt, hai vị cường giả không phải Chân Vương lại dám xông vào chiến trường Chân Vương, muốn chết!
"Giết được ngươi là được!" Trần Diệu Tổ ngửa mặt lên trời thét dài, kiếm nhanh như sấm, lao thẳng đến đầu của đối phương. Trường thương của Trương Vệ Vũ xuất hiện, điên cuồng gào thét, cố sức nghênh chiến! Hôm nay, đánh với tuyệt đỉnh, dùng máu của Chân Vương trải đạo!
Ầm ầm!
Trong chớp mắt, tiếng nổ đùng đoàng vang lên. Trường kiếm của Trần Diệu Tổ bị bẻ gãy, đây cũng không phải là thần binh, mà là vật hóa hình từ đại đạo của ông, thần binh của ông đã sớm bị hư trong trận chiến lúc trước.
Phốc!
Một ngụm máu tươi trào ra, xa xa, Trương Đào đột nhiên thét dài nói: "Đánh hắn! Nếu không chết, chắc chắn có thể thành tuyệt đỉnh! Trần Diệu Tổ, đời này, chỉ có một cơ hội, không thành công thì chết!"
Lý Chấn giận dữ hét: "Không có chiến công, không thể chết! Lấy máu của Chân Vương, thăng cấp!"
Hai lãnh tụ lớn của nhận loại điên cuồng hét lên. Trần Diệu Tổ cũng điên cuồng! Ông chỉ có một cơ hội này mà thôi! Nếu lần này không thành công, thì chết!
"Trần mỗ nguyện chiến!" Trần Diệu Tổ gầm lên, tay không lao ra ngoài!
Trương Vệ Vũ cũng không nói tiếng nào, hai vị cấp chín đỉnh cao quay chung quanh vị Chân Vương đẫm máu này, bắt đầu chém giết.
Đương nhiên bọn họ không thể sánh bằng cường giả Chân Vương! Nhưng bọn họ ôm quyết tâm muốn chết, đánh nhau với một vị Chân Vương bị trọng thương, nếu không chết, thì sẽ thành tuyệt đỉnh!
Phong Vương đánh ra một chưởng, đập nát tay phải của Trương Đào, tiếp tục giận dữ hét: "Các ngươi vẫn tiếp tục trơ mắt nhìn Phục Sinh Chi Địa có thêm hai Chân Vương hả?”
Trương Đào liều mạng rồi! Bây giờ hắn không đi được!
Bây giờ 7 người Cơ Hồng phải thoát khỏi vòng vây, sau đó ngay lập tức tiêu diệt hai vị cường giả không phải Chân Vương, vây giết những Chân Vương phục sinh khác, trận chiến này nhất định phải thắng, lấy cái giá là mạng của Chân Vương, đánh tan Phục Sinh Chi Địa!
Nhưng nếu 7 người đó không đột phá vòng vây, hai người kia sẽ trở thành Chân Vương, sau đó giết chết vị Chân Vương đang trọng thương, thì trận chiến này sẽ tràn đầy biến số.
“Rắc rắc..." Tiếng rạn nứt vang lên, quyển sách của Trương Đào gần như đã sắp vỡ tan tành.
Vào thời khắc đó, Trương Vệ Vũ quát to một tiếng, lấy thần binh trường thương đâm vào ngực đối phương, tốc độ nhanh đến mức cực hạn, chỉ trong chớp mắt, trường thương tự bạo!
Vị Chân Vương bị thương phun máu tươi ra, hai mắt đỏ như máu! Bị Chiến Vương đánh chết thì cũng đành chịu, bị hai cái giun dế đánh chết, sống không bằng chết!
"Đi chết đi!" Người này bị trường thương của Trương Vệ Vũ tự bạo đâm trúng ngực, ngực xuất hiện một cái lỗ to, hắn vô cùng phẫn nộ, đánh nát nửa bên đầu của Trương Vệ Vũ!
Đầu của Trương Vệ Vũ bị rạn nứt, nhưng hắn không quan tâm, lại một lần nữa lao ra. Mắt thấy hắn lại định đánh thêm một đòn nữa, một bên, Trần Diệu Tổ bỗng nhiên ngửa mặt lên trời thét dài, khi đó, hư không đen tối tràn đầy ánh kiếm!
"Thành đạo với tân võ, thì chính là kiếm của tân võ!" Một tiếng cười to, truyền khắp hư không.
Một thanh trường kiếm đột nhiên hiện ra trong không gian tối tăm, trường kiếm phát ra ánh sáng chói mắt, rơi thẳng từ trên trời xuống, chém vào vị Chân Vương kia.
"Đáng chết!" Đối phương đột phá rồi!
Thời khắc này, Trần Diệu Tổ là người đầu tiên thăng cấp đến tuyệt đỉnh. Cường giả Chân Vương đang muốn đập nát đầu Trương Vệ Vũ, nhưng bây giờ, hắn không thể không chuyển hướng, đánh một chưởng vào trường kiếm!
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn bùng nổ, trường kiếm của Trần Diệu Tổ lại bị đánh tan, nhưng bàn tay của đối phương cũng bị chém thành hai nửa.
"Đáng ghét!"
"Thứ còn đáng ghét hơn ở đây nè!" Cùng lúc đó, Trương Vệ Vũ chỉ còn lại nửa cái đầu cũng sung sướng cười to nói.
Một cây trường thương đột ngột hiện ra, xuyên thủng ngực của đối phương!
Ngoài chiến trường không gian, trong hư không, đột nhiên xuất hiện hai cái bóng!
Một người cầm thương, một người cầm kiếm!
Hai người chiến Chân Vương, sau ba chiêu, may mắn chưa chết, đại đạo tuyệt đỉnh mở rộng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận