Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2587: Sách Cổ

Đến tận lúc này, Phương Bình mới hiểu rõ, hóa ra là Cơ Hồng giữ chân đối phương!
Hắn hơi bất ngờ! Cơ Hồng chỉ mới vào tuyệt đỉnh, có thể giữ chân được cường giả như vậy? Cũng may, Vân Phi Chân Quân rất nhanh đã giải thích nghi hoặc của hắn: "Cơ Hồng đi đâu? Hắn bị thương không nhẹ, tự bạo đại đạo của bản thân, dù kế thừa đại đạo của Kỳ Huyễn, thương thế cũng rất nặng, hiện tại ngay cả ngươi cũng không thể được hắn, có khi nào hắn đã nấp vào tiên đảo nào đó hay không?" "Đại đạo của Kỳ Huyễn Vũ!" Phương Bình bất ngờ, người này đúng là chết cũng không đầu hàng! Phương Bình không ngờ, Kỳ Huyễn Vũ chết rồi mà còn truyền đại đạo cho con trai mình, xem ra lão này đã sớm bố cục!
Phương Bình nghĩ, nếu mình không xử lý Mệnh Vương, Kỳ Huyễn Vũ rất có khả năng sẽ tìm cơ hội tính kế Mệnh Vương một lần. Mệnh Vương không chết, Cơ Hồng không thể đi đại đạo của Kỳ Huyễn Vũ.
Lần này, Phương Bình đã hiểu vì sao Cơ Hồng trước giờ vẫn không xuất hiện.
Địa Kỳ trầm giọng nói: "Lão phu không lo hắn trốn vào tiên đảo, mà lo hắn vô tình tìm được vài mảnh vỡ Thiên Giới rồi ẩn thân trong đó. Có vài mảnh vỡ Thiên Giới có cơ duyên to lớn, nếu có cơ duyên do Hoàng Giả hoặc những cường giả khác lưu lại thì phiền to!"
Mảnh vỡ Thiên Giới có lẽ từng là đạo trường của Hoàng Giả, có lẽ cũng là đạo trường hoặc là nơi tu luyện của các cường giả khác. Những nơi này đều có cơ duyên.
Lần trước, nhóm người lão Vương tìm được quả Thiên Thần, thực ra là ở trong mảnh vỡ như vậy, cường giả chết đi, sinh ra quả Thiên Thần trong thế giới màu mỡ ấy. Mà đó chỉ là mảnh vỡ rất nhỏ, nếu lớn hơn, có lẽ sẽ có cơ duyên lớn. Hàn huyện vài câu, Địa Kỳ lại nói: "Minh Đình lại bắt tay với Phương Bình, đúng là hơi phiền phức!" "Nếu hộ pháp đã triệu hoán chúng ta về... Lần này trở lại, cũng nên nói với hắn việc này, để tránh phiền phức về sau!"
Chưa dừng lại ở đó, Địa Kỳ nói tiếp: "Hiện tại con cua lớn kia đã rời đi rồi, Địa Phi, chúng ta phải mau chóng trở lại Thần Đình thôi!"
Vân Phi Chân Quân cười nói: "Tất nhiên! Nhưng chuyện bên đảo Thiên Vân... Sinh Nhi, con ở lại tọa trấn, chỉ cần có việc cứ bóp nát mảnh ngọc phân thân, thông báo cho vi phụ!"
Phương Bình thầm mắng, ngươi bắt ta ở lại?
Được thôi! Ta ở lại! Các ngươi đi trước, ta đi sau, sau đó lấy cớ xảy ra chuyện, không đi với các ngươi cũng được.
Phương Bình chỉ lo lắng phía đường nối bên kia, sợ một mình không đi được. Phải chú ý một chút mới được!
Mặt khác... Tốt nhất nên tạo thêm một chút nguy cơ, để mình không thể không tiến vào. Phương Bình tính toán một thoáng, trong lòng có dự định, nhanh chóng đáp lời: "Phụ thân yên tâm, hài nhi đã biết:
"Ừm, chúng ta nên đi sớm, không nên chậm trễ! Địa Kỳ, lên đường thôi!"
"Được"
Cường giả cũng là người quả quyết, hai người có quyết định nên cũng không làm lỡ thời gian, nhanh chóng đi về phía đại điện ở phía trên cao, nơi đó là đường nối.
Phương Bình cũng yên lặng đi theo, Vân Phi quay đầu lại nhìn.Phương Bình thấp giọng nói: "Hài nhi tiễn phụ thân một đoạn...
Hắn không biết như vậy có thích hợp với tính cách của Vân Sinh hay không, nhưng nếu không đi xem thử, có quỷ mới biết mình có thể đi vào hay không.
Vân Phi Chân Quân cười cười, Địa Kỳ nói: "Địa Phi, Vân Sinh có hiếu đấy, lão phu thấy hắn cũng sắp đến cấp Chân Thần rồi, chỉ còn cách một bước. Nếu có cơ hội, có lẽ có thể tranh thủ cho Vân Phi đến Ngộ Đạo Nhai một lân.
Hiện tại Giáo Chủ và các hộ giáo không ở, Lôi Đình hộ pháp đồng ý là được, dù sao cũng đơn giản hơn trước đây:
Nghe vậy, Vân Phi Chân Quân gật đầu: "Hy vọng đạo huynh nói tốt cho nó vài câu, Sinh Nhi đã dậm chân tại cấp bản nguyên nhiều năm, không được tiến thêm, nếu có thể thăng cấp Chân Thần, ngày sau, cha con Vân gia ta cũng có thể giúp đỡ đạo huynh.
Đạo huynh cách cấp Đế không xa, có một số việc vặt hẳn là phải cần có người giúp đỡ...
Lời này cũng rất rõ ràng, Địa Kỳ cách cấp Đế không xa. Một khi thăng cấp, cũng sẽ là một trong những đại nhân vật của Thần Giáo, cũng cần có thế lực phụ thuộc, bây giờ, Thủy hộ pháp không ở, Vân gia cũng hy vọng tìm một chỗ dựa khác.
Địa Kỳ cười không nói, chỉ khẽ gật đầu, hiển nhiên, song phương đã đạt thành nhất trí.
Nếu có thêm hai vị tuyệt đỉnh thì cũng có lợi cho lão.
Hai người đi rất nhanh, không bao lâu đã đến một cung điện. Đại điện được phòng thủ nghiêm ngặt, có nhiều cấp chín tọa trấn.
Hai vị tuyệt đỉnh liên tục đi qua bảy, tám cánh cửa, cuối cùng, Vân Phi Chân Quân bắt đầu kết vài cái thủ ấn, mở ra một cánh cửa nhỏ sâu trong đại điện.
Nhưng cánh cửa này cũng không phải điểm cuối.
Phương Bình đi theo, cũng yên lặng nhớ kỹ đường. Bên trong cửa là một khu vực khác, năng lượng cực kỳ nồng nặc.
Nơi đây cũng có hai vị cấp chín tọa trấn.
Nhìn thấy mấy người, hai người vội vàng đứng dậy nghênh đón, khom người cúi chào.
Vân Phi mặc kệ bọn họ, lão nhìn về màng năng lượng phía trước, nó như tấm gương, bốn phía xếp đầy đá năng lượng.
Rất nhiều, rất nhiều đá năng lượng!
Vân Phi tiếp tục kết thủ ấn, thủ ấn liên tục khiến người hoa cả mắt, sau đó khẽ quát một tiếng, tấm gương mỏng mở ra con đường.
"Đạo huynh, xin mời!" Vân Phi ra hiệu.
Địa Kỳ cười nói: "Nơi này thật thuận tiện, đáng tiếc không làm Đế Tôn, không thể thành lập đường nối, hy vọng ngày sau có cơ hội"
"Đương nhiên rồi" Trong lúc nói chuyện, hai người bước vào đường nối.
Vân Phi quay đầu nhìn Phương Bình, cười nói: "Trở về đi! Vi phụ sẽ cố gắng tranh thủ cơ hội cho con đến Ngộ Đạo Nhai, có lẽ lần sau, con thành Chân Thần, lúc đó chính là cơ hội cho con thể hiện!"
Phương Bình cảm động, vội đáp: "Đa tạ phụ thân, đa tạ Địa Kỳ đại nhân!"
Địa Kỳ Chân Quân cười cười, cũng không nói lời nào, bước về phía trước.
Vân Phi theo ở phía sau, hai người dần dần biến mất trong bóng tối, đường nối cũng nhanh chóng đóng lại.
Bọn họ vừa đi, Phương Bình ngẩng đầu ưỡn ngực, lạnh nhạt nói: "Trông coi nơi này cho tốt, nếu có bất kỳ thay đổi thì phải lập tức thông báo cho ta!"
"Vâng, thiếu tông chủ yên tâm!" Phương Bình khẽ gật đầu, xoay người rời đi.
Hiện tại Vân Phi đi rồi, mình chính là lão đại của đảo Thiên Vân này.
Để xem có bảo vật gì hay không đây, cũng có thể kiếm thử xem có thủy tinh linh thức không. Nếu không có thì chôm chỉa thứ khác cũng được.
Bảo vật bình thường không có gì đáng tiền, nhưng lấy đi bảo vật đáng giá cũng không tệ.
Không ai hạn chế Phương Bình, hắn bắt đầu đi dạo khắp nơi trong tông.
Cũng không ai dám ngăn cản hắn!
Đảo Thiên Vân vốn có vài vị cường giả tuyệt đỉnh, nhưng người thì chết, người thì rời đi, hiện tại chỉ có Vân Phi mạnh nhất, mà Vân Sinh là một trong ba người đứng đầu, còn có thân phận thiếu tông chủ, ai dám ngăn cản hắn. Phương Bình bước vào kho tàng của đảo Thiên Vân, nơi này có rất nhiều bảo vậy, Phương Bình cũng không lấy bừa, không nên vì lợi nhỏ mà mất đi lợi ích lớn.
Nơi này không có thủy tinh linh thức mà hắn muốn, song, lại có một trái Thánh Quả tăng lực lượng tinh thần, tuy quả này có vẻ không tốt lắm, Phương Bình vẫn lấy.
Càn quét xong kho tàng, Phương Bình cảm thấy hứng thú với Tàng Thư Các. Tiên đảo hải ngoại có truyền thừa cổ xưa, có lẽ sẽ có vài thứ mà mình muốn biết.
Trên Tàng Thư Các tầng 5.
Nơi này ngày thường chỉ mở ra cho tuyệt đỉnh, nhưng Phương Bình đi vào, không ai dám ngăn cản.
Tàng Thư Các tầng 5 không có nhiều sách thường, chỉ có khoảng 10 cuốn sách thủy tinh và vài quyển sách cổ làm từ da thú.
Dù Phương Bình thuộc diện mù chữ, nhưng sau khi tiếp xúc với chữ cổ nhiều lần, ít nhiều hắn cũng đã đi học một chút để xóa mù chữ.
Văn tự của thiên ngoại thiên, Giới Vực và tiên đảo không khác nhau mấy. Đương nhiên, văn tự của Thiên Giới cũng tương tự với những nơi này, mấy loại chữ này đều được phát triển sau thời Thiên Giới.
Lúc đầu, có vài văn tự trông rất khác. Giống như mấy cuốn sách mà hắn tìm được ở Chiến Thiên Cung, đến hiện tại, Phương Bình vẫn chưa đọc được trong đó viết gì.
Phương Bình tiện tay cầm một cuốn sách thủy tinh lên đọc một lát, lập tức bị hấp dẫn.
1832 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận