Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1006

Ầm!
Lúc này, tiếng nổ vô cùng lớn vang lên!
Phương Bình bọn họ cách xa như vậy mà cơ thể vẫn rung lên không ngừng, dư âm vẫn chưa đến gần, Tần Phượng Thanh đã bị từng trận gió sắc bén cứa bị thương.
Bên Cạnh, Lý Đức Dũng vung tay ngăn cản dư âm, hưng phấn nói: "Bộ trưởng Nam tiêu diệt được Yêu Thử rồi!"
Bộ trưởng Vương mấy người cũng vô cùng hưng phấn, nói: "Quá tốt rồi! Đã tiêu diệt được hai con yêu thú cấp chín, phái Yêu Mệnh còn dám tiếp tục không!"
Trận chiến này, 11 thành địa quật liên thủ với nhau.
Tới tham chiến có 8 thành chủ, 3 con yêu thú cấp chín 4 yêu thực cấp chín.
15 vị cấp chín địa quật chiến đấu với 12 vị cấp chín nhân loại.
Mà nhân loại không chủ động công kích yêu thực và thành chủ mà công kích mấy con yêu thú cấp chín, mãi đến lúc này đã tiêu diệt được hai con yêu thú cấp chín.
Phía trước chỉ còn lại một con yêu thú cấp chín.
Phương Bình nghe bộ trưởng Vương bọn họ nói chuyện, lập tức nói: "Bộ trưởng... Vì sao không phải tiêu diệt yêu thực trước?"
"Phái Yêu Thực chiến đấu với chúng ta đã nhiều năm, chết vô số, sớm đã quen rồi. Phái Yêu Mệnh hòa hoãn với chúng ta nhiều năm, giao đấu không nhiều, tiêu diệt bọn chúng trước, khiến bọn chúng tổn thất nghiêm trọng, ý chí không còn kiên định, tự nhiên sẽ rút lui..."
Bộ trưởng Vương giải thích.
Chủ yếu tiêu diệt yêu thú cũng là ý của Hoa Quốc trước khi vào địa quật.
Thiên Nam địa quật, lần đầu phái Yêu Mệnh giao đấu với nhân loại bị tổn thất nghiêm trọng, có khả năng bọn chúng sẽ tiếp tục tử chiến, nhưng có lẽ bị dọa rút lui càng cao hơn.
Đến cảnh giới cấp chín, tuổi thọ vô hạn, đã là chủ của một thành, vua của một nơi.
Phái Yêu Mệnh không có kiên định như phái Yêu Thực, thương vong quá nhiều, dù là vùng cấm cũng chưa chắc sẽ điều động thêm người.
Quả nhiên, sau khi Nam Vân Nguyệt tiêu diệt Yêu Thử, phía xa, con yêu thú khổng tước vô cùng lớn vỗ cánh bay đi, lập tức biến mất!
"Phúc Vũ Vương!"
Tiếng hét phẫn nộ vang vọng trời đất.
Cường giả địa quật nhìn thấy yêu thú khổng tước bỏ chạy, lập tức nổi giận!
Phúc Vũ Vương thế mà bỏ chạy!
Bên địa quật vẫn chưa rơi vào thế yếu, nhưng sau khi Nam Vân Nguyệt tiêu diệt con Yêu Thử thì lập tức bị hai cấp chín bao vây, tình hình vô cùng nguy hiểm, nếu như con yêu thú khổng tước không bỏ chạy, Nam Vân Nguyệt sẽ bị ba cấp chín bao vây, Nam Vân Nguyệt khó thoát khỏi cái chết!
Tức giận thì tức giận nhưng đối phương đã bỏ chạy, có tức giận cũng vô ích.
Ba con yêu thú cấp chín, bị tiêu diệt hai con, yêu thú khổng tước lo lắng mình cũng bị tiễn vong, nên việc đầu tiên nghĩ đến chính là bỏ chạy, cũng không có gì là lạ.
Trận chiến vẫn tiếp tục.
Lý Đức Dũng cầm trường kiếm, nghiêng đầu nói: "Các người tiếp tục phòng thủ, ta đi giúp bộ trưởng Nam, phái Yêu Mệnh đã biết sợ, trận chiến này chắc chắn thắng!"
m thanh còn chưa dứt, Lý Đức Dũng đã phóng đến như lôi đình, lập tức đánh về phía hai người đang bao vây Nam Vân Nguyệt.
Một bên khác Trương Vệ Vũ cũng đang lấy một chọi hai, vừa mới đánh lén con Yêu Thử một thương, mặc dù giết được Yêu Thử, nhưng ông cũng khiến mình rơi vào nguy hiểm, có điều vẫn may mắn hơn Nam Vân Nguyệt một chút.
Nam Vân Nguyệt cường thế tiêu diệt Yêu Thử, nhưng bản thân cũng bị thương nặng, đã chuyển thành thế yếu.
Đại chiến diễn ra khắp nơi.
Trong chớp mắt, cũng có võ giả địa quật xông về phía đường nối.
Bộ trưởng Vương lập tức ra tay, cũng có thời gian để ý Phương Bình bọn họ.
Cửa đường không gian, một vị cường giả cấp bảy xa lạ, khẽ quát: "Mau đi đi! Các ngươi muốn ở đây nạp mạng sao?"
Lúc này, gần đường nối, khắp nơi đều là trận chiến cấp cao, chỉ cần bị dư âm ảnh hưởng, mấy võ giả cấp năm cấp sáu sẽ bị sóng dư âm bao phủ, đi đời nhà ma.
Phương Bình cho dù muốn hiểu thêm nhưng nhìn thấy cảnh này vẫn lập tức nói: "Đi!"
Ngay sau đó bọn họ chạy về phía sau, bên đó là phạm vi của Cấm Kỵ Hải.
Cường giả đại chiến rất ít khi đến gần cấm kỵ hải.
Không biết trận chiến bên ngoài đường nối sẽ tiếp tục trong bao lâu.
Bên địa quật, ngoại trừ yêu thú khổng tước bỏ chạy, những cường giả khác không chạy, hiển nhiên, đám cường giả địa quật không hề từ bỏ tâm tư muốn xâm chiếm địa cầu.
Phương Bình bọn họ rời đi chưa được bao lâu thì gần đường nối lại nổ ra đại chiến.
Lực lượng thiên địa chấn động mấy chục dặm, uy thế lực lượng tinh thần tung hoành mấy chục dặm.
Thành Thiên Nam vốn chỉ còn lại đống đổ nát, nhưng dưới ảnh hưởng của đại chiến, chẳng mấy chốc đã biến mất hết, chẳng còn lại gì.
...
Bên ngoài mấy chục dặm.
Mặt Phương Bình trắng bệch, những người khác khá hơn chút.
Dư chấn của sóng lực lượng tinh thần được một mình Phương Bình toàn bộ chống lại, lực lượng tinh thần bị vỡ vô số lần.
Lúc này, phía trước bọn họ là một vùng biển mênh mông, bình yên không gợn sóng.
m thanh chiến đấu phía xa cũng dần dần mờ đi.
Bọn họ đều thở hổn hển, tiếp đó Lý Hàn Tùng phấn chấn nói: "Giết được hai con yêu thú cấp chín, mấy người Bộ trưởng Nam thật mạnh!"
Phương Bình trầm trọng nói: "Hoa Quốc vào 12 vị cấp chín...Giết được hai con yêu thú, một con chạy mất, trấn thủ Trương còn lấy một chọi hai... Hiện tại nơi có sóng năng lượng ác liệt nhất chỉ có 11 chỗ..."
Vừa nói ra câu này Lý Hàn Tùng cứng ngắc nói: "Có lẽ... Có lẽ chạy hơi xa... Ta không cảm ứng được."
Cấp chín là định hải thần châm của hoa quốc.
Hoa Quốc hiện tại chỉ có 33 vị cấp chín.
Mà trấn thủ địa quật, mỗi một nơi cần ít nhất một vị cấp chín.
23 địa quật, ngoại trừ Thiên Nam địa quật còn có 22 cái.
Lần này, ở Thiên Nam, cấp chín có thể đến gần như đều đến, ngoại trừ 22 vị cấp chín ở lại trấn thủ các nơi, 12 vị ở đây... còn cộng thêm mấy vị ở thành Trấn Tinh vẫn chưa vào bảng xếp hạng.
Trận chiến này, Hoa Quốc gần như dốc toàn bộ lực lượng.
Nếu như mất quá nhiều cấp chín... Đó mới thực sự là rắc rối lớn.
Tần Phượng Thanh thở mạnh một hơi nói: "Đừng nghĩ nữa, những người này đánh nhau, chúng có ta nghĩ cũng vô dụng, mấy người chúng ta liên thủ cũng giết không được một tên cấp bảy, không chết cũng khó..."
Phương Bình hừ nói: "Nếu như ngươi có bản lĩnh như Diêu Thành Quân thì chưa chắc không thể đánh lại cấp bảy, mang ngươi theo không bằng mang theo lão Diêu!"
Tần Phượng Thanh bực bội, mặc dù lời này như xát muối vào tim nhưng cũng là sự thật.
Lão Diêu có lực lượng tinh thần mạnh, có thể ngăn cản lực lượng tinh thần cấp cao uy áp, không đến mức khiến mọi người bị đè chết ngay lập tức.
Lực lượng tinh thần của Phương Bình cũng không yếu, nếu như hắn và lão Diêu kết hợp với nhau, có thể tạm thời ngăn cản được lực lượng tinh thần bộc phát của đối phương.
Cho Phương Bình thời gian, hắn có hy vọng có thể đánh với cấp bảy.
Bực bội thì bực bội, Tần Phượng Thanh cũng không lên tiếng, mặc kệ, muốn nói thế nào thì nói.
Phương Bình cũng không tiếp tục đả kích hắn ta, quay lại liếc nhìn, hít sâu một cái nói: "Có điều ngươi nói cũng đúng, chúng ta có nhìn thế nào cũng vô dụng. Đi, nhân lúc cường giả địa quật dốc toàn bộ lực lượng, chúng ta đi tìm người..."
Nói xong, Phương Bình nhìn Vương Kim Dương nói: "Lúc đó, lão sư của ngươi có nói muốn đi đâu không?"
"Lúc đó hội trưởng Thẩm rơi vào địa quật, không thể trở lại, lão sư vì đi tìm hắn nên... Trước đó, hội trưởng Thẩm ngã xuống tại trận chiến với võ giả thành Sắc Vi ở hồ Bán Nguyệt, chúng ta đi hồ Bán Nguyệt trước tìm thử!"
Phương Bình gật đầu cũng không nhiều lời.
Trước khi tới, mọi người đều đã xem qua bản đồ.
Hồ Bán Nguyệt nằm ở giữa thành Thiên Nam và thành Sắc Vi, nhưng không phải đường thẳng, mà hơi lệch về phía Đông.
Bọn họ dọc theo Cấm Kỵ Hải đi về phía Đông, cường giả giao chiến đều tập trung một bên thành Thiên Nam, hồ Bán Nguyệt không phải khu vực giao chiến.
Đi được một lúc, Phương Bình đột nhiên liếc nhìn bờ biển bên cạnh không chút gợn sóng, tim đập nhanh nói: "Tránh xa một chút, biển này có chút tà mị, khiến lòng ta hoảng loạn."
Lực lượng tinh thần của hắn không thể tra xét, cũng không thể thăm dò vùng biển này.
Lực lượng tinh thần vào mặt biển nhưng không thể thẩm thấu xuống, chuyện này cực kỳ hiếm thấy.
Bọn họ cũng biết hung danh của Cấm Kỵ Hải, rất nhanh, mọi người giữ khoảng cách Cấm Kỵ Hải.
Ở địa quật Cấm Kỵ Hải là cấm vực nguy hiểm đứng đầu, Ngự Hải Sơn xếp thứ hai.
Hai cấm địa lớn này xuyên qua tất cả địa quật.
Cấm địa Bách Thú Lâm và sa mạc Vạn Nghĩ ở Ma Đô địa quật chẳng là cái đinh gì với hai cấm địa lớn này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận