Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1276

Nghe lời nói ngông cuồng Tưởng Hạo, Phương Bình liếc mắt nhìn hắn, cũng cười nói: "Ngươi thú vị hơn những người khác nhiều, không trông trước ngó sau, chiến tranh chính là chiến tranh, nhân vật nhỏ nên làm chuyện mình nên làm, chứ làm gì cũng lo cho đại cục, cho rằng người nhỏ bé như mình có thể thay đổi đại cục, thay đổi được ý chí của tuyệt đỉnh... Nói thật, ta thấy mấy chuyện đó xàm xí lắm!
Muốn khai chiến, không giết người, bọn họ cũng sẽ khai chiến!
Không muốn khai chiến, dù có tiêu diệt mấy vị tuyệt đỉnh, bọn họ cũng sẽ không khai chiến!
Trước kia, mọi người đều khuyên ta, không nên ra tay với hậu duệ tuyệt đỉnh... Nhưng giết là giết.
Nhưng ngươi đã nói không nên giết Cơ Dao, điều này cũng có lý, dù sao cô ta không phải là người của Yêu Thực vương đình, hơn nữa, thân phận tôn quý.
Về phần những người khác, thịt cũng thịt rồi, Yêu Mệnh vương đình cũng không phải người tốt gì, trước đó, tại trận chiến ở Thiên Nam địa quật, nếu không phải được Yêu Mệnh vương đình ngầm đồng ý, ta không tin đám thành chủ phái Yêu Mệnh dám tự ra tay!
Đã như vậy, chúng ta giết mấy nhân vật nhỏ không quan trọng thì làm sao!"
"Ha ha ha, nói không sai!"
Tưởng Hạo cảm thấy Phương Bình rất hợp gu mình, cười to nói: "Lúc trước ta giết một hậu duệ tuyệt đỉnh ngay lối ra vào, bị một số người dè bỉu, chỉ trích sau lưng, ta thấy đều là lời xàm xí!
Kẻ địch, lẽ nào không được giết?
Ta muốn giết sao thì giết chứ!
Ta thích đó, dù có cởi sạch hay băm thành từng mảnh, đó cũng là chuyện của ta, có bản lĩnh thì các ngươi cũng làm như vậy với ta đi, ta cũng sẽ chẳng nhíu mày oán than!"
Phương Bình cũng nở nụ cười, hơi chờ mong nói: "Tưởng đại ca, ngươi thật sự có thể giết được cấp bảy cao kỳ hả?"
"Giết không được."
Thấy Phương Bình hình như có ý xem thường mình, Tưởng Hạo hơi giận, lập tức nói: "Tuy không giết được, nhưng... cũng không nhất định! Ta nghe nói, ngươi có thể tự bạo lực lượng tinh thần, có thật không?"
"Đúng."
"Có thể làm cho cấp bảy cao kỳ choáng váng trong chốc lát sao?"
"Thời gian rất ngắn!"
"Thời gian rất ngắn..." Tưởng Hạo khẽ cau mày, mở miệng nói: "Vậy thì hơi khó, một khi ta bạo phát tuyệt học, động tĩnh quá lớn..."
Ánh mắt Phương Bình sáng ngời nói: "Nếu như có thể sớm chuẩn bị tuyệt học, ngươi có thể giết được cấp bảy cao kỳ bằng một đòn không?"
Tưởng Hạo cười nói: "Đương nhiên không thành vấn đề, cấp bảy cao kỳ chưa rèn xương sọ. Đương nhiên, võ giả như vậy cũng có phòng ngự cực mạnh, bình thường cũng khó mà giết được với một đòn.
Nhưng ta chuẩn bị tuyệt học, đối phương còn bị choáng trong chốc lát, nếu còn không thể giết được đối phương, thì Tưởng Hạo này khác gì đồ bỏ!
Nhưng ngươi cũng biết đó, võ giả động thủ, uy lực chiêu thức càng lớn, động tĩnh càng lớn, khí huyết sẽ ngút trời..."
Phương Bình vừa định nói, vậy để ta giúp ngươi thu lại khí tức... Ngay sau đó, Phương Bình bỗng nhiên lắc đầu. Kém chút nữa đã quên, ta không phải cấp bảy trung kỳ.
"Vì sao ta lại cảm thấy ta và Tưởng Hạo cùng cấp nhỉ?"
Phương Bình hơi buồn, có phải ta quá ngông hay không? Sau khi tiêu diệt cấp bảy, ta cảm thấy cấp bảy cũng chẳng là gì rồi.
Trước đây, đối với võ giả cấp bảy trung kỳ như Tưởng Hạo, nếu nhìn thấy, hắn ít nhiều cũng sẽ gọi một tiếng Tông sư... Hiện tại, hắn hoàn toàn không có ý định này. Bởi vì bản thân hắn cũng đã diệt được cấp bảy!
Lúc Tưởng Hạo nói, theo bản năng, Phương Bình cảm thấy mình có thể giúp hắn thu lại khí tức, gần như không hề cân nhắc đến chuyện bản thân vẫn còn là võ giả cấp sáu cao kỳ!
"Ôi mình thật ngông cuồng!"
Phương Bình cảm khái một tiếng, không thể như vậy được, ta không phải Tông sư, ta chỉ là cấp sáu mà thôi!
Nhưng cũng không có vấn đề gì, Phương Bình nhanh chóng nói: "Vậy Tưởng đại ca có thể sớm chuẩn bị tuyệt học, tìm một chỗ ẩn núp đi nhé, ta sẽ dụ một vị võ giả cấp bảy cao kỳ truy sát ta, dưới tốc độ cực nhanh, khi vừa đến nơi, ta sẽ tự bạo lực lượng tinh thần, nhiễu loạn và khiến hắn choáng ra trong chốc lát! Lúc này, hắn cũng sẽ không có tâm tư dò xét xung quanh, chưa chắc sẽ phát hiện được ngươi. Đến lúc đó, nhớ trực tiếp tiêu diệt đối phương!"
"Ngươi được không đó?"
Phương Bình cười ha hả nói: "Đàn ông con trai, đừng hỏi có được hay không. Lúc Tưởng đại ca còn chưa đến, mấy tên này chẳng phải vẫn bị ta lùa như lùa vịt, quay như chong chóng đó sao, cấp bảy cao kỳ mới đuổi kịp ta, những người khác còn phải chậm một nhịp.
Đến lúc đó, chỉ có một mình hắn, tiêu diệt hắn chắc là không khó!
Đương nhiên, ta đang nói đến Yêu Mệnh vương đình, bên đó có chỉ có một tên, Yêu Thực vương đình... Để xem sao, nếu được thì mỗi người một tên!"
Tưởng Hạo bất ngờ liếc mắt nhìn hắn, mỗi người một tên? Ngươi thật tự tin... không, ngông cuồng!
"Vậy thì quyết định như thế đi..."
"Còn có một việc, phân chia chiến lợi phẩm..."
Tưởng Hạo vung tay lên, không thành vấn đề nói: "Cho ngươi hết, ta chỉ giết người, những cái khác không đáng kể!"
Chiến lợi phẩm với không chiến lợi phẩm cái gì, mấy thứ tầm thường này, hắn không lọt mắt.
Thứ tốt, võ giả cấp bảy cũng không phải thứ gì tốt, thần binh bình thường nếu không phải tự bạo thì cũng bị thu vào cửa tam tiêu, biến mất với người, thứ tốt hiếm được lưu lại lắm.
Nếu đã như vậy, đường đường là hậu duệ tuyệt đỉnh, cường giả cấp bảy, lẽ nào còn muốn phân chia chiến lợi phẩm với người khác, hết sức mất mặt!
Phương Bình hơi bất ngờ liếc mắt nhìn hắn, thần binh nhà ngươi nhiều đến dùng mãi không hết rồi à?
Cũng chưa chắc... Có lẽ tên này còn không biết rằng đa số người tiến vào đây đều có thần binh nhỉ?
Cũng khó nói!
Thực ra, số lượng thần binh tăng lên từ khi vùng cấm hưng thịnh hơn, những người trước đây đi vào hầu như không có mà dùng.
Mà lần này, từ lúc Tưởng Hạo tiến vào, phần lớn đều bị Phương Bình lấy đi hết rồi. Còn lại một phần, cũng chỉ có trên người Yêu Mệnh vương đình.
Tưởng Hạo vẫn luôn chăm chú đánh chiến với nhóm võ giả cấp bảy, đúng là không quá để ý đến đám người này.
Dù có lưu ý đến, cũng chưa chắc đã xem đây là chuyện to tát. Một vài thanh thần binh cấp bảy sơ kỳ mà thôi, hắn nhìn không lọt mắt.
Nhưng nếu hắn biết Phương Bình đã lấy đi nhiều như vậy, không biết hắn còn lạnh nhạt được như bây giờ không?
Phương Bình cũng không nói nhiều, đây là ngươi tự nói không muốn, ta đã nói chuyện phân chia với ngươi rồi.
...
Tại nơi đóng quân của Yêu Mệnh vương đình.
Ngạc Tất Đạc liếc mắt nhìn Cơ Dao, một lát sau, mở miệng nói: "Điện hạ, ngài và những người khác rời khỏi Vương Chiến Chi Địa đi."
Bây giờ, Vương Chiến Chi Địa càng lúc càng nguy hiểm, nguy hiểm đến mức khu vực cấp bảy cũng không sánh bằng với bên này.
Khu vực cấp bảy có đến mấy trăm võ giả cấp bảy, nhưng ở bên đó, trong năm qua, chắc chỉ thiệt mạng khoảng 10 vị võ giả, tối đa là nhiêu đó.
Cấp bảy cũng không phải rau cải, nếu chết quá nhiều, không ai chịu trách nhiệm nổi.
Thế lực như thành Trấn Tinh, nếu một năm chết đi một người... vậy sau mấy chục năm, thành Trấn Tinh cũng sụp đổ.
Võ giả cấp bảy thành Trấn Tinh vào khu vực cấp bảy cũng có nguy cơ mất mạng, nhưng sẽ không chết quá nhiều, ba năm rưỡi chết một người còn có thể chấp nhận.
Các phe phái khác cũng tương tự.
Nhưng lúc này, ở khu vực cấp sáu, đã mất đi bao nhiêu cấp bảy rồi?
Yêu Thực vương đình trước đó có 3 người đột phá, sau đó, 12 người từ khu vực cấp bảy đến, tổng cộng có 15 người cấp bảy.
Nhưng ba người đột phá đều đã chết.
12 người còn lại, Phương Bình đột kích ngược, thành công giết được một người, Tưởng Hạo cũng đã giết một người, hiện chỉ còn 10 người, tổn thất 5 người.
Đám người Yêu Mệnh vương đình bọn họ... Cũng thật xui xẻo.
Trước đó, Phương Bình tiêu diệt 2 người, sau đó, lại bị hắn tập kích, mất thêm một vị cấp bảy sơ kỳ, tổn thất 3 người.
Mà lần này, có 6 người từ khu vực cấp bảy đến, tổng cộng 9 người, nay kiểm kê số lượng, chỉ còn 5 người.
Thiệt mạng 8 người!
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, hầu như mỗi ngày đều chết một cấp bảy. Dựa theo tốc độ tử vong này, không ai có thể chịu nổi.
Lần này, khu vực cấp bảy thật sự loạn không thể tả, cấp bảy còn chết nhiều như vậy, cấp sáu thì khỏi phải nhắc tới.
Yêu Thực vương đình chết hết, chỉ còn mỗi Phong Diệt Sinh, phía bọn họ, tính cấp sáu cả cũ và mới, cũng có gần 150 người, hiện tại, cũng chỉ miễn cưỡng còn trăm người.
Cơ Dao trầm mặc chốc lát, mở miệng nói: "Thống lĩnh trở xuống, toàn bộ rời khỏi Vương Chiến Chi Địa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận