Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1696

Lúc này, Cận Ngọc Hoài cũng kinh ngạc đến ngây người. Quỳ Minh cứ thế mà chết hả? Hắn hoàn toàn không ngờ tới luôn! Sau đó là vui mừng tột độ, chết rồi thì tốt quá, quá là tốt.
Tên đó trước đây cứ suy đoán liệu mình có cấu kết với võ giả Phục Sinh Chi Địa hay không, bình thường còn bắt chẹt mình, bây giờ hắn chết rồi, tốt quá!
Nghe thấy Phong Ngọc gọi mình, Cận Ngọc Hoài vội vàng nói: "Thuộc hạ lập tức trở lại ngay!"
Dứt lời, Cận Ngọc Hoài vội vã chạy về phía phủ Phong Vương.
Trong hẻm nhỏ, Phong Ngọc cầm nửa cái đầu của Quỳ Minh, vừa cảnh giác nhìn Thiên Thực Quân vừa chậm rãi lùi về sau.
Một lát sau, Phong Diệt Sinh còn chưa tới, một vị thần tướng cấp chín của Thiên Thực Quân đã tới, hình như hắn biết đã xảy ra chuyện gì, hơi nhíu mày nói: "Phong Ngọc thống lĩnh, chúng ta cũng không ngờ Quỳ Minh sẽ chết! Quỳ Minh chết không liên quan gì đến Thiên Thực Quân!"
"Đại nhân không cần phải giải thích, chờ điện hạ đến, mọi chuyện đều sẽ rõ ràng!" Phong Ngọc không muốn nhiều lời.
Bên ngoài, đám người Cơ Dao cũng khoanh tay đứng xem cuộc vui.
Bên người, một người thấp giọng giải thích: "Quỳ Minh đến từ ngoại vực, là người của phủ Phong Vương, mấy ngày trước có phát sinh xung đột với Thiên Thực Quân, ngày đó thống lĩnh dưới trướng Lê Án điện hạ đánh giết Quỳ Minh, dã tràng xe cát, vị thống lĩnh kia bị giết... Cũng bởi vì chuyện này, dẫn đến chuyện lùm xùm muốn thay Thống Soái Tả Bộ Thiên Thực Quân..."
Việc này Cơ Dao cũng biết, nghe vậy cười nói: "Hóa ra là hắn! Người này bản cung từng thấy, đi theo Phong Diệt Sinh từ vực Nam Thất đến, không ngờ lại chết ở đây, có trò hay để xem rồi."
Cơ Dao mừng rỡ xem cuộc vui, người của Phong Diệt Sinh bị người qua đường chém giết, hơn nữa còn là việc quan hệ đến vị trí tả soái. Trước đây, người của Lê Án đã từng đánh giết đối phương, Thiên Thực Quân cũng có tham dự.
Bây giờ càng thú vị hơn! Bởi vì Quỳ Minh chết rồi!
Cơ Dao còn chờ xem cuộc vui, rất nhanh, người bên ngoài càng ngày càng nhiều.
Trong đám người, Triệu Hưng Võ cũng vô cùng ngạc nhiên, chết rồi? Quỳ Minh chết rồi? Thế nghĩa là mình đoán sai rồi sao?
Triệu Hưng Võ vẫn còn đang kinh ngạc, rất nhanh, bên ngoài đã có người quát to: "Tránh ra, tránh ra hết, Phong điện hạ đến rồi!"
Đoàn người tránh ra một con đường, sắc mặt Phong Diệt Sinh tái xanh, mang theo hai vị cường giả cấp tám và mấy vị cường giả cấp bảy nhanh chóng đuổi tới.
Phong Ngọc thấy Phong Diệt Sinh đến, vội vàng nói: "Điện hạ, Quỳ Minh chết rồi!"
"Biết rồi!" Phong Diệt Sinh lạnh lùng trả lời, nhanh chóng chạy tới, phất tay một cái, nửa cái đầu trong tay Phong Ngọc đã rơi vào trong tay Phong Diệt Sinh, Phong Diệt Sinh kiểm tra một phen, sắc mặt tái xanh nói: "Được! Rất tốt!"
"Ngày đó bản thống lĩnh đã nói, nếu Quỳ Minh chết rồi, trừ phi giết bản thống lĩnh, bằng không, các ngươi nhất định phải cho phủ Phong Vương một câu trả lời!"
Phong Diệt Sinh vô cùng khó chịu, âm lãnh nói: "Thiên Thực Quân uy phong nhỉ! Người của phủ Phong Vương mà nói giết là giết, thế thì giết luôn cả ta đi!"
Vừa nói xong, giữa không trung, một bóng người hạ xuống, sắc mặt lạnh lùng nói: "Phong điện hạ, không thể nói lung tung! Ngươi cảm thấy bản soái sẽ kêu người giết Quỳ Minh sao?"
"Hoa Tề Đạo!" Phong Diệt Sinh có chút cuồng loạn, giận không nhịn nổi nói: "Nơi này là hoàng thành! Lẽ nào Thiên Thực Quân đều là rác rưởi vô dụng sao? Nếu không phải các ngươi giết, chẳng lẽ bất cứ người nào đều có thể chém giết một vị đỉnh chiến tướng sao, hoàng thành còn an toàn sao?"
Hoa Tề Đạo không có gì để nói. Việc này, mặc kệ có phải là Thiên Thực Quân làm hay không, Thiên Thực Quân cũng phải gặp phiền phức. Vị chiến tướng này của phủ Phong Vương từng có xung đột với bọn họ, bây giờ bị người ta đánh giết rồi!
Lúc này, Phong Diệt Sinh bỗng nhiên nói: "Trên thi thể Quỳ Minh vẫn còn một chút vật chất bất diệt sót lại, Phong Triết, cảm ứng thử xem, là ai để lại!"
Phong Triết vội vàng nhận lấy cái đầu, tinh tế cảm ứng, mới vừa muốn mở miệng, nửa cái đầu của Quỳ Minh bỗng nhiên nổ tung!
Sắc mặt Phong Diệt Sinh càng khó coi hơn!
Phong Triết cũng không bất ngờ, trầm giọng nói: "Thuộc hạ đã tác động lên sợi vật chất bất diệt còn sót lại này, nên đầu bị nổ rồi... Nhưng mà, luồng hơi thở này... Khá giống... Khá giống..."
"Giống ai, nói!"
Phong Diệt Sinh nhìn bốn phía, sắc mặt âm lãnh, một mảnh lá phong đột nhiên xuất hiện trong tay, cắn răng nói: "Ta cũng muốn xem vương đình này rốt cuộc là của ai! Thật là to gan, nói giết là giết! Bản thống lĩnh đã cảnh cáo nhiều lần, lại còn dám như thế, khinh người quá đáng!"
Phong Diệt Sinh cực kỳ phẫn nộ!
Quỳ Minh đã đến đỉnh chiến tướng, thực lực bản thân thì không nói, nhưng chuyện lần trước đã qua, hắn cũng đã nói rõ trước mặt tất cả mọi người, không ai được động đến Quỳ Minh.
Mới nói được mấy ngày? Bây giờ bị người vả mặt bôm bốp rồi!
Quỳ Minh không chỉ chết, mà còn bị người ta giết chết trên đại lộ phồn hoa!
Đây không chỉ là đánh mặt của hắn, mà còn đánh cả mặt của phủ Phong Vương!
Phong Triết chần chờ một lát, vẫn nói: "Giống hơi thở của Lê Nguyên tôn giả!"
"Nói năng nhăng cuội!" Lúc này, bên ngoài có người quát lớn một tiếng, Lê Án mang theo Lê Nguyên đi vào, sắc mặt Lê Án cũng cực kỳ khó coi, quát lên: "Phong Diệt Sinh, ngươi quản cái miệng mình cho tốt! Lê Nguyên vẫn luôn đi cùng ta, sao có thể giết người được! Nếu muốn giết, cũng không cần Lê Nguyên, bản cung cũng có thể tự mình chém chết Quỳ Minh!"
Phong Triết truyền âm nói: "Điện hạ, là có chút tương tự, nhưng không rõ ràng lắm, sắp tiêu tan, cũng có thể là có người vu oan Lê Nguyên."
Phong Diệt Sinh nghe đến đây, cũng không nói gì, nhìn về phía Lê Án, lạnh lùng nghiêm nghị nói: "Lê Án, Quỳ Minh chết như thế nào, ngươi rõ hơn ta nhiều!"
Nói xong, hawns nhìn về phía Hoa Tề Đạo, lạnh lùng nói: "Hoa soái, người của phủ Phong Vương bị chém giết trước mặt mọi người, phải tra rõ! Hung phạm là ai, lẽ nào không có chút manh mối nào sao?"
Một bên, Lê Án cười lạnh nói: "Chỉ chết một tên chiến tướng mà thôi..."
Phong Diệt Sinh trực tiếp sặc: "Ta cũng không phải tên rác rưởi vô dụng như ngươi! Huống hồ phủ của ngươi có mấy tên thống lĩnh bị mất tích, là thật hay giả, ai biết? Không ai nhìn thấy, không ai biết bọn họ còn sống hay đã chết! Quỳ Minh thì lại bị chém giết trước mặt tất cả mọi người, các ngươi lại nói với ta là không quan trọng sao?
Lê Án, ngươi rác rưởi bất tài thì thôi, đừng nghĩ ai cũng rác rưởi như ngươi! Quỳ Minh chết gần hoàng đình, phế vật nhà ngươi biết thế nghĩa là gì không? Nghĩa là Thiên Thực Quân đã triệt để mất đi năng lực khống chế hoàng thành, nghĩa là nếu có người muốn giết ngươi và ta, cũng là chuyện dễ như trở bàn tay! Tên phế vật nhà ngươi lại còn đắc chí, buồn cười vô cùng!"
Phong Diệt Sinh trào phúng xong, sắc mặt Lê Án tái xanh, Hoa Tề Đạo cũng không phản bác, lạnh lùng nói: "Phong điện hạ nói không sai! Nơi đây cách hoàng đình không xa, lại dám chém giết Quỳ Minh trước mặt mọi người, thật là to gan!
Tra! Việc này nhất định phải tra rõ ràng, bản soái cũng muốn biết, trong hoàng thành, ai có lá gan lớn như vậy, nhiều lần khiêu khích Thiên Thực Quân!"
Dứt lời, Hoa Tề Đạo bỗng nhiên nhìn bốn phía, lạnh lùng nói: "Trước khi bản soái đến, khu vực này đã bị Thiên Thực Quân phong tỏa! Bản soái có thể xác định, võ giả cao cấp có mặt lúc đó đều đang ở đây, không có ai rời đi! Người giết Quỳ Minh là cường giả cấp tôn giả, thậm chí có thể là thần tướng! Nếu chư vị đã ở đây, vậy lần này xin phối hợp với Thiên Thực Quân, thứ tội!"
Nói xong, nhìn về phía mấy vị thống lĩnh đang chạy tới, lạnh lùng nói: "Nói xem, các ngươi nhìn thấy gì?"
"Hồi bẩm Hoa soái! Chúng ta đang tuần tra ở những khu vực khác, nghe thấy tiếng nổ vang, nhanh chóng chạy tới nơi này, vừa tới nơi đã thấy thi thể của Quỳ Minh, không thấy tung tích hung thủ…”
Thống lĩnh Thiên Thực Quân nói xong, Hoa Tề Đạo lạnh lùng nói: "Tại sao Quỳ Minh lại xuất hiện ở đây?"
Lúc này, Phong Ngọc nói tiếp: "Quỳ Minh mời thuộc hạ đến Thần Tân Lâu, lúc thuộc hạ và Cận Ngọc Hoài đến đó, không hề thấy tung tích của Quỳ Minh, trong lúc đang chờ thì bên này đã xảy ra chuyện..."
Phong Ngọc nói vài câu, nhanh chóng nhìn về phía Cận Ngọc Hoài…
Bạn cần đăng nhập để bình luận