Toàn Cầu Cao Võ

Chương 806: Thần Tiên Đã Đi Đâu?

Thời gian dần trôi.
Cái ót của Phương Bình lúc này, bắt đầu có ánh sáng màu vàng nhạt lóe hiện.
Xương sọ là bộ phận quan trọng nhất của cơ thể người, có quan hệ mật thiết với cảnh giới kim thân, cùng với việc rèn luyện xương sọ, lần này Phương Bình có thay đổi lớn hơn nhiều so với trước đó rèn luyện xương tai nhỏ!
"Những đốt xương khác… cũng đang thay đổi!"
Lúc Phương Bình rèn luyện xong một đốt xương đầu thì phát hiện được dị thường.
Theo sự rèn luyện của hắn, những đốt xương khác hình như đang hấp dẫn lẫn nhau, xương cốt im lặng, lúc này hình như đều bắt đầu hồi sinh vậy!
Trước kia, Phương Bình không thể khiến đốt xương đốt lóe lên ánh sáng màu vàng.
Hắn chỉ từng thấy hai người ở cảnh giới phi Tông sư phát ra ánh sáng màu vàng kim, một là Lý Hàn Tùng, một là lão Lý trước đây từng nghiên cứu ra bán kim thân.
Hai người này đều rất đặc biệt, những người khác, dù là Vương Kim Dương đã rèn cốt tủy cũng chỉ là hiện lên ánh sáng đỏ, mà không phải là ánh sáng màu vàng.
Đến lúc này Phương Bình mới phát hiện ra, hắn cũng bắt đầu lóe lên ánh sáng màu vàng rồi!
"Không đúng, đây… đây lẽ nào là dấu hiệu xuất hiện vật chất bất diệt?"
Phương Bình đột nhiên nghĩ tới điều gì đó! Lẽ nào rèn luyện xương sọ có liên quan đến sự xuất hiện của vật chất bất diệt?
Phương Bình đè suy nghĩ này xuống, tiếp tục rèn luyện xương sọ.
Số lượng xương được hoàn thành rèn luyện tăng lên, thay đổi càng lúc càng lớn!
Khi Phương Bình rèn luyện xong ba đốt xương, sau đầu đã chói sáng ánh vàng.
Lúc này, Phương Bình như hóa thành Phật!
...
Nam Võ, khu Nam.
Lão Lý vừa tới, quai hàm cũng rớt xuống rồi!
Ông tới tìm Phương Bình, bảo thằng nhóc cậu đi mở phòng tu luyện lực lượng thiên địa. Nhưng… nhưng lúc này ông nào còn lo lắng điều này!
"Cái quỷ gì đây!"
Lão Lý cảm thấy mình có thể đập đầu xuống đất tự tử, đó là nếu như đập đầu xuống đất mà có thể tắt thở thật.
"Hắn đang rèn luyện xương sọ!"
"Làm sao có thể!"
Lão Lý thật sự muốn thổ huyết, Phương Bình mới cấp mấy a?
Nhớ lúc đầu, Phương Bình vừa mới vào trường, thật sự thì không có chỗ nào là quá đặc biệt, ba lần tôi cốt có chút khiến người ta liếc mắt để ý đến, nhưng cũng không phải không có ai làm được.
So với Vương Kim Dương, Lý Hàn Tùng, Diêu Thành Quân thì Phương Bình không có ưu thế gì cụ thể.
Nhưng sau đó, Phương Bình là người đầu tiên có lực lượng tinh thần đạt đến trình độ ngoại phóng!
Tiếp đó, hắn nói xương tủy của mình đã ngọc chất hóa rồi… Được thôi, lúc đó không ai tin, lão Lý xì mũi khinh thường, thằng nhóc này lừa người khác còn được, nhưng bọn họ và Phương Bình từng tiếp xúc với cường giả, ai mà không hiểu rõ.
Nhưng rất nhanh Phương Bình xuống địa quật một chuyến, trở về… Xương tủy rèn luyện xong rồi!
Lúc đó, lão Lý chỉ muốn đánh chết hắn, quá kích thích người rồi.
Hai ngày trước, khi mọi người nói về Phương Bình, mấy vị cường giả còn trêu đùa, Phương Bình cũng chỉ còn thiếu xương đầu là chưa rèn luyện thôi…
Bây giờ… bây giờ thằng nhóc này đang rèn luyện xương sọ!
Lão Lý chớp chớp mắt, lần đầu tiên cảm thấy bản thân có thể xuất hiện ảo giác.
Làm sao có thể!
"Không… không đúng, chưa chắc không thể! Rèn luyện xương sọ, chính là dùng lực lượng thiên địa rèn luyện...Hắn… hắn có thể mà!"
Lão Lý lắc lắc đầu, Tông sư làm sao rèn luyện xương sọ? Chính là dùng lực lượng tinh thần và lực lượng khí huyết chuyển đổi thành lực lượng thiên địa để rèn luyện, xương sọ quá cứng và khép kín, với sức mạnh thông thường rất khó để rèn luyện.
Lão Lý có thể hoàn thành rèn luyện xương sọ là vì dùng rất nhiều tinh hoa sinh mệnh, kiên trì cải tạo lại.
Còn Lý Hàn Tùng… Trời mới biết sao đầu của hắn như vậy, điều này thật sự không thể nói rõ ràng được.
"Hắn đang rèn luyện xương sọ rồi… nói như vậy, xương cốt toàn thân đã rèn luyện xong rồi! Lực lượng tinh thần ngoại phóng, còn có thể làm được tinh huyết hợp nhất chuyển thành lực lượng thiên địa, rốt cuộc mình là cấp tám hay hắn đây?"
"Vì sao cảm thấy, hắn càng giống cấp tám hơn mình!"
Lão Lý lẩm bẩm độc thoại, thật sự, không có giây phút nào ông cảm thấy tự ti như vậy.
Hai chúng ta rốt cuộc ai mới đúng là cấp tám?
Phương Bình ngoại trừ chưa phong bế cửa tam tiêu, thì càng giống hơn có được không!
Mắt thấy ánh sáng màu vàng càng lúc càng sáng rực, lão Lý hít sâu một hơi, giải phóng lực lượng khí huyết bao lấy ánh sáng màu vàng.
Những người ở khu Nam cảm nhận được lực lượng khí huyết bên này, có lẽ nhận ra khí tức này là của lão Lý, cũng không có ai tới kiểm tra.
Hiện tại Lý Trường Sinh thân là viện trưởng Học viện Binh Khí, trong trường học, người có thể quản được ông cũng chỉ có Ngô Khuê Sơn, Hoàng Cảnh cũng khó quản.

Lão Lý đến, thực ra Phương Bình cảm nhận được.
Có điều lúc này hắn cũng không có tâm tư quan tâm.
Hắn có rất nhiều bí mật, lão Lý cũng biết nhiều, hoặc có thể nói, lãnh đạo cấp cao của Ma Võ đều biết không ít.
Đặc biệt lúc đầu, Phương Bình nói rèn luyện xương tủy xong rồi, mọi người đều hiểu nhưng giả vờ hồ đồ thôi.
Chủ ý này là do Lữ Phượng Nhu đề xuất, kết quả Phương Bình rèn luyện xong xương tủy, Lữ Phương Nhu cũng sợ ngây người. Xương tủy cũng rèn luyện rồi, hiện tại Phương Bình rèn luyện xương sọ mà thôi, quen là tốt rồi.
Lúc này Phương Bình đã rèn luyện xong đốt thứ tư của xương đầu.
Rèn luyện một đốt xương tiêu hao gấp mười lần xương tai nhỏ, 60 triệu điểm tài phú.
Nhưng Phương Bình cảm thấy đáng! Quá đáng giá!
Lúc này xương cốt toàn thân của cậu đều đang sống lại, giống như mở ra hạt nhân bên trong, khung xương trầm lặng ban đầu, hiện tại sống lại rồi.
Lúc đầu chỉ có sau ót phát sáng, hiện tại, cả người Phương Bình đều đang phát ra ánh sáng màu vàng.
Khí huyết trong cơ thể, sôi sục đến cực hạn!
Thậm chí Phương Bình có thể nghe được âm thanh chuyển động của xương tủy, bên ngoài xương cốt như có một lớp tro tàn bị bóc xuống.
"Xương sọ… Hóa ra rèn luyện xương sọ là thế này!"
Lúc này Phương Bình cũng không quan tâm đầu cậu đang truyền tới cảm giác căng nứt đau đớn, loại thay da đổi thịt này khiến hắn từ bỏ dự định chỉ rèn luyện một ít trước đó. Chỉ cần lần này không chết, hắn muốn toàn bộ rèn luyện xong!
Phương Bình tin, khi rèn luyện xong xương sọ, hắn sẽ xuất hiện một loại thay đổi về chất.
Còn về phần Lý Hàn Tùng yếu như gà kia, vì sao vẫn yếu như vậy, Phương Bình đoán là Lý Hàn Tùng chưa chắc đã từng thoát thai hoán cốt, xương sọ của hắn là trời sinh, có lẽ Lý Hàn Tùng vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh xương sọ.
Năm đốt… Sáu đốt... Tám đốt!
Trong khoảnh khắc khi rèn luyện xong xương đầu, như hoàn thành xong một giai đoạn hệ biến hóa, cơ thể Phương Bình phát ra ánh sáng màu vàng rực rỡ!
"Rắc, rắc..."
Xương cốt toàn thân đang run rẩy, đều đang vang động, tầng bên ngoài xương cốt, rất nhiều lớp chất xám rơi ra, lộ ra xương cốt màu vàng!
Bên ngoài, lão Lý cũng không suy nghĩ lung tung nữa, mà chăm chú tinh thần!
Phương Bình, đang rèn luyện bán kim thân!
Hoặc có thể nói chính xác là đang rèn kim cốt!
Cường giả kim thân, ý chỉ toàn thân đều kim thân hóa, bao gồm huyết nhục, xương cốt, kinh mạch, nội phủ, xương tủy, thậm chí bao gồm máu.
Hiện tại lão Lý đã rèn luyện xong huyết nhục, kinh mạch, xương cốt và máu, chỉ còn thiếu xương tủy.
Mà Phương Bình hiện tại đang mở ra bước đầu tiên, xương cốt của hắn đang kim thân hóa.
"Rắc, rắc..."
Tiếng xương cốt chấn động càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn.
Trong chớp mắt, cánh tay trái của Phương Bình đột nhiên rực rỡ ánh vàng.
Lúc này, huyết nhục của hắn như trong suốt, thậm chí lão Lý có thể nhìn thấy xương cánh tay như
vàng
tFC
ngọc!
"Tay trái luyện xong kim cốt rồi!"
Lão Lý lẩm bẩm một câu, tiếp đó cánh tay phải của Phương Bình cũng xuất hiện biến hóa giống như vậy.
"A!"
Chính lúc này, mặt Phương Bình đột nhiên dữ tợn, quát lên một tiếng, song quyền đấm mạnh xuống mặt đất!
Ầm ầm!
Tiếng nổ lớn vang ra, khuôn viên hơn chục mét xung quanh lập tức sụp đổ, Phương Bình cũng ngã xuống hố sâu.
Khu Nam truyền tới âm thanh ngự không của cường giả.
Lão Lý thấy thế quát lên: "Ta đang luyện công, không cần tới!"
Lời vừa nói ra, cường giả ngự không thối lui, không tới nữa.
Mà sau khi hai cánh tay của Phương Bình lột xác thành kim cốt xong, tiếp đó là hai chân và những đốt xương khác đều bắt đầu tiến hành lột xác...
Bạn cần đăng nhập để bình luận