Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2684: Đạo Sau Sơ Võ

Địa Phi giận không nhịn nổi, giết, giết người đến điên rồi. Bây giờ còn muốn giết Địa Kỳ!
Địa Hình tuyệt đối có lá bài tẩy, nhưng có lá bài tẩy thì lại làm sao? Địa Hình suy nghĩ quá đơn giản! Rồng không ở với rắn!
Hai vị Đế Tôn không biết tâm tư của bọn họ sao? Nhất định là biết!
Đến lúc đó, hai vị Đế Tôn có lẽ sẽ tiêu diệt họ trước, sau đó phân thắng bại, bởi vì họ mới là cùng loại người. Còn mấy bọn họ chỉ là một đám người hỗn tạp.
Địa Hình khẽ cau mày, bình tĩnh nói: "Nhưng nếu Địa Kỳ không chết, chúng ta càng dễ dàng bị nhằm vào! Bởi vì Địa Kỳ có thực lực uy hiếp cấp Đế!"
"Tào lao!" Địa Phi cả giận: "Địa Kỳ không chết, chúng ta còn có tư cách bàn điều kiện với Đế Tôn! Còn có thực lực uy hiếp bọn họ! Hai vị Đế Tôn cũng sẽ không dễ dàng ra tay với chúng ta, bởi vì chúng ta tập trung ra tay với một người, hẳn sẽ có Đế Tôn bị thương Bọn họ không sợ sao? Khi sợ ném chuột vỡ đồ, hai vị Đế Tôn dám tuỳ tiện ra tay với chúng ta sao?
Đồ khốn! Ngươi sắp hết tuổi thọ, bây giờ lại không từ thủ đoạn, cũng đừng kéo cha con ta xuống nước! Ngươi còn dám ăn nói linh tinh, bản tọa sẽ giết ngươi trước, ta cũng muốn xem lá bài tẩy của ngươi mạnh thế nào, có thể chiến với Đế Tôn hay không!"
Ánh mắt Địa Hình lạnh xuống, không lên tiếng, nhưng nhìn về phía Phương Bình.
Phương Bình liếc mắt nhìn Địa Phi, ánh mắt lấp lóe, một lát sau, hắn nói: "Nếu cha đã không đồng ý, vậy chuyện này xem như thôi! Chờ Địa Kỳ đại nhân trở về, chúng ta tìm cơ hội vào nội điện, chờ vào được bên trong rồi tính tiếp"
Địa Phi nhìn chằm chắm hắn một lúc, sau đó lại nhìn vào nơi Địa Phi ngã xuống... Ánh mắt thay đổi, không cự tuyệt.
Địa Hình nghe vậy, có chút bất mãn. Nhưng nghĩ một chút, cuối cùng cũng từ bỏ tiếp tục thuyết phục Địa Phi. Địa Phi sợ rồi!
Người chết ngày càng nhiều, hắn cũng có chút cảm giác mèo khóc chuột. Không đơn giản là sợ, mà có lẽ là vì có liên quan đến Vân Sinh.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Địa Hình nhìn lướt qua Vân Sinh, trong đó. có chuyện mà mình không biết sao? Hai cha con này trước đây tình cảm rất tốt. Nhưng hiện tại hơi khác thường.
Địa Hình trấn áp cảm giác xao động trong lòng, không lên tiếng.
Ba người yên lặng xử lý chiến trường, xóa hết tất cả dấu vết của trận chiến vừa rồi. Sau đó đứng ở bên ngoài Bản Nguyên chờ đợi.
Chờ hơn 10 phút, một bóng người từ trong Bản Nguyên đi ra.
Sắc mặt Địa Kỳ bình tĩnh, vừa ra đã cảm ứng được khí tức của ba người, hắn hơi cảnh giác, nhưng nhanh chóng tươi cười nói: "Các ngươi đến rồi!"
Địa Phi trầm giọng: "Địa Bình chết rồi! Đạo huynh, bây giờ ngươi mạnh nhất, đi hay ở tùy đạo huynh! Hai vị Đế Tôn đã chuẩn bị vào nội điện, bên trong chắc chắn sẽ không thể thiếu một phen chém giết tranh cướp...
"Địa Bình chết rồi?" Sắc mặt Địa Kỳ hơi thay đổi.
Lại chết thêm một người! Hắn ở trong Bản Nguyên, đúng là không có cảm ứng gì.
"Ai giết?"
"Không biết" Địa Hình tiếp lời, cho Địa Phi có cơ hội mở miệng.
Địa Kỳ hơi nhíu mày, cũng không tiếp tục hỏi.
Suy nghĩ một chút, Địa Kỳ chậm rãi nói: "Địa Bình chết rồi, bây giờ trong điện Khôn Vương chỉ có 6 người chúng ta! Nội điện mới là trung tâm của điện Khôn Vương, kim thân Thiên Đế ở nội điện, không những như vậy, Giáo Chủ bế quan ở nội điện nhiều năm như vậy, hẳn là sẽ có trận bảo ở đó...
Địa Phi trầm giọng nói: "Đạo huynh vẫn còn muốn tranh?"
"Phải tranh!" Địa Kỳ hít sâu một hơi, không khí xung quanh xoáy nhẹ, có thể thấy tâm tình hắn phức tạp cỡ nào. "Không tranh, chắc chắn chết!"
"Đại thế sắp tới, tuy chúng ta là Chân Thần, nhưng tiếp sau đó là trận chiến tranh giành Hoàng đạo, là trận chiến thống nhất tam giới, người yếu còn có cơ hội sinh tồn, Chân Thần như chúng ta chắc chắn là tiêu điểm của các phe!"
"Bây giờ không trở nên mạnh mẽ, đại loạn đến, chúng ta có thể sống sao?"
Địa Kỳ nhìn về phía Địa Phi, sắc mặt thâm trầm nói: "Đây cũng là cơ hội duy nhất của chúng ta! Tam giới có không ít bảo địa, nhưng bảo địa cũng là hiểm địa, chỉ có nơi này là nơi chúng ta hiểu rõ nhất, hơn nữa cũng đã vào... Địa Phi, không còn đường quay đầu rồi!"
Thật sự không còn đường quay đầu rồi!
Những người hôm nay tiến vào đây đều đã chuẩn bị rời khỏi Thần Đình sau lần này. Bởi vì bọn họ vào điện Khôn Vương, cướp lấy bảo vật của Khôn Vương, đây là tội chết.
Từ lúc quyết định phá trận vào điện Khôn Vương, thực ra bọn họ đã chuẩn bị tâm lý rời đi. Tam giới rất lớn, sẽ luôn có đất cho bọn họ dung thân.
Bản thân mạnh mẽ mới là căn bản.
Khôn Vương có mạnh mẽ đến đâu thì có liên quan gì tới bọn họ sao? Khôn Vương mạnh mẽ sẽ giúp bọn họ thành Hoàng sao?
Thấy hắn nói như vậy, một lát sau, Địa Phi lên tiếng: "Vậy nghe theo đạo huynh!"
"Vậy thì đi!"
"Đi nội điện!"
Địa Kỳ cũng không nói nhiều, càng không nhắc đến chuyện mình có thu hoạch gì ở trong Bản Nguyên hay không.
Mọi người cũng không hỏi, đây là bí mật, mọi người đều có chừng mực.
Bốn người đi chung rất yên lặng, đều đi về phía cuối lối đi.
Phương Bình không biết làm sao để vào nội điện, Địa Kỳ biết một chút.
Cuối lối đi, vách tường hiện lên một cánh cửa lớn.
Lôi Đình đã đến, Phong Vân cũng đến.
Hai người đứng cách không đối lập nhau, không ai nói chuyện.
Qua một hồi lâu, Lôi Đình trầm giọng nói: "Địa Bình chết rồi, đúng không?"
"Không sai"
"Ai giết?"
Phong Vân đạo nhân lạnh nhạt nói: "Không phải ngươi và ta, đương nhiên chỉ có thể là những người kia!"
Lôi Đình cau mày, sau đó bỗng nhiên hừ lạnh nói: "Xem ra có người thu được cơ duyên ở trong Bản Nguyên, cảm thấy không cần đến Địa Bình nữa! Ngươi cảm thấy sẽ là ai?"
"Địa Phi, Địa Hình, Địa Kỳ,... đều có khả năng Phong Vân cười nhạt, nói như không nói, nhưng Lôi Đình nhưng chú ý tới, đối phương không nhắc đến Vân Sinh.
Lôi Đình suy tư, nhanh chóng nói lảng sang chuyện khác: "Có phải bọn họ thu được đại đạo mới trong Bản Nguyên?"
"Rất có thể" Phong Vân đạo nhân đáp, cảm khái: "Bản Nguyên là cơ duyên, cũng là nguy cơ! Dù có được đại đạo, nhưng đó không phải đạo của mình, có thể đi bao xa? Chủ nhân của những con đường đó đã chết, huống chi là những người hiện tại.
Hơn nữa, dù có truyền thừa đại đạo của người khác, trong nhất thời, cơ thể bọn họ có thể chịu được đại đạo sao? Chỉ cần hơi bất cẩn, sẽ tự bạo mà chết!
Bản Nguyên, không phải là nơi tốt lành"
Lôi Đình cũng không tiếp lời, lại nhìn về phía cửa: "Có thể vào nội điện không?"
"Có thể." Phong Vân đạo nhân lúc này không có ý muốn đoán già đoán non, lên tiếng: "Nội điện nguy hiểm hơn ngoại điện, hiện tại, ngươi có thể mở cửa điện để đi vào.
Nhưng mà... Lão phu vẫn muốn kiến nghị, chờ bọn họ vào cùng đi! Để bọn họ đi dò đường"
"Bọn họ sẽ đồng ý sao?"
"Có thực lực có quyền!" Phong Vân lạnh nhạt nói: "Cũng có thể thăm dò xem ai nhận được cơ duyên, hay là... Ai cũng chiếm được?!"
"Lôi Đình, đừng mơ đến chuyện liên thủ với bọn họ để đối phó với lão phu! Hiện tại còn chưa nhìn thấy kim thân Thiên Đế, nếu chúng ta bị thương hoặc mất một người, sau đó có thể còn lấy được gì sao?"
"Cuối cùng, có lẽ còn cần hai ta liên thủ mới có thể thành công!"
"Những người còn lại, chết một ít cũng có thể chấp nhận được, ép bọn họ đi dò đường, đây mới là chuyện mà hai ta nên làm, chứ không phải để bọn họ trở thành ngư ông!"
Lôi Đình Đế Tôn trầm mặc một hồi, rất nhanh nói: "Được! Nếu bọn họ không chịu..
"Thì giết!" Phong Vân đạo nhân hờ hững, Đế Tôn là Đế Tôn, Chân Thần là Chân Thần.
Ngồi xem hổ đấu, làm ngư ông đắc lợi, làm chim sẻ chờ châu chấu bắt sâu... Mọi người đều biết, không ai ngốc, ai cũng có tâm tư này.
Có thể nào có đơn giản như vậy!
Địa Kỳ cho rằng bọn họ có thực lực chống lại Đế Tôn là có thể đứng ngang hàng với bọn họ?
"Phương Bình.." Phong Vân thầm đọc lên cái tên này, đuôi mắt lướt qua cửa điện, nếu đã đến thì cũng đừng hòng đi!
Một lát sau, nhóm người Phương Bình đã sắp đến cuối đường.
Địa Kỳ bỗng nhiên cau mày lên tiếng: "Hai vị Đế Tôn đang ở phía trước!"
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự nặng nề trong mắt nhau, không ngờ Đế Tôn còn chờ ở bên ngoài.
Địa Kỳ truyền âm nói: "Bất kể như thế nào, đến nước này, mọi người cũng không còn đường lui rồi! Không được tách nhau ra, không được thỏa hiệp, tranh thủ quyền lợi mà chúng ta nên được nhận.
Đại đạo phải tranh. Nhân tộc ngày càng mạnh là vì họ tranh! Không tranh, chúng ta sẽ không có bất cứ cơ hội nào!"
Mọi người lặng lẽ, không ai nói chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận